Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2628: Uy của liệt hồn (Hạ)



Nghe được lời nói của Đại trưởng lão TInh Kiếm môn, môn chủ Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn ngơ ngẩn, giống như đầu óc đóng băng, không kịp phản ứng.

Thua?

Không ngờ lại thua trận như vậy?

Không ngờ lại thua trận như vậy.

Không có khả năng a, hoàn toàn là chuyện không có khả năng, đối phương bất quá chỉ là Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, làm sao có thể đánh bại một cường giả Thánh cấp thất tinh sơ giai lâu năm cơ chứ?

Trong tích tắc, môn chủ Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn thậm chí còn hoài nghi có phải TInh Kiếm môn lại lén lút quay lại giao hảo ới Chân Kiếm tông hay không. Cố ý hạ âm mưu đào hố hai môn phái bọn hắn hay không.

Nhưng mà hai người bọn hắn lại rất rõ ràng, kỳ thực không có. Từ khi mới bắt đầu chính là ba môn phái bọn họ liên hợp, định ra tay với Chân Kiếm tông.

Hiện tại thì tốt rồi, ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.

Trong nháy mắt này hai người đều cảm thấy trước mắt tối đen như mực.

- Không ngờ ngươi lại là tu luyện giả Nguyên thần chi đạo.

Sắc mặt Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn vẫn tái nhợt như trước, thanh âm vô cùng khô khốc vang lên.

Môn chủ Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn nghe xong lập tức kinh hãi. Bọn hắn rất rõ ràng xưng hô tu luyện giả nguyên thần chi đạo có hàm nghĩa gì.

Chợt bọn hắn lại nghĩ, đối phương có thể khiến cho Đại trưởng lão Tinh kiếm môn nhận thua, chẳng phải đồng nghĩa với việc nguyên thần của đối phương tối thiểu cũng phải đạt tới tứ cấp hay sao?

Trời ạ, một Thánh cấp nhị tinh sơ giai, nguyên thần lại đạt tới tứ cấp, đây là tình huống gì chứ?

Hạ Trấn Không và Đại trưởng lão Chân Kiếm tông nghe thấy lời nói của Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn cũng vô cùng khiếp sợ. đồng thời sau khi liên tưởng lại, trên mặt càng không giấu nổi vẻ kinh hãi.

- Ba trận thắng hai. Chư vị cũng đã lập lời thề kiếm đạo, chắc hẳn sẽ không chống chế đó chứ?

Sở Mộ mỉm cười nói.

Từ khi Sở Mộ biết được ba môn phái tới đây, tư duy chuyển động. Sau khi làm rõ mạch suy nghĩ, hắn lại bắt đầu đào hố cho đám người này. Đương nhiên kế hoạch này cũng không xác định trăm phần trăm cố thể thực hiện được. Nhưng mà xác suất thành công lại tối thiểu đạt tới bảy thành.

Về phần ba thành sách xuất thất bại, cũng không phải là đám người Sở Mộ thua. Mà là đối phương không muốn chấp nhận kết quả thi đấu như vậy.

Sở Mộ đối với Chân Kiếm tông mình có lòng tin, hiển nhiên ba môn phái đối phương cũng có lòng tin với mình.

Tin rằng sau khi va chạm, thắng thua rất nhanh sẽ phân ra.

Trong tâm ba người đều cảm thấy u ám, loại cảm giác này là u ám trước khi tan vỡ. Cảm giác tất cả đều không có một chút ý nghĩa nào.

Bọn hắn thua chẳng khác nào là ba môn phái thua trận.

Chơi xấu không thừa nhận sao?

Thề kiếm đạo, một khi không làm theo, hậu quả rất là nghiêm trọng.

- Sở tông chủ, trước tiên ta phải trở về môn phái một chuyến, đem việc này báo cáo cho môn chủ.

Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn nói.

- Hai vị môn chủ thì sao?

Sở Mộ nhìn về phía môn chủ Vương kiếm môn và Vọng Kiếm môn rồi nói.

- Chúng ta cũng phải trở về một chuyến.

Hai vị môn chủ cùng nói.

- Vậy được. Vậy làm phiền Đại trưởng lão và Hạ Khách khanh đi theo ba vị một chuyến.

Sở Mộ nói với Đại trưởng lão và Hạ trấn không.

Ba người đối phương tuy rằng không can tâm tình nguyên, nhưng mà cũng không có phản đối. Thua thì thua, dựa theo lời thế, ba môn phái từ nay về sau sẽ trở thành chi nhánh của Chân Kiếm tông, nói trắng ra là phụ thuộc.

