Sở Mộ cũng học tập, từ từ thử nghiệm, chậm rãi dung nhập lý giải của mình vào trong Chấn Thiên Thức.
Sở Mộ đặt tên cho loại phương thức phát lực này là bạo lực pháp. Ý là pháp môn lực lượng bạo phát, giống như cự lực pháp, nó trở thành phương thức phát lực Sở Mộ học tập được.
Chỉ có điều, cực lực pháp và bạo lực pháp đang dung nhập bản thân vào bên trong lực chấn địa, lại là một vấn đề nan giải. Sở Mộ tiến hành thử hết lần này tới lần khác, từ từ tìm kiếm ra môn đạo.
- Chấn Thiên Thức!
Sở Mộ gầm nhẹ một tiếng, bật ra một hơi. Trong nháy mắt lực lượng toàn thân được ngưng tụ, rót vào đến trong cánh tay. Chỉ thấy cánh tay phải của hắn trong nháy mắt tăng lên. Lực lượng cường đại hội tụ ở trong đó trực tiếp nâng cao ba thành. Bất chợt, Sở Mộ công kích ra một quyền này, đánh về phía con vượn.
Con vượn cũng một quyền công kích đến. Trong nháy mắt lực lượng bạo phát.
Khi hai tay va chạm, Sở Mộ lập tức vận dụng bạo lực pháp, lại vận dụng lực chấn địa. Dưới lực lượng bạo phát, uy lực càng mạnh mẽ hơn, tốc độ nhanh hơn. Lực chấn địa phát động. Lực lượng chấn động càng thêm đáng sợ.
Một tiếng động vang lên. Va chạm.
Trong nháy mắt Sở Mộ cùng con vượn đều lui lại. Cánh tay con vượn run rẩy, Sở Mộ cũng đang run rẩy. Lực lượng quá mạnh mẽ. Lực phản chấn cũng rất mạnh. Nếu không có thân thánh đạt được tứ cấp đỉnh phong, căn bản hắn không có cách nào chịu đựng được. Cho dù là như vậy, uy lực một quyền như vậy cũng không phải tùy tùy tiện tiện thi triển ra được.
Mục đích nghiên cứu học tập của hắn, cuối cùng vẫn là để bản thân cường đại, hay là vì kiếm đạo của mình.
Kiếm ở trong tay, Sở Mộ lại một lần nữa triển khai công kích. Sau khi cánh tay dịu đi, hắn lại một lần nữa phát động Chấn Thiên Thức.
Không. Ở dưới tình huống dùng kiếm, Chấn Thiên Thức có thể là kiếm thức Chấn Thiên.
Vừa thi triển ra kiếm thức Chấn Thiên, Sở Mộ liền phát hiện ra một điểm, khiến cho ánh mắt hắn chợt sáng lên.
Một tiếng động vang lên. Liệt Hoàng Linh Kiếm chặt chém ở trên thân thể con vượn, không chỉ có đẩy lùi con vượn, còn phá rách lớp da rắn chắc của nó. Lực công kích này cường đại hơn rất nhiều so với dùng nắm đấm công kích.
Một kiếm lại khiến cho con vượn bị tổn thương. Đương nhiên, đây là kết quả Sở Mộ sử dụng sức lực tinh thần và khí phách. Nếu như vận dụng toàn lực, một kiếm giết chết trong nháy mắt.
Sau khi cánh tay khôi phục, lại thi triển kiếm thức Chấn Thiên. Lần này, Sở Mộ đổi lại sử dụng quật.
Thân kiếm chấn động với siêu cao tần, ở dưới sự gia tăng của cự lực pháp và bạo lực pháp, uy lực kia mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi, quất vào trên người vượn, phát ra một tiếng động lớn vô cùng, giống như lôi động.
Chỗ quật xuống, từng vòng gợn sóng khuếch tán ra, trùng kích bốn phương tám hướng. Ở dưới lực lượng khổng lồ này, thân thể con vượn bay về phía sau, đập ở trên vách tường rơi xuống. Nửa bên thân thể của nó tan ra.
Sở Mộ có chút kinh ngạc. Một kiếm như vậy rõ ràng đủ để lập tức đánh nổ một Thánh cấp ngũ tinh. Nhìn con vượn này, khí lực Thánh cấp tứ tinh đỉnh phong cường đại, thật sự bị quật đến da tróc thịt bong, bị tổn thương nghiêm trọng. Điều đó cũng đủ để nói rõ bạo lực của một kiếm này.
Đúng vậy, bạo lực!
