Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2142: Xử trí Vân Tinh



Thái thượng trưởng lão thứ sáu trút xuống lực lượng thần hồn phủ lên Kiếm Tông Linh Ấn trong tay Sở Mộ, khuôn mặt kích động.

Thái thượng trưởng lão thứ sáu vui vẻ nói:

- Là Kiếm Tông Linh Ấn thật! Linh Ấn chọn chủ!

Vân Phong trưởng lão cười toe, biểu tình Vân Hà phức tạp.

Ánh mắt thái thượng trưởng lão thứ sáu tràn đầy kích động nhìn Sở Mộ.

Giây sau thái thượng trưởng lão thứ sáu biến mất, lo đi triệu tập thái thượng trưởng lão khác. Sở Mộ cất Kiếm Tông Linh Ấn vào.

Các thái thượng trưởng lão chưa đến đã có một người ngoài ý muốn tìm tới.

- Vân Phong, ngươi rất to gan, còn dám đến đây.

Ánh mắt Vân Tinh lạnh lùng nhìn mặt Vân Phong:

- Phó Văn Sinh đã chết, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, hãy đầu phục vào ta!

Vân Phong lạnh lùng cười:

- Vân Tinh, rất nhanh ngươi sẽ không cười nổi.

Vân Tinh nhìn hướng Vân Hà, quát mắng:

- Vân Hà, sao không bắt Vân Phong lại đi!

Vân Hà cau mày, đáy mắt lóe tia mất kiên nhẫn, hoàn toàn phớt lờ Vân Tinh.

Vân Tinh sắc mặt âm trầm nhìn sang Sở Mộ:

- Ngươi là ai?

Vân Tinh lúc này cho người cảm giác như chó đen bắt ai liền cắn.

Sở Mộ không trả lời, hắn càng không lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra.

Vân Tinh tức giận quát, vung tay lên:

- Người đâu, bắt bọn chúng lại cho ta!

Đám Kiếm Giả Niết Bàn cảnh đứng sau lưng Vân Tinh bao vây nhóm Sở Mộ lại.

Vân Phong ung dung nói, chẳng sợ sệt gì khi bị bao vây

- Ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì các thái thượng trưởng lão rất nhanh sẽ đến.

Vân Tinh ngạc nhiên tại sao các thái thượng trưởng lão xuất hiện nhưng vẫn nói:

- Vừa lúc, bắt các ngươi lại giao cho các thái thượng trưởng lão quyết định!

- Vậy ngươi cứ thử xem!

Vân Phong nói rồi giơ ngang kiếm trước mặt, kiếm quang lạnh lẽo như nước chảy, hơi thở tiêu sát khuếch tán bốn phía, tràn đầy đại điện.

Vân Hà suy tư một lúc rồi rút kiếm ra đứng bên tay kia của Sở Mộ, dùng hành động bày tỏ lập trường.

Vân Hà không ngốc, Kiếm Tông Linh Ấn của Sở Mộ đã qua thái thượng trưởng lão thứ sáu xác nhận là đồ thật, tức là hắn tám chín phần mười sẽ thành tông chủ. Lúc này không đứng về phía tông chủ là tự chuốc rắc rối cho mình, huống chi Vân Hà vốn hướng về sự phát triển của Chân kiếm tông.

Vân Tinh ngây ra, tức điên lên:

- Vân Hà, ngươi làm vậy là sao!?

Vân Tinh không rõ xảy ra chuyện gì? Vân Phong đào vong thế nhưng có mặt tại đây, Vân Hà theo phe gã thì chĩa kiếm vào gã.

Vân Hà lạnh lùng nói:

- Chờ các thái thượng trưởng lão đến ngươi sẽ biết.

Vân Tinh càng khùng lên:

- Tốt tốt tốt lắm!

Vân Tinh rút kiếm ra, hơi thở mạnh mẽ hùng dũng, phong mang thuộc Niết Bàn đỉnh bát trọng thiên đổ ập xuống, tóc đen bay bay, trường bào phần phật, phong mang tứ giăng, không khí bị cắt phát ra tiếng xoẹt xoẹt.

Công nhận từ hơi thở là biết Vân Tinh rất mạnh, phỏng chừng tạo nghệ kiếm pháp không thấp.

Phong mang màu bạc nhạt lóe lên từ thanh kiếm trong tay Vân Tinh, ánh sáng chảy xuôi, là kiếm lực nhưng chỉ có nhất cấp.

Từ điểm này là biết Vân Tinh cũng là kiếm tu.

Giương cung bạt kiếm, hơi thở tiêu sát tràn ngập bốn phía, khiến người kinh sợ.

Vân Phong, Vân Hà biểu tình nghiêm túc. Hai người biết Vân Tinh rất mạnh, lại nắm giữ kiếm lực, bọn họ không đánh lại, dù có hợp tác cũng thua. Trong lòng Vân Phong, Vân Hà chỉ hy vọng các thái thượng trưởng lão mau đến.