Sở Mộ để cho Đại trưởng lão Chân Kiếm tông và Hạ Trấn Không khách khanh đi theo là có mục đích của hắn. Đó chính là giám sát, để tránh xuất hiện thay đổi gì, còn nữa, là chuẩn bị tiếp nhận ba môn phái quy hàng.

Nếu như chỉ có một mình Đại trưởng lão tới, Sở Mộ lo lắng Đại trưởng lão chỉ là Thánh cấp thất tinh sơ giai, thực lực không đủ cường đại. Nhưng nếu như tăng thêm một Hạ Trấn Không đi theo thì khác. Đây chính là tồn tại tuyệt cường có thể chém giết Thánh cấp bát tinh a.

- Vâng, tông chủ.

Đại trưởng lão khom người nói, trong lòng vô cùng cảm khái, đồng thời cũng mừng rỡ không thôi.

Chân Kiếm tông quả thực sẽ phát triển nhanh chóng dưới tay của tông chủ.

Có thêm ba môn phái là chi nhánh, thực lực Chân Kiếm tông sẽ lại lần nữa tăng lên rất nhiều. Trực tiếp từ kế cuối nhảy lên hàng trung thượng trong đám thế lực nhị lưu.

Đương nhiên thu chi nhánh như vậy hơn phân nửa sẽ không chính thức quy tâm. Nhưng mà Đại trưởng lão tin rằng, dùng thủ đoạn của công chủ tất có thể khiến cho ba môn phái chính thức dung nhập vào trong Chân Kiếm tông, làm lớn mạnh Chân Kiếm tông.

Kế tiếp Đại Trưởng lão và Hạ Trấn Không theo sáu người kia rời khoi Chân Kiếm tông, tiến về Vân Vực.

Một trận chiến vô cùng đơn giản nhưng lại có ý nghĩa rất là phi phàm. Ít nhất, Vương Kiếm môn, Vọng Kiếm môn và Tinh Kiếm môn. Ba thế lực nhị lưu này sẽ phụ thuộc Chân Kiếm tông, trở thành chi nhánh, khiến cho thực lực của Chân Kiếm tông lại thêm một bước.

Sở Mộ triệu tập các vị trưởng lão, để cho bọn hắn tiến hành thương nghị, nên làm như thế nào mới lợi dụng ba môn phái kia cho tốt, làm lớn mạnh Chân Kiếm tông.

Chân Kiếm tông hiện tại là chủ tông, mà ba môn phái thì là chi nhánh, tài nguyên chi nhánh... Tất cả mọi thứ nên nghiêng về phía chủ tông.

Mặc dù nói thực lực của chư vị trưởng lão không đủ cường đại, lúc đối kháng với cường địch tông môn không có cách nào phát ra tác dụng gì. Nhưng ở mặt xử lý sự vụ tông môn lại có kinh nghiệm phong phú, thủ đoạn lão luyện, có thể phân ưu thay cho Sở Mộ, lại khiến cho hắn không cần tốn tâm tư đi suy nghĩ nhiều việc. Như vậy mới có nhiều thời gian đi tu luyện hơn.

Thắng bại lần này người bên ngoài còn không biết, trong lúc bất tri bất giác, Chân Kiếm tông đã càng cường đại hơn.

Từ Chân Kiếm tông đi đến Vân Vực, nơi ở của ba đại môn phái phải mất gần môt tháng. Vừa đi vừa về cũng mất gần hai tháng. Tính cả thời gian Đại trưởng lão và Hạ Trấn Không tiếp thu ba đại môn phái đoán chừng cũng còn lâu hơn. Dưới sự có mặt của Hạ Trấn Không, hi vọng không nên xuất hiện biến cố gì. Nếu không, ba đại môn phái rất có thể sẽ bị diệt môn.

Có lẽ, đối phương quả thực là đệ tử còn sống sót của Chân Thần kiếm tông sống sót. Nhưng rốt cuộc bọn hắn thực sự ngoài chấp hành nhiệm vụ mới sống sót, hay là lâm trận đào thoát mới sống sót, chuyện này không ai biết được..

Tuy rằng Sở Mộ đạt được truyền thừa kiếm Thiên Địa, đạt được truyền thừa Vạn Kiếm bi lâm. Nhưng nghiêm túc mà nói hắn là người thừa kế, mà không phải là đệ tử gì. Coi như là đệ tử cũng cùng cách rất xa ba môn chủ của ba đại môn phái. Giữa bọn họ hoàn toàn không có tình nghĩa sư huynh đệ gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.