Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2247: Kiếm Thần tôn tọa (Thượng)



Bộ phận thứ năm chính là phần cuối cùng của thân kiếm, tên là mũi kiếm, nó là đầu mút nhỏ trên thân, mũi kiếm này tập hợp phân làm một, một điểm mũi nhọn kinh thế, vô cùng lợi hại, có thể đâm xuyên tất cả.

Cuối cùng là vỏ kiếm, không có phân loại gì, tác dụng của vỏ kiếm là gửi kiếm, cũng dùng để bảo vệ thân kiếm, có chút vỏ kiếm vô cùng tốt còn có bảo dưỡng và ma luyện thân kiếm, có chút kiếm chiêu và kiếm pháp đều dùng vỏ kiếm phối hợp.

Một thanh kiếm nguyên vẹn do ba bộ phận cấu thành, mà kiếm pháp là kiếm chân thật, lại có thể phân thành các đại bộ phận và phần nhỏ hơn.

Trí nhớ và kinh nghiệm của kiếm thuật sư, trí nhớ và kinh nghiệm của kiếm giả, hai cách tu hành khác nhau và phân chia cảnh giới khác nhau, chung quy vẫn là luyện kiếm, đều là kiếm tu, trăm sông đổ về một biển, cả hai mỗi người mỗi vẻ, đền bù và hoàn thiện lẫn nhau.

Đúc kiếm cũng là một loại tu luyện, kiếm thuật cùng kiếm pháp đều lấy kiếm làm căn bản, dều dùng kỹ xảo để phân biệt.

Kiếm thuật ngàn loại, kiếm pháp nghìn đạo, cuối cùng đều xuát hiện kiếm lý, triệt để phóng xuất ra, diễn dịch, thuyết minh đến mức tận cùng.

Hiểu ra, càng ngày càng rõ ràng, hai đại kiếm phách, hai đại kiếm ý trong thế giới tinh thần rung động, hai trăm mười bóng kiếm chấn động, chúng sinh ra hào quang lập loè, không ngừng phóng kiếm ý cộng minh.

- Kiếm, có kiếm thủ, kiếm thứ, kiếm cách, kiếm hàm, kiếm tích, mũi kiếm, phân, mũi kiếm và vỏ kiếm, các kỹ xảo khác nhau, các bộ phận khác nhau, mũi kiếm ngưng tụ một điểm mũi nhọn, giỏi về đâm, đâm rách thiên địa vạn vật, tất cả cứng rắn đều hóa thành hư vô, mũi kiếm mỏng manh mềm dẻo, càng giỏi về gọt hoặc và cắt, hời hợt nhưng vô thanh vô tức, mũi kiếm sắc bén nhưng lại mềm dẻo, có thể trảm có thể đâm...

- Kiếm pháp chia làm bốn bộ phận, bộ phận đầu tiên là đấu kiếm, dùng mũi kiếm xuất kích.

- Loại thứ hai là đâm pháp, dùng mũi kiếm làm chủ.

- Thứ ba là cách pháp, dùng mũi kiếm làm chủ, thuyết minh mũi kiếm cứng rắn ngăn cản công kích của đối phương và công kích đối phương...

- Thứ tư là tẩy kêếm pháp, tẩy kiếm không phải thật sự là tẩy kiếm, chỉ là một thứ kỹ xảo...

Lĩnh ngộ suối sinh ra.

Không biết khi nào, Sở Mộ đang ngồi đứng lên, Thiên Trảm Kiếm nơi tay, tu luyện, diễn dịch thỏa thích...

- Như vậy... Ta đặt tên của nó là kiếm pháp chân giải...

Dường như tuyên thệ với thiên địa, tuyên thệ với Vạn Kiếm Bi Lâm, trong nháy mắt Sở Mộ rungđoộng, Vạn Kiếm Bi Lâm không ngừng oanh minh.

Vạn Kiếm bia chấn động, chiến minh, từng đường vân trên kiếm bia sáng lên.

Sở Mộ kinh ngạc đứng lên nhìn bốn phía.

Lúc này bên cạnh ba mươi khối kiếm bia đỉnh cấp có tiếng kiếm vang lên, một khối kiếm bia chui lên từ mặt đất, nó cao chín mét.

Kiếm bia màu đen, bắt đầu xuất hiện từng đạo đường vân, Sở Mộ nhìn chằm chằm vào kiếm bia, nhìn chằm chằm vào đường vân trên kiếm.

Lúc này kiếm bia truyền tin tức bảo hắn đặt tên.

- Tông chủ Chân Thần Kiếm Tông đời thứ ba mươi tám, Sở Mộ.

- Kiếm pháp chân giải...

Kiếm pháp thực giải!

Đây là lĩnh ngộ kiếm pháp của Sở Mộ sau khi tìm hiểu một vạn một ngàn ba trăm năm mươi kiếm bia, trải qua dung hợp tìm hiểu, hồi tưởng con đường luyện kiếm của mình, cuối cùng lĩnh ngộ kiếm pháp.

