Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2830: Trấn áp (1)



- Xem ra, ngươi ngay cả bốn ngàn viên Hắc Thiết chi tâm này cũng không muốn, đã như vầy, ta liền thu a.

Nhân viên cửa hàng này cười cười, vung tay lên, trực tiếp thu lại toàn bộ bốn ngàn viên Hắc Thiết chi tâm.

Như thế, hắn chẳng khác nào không duyên cớ kiếm được 5000 viên Hắc Thiết chi tâm, trung gian kiếm lời riêng a.

Thoạt nhìn, người này làm loại chuyện kia, cũng không phải là lần đầu tiên, hiện tại còn tiêu diêu tự tại, đã nói lên một điểm, hắn có chỗ dựa, cho nên mới không có gặp chuyện không may.

Chỉ là, lấy những người trước kia, có thể sẽ rất kiêng kị, chỉ có thể âm thầm chịu thiệt, nhưng lúc này, người hắn trêu chọc đến lại là Sở Mộ a.

Bạch Ngân Thành chủ phủ, không thể nghi ngờ là một quái vật khổng lồ, một tồn tại cực kỳ cường hoành, Sở Mộ không muốn đi trêu chọc, nhưng cũng không có nghĩa là Sở Mộ sẽ nén giận.

500 gốc Hắc Thiết căn, 5000 viên Hắc Thiết chi tâm, hắn không để vào mắt, nhưng đối phương rõ ràng xem thường hắn, muốn khi nhục hắn, sao có thể ăn buồn bực nhẫn nhục chứ.

Loại người này, không trêu chọc hắn, tùy tiện nói hai câu, không có việc gì, sẽ không để ở trong lòng, một khi trêu chọc hắn, làm tức giận hắn, hậu quả sẽ rất không xong.

- Lấy 500 gốc Hắc Thiết căn ra, ta không truy cứu nữa.

Sở Mộ nhìn đối phương, ngữ khí càng bình thản.

- Hắc Thiết căn gì, ngươi là nói chuyện với ta sao?

Trên mặt nhân viên cửa hàng này lộ ra thần sắc mờ mịt, rõ ràng là giả ngu, nếu như Sở Mộ không phải người trong cuộc, nói không chừng thật sẽ tin tưởng người này.

- Rõ ràng chính là ngươi tham ô 500 gốc Hắc Thiết căn của công tử nhà ta, lại vẫn giả ngu.

Lâm Bích Nhược tức giận rồi.

- Là ai ở chỗ này lớn tiếng ồn ào.

Một tiếng quát lạnh truyền đến, từ bên trong đi ra một trung niên nhân, mặt mũi tràn đầy lạnh túc, ánh mắt lạnh như băng, đảo qua Sở Mộ cùng Lâm Bích Nhược.

- Chưởng quầy, ngài đã tới, hai người kia chạy đến nơi đây nháo sự.

Nhân viên cửa hàng này ác nhân cáo trạng trước.

- Nói hưu nói vượn, rõ ràng là ngươi tham ô 500 gốc Hắc Thiết căn của công tử nhà ta, lại đổi trắng thay đen bàn lộng thị phi.

Lâm Bích Nhược nhíu mày, thanh âm sắc bén như kiếm phong.

- Chưởng quầy, ta làm sao có thể làm loại chuyện này.

Nhân viên cửa hàng kia mặt mũi tràn đầy vô tội.

Chưởng quầy trung niên nhân nhìn hắn một cái thật sâu, chợt nhìn về phía bọn người Sở Mộ, mở miệng nói:

- Hai vị, nơi này là địa phương Bạch Ngân phủ chuyên môn thu mua Linh Dược, nếu không có chuyện gì, hai vị vẫn là mau chóng thối lui đi.

Đây là một loại cảnh cáo.

Người chưởng quỹ này, biết rõ chi tiết của nhân viên cửa hàng kia, bởi vậy hắn không chút nghi ngờ Lâm Bích Nhược nói, chỉ là thì tính sao.

Nơi này là địa phương Bạch Ngân phủ xây dựng, chuyên môn thu mua Linh Dược, một khi truyền ra tin tức có người tham ô Linh Dược, sẽ tạo thành một ít ảnh hưởng không tất yếu, bôi đen hình tượng của Bạch Ngân phủ, hư hao danh dự của Bạch Ngân phủ, có lẽ đối với Bạch Ngân phủ mà nói, cái này không coi vào đâu, nhưng bọn hắn với tư cách thành viên bên ngoài của Bạch Ngân phủ, khẳng định không thể làm ra sự tình tổn hại hình tượng của Bạch Ngân phủ.