Hai chữ bạo lực này chính là từ Sở Mộ nghĩ ra để hình dung về kiếm thức Chấn Thiên. Mặc dù hiện tại kiếm thức Chấn Thiên vẫn không có cách nào so sánh được với kiếm thức Xuyên Vân kiếm thức Trảm Đạo v.v. Nhưng cái này cũng bị giới hạn lực lượng. Lực lượng thân thánh tứ cấp đỉnh phong còn chưa đủ cường đại. Còn nữa, Sở Mộ cũng không có dung nhập các loại kiếm lực vào một kiếm này, cũng không có lĩnh ngộ ra chân ý liên quan.
Một khi hắn dung nhập kiếm lực, đồng thời lĩnh ngộ ra chân ý liên quan, uy lực một kiếm như vậy sẽ lại một lần nữa tăng cường lên gấp mấy chục lần thậm chí hơn trăm lần. Đến lúc đó, cho dù là Thánh cấp lục tinh cũng có thể một kiếm đánh nổ.
So sánh với kiếm thức Trảm Đạo, một chiêu kiếm thức này thuần túy chặt chém. Kiếm thức Chấn Thiên thật sự rất bạo lực. Hơn nữa, hiện nay nó hoàn thiện không gian còn muốn vượt qua mấy chiêu kiếm thức khác.
Điểm này có thể chính là thu hoạch không tưởng được của Sở Mộ sau khi tiến vào Bách Thú Điện.
Một chỗ nào đó trên Vạn Thú Nguyên, một con linh thú lớn vô cùng nằm sấp trên mặt đất, giống như một ngọn núi nhỏ. Lúc nó bất động thậm chí không tản ra khí tức, thật sự sẽ khiến cho người cho rằng, đây là một ngọn núi nhỏ.
Không phải, nó là một con linh thú. Một con thú vương cường đại, một trong những kẻ thống trị trên Vạn Thú Nguyên... Thiên Luân Thú Vương.
Nhìn Thiên Luân Thú Vương dường như đang ngủ say lại đang đợi Nhân tộc kia tiến vào Bách Thú Điện, hi vọng Nhân tộc kia có thể hoàn thành giao phó của hắn. Hắn không ngại đưa cho Nhân tộc kia một ít lợi ích.
Trên thực tế, Sở Mộ cũng không phải người đầu tiên hắn tìm để tiến vào Bách Thú Điện. Chỉ có điều những kẻ trước đó đều thất bại. kết quả thất bại chính là chết ở bên trong Bách Thú Điện.
Thiên Luân Thú Vươn lại nắm giữ thực lực cấp cường giả tuyệt thế. Đáng tiếc, nó không có cách nào tiến vào Bách Thú Điện.
Nhưng ở bên trong Bách Thú Điện lại có thứ nó cần. Nó cũng chỉ có thể để cho người khác tiến vào, giúp nó lấy ra thứ nó muốn. Để giao dịch, nó tất nhiên cũng phải đưa ra một ít lợi ích.
Từ khi Nhân tộc kia tiến vào Vạn Thú Nguyên, Thiên Luân Thú Vương đã chú ý tới hắn. Nó vẫn âm thầm quan sát. Hắn chiến đấu cùng hai con linh thú, bị Thiên Thần Vệ của Thiên tộc truy sát v.v. Nhất là bị Thiên Thần Vệ của Thiên tộc truy sát, lại có thể nhiều lần thoát thân, không có thực lực nhất định là không được.
Chính bởi vì điểm này, Thiên Luân Thú Vương theo dõi Sở Mộ, chọn trúng Sở Mộ, giải cứu hắn từ dưới sự đuổi giết của các Thiên Thần Vệ Thiên tộc ra, đồng thời dành cho lợi ích, khiến cho hắn nâng cao tu vi, sau đó nhắc tới giao dịch này.
Trong các vị thú vương trên Vạn Thú Nguyên, Thiên Luân Thú Vương là một con cổ xưa nhất, cũng là một con tính tình tốt nhất. Nếu đổi lại thành thú vương khác. Không chừng liền trực tiếp lấy tính mạng Sở Mộ ra uy hiếp.
Theo Thiên Luân Thú Vương, Nhân tộc này cực kỳ có hi vọng lấy được thứ nó muốn.
Đáng tiếc, tuy rằng nó trông coi Bách Thú Điện, nhưng không có cách nào trực tiếp nhìn thấy được tình huống bên trong. Nó chỉ có thể mơ hồ cảm giác được Sở Mộ tiến tới chỗ nào.