Đây không phải kiếm pháp, mà là một loại cảm ngộ thuần túy, nó rất hoàn thiện, cũng là lĩnh ngộ của Sở Mộ từ trước tới nơi.

.- Không ngờ lại là kiếm bia đỉnh cấp.

Sở Mộ âm thầm kinh hỉ.

Hắn có tự tin, nếu đạt được Vạn Kiếm Bi Lâm tán thành, tuyệt đối sẽ không phải kiếm pháp cấp thấp, thậm chí có thể không phải kiếm pháp trung cấp, nhưng tuyệt đối không ngờ là kiếm pháp đỉnh cấp, nhưng nhớ lại, hắn dung hợp một vạn một ngàn ba trăm năm mươi kiếm pháp, phối hợp Kiếm Thiên Địa Hằng Kiếm Thế, kết hợp đúc kiếm pháp, kết hợp kiếm thuật mới sáng tạo ra một kiếm bia đỉnh cấp trong Vạn Kiếm Bi Lâm, điểm này không kỳ quái.

- Không tệ, kiếm bia đỉnh cấp.

Lời của Bạch Linh vang lên bên tai khi kiếm bia xuất hiện:

- Ngươi đạt được Vạn Kiếm Bi Lâm tán thành. Đi thôi, đi nơi truyền thừa cuối cùng.

Khi Bạch Linh nói chuyện, Sở Mộ cảm thấy hoa mắt, dường như xuyên thẳng qua thời không, lúc này kiếm bia biến mất.

Nơi trống trải, ánh sáng thập phần ảm đạm, nhìn theo nguồn sáng êếu ớt, Sở Mộ ngơ ngẩn, đó là cầu tháng từ phía dưới hướng lên trên, một cái ghế nằm ở trên đỉnh cao, nó vô cùng thâm thúy và sinh ra uy áp mênh mông.

- Đây chính là Kiếm Thần tôn tọa của Chân Thần Kiếm Tông.

Bạch Linh xuất hiện bên cạnh Sở Mộ, nàng dùng ánh mắt phức tạp nhìn tôn toạ trước mặt.

- Các đời tông chủ Chân Thần Kiếm Tông được Vạn Kiếm Bi Lâm tán thành, sau đó vượt qua chín mươi chín bậc thang ngồi lên Kiếm Thần tôn tọa, đạt được truyền thừa cuối cùng.

- Đi đi, ngồi lên Kiếm Thần tôn tọa, ngươi có thể có được truyền thừa cuối cùng của Chân Thần Kiếm Tông.

Bạch Linh nói xong liền im lặng.

- Kiếm Thần tôn tọa...

Sở Mộ kích động, ánh mắt nóng bỏng nhìn chín mươi chín bậc thang.

Hít sâu một hơi, Sở Mộ đi nhanh lên cầu thang.

Thu hồi ánh mắt, tâm thần ổn định, Sở Mộ nâng bước chân đi lên bậc thang.

Chân phải bước vào bậc thang hư không đầu tiên, trong lòng hắn sinh ra cảm giác kỳ quái cuốn qua toàn thân, cảm giác này không cách nào hình dung, chân trái cũng bước lên bậc thang thứ nhất.

Hai chân đều chạm vào cầu thang, cảm giác kỳ quái, đột nhiên Sở Mộ cảm giác con đường này đã rời xa thế giới.

Chín mươi chín bậc thang hư không, mỗi một bậc thang hư không chỉ rộng một mét nhưng nó vô cùng huyền diệu.

- Cầu thang hư không, có thể thông qua...

Bạch Linh nhìn thana nrh Sở Mộ, âm thầm nói ra.

Thời gian trôi qua, Sở Mộ vẫn đứng ở bậc thang đầu tiên, trong lòng sinh ra đủ loại huyền diệu, hắn vẫn dừng bước không nhúc nhích..

Bỗng nhiên Sở Mộ tỉnh ngộ, huyền diệu từ cầu thang giúp mình lĩnh ngộ cái gì đó, nhưng cái gì cũng không có lĩnh ngộ ra, đây chẳng qua là cách tiêu hao tâm thần của hắn.

May mắn kịp thời tỉnh ngộ lại, bằng không phí thời gian càng dài, tâm thần tiêu hao càng nhiều, sẽ càng bất lợi.

Sau khi hiểu ra điểm này, cảm giác huyền diệu biến mất, liên tục bước đi, hắn thoát ly bậc thang đầu tiên.

Lúc hai chân chạm vào bậc thang thứ hai, cảm giác sởn hết cả gai ốc làm Sở Mộ biến sắc, tóc gáy dựng đứng, kiếm quang ác liệt bộc phát.

Bản năng tư duy nhanh hơn, ngay lập tức né tránh, rút kiếm chém tới.

Kiếm quang vô cùng ác liệt, đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, Sở Mộ bổ ra một kiếm ẩn chứa huyền diệu khó lường, chính hắn không có cảm giác nhưng Bạch Linh cảm giác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.