Đợi tới lúc hắn cảm thấy tạm thời không cần tiếp tục khiêu chiến liền rời khỏi đất liền quay về Lam Hải, hắn lại phát hiện Lam Hải đã gặp đại biến, Chân Thần Kiếm Tông biến mất, bị diệt, trở thành lịch sử.
Bất kể nói thế nào, hắn từng nhận được ân huệ từ một trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông, xem như nửa ân sư, cho nên hắn phải truy tra một phen.
Sau khi truy tra, ngay từ đầu trực chỉ Thiên Thánh Giáo, về sau xâm nhập mới hiểu, Thiên Thánh Giáo cũng không phải là chủ mưu, chỉ là người tham gia vào trong đó, trước đó Chân Thần Kiếm Tông đã bị đả kích gần như bị diệt, Thiên Thánh Giáo chỉ tới nhặt tiện nghi mà thôi, bằng không Thiên Thánh Giáo lúc ấy không mạnh như vậy, có thể nói kém Chân Thần Kiếm Tông quá lớn.
Nếu Thiên Thánh Giáo không phải chủ mưu, Thiên Kiếm Thánh Tôn cũng chỉ chém giết một bộ phận cường giả của Thiên Thánh Giáo, không có tiêu diệt cả Thiên Thánh Giáo, tiếp tục truy tra, nhưng càng truy tra càng khó phân biệt, cuối cùng mất đi manh mối.
Không có manh mối, Thiên Kiếm Thánh Tôn cũng không truy tra nữa nhưng hắn nhớ ân tình năm xưa.
Hôm nay nghe được có người đạt được truyền thừa của Chân Thần Kiếm Tông, Thiên Kiếm Thánh Tông cũng là người quan tâm tới hậu bối kiếm đạo của Nhân tộc, thứ hai hắn cũng muốn hoàn lại ân tình với trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông.
Nghe Thiên Kiếm Thánh Tôn nói như vậy, Sở Mộ bừng tỉnh đại ngộ, Mạc Bạch Vân cũng như thế, mới hiểu được thì ra nguyên nhân là như thế, cho nên sư tôn mới chịu cho hắn xuất động cứu Sở Mộ khỏi bị Hải tộc đuổi giết.
- Năm đó ta cũng cảm thấy hứng thú với truyền thừa Chân Thần Kiếm Tông, hiện tại đường của ta đã cố định, truyền thừa Chân Thần Kiếm Tông không có bao nhiêu tác dụng với ta.
Cuối cùng Thiên Kiếm Thánh Tôn nói sự thật, tu luyện tới cấp độ của hắn, con đường đã được định sẵn rồi, nếu cải biến chỉ có thể bắt đầu từ đầu.
Huống chi hắn cũng đạt được truyền thừa thập phần cường đại, thập phần thích hợp với hắn.
- Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối.
Sở Mộ nói.
- Không cần như thế, nếu như nguyện ý cứ ở tạm tại nơi này.
Thiên Kiếm Thánh Tôn nói.
- Vậy vãn bối quấy rầy.
Sở Mộ cũng vui vẻ tạm thời ở chỗ này, bởi vì hiện tại hắn muốn hảo hảo chảy vuốt những gì mình vừa đạt được, nơi này là nơi thập phần thích hợp cho hắn ở lại, về phần Thương Lan hoàng triều Vạn Tông thịnh hội, hắn tạm thời quên đi.
Không có biện pháp, gặp phải đuổi giết như thế, thời khắc nguy cơ sinh tử trước mặt, trong đầu hắn chỉ nghĩ thoát thân, chỉ có xuất kiếm, chỉ có chiến đấu, chỉ có chém giết cường địch, hoàn toàn không có những chuyện khác.
Vì vậy Sở Mộ tạm thời ở lại Thiên Kiếm Đảo Thiên Kiếm Phong.
Thiên Kiếm Thánh Tôn chỉ ở trong một gian nhà tranh, nhà tranh của Mạc Bạch Vân ở vị trí khác, Sở Mộ cũng kiến tạo nhà tranh cho mình làm nơi dung thân tạm thời.
Trên Thiên Kiếm Phong, trừ Thiên Kiếm Thánh Tôn và Mạc Bạch Vân cùng Sở Mộ ra còn có người thứ tư tên là Dương Vũ Thần, hắn là nhị đệ tử của Thiên Kiếm Thánh Tôn.
Mạc Bạch Vân là đại đệ tử, tu vi Vạn Cổ thất trọng thiên, Dương Vũ Thần là nhị đệ tử tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên, tướng mạo Mạc Bạch Vân tương đối bình thường nhưng khí chất như đám mây trên bầu trời, thân thể Dương Vũ Thần thon dài cao lớn, tướng mạo anh tuấn, khí chất như mặt trời trên cao, hắn như mặt trời đang thiêu đốt hừng hực.
