Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2617: Tông môn chi biến (Hạ)



Một đạo kiếm quang vô thanh vô tức, vô cùng ngưng tụ, lại mang theo uy lực kinh người xuyên thủng tất cả, trong nháy mắt va chạm với đạo kiếm quang màu vàng này.

Không có tiếng nổ bạo tạc, kinh thiên động địa. Không gian chung quanh chỉ khẽ run lên. Dư ẩm ảnh hưởng còn lại trong nháy mắt khuếch tán. Kiếm quang màu vàng dưới Xuyên Vân kiếm thức của Sở Mộ bị xuyên thủng.

Dư thế của Xuyên Vân kiếm thức không tiêu tán, vẫn dùng tốc độ kinh người đánh về phía Hô Duyên Chính Đình.

Hô Duyên Chính Đình phát hiện ra tốc độ của một kiếm này quá nhanh, nhanh tới mức hắn khó có thể né tránh được. Đây là lần đầu tiên sau khi hắn thi triển Táng kiếm thức lại xuất hiện trạng thái như vậy. Dừng lại trong giây lát ngắn ngủi, lại khó có thể tránh né, vừa vặn bị đối phương nắm bắt.

Là trùng hợp?

Hay là cố ý?

Hô Duyên Chính Đình cảm thấy rất có thể là loại thứ hai.

Một kiếm kia, kiếm quang vô cùng kinh người đâm thủng hư vô, đâm về phía mi tâm. Hô Duyên Chính Đình có thể cảm nhận được rõ ràng trong mi tâm mình truyền ra cảm giác đau đớn kịch liệt. Đó là bởi vì kiếm của đối phương quá mức sắc bén cho nên mới có cảm giác như vậy.

Kiếm của Sở Mộ dừng loại trước mi tâm của Hô Duyên Chính Đình, mũi kiếm tiếp xúc với mi tâm của Hô Duyên Chính Đình, chỉ là khong có đâm vào. Nhưng mà cảm giác như bị xuyên thủng này lại khiến cho Hô Duyên Chính Đình có cảm giác sởn hết gai ốc, da đầu run lên, nguyên thần phát run.

Sở Mộ cũng không giết chết Hô Duyên Chính Đình, bởi vì Hô Duyên Chính Đình cũng không phải là địch nhân của hắn.

- Đa tạ Chân Kiếm hầu chỉ giáo.

Hô Duyên Chính Đình thu kiếm, nghiêm mặt nói với Sở Mộ rồi hạ kiếm lễ. Không ngờ lại là ba kiếm lễ.

Phải biết rằng hắn là người cùng thế hệ với Sở Mộ, hạ một kiếm lễ là được rồi. Ba kiếm lễ là hoàn toàn coi Sở Mộ là tiền bối cao nhân, lại là loại tiền bối cao nhân đáng để tôn kính. Đám người Thanh Ẩn Vương phía xa ngơ ngẩn.

Người như Hô Duyên Chính Đình này, có lẽ là tính cách bản thân hắn, có lẽ là bởi vì xuất thân cho nên tính tình lạnh lùng. Đám người thiên tài như Hô Duyên Chính Hùng cũng đừng mong nhận được một kiếm lễ của hắn. Trưởng bối, Hô Duyên Chính Đình cũng không thèm để ý tới.

Nhưng mà lúc này lại thấy hắn hạ ba kiếm lễ với Sở Mộ, chuyện này không thể không khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc.

- Tuyết Lạc vô thanh quá mức hoa lệ, Táng kiếm thức không tệ, uy lực có thể càng thêm tập trung hơn.

Sở Mộ thản nhiên nhận ba kiếm lễ của đối phương, lại nói một câu.

Trận chiến này nói là song phương quyết đấu nhưng mà còn không bằng nói là Hô Duyên Chính Đình đang thỉnh giáo Sở Mộ.

Luận tạo nghệ trên kiếm đạo, Sở Mộ viễn siêu người cùng lứa. Đám người như Cổ Loạn Không, Hô Duyên Chính Đình không thể so sánh với hắn.

Một người thành kính với kiếm đạo hạ ba kiếm lễ, Sở Mộ cũng không cảm thấy có gì là kỳ quái. Cho dù Hô Duyên Chính Đình này khiến cho người ta có cảm giác bản thân hắn rất lạnh lùng. Nhưng mà loại lạnh lùng này chỉ bởi vì hắn ta một lòng trên kiêm đạo tạo thành.

- Chân Kiếm hầu, ta sẽ còn tới tìm ngươi.

Hô Duyên Chính Đình nói rồi quay người rời đi. Hắn nói những lời này không có bất kỳ uy hiếp nào. Chỉ muốn nói rõ cho Sở Mộ một tin tức, đó là ngày sau hắn còn có thể tới tìm Sở Mộ thỉnh giáo.