Điểm thứ hai, nhân viên cửa hàng này cũng không phải nhân viên cửa hàng bình thường, tuy thiên phú tu luyện của hắn không ra sao, cũng nhất định không có thành tựu gì, thậm chí có thể đột phá trở thành Thánh cấp Thất Tinh hay không vẫn là một chuyện khó nói, chính bởi vì như thế, mới có thể bị phái đến nơi đây làm nhân viên cửa hàng, nhưng mà, hắn có một chỗ dựa, cái chỗ dựa này, lại để cho hắn thân là chưởng quầy cũng rất kiêng kị.

Tổng hợp hai điểm này, chưởng quầy tự nhiên là đứng ở bên nhân viên cửa hàng.

- Xem ra, ngươi là ý định bao che hắn rồi.

Sở Mộ nói.

- Ta đi thẳng ngồi chính, tại sao nói bao che, khuyên ngươi vẫn là mau chóng rời đi, nếu không, hậu quả không phải ngươi có thể thừa nhận.

Chưởng quầy này nghiêm mặt nói, bộ dáng chính khí, trên thực tế, trong mắt hắn Sở Mộ là Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, đoán chừng là Thiếu chủ của tiểu gia tộc gì, đối lập với Bạch Ngân phủ, kém vô số lần, căn bản là không đáng để lo.

- Đáng tiếc a, thời gian tới đây quá ngắn.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Nếu thời gian dài một ít, có lẽ hắn có thể ở trong Lưu Phóng Chi Địa, có được thân phận cùng địa vị tương đương, đến lúc đó sẽ không có người luôn nhìn hắn tu vi không cao mà xem thường hắn, muốn khi dễ hắn rồi.

Hiện tại, chỉ có thể dùng thực lực của mình đến bảo vệ mình rồi.

Cùng lắm thì sự tình náo lớn, trực tiếp vận dụng át chủ bài, nhổ tận gốc Bạch Ngân phủ, diệt sát toàn bộ là tốt rồi.

Tư duy chuyển động, hai con ngươi của Sở Mộ trở nên ác liệt, Kiếm Ý khủng bố từ trong cơ thể tràn ngập ra, tập trung nhân viên cửa hàng cùng chưởng quầy.

Kiếm Ý, khí thế, ở trong tích tắc ngưng tụ thành giả huyễn kiếm, hư không trảm sát mà đi.

Cỗ khí thế này, thật sự là quá mạnh mẽ, sắc mặt chưởng quỹ kia lập tức đại biến, vội vàng tản mát ra khí thế của mình đến đối kháng, nhưng ở trong nháy mắt, khí thế của hắn đã bị khí thế của Sở Mộ trảm liệt, xé nát, oanh kích lên người của hắn, tâm thần run rẩy, lui về phía sau vài bước.

Chưởng quỹ này là Thánh cấp Thất Tinh, mà nhân viên cửa hàng là Thánh cấp Lục Tinh, Thánh cấp Thất Tinh còn không cách nào đối kháng khí thế của Sở Mộ, huống chi chỉ là một Thánh cấp Lục Tinh bình thường.

Đối mặt khí thế của Sở Mộ, hắn thậm chí không cách nào phóng xuất ra khí thế của mình đến đối kháng, trong nháy mắt đã bị bổ trúng, chỉ cảm thấy cả người như bị xé rách, tâm thần run rẩy, nguyên thần run rẩy, linh hồn sợ run, cái loại cảm giác này, tính cả linh hồn cũng bị xé nứt.

Tiếng kêu thảm thiết không thể ức chế từ trong miệng nhân viên cửa hàng truyền ra, vô cùng thê lương, ở trong cửa hàng quanh quẩn không ngớt.

Sở Mộ không có giết chết hắn, nhưng khí thế chi kiếm lại trực tiếp chấn thương đối phương, tâm thần, nguyên thần, linh hồn đều nhận lấy ảnh hưởng rõ ràng, tiếp cận sụp đổ, có thể nói, nhân viên cửa hàng này tương đương với nửa phế đi.

- Ngươi là ai... Ngươi rốt cuộc là ai...

Chưởng quầy cuối cùng là Thánh cấp Thất Tinh, ở trình độ nhất định có thể chống cự khí thế của Sở Mộ, còn nữa, đối tượng Sở Mộ chủ yếu nhằm vào là nhân viên cửa hàng kia, hắn bất quá là bổ sung, bởi vậy bị ảnh hưởng không rõ ràng, chỉ là nội tâm của hắn lại cực kỳ khiếp sợ, thanh âm tràn đầy kinh hãi.

Đây là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.