Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2084: Xếp hạng cuối cùng



Sau khi Cổ Loạn Không nhận thua thì Đệ Nhất Tôn Tọa Tinh Không Tôn Tọa không còn thuộc về gã mà biến thành Sở Mộ, gã rớt xuống Đệ Tứ Tôn Tọa.

Sở Mộ xuất hiện trong Đệ Nhất Tôn Tọa, lưng ghế Tôn Tọa to lớn là một mảnh trời sao. Sở Mộ ngồi lên, trời sao chợt thay đổi, quần sao dày đặc, ánh sao rực rỡ, tinh đồ trải rộng xoay tròn, vô số ánh sao như sao băng vụt qua không trung tựa triều tịch.

Bối cảnh Tinh Không Tôn Tọa là trời sao mênh mông nhưng tùy theo người khác nhau mà có thay đổi. Sở Mộ tu luyện công pháp Tinh Thần Kiếp khiến bối cảnh Tinh Không Tôn Tọa mênh mông rực rỡ hơn, nhiều dị tượng lộ ra hơn, khiến mọi người xem hoa cả mắt.

Sở Mộ ngồi vào Tinh Không Tôn Tọa liền được lực lượng mênh mông bao vây, Thần Hoang kiếm nguyên, lực lượng khí lực, lực lượng thần niệm nhanh chóng phục hồi với tốc độ không tưởng tượng nổi.

Mới ba giây ngắn ngủi lực lượng tu vi của Sở Mộ đã phục hồi đến đỉnh, bởi vì tốc độ quá nhanh làm hắn cảm thấy không chân thật. Tất cả lực lượng phục hồi đến đỉnh thì lực lượng mênh mông ảnh hưởng làm hắn tai thính mắt tinh, tư duy rõ ràng hơn, tốc độ vận chuyển tư duy càng nhanh, năng lực lĩnh ngộ tăng mạnh thêm mấy phần.

Với Sở Mộ có ngộ tính khủng bố thì tăng thêm mấy phần trăm là rất khả quan, khiến ngộ tính của hắn tăng lên một đẳng cấp.

Trong tình huống này Sở Mộ vứt bỏ tất cả tạp niệm, tập trung hồi ngộ cuộc chiến kịch liệt khó khăn với Cổ Loạn Không. Chiếm ưu thế, bị ức chế, lên xuống liên hồi, không ngừng tiến bộ trong chiến đấu.

Tăng trình độ ứng dụng không gian lực lượng quy tắc, lĩnh ngộ Phá Hư lực tràng sâu thêm, tạo nghệ kiếm pháp tăng mạnh, cuối cùng tham ngộ ra kiếm vực. Nhiều lần lĩnh ngộ, thu hoạch khiến thực lực của Sở Mộ nhảy vọt.

Sở Mộ vốn không thể nào đánh bại Cổ Loạn Không, vì hắn có ngộ tính kinh người, năng lực siêu mạnh tiến bộ trong chiến đấu, thực lực không ngừng tăng tiến, bản thân thì rất cứng cỏi ngoan cường, chỉ cần không bị hạ gục ngay lập tức thì sẽ nhanh chóng điều chỉnh lại ngay, dây dưa với Cổ Loạn Không.

Cuối cùng chiến đấu đến Cổ Loạn Không kiệt sức, lực lượng của Sở Mộ hao hết sạch gã mới nhận thua.

Trận chiến cực kỳ gian khổ.

Tuy Sở Mộ đánh bại Cổ Loạn Không giành Đệ nhất Tôn Tọa nhưng khiêu chiến so tài Tôn Tọa chưa chấm dứt.

Đến lượt Đệ Tam Tôn Tọa Dương Chiến Thiên.

Dương Chiến Thiên chiến ý ngút trời lập tức chọn khiêu chiến với Sở Mộ.

Dương Chiến Thiên không đánh lại Cổ Loạn Không, xem cuộc chiến giữa hắn và Cổ Loạn Không liền hiểu gã cũng không đánh lại Sở Mộ. Nhưng mạch Bách Chiến, tu luyện Chiến Thiên công thì chiến thiên chiến địa, chiến đấu vô cùng, chiến ý vô tận, dù đối thủ là ai cũng không sợ, không lùi bước, cuồng chiến đến cùng.

Đối thủ càng mạnh càng kích phát chiến ý của bọn họ, càng có thể tôi luyện Chiến Thiên công, rèn luyện chiến ý.

Dương Chiến Thiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Sở Mộ không thấy bất ngờ.

Chiến ý kinh người như cự kiếm đâm trời, muốn đập nát bầu trời. Sở Mộ biến sắc mặt, tự mình thể nghiệm chiến ý của Dương Chiến Thiên làm hắn sôi trào máu nóng, xúc động muốn chiến đấu.

Dương Chiến Thiên bộc phát toàn bộ lực lượng, rút kiếm như sao chổi rơi, chiến ý ngập trời, tiếng rít như sóng dữ cuồn cuộn liên miên không dứt.

Sở Mộ quát:

- Kiếm vực!

Mắt Sở Mộ sáng rực phát ra kiếm vực bao phủ ngàn dặm.

