Sở Mộ rời khỏi tiệm sách đi hướng tửu lâu, kêu quán chuẩn bị nhiều lương khô ngon, món chay mặn ngon lành. Sở Mộ chuẩn bị hơn mười vò rượu ngon, mấy bình nước lọc, sau đó ăn một bữa no nê.
Khi Sở Mộ ra tửu lâu, hắn nhìn sắc trời nhưng không quay về nhà gỗ mà lại đi ra ngoài Dạ Minh bộ.
Sở Mộ mới ra Dạ Minh bộ, chưa đi lên cầu gỗ thì một thân hình mạnh mẽ sải bước đi tới. Tóc ngắn màu tím dựng đứng, khuôn mặt tuấn tú, đường nét cứng rắn như đao tước, đôi mắt bình tĩnh sáng ngời tia điện, áo giáp tím hoa văn tinh mỹ, khí thế hùng mạnh. Vô số sét đường cong lấp lóe, vai vác trường kiếm dài, thân kiếm hơi cong khiến thanh kiếm tiện cho việc chặt chém.
Khí thế mạnh mẽ không ngừng phát tán từ người đó, không khí tràn ngập tia điện.
Sở Mộ và đối phương gặp nhau trên cầu gỗ, đối mặt nhau.
Người mặc áo giáp điện tím mở miệng nói:
- Sở Mộ!
Thanh thế bá đạo như sấm sét trên trời.
Trong óc Sở Mộ lóe qua một cái tên:
- Bắc Thần Liệt.
Sở Mộ nói:
- Được Sở Tôn nhớ là vinh hạnh của Bắc Thần Liệt ta.
Giọng điệu của Bắc Thần Liệt không hề có sự vui sướng vinh hạnh, mắt bắn ra tia điện kinh người phá không bắn tới, chiến ý đáng sợ như sấm chín tầng trời giáng xuống, giữa hư không như có sấm chớp mưa bão nổ vang.
Mưa gió sắp đến.
Đối diện Bắc Thần Liệt đột nhiên bạo phát chiến và khí thế sấm sét kinh người nhưng Sở Mộ không dao động. So với khí thế của Liệt Địa Chiến Hổ Vương thì khí thế của Bắc Thần Liệt rất yếu, thậm chí chưa đến khí thế ngưng hình.
Bắc Thần Liệt nói, thu lại khí thế cuồng bạo mạnh mẽ:
- Không uổng là Sở Tôn, nếu ở nơi khác thì ta nhất định sẽ dốc sức chiến một trận với ngươi!
Sở Mộ nói:
- Nếu Bắc Thần huynh muốn mời ta tham gia Lôi điện thì miễn nói đi.
Bắc Thần Liệt nói:
- Nếu vậy thì ta không nói nhiều, nhưng hy vọng Sở Tôn suy xét lại.
Sở Tôn là một loại tôn xưng, vì Sở Mộ ở trên đầu bảng, hiện nay không ai lay động được vị trí của hắn nên được người gọi là tôn.
Họ Sở nên kêu là Sở Tôn.
Sở Mộ nói:
- Sau này nói tiếp đi.
- Vậy ta không quấy rầy Sở Tôn. Phải rồi, Trần Cương đang tìm Sở Tôn, thực lực của hắn không kém gì ta.
Bắc Thần Liệt nhắc nhở:
- Nhưng tin tưởng với thực lực của Sở Tôn sẽ không e ngại Trần Cương.
Lời của Bắc Thần Liệt khiến Sở Mộ hơi tò mò, tuy chưa đánh nhau nhưng phán đoán từ khí thế thì Bắc Thần Liệt rất mạnh, cùng tu khí thể đều đến đẳng cấp tam trọng thiên, chắc mới vào tam trọng thiên. Trần Cương không thua kém gì Bắc Thần Liệt, vậy chắc gã được kỳ ngộ lớn.
Sở Mộ gặp mặt Bắc Thần Liệt, nói chuyện mấy câu rồi đi nhanh. Bắc Thần Liệt xoay người đi.
Sở Mộ chạy nhanh không chút ngừng lại, dù có hư thú muốn tấn công hắn nhưng miễn không đến gần thì hắn lơ hết. Trừ phi hư thú chắn ngay giữa đường Sở Mộ mới thuận tay chém giết.
Mặt trời lặn hướng tây, ánh chiều tà nhuộm đỏ nửa bầu trời, tà dương như máu, mây trắng như bị lửa đốt, vẻ đẹp thê diễm.
Khi Sở Mộ lại đến Hổ giản thì đã là hoàng hôn.