...

- Chân Kiếm hầu.

- Thiên phú kiếm đạo đáng sợ a...

- Vạn cổ kiếm tu khủng bố.

- Đoán chừng không bao lâu nữa thực lực của hắn sẽ vượt qua ta.

Thiết Kiếm vương cảm thán nói.

Một Kiếm Thánh cửu tinh cường đại lại nói như vậy đủ để làm cho người ta khiếp sợ.

Nhưng mà Sở Mộ lại xứng đáng nhận được đánh giá như vậy.

- Ta cảm thấy quyết định của bệ hạ rất sáng suốt. Đối với Hoàng triều chúng ta rất là có lợi.

- Dùng thiên phú của Chân Kiếm hầu, cho hắn đủ thời gian phát triển, tương lai ít nhất cũng là Tuyệt thế cường giả, lại là loại cường giả chí cường trong Tuyệt thế cường giả.

Mấy vị thân vương nghị luận, lại cùng nhau trở về Hoàng đô.

Sở Mộ cũng lần nữa tiến vào trong phi hạm, bay về phía Chân Kiếm tông.

Tuy rằng thực lực của Hô Duyên Chính Đình còn kém hắn, nhưng mà cũng đã rất mạnh rồi. Thiên tài cấp vạn cổ, còn nữa, Táng kiếm thức của đối phương khiến cho Sở Mộ có cảm giác không tệ.

Ngồi trong phi hạm, Sở Mộ tiếp tục tham ngộ những thứ đoạt được trong Bách Niên bí cảnh.

Một trăm năm tu luyện tích lũy rất nhiều tiềm lực, ngày sau có thể chậm rãi chuyển hóa.

Rất nhanh hơn mười ngày đã qua đi.

Phi hạm hoàng thất dừng lại bên ngoài sơn môn Chân Kiếm tông. Sở Mộ bay ra khỏi phi hạm, lúc này phi hạm với quay đầu đi theo phương hướng cũ, trở về Hoàng đô.

Vốn trước lúc hắn rời khỏi sơn môn có một đám người quỳ gối sám hối bên ngoài sơn môn, lúc này lại không thấy một bóng người.

Sở Mộ không khỏi lắc đầu. Từ lúc hắn rời đi cho tới lúc hắn trở về cũng chỉ hơn một tháng mà thôi. Hơn một tháng đối với người bình thường mà nói có lẽ rất dài. Nhưng mà đối với tu luyện giả mà nói, lại không coi vào đâu.

Bọn hắn đã tới sám hối, nhưng mà ngay cả thời gian một tháng cũng không kiên trì nổi, hoàn toàn không có thành ý một chút nào.

Đương nhiên coi như bọn hắn có thành ý, vẫn tiếp tục quỳ xuống sám hối ở đây, Sở Mộ cũng không cho bọn hắn cơ hội, cho bọn chúng cơ hội lần nữa tiến vào Chân Kiếm tông.

Chân Kiếm tông quật khởi, nếu như nguyện ý, chỉ cần lại mở sơn môn một lần là có thể tuyển nhận một đám đệ tử có thiên phú tốt, cũng có tâm tính tốt. Chứ không phải đám người bị người ta khinh bỉ kia, thời khắc mấu chốt sẵn sàng bỏ qua tông môn, đào thoát đi.

Sở dĩ hiện tại Sở Mộ không có ý định mở sơn môn tuyển đệ tử là bởi vì đang bồi dưỡng những đệ tử trước đó lâm vào nguy cấp không có bỏ rơi tông môn, để cho bọn hắn nhanh chóng phát triển, làm lớn mạnh Chân Kiếm tông. Mãi tới khi Chân Kiếm tông cường đại tới trình độ nhất định mới lại tuyển nhận đệ tử mới.

- Đệ tử bái kiến tông chủ.

Đệ tử trấn thủ sơn môn vừa mới nhìn thấy Sở Mộ kích động không thôi, vội vàng bái kiếm lễ.

- Những người kia rời đi lúc nào?

Sở Mộ hỏi.

- Hồi bẩm tông chủ, những người kia cũng không có rời đi.

Một đệ tử trấn thủ sơn môn trong bốn người nói. Trên mặt bọn hắn đều hiện lên vẻ oán hận và dị sắc, khiến cho Sở Mộ ý thức được dường như hắn rời Chân Kiếm tông một tháng, Chân Kiếm tông đã xảy ra chuyện gì đó.

- Đem toàn bộ những điều các ngươi biết rõ nói xem.

Sở Mộ nói.

- Vâng tông chủ. Tình huống là thế này...

Một đệ tử trấn thủ sơn môn lúc này mới nói rõ, ba người khác thì ở bên cạnh bổ sung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.