Dương Vũ Thần chỉ lộ diện gặp mặt Sở Mộ một lần sau đó quay về tu luyện.
- Kỳ thật ta còn có một sư đệ.
Mạc Bạch Vân nói:
- Hiện tại hắn đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, trừ chúng ta ra, không ai biết thân phận của hắn.
Mạc Bạch Vân có hai sư đệ, tự nhiên là đệ tử thứ ba của Thiên Kiếm Thánh Tôn, không có ai biết thân phận của hắn, hiển nhiên chỉ có đệ tử Thiên Kiếm Thánh Tôn biết nhau.
Đã như thế Sở Mộ cũng không hỏi thăm.
Tại một chỗ trên Thiên Kiếm Phong, Sở Mộ đang luyện kiếm, hắn súc thế, ánh mắt lợi hại, mắt nhìn phía trước, ánh mắt như kiếm xuyên thấu tất cả vạn vật ngăn cản tầm mắt mình.
Lực lượng ngưng tụ, lực thấu mũi kiếm tụ tập vào một điểm, cánh tay hắn điểm tới, Thiên Trảm Kiếm lập tức đâm tới.
Tiếng vang bén vang lên thật nhỏ, mũi kiếm đâm thủng hư không, một kiếm đi phía trước với thế không thể đỡ, mọi sự vạn vật đều bị xuyên thủng.
Đây không phải chiêu thức uy lực cường đại gì, chỉ là chiêu đâm trong kiếm pháp cơ sở, bởi vì Sở Mộ lĩnh ngộ chân ý đâm cho nên mang theo uy năng không thể kháng cự.
Kiếm pháp cơ sở, nó là khởi điểm của kiếm thuật, kéo dài không suy, vĩnh cữu bất biến, cũng là trụ cột không thể ai không biết.
Hiện tại có cực ít người hiểu rõ trong kiếm pháp cơ sở kỳ thật còn ẩn chứa vô số huyền diệu, huyền diệu này chính là chân ý.
Cho dù là Sở Mộ, nếu không tiếp nhận truyền thừa của Chân Thần Kiếm Tông cũng không biết điểm này, bằng vào bản thân tu hành, hắn không biết mất bao lâu mới có thể hiểu ra, sau đó nắm giữ.
Nắm giữ chân ý, Sở Mộ mới hiểu được, kiếm không có nắm giữ chân ý không thể gọi là kiếm tu, đương nhiên kiếm tuy chính thức là kiếm tu thượng cổ, cũng không phải là kiếm tu được mọi người thừa nhận như hiện tại.
Kiếm tu chính thức thời thượng cổ, mỗi một người đều nắm giữ chân ý của kiếm, kiếm có được chân ý, mỗi kiếm của bọn họ đều nắm giữ lực lượng không gì sánh nổi, lực sát thương cực kỳ kinh người.
Sở Mộ cũng chỉ nắm giữu chân ý sơ bộ mà thôi, hắn còn không gian phát triển rất lớn, cho nên hắn cố gắng tu luyện, chân ý của đâm có quan hệ trực tiếp với đâm trong kiếm pháp cơ sở, phương pháp tu luyện tương đối nguyên thủy, trừ tìm hiểu ra chính là xuất kiếm, không ngừng đâm ra mỗi kiếm và dần dần lĩnh ngộ.
- Nhân tộc bị Sa tộc đuổi giết được Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân cứu đi.
- Mạc Bạch Vân hiện thân, hắn diệt sát Thánh cấp Sa tộc trong nháy mắt, cũng mang mục tiêu tất sát của Sa tộc đi, đại quân Sa tộc không dám ngăn cản.
- Tục truyền nói, Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân hành động là trải qua Thiên Kiếm Thánh Tôn ra lệnh, Thiên Kiếm Thánh Tôn có ý thu Nhân tộc Niết Bàn Cảnh bị Hải tộc đuổi giết làm đệ tử.
Sở Mộ đang ở trong Thiên Kiếm Đảo, bên ngoài có tin tức bay âầy trời, toàn bộ đều có quan hệ với Sở Mộ, cũng có quan hệ với Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân cùng Thiên Kiếm Thánh Tôn.
- Đúng là vận may lớn.
- Đúng thế, hắn bị đại quân Sa tộc bao vây, không ngờ được Mạc Thiên Vân cứu đi.
- Vận khí rất tốt, còn được Thiên Kiếm Thánh Tôn thu làm đệ tử, từ nay về sau nhất phi trùng thiên, có thể đi ngang trong Lam Hải.
Không biết bao nhiêu người không ngừng hâm mộ và ghen ghét không thôi.