Trong ba trăm học tử trình độ kiếm pháp của Tưởng Vân xếp ba hàng đầu, chỉ thua Trần Ly. Biểu hiện của Tưởng Vân khiến mọi người rất kinh ngạc, càng khó hiểu, nhưng mọi người biết gã, tuy thích khoe mẽ nhưng bên trong có phần ngạo khí, thế là không ai đòi khiêu chiến Sở Mộ nữa.
Lần đầu tiên dạy kiếm pháp trong Thừa Thiên học cung của Sở Mộ bắt đầu từ khoảnh khắc này.
Sở Mộ hỏi:
- Ta hỏi các người một câu trước, tại sao luyện kiếm?
Có người trả lời ngay:
- Đương nhiên là tăng cao thực lực!
Còn những đáp án khác nhưng đại khái đều là vì thực lực, dù sao thế giới này cũng lấy cường giả làm vua, tài phú nhiều mấy không có lực lượng thì không giữ được.
Sở Mộ liên tục hỏi ba câu:
- Cái gì là kiếm? Kiếm là cái gì? Kiếm pháp là gì?
Hai trăm chín mươi chín học tử ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu tại sao mới bắt đầu dạy kiếm pháp đã hỏi họ mấy câu đó.
Các câu hỏi này có ích gì không?
Bọn họ không hiểu, trước kia dạy kiếm pháp đều là diễn luyện kiếm pháp một phen rồi giải thích tỉ mỉ kỹ xảo trong đó. Các học tử sẽ đặt câu hỏi, lần lượt giải đáp, rồi cho các học tử lên luận bàn, chỉ điểm khiếm khuyết này nọ.
Chưa từng có người nào dạy kiếm pháp giống Sở Mộ.
Cách dạy mới mẻ độc đáo có lẽ sẽ khiến người thấy thích thú, nhưng Sở Mộ nêu câu hỏi làm mọi người không cảm thấy có tác dụng thực chất gì. Bọn họ hiểu biết về kiếm, về kiếm pháp rất nông cạn, đây là đặc tính của Thâm Lam thế giới, thuật pháp và kiếm pháp song tu, thuật pháp còn là chủ lưu.
Có người hỏi:
- Xin hỏi giáo tập mấy câu hỏi này có tác dụng gì không?
- Có tác dụng hay không thì tùy vào các người hiểu như thế nào.
Sở Mộ trả lời:
- Bây giờ từng người hỏi thắc mắc về kiếm pháp đi, ta sẽ từ từ giải đáp.
Sở Mộ không giải thích ý nghĩa ba câu hỏi khiến các học tử hơi bất mãn, nhưng thái độ của hắn kiên quyết không chịu nói. Không hiểu tức là không hiểu, có giải thích cũng vẫn không hiểu, chỉ uổng công.
Tưởng Vân trước tiên đặt câu hỏi về kiếm pháp, Sở Mộ giải đáp ngay, chỉ thẳng vào trọng điểm khiến gã cảm giác mở mang đầu óc, hiểu ra.
Hiệu quả dựng sào thấy bóng khiến các học tử phấn chấn tinh thần, đưa ra thắc mắc về kiếm pháp, Sở Mộ giải đáp hết.
Rất nhanh bốn canh giờ trôi qua, Sở Mộ toàn lo giải đáp thắc mắc kiếm pháp cho các học tử, còn những câu hỏi không liên quan kiếm pháp đều bị cho qua.
Bốn canh giờ khiến Sở Mộ để lại ấn tượng sâu sắc cho các học tử.
Ấn tượng đầu tiên là Sở Mộ rất mạnh mẽ, nói một không hai.
Ấn tượng thứ hai là rất bí ẩn, làm người ta muốn tìm tòi nghiên cứu.
Ấn tượng thứ ba là về đạo kiếm pháp rất cao thâm bác học. Những câu hỏi của bọn họ là cố ý làm khó nhưng Sở Mộ đều giải đáp, đa số có hiệu quả ngay lập tức, trong bốn canh giờ ngắn ngủi khiến người lĩnh ngộ một, hai phần hay thậm chí hơn phân nửa.
Ba ấn tượng đủ để Sở Mộ thành tiêu điểm bàn tán của các ba bộ Địa Cung kiếm pháp học tử.
- Nào, chúng ta so tài thử xem, ta cảm giác mình có chút lĩnh ngộ.
Thảo luận về Sở Mộ xong chuyển sang kiếm pháp, các học tử rút kiếm ra luận bàn.