Trong không gian giới chỉ của Sở Mộ mang theo mười lăm vò rượu ngon, mỗi vò mười cân, còn có mấy bình nước lọc, nhiều lương khô thức ăn ngon. Trong không gian giới chỉ không có thời gian chuyển động, trạng thái chân không có thể giữ thức ăn mới mẻ lâu nhất. Thức ăn nóng hổi bỏ vào không gian giới chỉ thì mười ngày, nửa tháng lấy ra vẫn còn nóng.
Sở Mộ tiêu hết sáu hư khí tam phẩm, thức ăn dự trữ trong không gian giới chỉ đủ cho một tháng.
- Tu vi bảy tầng luyện thể tam trọng thiên, không tầng luyện khí tam trọng thiên, toàn bộ lên đến đỉnh chín tầng tam trọng thiên.
Sở Mộ mới vào Hổ giản, đến lãnh địa thứ nhất thì chọc giận một con Liệt Địa Chiến Hổ. Những con Liệt Địa Chiến Hổ ban đầu bị Sở Mộ giết sau vài ngày lại xuất hiện.
Chúng nó xuất hiện chỉ tăng thêm hư khí cho Sở Mộ.
Chém giết, Sở Mộ không được đoàn sáng gì nhưng có năm hư khí tam phẩm, hắn trực tiếp hấp thu, tăng thêm lực lượng năm trăm cân.
Bắc Thần Liệt, Trần Cương thì đã bị Sở Mộ bỏ quên, so sánh thì Liệt Địa Chiến Hổ hấp dẫn hơn.
Một con, hai con, ba con...
Sở Mộ không mất nhiều sức, chỉ lượn vòng quanh mỗi con Liệt Địa Chiến Hổ rèn luyện bộ pháp của mình rồi giết chết, không ngừng kiếm thêm hư khí tam phẩm.
Tu vi bảy tầng luyện thể tam trọng thiên lên tám tầng rồi chín tầng.
Liệt Địa Chiến Hổ buổi tối cuồng hóa thì càng mạnh, phóng ra thú kỹ có uy lực mạnh mẽ gấp đôi, nhưng không mang lại áp lực cho Sở Mộ. Khi thực lực chênh lệch tới trình độ nhất định thì tăng phúc suy yếu gấp đôi không quá rõ ràng.
Ban đêm rồi ngày lại đến, ngày tàn đêm đến, trời và trăng luân phiên nhau, năm tháng trôi dần, thời không biến thiên.
Rốt cuộc tu vi luyện thể của Sở Mộ đến đỉnh chín tầng tam trọng thiên, đã tới cực hạn. Sở Mộ cảm giác bình cảnh, bình cảnh lớn, cứng rắn hơn bình cảnh từ nhị trọng thiên đột phá tam trọng thiên gấp mấy chục lần. Sở Mộ linh cảm dù hắn có hấp thu nhiều hư khí tam phẩm hơn chỉ e rằng không thể đột phá bình cảnh này. Hắn phải nắm giữ một môn công pháp ít nhất đến tứ phẩm, tu luyện nó thì mới có cơ hội đột phá.
Tu vi luyện thể đến đỉnh tam trọng thiên rồi thì tiếp theo là tăng tu vi luyện khí.
Khí lực siêu mạnh, có bảy vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín cân hùng dũng trong cơ bắp, Sở Mộ cảm giác cơ bắp tùy thời nứt ra. Sở Mộ biết đó là vì chưa đột phá tứ trọng thiên nên kiểm soát lực lượng không hoàn toàn.
Hổ giản rất lớn, lần trước Sở Mộ mất vài ngày mà chưa đi hết, lần này hắn có đầy đủ thời gian hơn.
Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...
Tu vi luyện khí của Sở Mộ đang tiến bộ rõ rệt.
Đến ngày thứ sáu Sở Mộ lại hấp thu vài hư khí tam phẩm chuyển thành nội khí, nội khí cuồn cuộn cuối cùng đến đỉnh chín tầng tam trọng thiên. Xích Huyết kiếm sắp tiến hóa nữa.
Tu vi đã đến đỉnh, Xích Huyết kiếm cũng tiến hóa tới tứ phẩm nhưng bộ pháp và kiếm pháp hơi có thành tựu chứ chưa đột phá rõ ràng. Có điều tu vi tăng cao khiến thực lực của Sở Mộ lên rất nhiều, củng cố kiếm ý tiểu thành ứng dụng tự nhiên.
Sở Mộ cảm thấy hắn bây giờ đã có thực lực đối kháng lại Liệt Địa Chiến Hổ Vương.
Sở Mộ ngựa quen đường cũ đi vào lãnh địa của Liệt Địa Chiến Hổ Vương, hắn phát ra khí thế không ngừng cô đọng hình thành thanh kiếm to trên bầu trời, cự kiếm sống động như thật, khí thế như triều.