Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2841: Độc Mục Lão Nhân (Hạ)



Cảm giác nguy cơ kia nhanh chóng tới gần, càng ngày càng mãnh liệt, cũng làm cho Sở Mộ minh bạch, không bao lâu, cường địch sẽ giá lâm, hắn căn bản không có thời gian ly khai.

May mắn, tế đàn của Hắc Thần Cự Kiếm là một bảo hộ rất tốt.

- Bích Nhược, chờ lát nữa, mặc kệ chuyện gì phát sinh, đều giả bộ như không biết ta.

Lâm Bích Nhược đang luyện tập Kiếm Lực cấp bốn, bỗng nhiên nhận được Thần Hồn Truyền Âm của Sở Mộ.

Nàng rất không minh bạch, nhưng vẫn nghe theo, bởi vì nàng biết rõ, không có chuyện gì, công tử sẽ không nói như vậy.

Một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm bị hòa tan, hóa thành một đạo lưu quang màu trắng bạc, phóng lên trời, bay vào trong Hắc Thần Cự Kiếm, Hắc Thần Cự Kiếm run lên, một vòng sáng bóng lập tức chảy qua, một đạo quang mang ngân sắc cực kỳ thâm thúy, từ trong Hắc Thần Cự Kiếm xuất hiện, bắn thẳng về phía Sở Mộ.

Phảng phất như một Kiếm Tu tuyệt thế đâm ra một kiếm, để cho Sở Mộ sinh ra một loại cảm giác không thể né tránh.

Nếu như nói những Kiếm Lực trước kia cũng như một kích của Kiếm Tu cường đại, bất quá Sở Mộ y nguyên có thể tránh đi, nhưng một kiếm này, lại thật sự để cho hắn cảm thấy, khó có thể né tránh, thậm chí không cách nào né tránh.

Khá tốt, đây không phải địch nhân.

Kiếm Lực cấp chín, xuyên vào trong mi tâm, xâm nhập, nhanh chóng lưu động, tiếp xúc Kiếm Lực cấp chín của Sở Mộ.

Một là thổ dân, hai là người từ ngoài đến, phát sinh va chạm.

Thân hình của Sở Mộ ở trong lúc nhất thời, biến thành chiến trường.

Ở dưới loại va chạm này, Sở Mộ lập tức sinh ra một cảm giác hết sức kỳ lạ, giống như mỗi một lần hai đạo Kiếm Lực cấp chín va chạm, đều sinh ra mảnh vỡ linh cảm.

- Không có ly thể?

- Chẳng lẽ lúc trước hắn đã nắm giữ Kiếm Lực cấp tám, lần này là muốn nắm giữ Kiếm Lực cấp chín?

Người quan sát bốn phía, cả đám cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Lúc trước, Kiếm Lực nhập vào cơ thể, chỉ một hai tức thời gian sẽ ly thể trở lại Hắc Thần Cự Kiếm, nhưng hiện tại đạo Kiếm Lực cấp chín kia nhập vào cơ thể đến nay, đã qua mười tức, lại không có ly thể, cái này không thể không khiến người hoài nghi, trước đó Sở Mộ phải chăng thật sự nắm giữ Kiếm Lực cấp tám, lúc này đang dung hợp Kiếm Lực cấp chín.

Vừa nghĩ tới, những người này có một loại cảm giác kinh hãi.

Đến nay mới thôi, Tu Luyện giả có thể nắm giữ Kiếm Lực cấp chín cũng không nhiều, đại đa số đều có thực lực Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, số ít là Thánh cấp Cửu Tinh, về phần người dưới Thánh cấp Cửu Tinh nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, cực nhỏ cực nhỏ.

Căn cứ bọn hắn biết, tu vi thấp nhất nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, là Thánh cấp Thất Tinh sơ giai, cũng chính là lục đại thiên tài, duy chỉ có lục đại thiên tài, ở Thánh cấp Thất Tinh sơ giai nắm giữ Kiếm Lực cấp chín.

Mà người trước mắt này, tu vi lại là Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ.

Chẳng lẽ, tu vi là giả sao?

Nếu như là thật, vậy sẽ làm cho người kinh hãi đến cỡ nào.

Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai nắm giữ Kiếm Lực cấp chín, tiền đồ vô lượng a, nói không chừng tương lai là một siêu cấp Vương giả.

Theo bọn hắn biết, từ khi Thất Vương xuất hiện đến nay, một mực truyền thừa xuống, đều là Thất Vương, còn không có xuất hiện qua Vương thứ tám, có thể thấy được độ khó trong đó.

Mười tức... hai mươi tức... ba mươi tức...