Dạy bốn canh giờ xong Sở Mộ đi tới học cung Bộ Điển Tàng, đây là một trong những mục đích hắn đồng ý làm giáo tập kiếm pháp.
Trong sách ghi chép phát triển văn minh chủng tộc, ghi lại tiến trình và lịch sử phát triển văn minh. Trong sách có thể biết quá trình phát triển văn minh của một chủng tộc.
Cơ bản ba ngày dạy kiếm pháp một lần, thời gian còn lại tự do sắp xếp, rất là thoải mái.
Có thân phận giáo tập kiếm pháp nên Sở Mộ có thể tùy ý vào Bộ Điển Tàng lật xem điển tịch, nhưng trước mắt hắn chưa được lên tầng trên. Tầng trên cất chứa điển tịch là loại bí pháp rất quan trọng, không có tác dụng gì lớn với Sở Mộ, hắn chỉ cần tư liệu tỉ mỉ về Thâm Lam thế giới.
Quan trọng nhất là chỗ của Thế Giới Chi Linh.
Sở Mộ tìm được điển tịch liên quan rồi tới chỗ ghế ngồi, đọc sách.
Sở Mộ đọc xong vài cuốn điển tịch trở về chỗ ở, tu luyện.
Nơi ở cho giáo tập không tệ, nhà đơn, có phòng luyện kiếm vân vân, rất chu đáo.
Bây giờ tu luyện hằng ngày của Sở Mộ thêm một mục là tham ngộ lực lượng thời gian.
Trong các loại lực lượng thiên địa thì lực lượng thời gian đứng đầu, Sở Mộ nhiều lần muốn tham ngộ nó mà không thấy cửa, mãi khi tinh hạm Số Hiệu Ẩn Phong quá độ thời không đi vào thời không trùng động, cơ duyên tình cờ hắn mới tham ngộ ra lực lượng thời gian.
Nhưng khi đó quá độ thời không chấm dứt khiến lực lượng thời gian của Sở Mộ ngừng lại ở tầng áo nghĩa, cách quy tắc còn một lằn chỉ.
Bây giờ điều Sở Mộ cần làm là cố gắng lột xác thời gian áo nghĩa thành thời gian quy tắc, khi hắn nắm giữ thời gian lực lượng quy tắc thì có thể dùng cho việc chiến đấu.
Ngày từng ngày qua đi, Sở Mộ vào Thừa Thiên học cung làm ba bộ Địa Cung kiếm pháp giáo tập kiếm pháp đã nửa tháng. Nửa tháng nay Sở Mộ dạy kiếm pháp bốn lần, mỗi lần bốn canh giờ, trả lời các thắc mắc cho học tử, kêu họ rút kiếm luận bàn rồi chỉ điểm. Hoặc Sở Mộ tự mình ra tay đánh với các học tử, sắc bén chỉ ra khuyết điểm, sơ hở trong kiếm pháp của đối phương.
Qua bốn lần dạy, mỗi học tử đều phát hiện trình độ kiếm pháp của mình tăng tiến rõ rệt.
Hôm nay là lần dạy kiếm pháp thứ năm.
Sở Mộ phát hiện trong học tử có thêm một khuôn mặt xa lạ, một học tử khuôn mặt bình thường nhưng có khí chất độc đáo, mắt khép mở lấp lánh ánh sáng sắc bén như lưỡi kiếm.
Sở Mộ vừa xuất hiện liền bị học tử nhìn chằm chằm.
- Giáo tập, ta tên Trần Ly, nghe nói kiếm pháp của giáo tập cao thâm khó dò.
Trần Ly bước ra đến giữa đạo tràng, ánh mắt càng sắc bén hơn:
- Ta chỉ tin tưởng kiếm trong tay, xin giáo tập chỉ điểm một phen.
Trần Ly tự báo thân phận khiến Sở Mộ biết ngay gã là ai, dù sao hắn là giáo tập ba bộ Địa Cung kiếm pháp, ít nhiều gì biết học tử. Theo Sở Mộ biết thì Trần Ly có tạo nghệ kiếm pháp không tầm thường, giáo tập kiếm pháp đời trước cũng kém hơn gã vài phần về kiếm pháp.
Tình hình này khiến Trần Ly hơi kiêu ngạo, cảm thấy giáo tập kiếm pháp hiện tại không có tư cách chỉ điểm cho gã. Trần Ly mấy lần nghe các học tử nhắc tới, cuối cùng gã nổi hứng lên xem thử một lần, định đấu kiếm pháp một trận với Sở Mộ.
Một luồng sáng lạnh, kiếm trong tay Trần Ly cực nhanh đâm hướng Sở Mộ.