Vân Tinh từng bước đi tới gây áp lực lớn cho Vân Hà, Vân Phong trưởng lão. Hai người đứng trước mặt Sở Mộ tính ngăn Vân Tinh lại, dù biết mình không đánh lại gã nhưng bám chân một lúc không khó.

Kiếm quang vụt qua, Vân Tinh tấn công trước, kiếm pháp mạnh mẽ hùng hổ chém tới. Vân Phong, Vân Hà vội thi triển ra kiếm pháp ngăn cản.

Kiếm chém lui hai người.

Vân Tinh nhìn Vân Phong, Vân Hà bảo vệ Sở Mộ thì ra lệnh cho người khác:

- Bắt hắn lại!

Đám Kiếm Giả Niết Bàn trung giai lập tức hành động, bọn họ lao vào Sở Mộ muốn bắt hắn.

Vân Phong, Vân Hà biến sắc mặt đẩy lùi đám người kia. Vân Tinh lại lao lên làm hai người không rảnh tay.

Ngay lúc này, Sở Mộ rút kiếm. Kiếm quang sắc bén như sấm sét cắt đứt bầu trời, kiếm vụt qua làm mấy Niết Bàn cảnh trung giai lao lên không thể ngăn cản, tất cả bay ngược đi.

Về tu vi thì mấy người kia không thua kém Sở Mộ, thậm chí cao hơn hắn. Nhưng về thực lực thì cách biệt rất xa, không thể địch lại.

Cảnh tượng này khiến Vân Tinh dừng tay, Vân Phong và Vân Hà giật nảy mình.

Con ngươi Vân Tinh co rút trầm giọng hỏi:

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Một tu luyện giả Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ mà một kiếm đẩy lùi mấy người tu vi cao hơn mình, điều này không hợp với lẽ thường.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Đừng gấp, rất nhanh sẽ biết.

Vân Phong, Vân Hà mừng rỡ.

Hai người không ngờ tông chủ được Kiếm Tông Linh Ấn thừa nhận này tu vi dù không cao nhưng thực lực kinh người, dư sức chiến đấu vượt cấp.

Tông chủ càng ưu tú càng có lợi cho Chân kiếm tông.

Mặt Vân Tinh đen thui.

Vân Tinh có thể giết Vân Phong, Vân Hà nhưng cần thời gian. Người lạ kia rất mạnh, bằng vào đệ tử dưới tay gã hơi khó xử lý.

Trong phút chốc giằng co.

Ngay lúc này, các hơi thở khổng lồ xuất hiện, mọi người giật nảy mình. Các bóng người lao tới, gồm bảy người.

Vân Tinh giật mình kêu lên:

- Thái thượng trưởng lão!

Lúc trước Vân Tinh nghe nói thái thượng trưởng lão sẽ xuất hiện nhưng không ngờ đến bảy người, gã không rõ.

- Vân Phong bái kiến bảy vị thái thượng trưởng lão!

- Vân Hà bái kiến bảy vị thái thượng trưởng lão!

***

Thái thượng trưởng lão số một kích động hỏi trước:

- Kiếm Tông Linh Ấn ở đâu?

Vân Tinh ngạc nhiên, Kiếm Tông Linh Ấn?

Sở Mộ lại lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, Kiếm Tông Linh Ấn tỏa ánh sáng trắng ngà.

Bảy thái thượng trưởng lão bao vây Sở Mộ, nhìn chằm chằm Kiếm Tông Linh Ấn trong tay hắn, biểu tình càng lúc càng kích động.

- Tốt tốt tốt, thật sự là Linh Ấn chọn chủ!

- Tốt quá, mấy trăm năm rồi, Chân kiếm tông của chúng ta lại có tông chủ!

Lời thái thượng trưởng lão nói và đoàn sáng trong Sở Mộ làm Vân Tinh và đám đệ tử của gã ngơ ngẩn.

Vân Tinh nổi điên:

- Không thể nào! Kiếm Tông Linh Ấn sao có thể ở trong tay người lạ, chắc chắn là giả!

Vân Tinh mất bao nhiêu công sức thủ đoạn mà không lấy được Kiếm Tông Linh Ấn thế nhưng nằm trong tay người lạ.

Vân Tinh tấn công Sở Mộ, kiếm quang sắc bén muốn đưa hắn vào chỗ chết.

Nhưng thái thượng trưởng lão không cho phép Vân Tinh càn rỡ.

Rầm!

Vân Tinh bay ngược ra càng nhanh hơn, phun ngụm máu rớt xuống mấy chục thước không bò dậy nổi.

Một thái thượng trưởng lão lên tiếng:

- Bắt lấy!

Vân Phong, Vân Hà bắt giữ Vân Tinh bị thương.

Tình hình chuyển biến rất nhanh, Vân Tinh bỗng chốc thành tù nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.