Thời gian trôi qua, trong cơ thể Sở Mộ, hai đạo Kiếm Lực cấp chín va chạm, cũng phân ra thắng bại.

Kiếm Lực bản thân Sở Mộ đã đạt đến cấp chín đỉnh phong, mà Kiếm Lực vào thể, lại chỉ đạt tới cấp chín.

Tuy lúc sử dụng, Kiếm Lực cấp chín đỉnh phong cùng vừa đạt tới Kiếm Lực cấp chín tăng phúc bội số đều giống nhau, nhưng cấp chín đỉnh phong, trải qua Sở Mộ vận dụng rất nhiều lần, thiên chuy bách luyện, dễ sai khiến.

Kiếm Lực cấp chín từ bên ngoài đến, liên tiếp bại lui, chống đỡ không nổi, từ mi tâm của Sở Mộ kích xạ mà ra.

- Đi ra đi ra.

- Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng rằng hắn nắm giữ Kiếm Lực cấp chín rồi.

- Nhìn loại tình huống này, đã có thể trăm phần trăm xác định, hắn không cách nào nắm giữ Kiếm Lực rồi.

Nhưng Thánh cấp Bát Tinh kia vẫn không nói gì, bởi vì lúc ấy, hắn rõ ràng cảm giác được Sở Mộ xuất kiếm kích phát ra Kiếm Lực cấp năm, lóe lên tức thì, hiện tại hắn không khỏi hoài nghi, có phải là ảo giác hay không?

Một đạo nhân ảnh bước ra một bước, đón lấy liền xuất hiện ở dưới Hắc Thần Cự Kiếm, chỉ có một con mắt lóe ra vẻ hung ác, khẽ quét mà qua, cuối cùng rơi vào trên người Sở Mộ.

- Sở Mộ, giết hai đệ tử của ta, tử kỳ của ngươi đã đến.

Tiếng quát chói tai vang lên, bao hàm sát cơ, để cho người run lên, như rơi vào hầm băng.

- Là Độc Mục Lão Nhân.

- Sư phó của Ưng Hùng Song Sát Độc Mục Lão Nhân.

- Ma đầu này lại xuất hiện.

- Đi mau.

Mọi người thất kinh, vội vàng thối lui, càng có người lập tức xông lên tế đàn, nhờ tế đàn bảo hộ.

Lâm Bích Nhược càng kinh hãi, Lâm gia treo giải thưởng Ưng Hùng Song Sát nhiều năm, tự nhiên tinh tường chi tiết của Ưng Hùng Song Sát, biết rõ sư phụ của bọn hắn, đúng là ma đầu Độc Mục Lão Nhân, nhiều năm trước hung danh hiển hách, không biết giết qua bao nhiêu người.

Hiện tại, Độc Mục Lão Nhân xuất hiện, hắn muốn vì hắn lưỡng người đệ tử báo thù, hắn muốn giết chết Sở Mộ.

- Công tử.

Sắc mặt của Lâm Bích Nhược đại biến, Độc Mục Lão Nhân là cường giả Thánh cấp Cửu Tinh a.

Độc Mục Lão Nhân xuất thủ, một ngón tay điểm ra, quang mang huyết sắc phá không đánh tới, những nơi đi qua, phảng phất hóa thành núi thây biển máu, vô số oan hồn kêu rên, để cho người sởn hết cả gai ốc.

- Oan Hồn Chỉ, độc môn tuyệt học của Độc Mục Lão Nhân.

Huyết sắc quang mang ở dưới vô số oan hồn quấn quanh, bắn về phía Sở Mộ.

Lúc sắp đánh trúng Sở Mộ, biên giới tế đàn lập loè ra một tia quang mang, ba một tiếng, huyết sắc quang mang nghiền nát, oan hồn tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Sở Mộ bình yên vô sự.

- Độc Mục Lão Nhân, nguyên lai nơi phát ra nguy cơ là hắn.

Sở Mộ nhìn Độc Mục Lão Nhân, thầm nghĩ, hắn cũng không có bất kỳ thất kinh, ngược lại cực kỳ bình tĩnh, cũng không có đi để ý tới đối phương, bởi vì lúc này, hắn đang chỉnh hợp linh cảm cùng linh quang lóe lên tức thì khi Kiếm Lực va chạm lưu lại.

Loại linh quang này, là từ hiến tế cấp thấp nhất đến hiến tế cao cấp nhất tập hợp, tại sau khi hiến tế hoàn tất một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm, lập tức trở nên nguyên vẹn, trở nên rõ ràng, để cho Sở Mộ mơ hồ nắm chắc được, chỉ cần mình nắm giữ, tất nhiên có thể tìm hiểu ra lực lượng cao minh hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.