Dương Chiến Thiên bị kiếm vực bao trùm, cảm giác lực lượng và tốc độ của mình bị suy yếu. Thực lực của Dương Chiến Thiên còn không bằng Cổ Loạn Không, đây là lần thứ hai Sở Mộ thi triển kiếm vực nên càng quen thuộc. Cho nên trình độ suy yếu tốc độ, lực lượng của Dương Chiến Thiên nhiều hơn Cổ Loạn Không, thực lực giảm mạnh.

Ngược lại thực lực của Sở Mộ tăng lên nhiều.

Bù qua sớt lại, Dương Chiến Thiên chiến ý ngút trời nhưng cảm giác bó tay bó chân rất bức bối. Mỗi kiếm công kích nhìn như uy mãnh nhưng hậu kỳ không đủ, cảm giác không đủ mạnh mẽ, luôn bị Sở Mộ né tránh. Mỗi đường kiếm Sở Mộ phản kích nhẹ nhàng không có gì khác lạ, nhưng luôn đâm thẳng vào điểm yếu, dường như biết hành động tiếp theo của Dương Chiến Thiên, khiến gã luống cuống tay chân.

Bực tức, Dương Chiến Thiên cảm thấy cực kỳ bực tức. Nhưng Dương Chiến Thiên không cách nào thoát khỏi kiếm vực áp chế, loại cảm giác này bất lực làm gã muốn bùng nổ nhưng không nổ được, biểu tình cực kỳ khó xem.

Sở Mộ mặc kệ cảm giác của Dương Chiến Thiên, hắn đang lợi dụng gã tôi luyện kiếm vực của mình.

Dương Chiến Thiên không nhịn được rống to:

- Ta nhận thua!

Không đủ, bực chết, ăn hiếp người!

Dương Chiến Thiên nhận thua thì Sở Mộ không thể chiến đấu nữa, đành tiếc nuối thu kiếm vực về.

Sở Mộ quay về Tinh Không Tôn Tọa, lực lượng tiêu hao chỉ một giây hoàn toàn phục hồi.

Dương Chiến Thiên thua, Tôn Tọa không thay đổi. Đến lượt Đệ Nhị Tôn Tọa Tần Ngạo Tiên. Mọi người nhìn Tần Ngạo Tiên chằm chằm, chờ xem nàng bỏ quyền hay khiêu chiến Sở Mộ, vì nàng chỉ có thể chọn khiêu chiến với một người là Sở Mộ.

Quả nhiên Tần Ngạo Tiên không bỏ quyền, nàng khiêu chiến Sở Mộ.

- Hơn phân nửa Tần Ngạo Tiên không đánh lại Sở Mộ.

- Đúng rồi, kiếm vực quá mạnh.

Tần Ngạo Tiên thẳng thắn xin:

- Ta muốn lĩnh giáo kiếm vực.

Dứt lời Tần Ngạo Tiên thi triển Phi Tiên lực tràng, kiếm pháp Phi Tiên, thân pháp Phi Tiên Chi Vũ giết hướng Sở Mộ.

Sở Mộ phóng ra kiếm vực bao phủ Tần Ngạo Tiên. Nàng cảm giác người chùng xuống, lực lượng, tốc độ bị ức chế suy yếu rõ rệt. Thi triển kiếm pháp Phi Tiên, thân pháp Phi Tiên Chi Vũ có cảm giác bị trói buộc như chân long bị cầm tù, có sức mà lực không đủ.

Dù kiếm pháp Phi Tiên tinh diệu vô song, tinh diệu hơn kiếm pháp Loạn Không rất nhiều cũng không thể làm gì Sở Mộ. Vì mọi thứ trong kiếm vực bị Sở Mộ nắm rõ trong lòng bàn tay. Quỹ tích ra kiếm của kiếm pháp Phi Tiên vì lực lượng kiếm vực kiềm chế khiến hắn hiểu rõ, phản ứng lại trước tiên.

Kiếm pháp Loạn Không có đặc điểm là quấy nhiễu không gian, hơn nữa có thể xuyên không gian, tấn công từ các nơi, uy lực mạnh mẽ. Sức sát thương của kiếm pháp Phi Tiên kém hơn kiếm pháp Loạn Không, nhưng trình độ tinh diệu thì cao hơn nhiều.

Đây là cơ hội hiếm có, Sở Mộ không trực tiếp đánh bại Tần Ngạo Tiên mà tăng áp lực khiến nàng bày ra kiếm pháp Phi Tiên đến tột độ, các loại tinh diệu phô bày trước mắt Sở Mộ.

Sở Mộ hiểu rõ ràng, Tần Ngạo Tiên không hay biết tinh diệu của kiếm pháp Phi Tiên đã bị hắn nhìn thấu.

Tuy Sở Mộ không có pháp môn tu luyện của kiếm pháp Phi Tiên, không thể tu luyện nó nhưng hắn nhìn thấu huyền diệu trong đó thì dù không thi triển kiếm vực vẫn có thể phản kích theo sơ hở của kiếm pháp Phi Tiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.