Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2842: Tử Kiếm tham gia vào (Thượng)



Cái kia, có lẽ sẽ là lực lượng hắn tha thiết ước mơ.

Thái độ hờ hững, để cho sắc mặt của Độc Mục Lão Nhân càng âm lãnh.

- Lúc ngươi đi ra tế đàn, sẽ là tử kỳ của ngươi.

Độc Mục Lão Nhân đứng ở cách tế đàn không xa, phảng phất như lạc địa sinh căn, độc nhãn một mực tập trung Sở Mộ, sát ý rừng rực, để cho người ở ngoài xa cũng có thể cảm giác được, toàn thân phát run.

Cỗ sát ý rét lạnh khốc liệt kia không ngừng xâm nhập đến, tập trung toàn thân mình, ý đồ xâm nhập trong cơ thể.

Công kích, tế đàn có thể ngăn cản, nhưng loại sát ý này xung kích, tế đàn lại không ngăn cản, do Sở Mộ trực tiếp thừa nhận.

May mắn, hắn không phải Thánh cấp bình thường, nếu không đổi thành những người khác, đừng nói Thánh cấp Tứ Tinh, cho dù là Thánh cấp Bát Tinh bình thường, ở dưới sát cơ của Độc Mục Lão Nhân tập trung, sát ý xung kích không ngớt không dứt, cũng khó có thể thừa nhận.

Sở Mộ tiếp nhận được, sau đó bỏ qua, tập trung tâm thần, toàn tâm toàn ý tìm hiểu.

Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng không có biện pháp tốt gì có thể đối kháng Độc Mục Lão Nhân, chẳng bằng toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ, để cho mình có được thực lực càng thêm cường đại, mới càng có khả năng.

Bốn phía, những người khác đều tránh lui rất xa.

Không có người còn dám dừng lại ở bốn phía tế đàn, Độc Mục Lão Nhân hung tàn, cũng không phải là hù dọa người.

May mắn, lúc này mục tiêu của Độc Mục Lão Nhân chỉ có Sở Mộ, những người khác ở trong mắt hắn, đều là con sâu cái kiến, chẳng muốn động thủ, cũng mặc kệ.

Thời gian từng chút đi qua, Độc Mục Lão Nhân nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sát ý không ngừng, nhưng Sở Mộ phảng phất như không hề có cảm giác, loại cảm giác này, giống như là đá ngầm sừng sững trên đại dương bao la, mặc cho sóng biển xung kích vô số lần, vẫn y nguyên không ngã.

Linh quang trở nên nguyên vẹn, bị Sở Mộ bắt lấy, bản chất kiếm pháp, kiếm pháp tinh túy ở trong đầu của hắn hiện ra từng cái.

Kiếm thuật, kiếm pháp.

Như thế nào là kiếm thuật, như thế nào là kiếm pháp.

Đủ loại kiếm pháp, kiếm thuật đã từng tu luyện qua, ở Vạn Kiếm Bi Lâm của Chân Thần Kiếm Tông tìm hiểu đủ loại kiếm pháp, từng cái hiện ra ở trong óc Sở Mộ.

Kiếm thuật kiếm thuật, dụng kiếm chi thuật, nói thẳng ra là kỹ xảo sử dụng kiếm, kỹ xảo thuần túy, dùng cánh tay của mình cầm kiếm, dùng lực lượng bản thân khu động, trực chỉ hạch tâm sử dụng kiếm, chú ý bước cùng thân hợp, thân cùng ý hợp, ý cùng kiếm hợp, không còn cái khác.

Kiếm pháp kiếm pháp, dụng kiếm chi pháp, bao hàm kỹ xảo của kiếm, còn bao hàm lực lượng thuần túy ngoài kỹ xảo. So với kiếm thuật càng thêm phức tạp, liên quan đến nắm giữ cùng vận dụng lực lượng.

Kiếm thuật cùng kiếm pháp, kém một chữ, lại có khác nhau, nhưng cả hai tầm đó, ở trên hạch tâm lại nhất trí.

Trong óc, từng bóng kiếm đã từng học được, lúc này nhao nhao phóng ra hào quang.

Hào quang chập chờn, bóng kiếm đua tiếng, phảng phất như tuyệt thế thần kiếm ra khỏi vỏ, thi triển hết kiếm phong.

Sở Mộ không ngừng tìm hiểu, bắt lấy linh quang, bắt lấy một tia linh cảm kia, có một loại cảm giác sắp bắt được, rồi lại khó có thể bắt lấy.

Tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược như những người khác, lẫn mất rất xa, nàng nhớ lời của công tử nhà mình, giả bộ như không biết, nếu không rất có thể sẽ bị Độc Mục Lão Nhân đánh chết, hoặc là bắt uy hiếp công tử nhà mình.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Lúc này, có một người cẩn thận từng li từng tí đi lên phía trước, tiếp cận Độc Mục Lão Nhân.

- Tiền bối, ta có việc bẩm báo, có quan hệ tới Sở Mộ.

Người này là một Thánh cấp Thất Tinh sơ giai, chính là người trước kia bị tham lam che kín hai mắt, xuất kiếm với Sở Mộ.

- Nói.

Nguyên bản Độc Mục Lão Nhân có ý định giết chết, nghe được có quan hệ tới Sở Mộ, liền tạm thời không ra tay, nhưng độc nhãn nhìn sang, vẫn dọa đối phương sợ tới mức bị giày vò.

- Sở Mộ còn có một thị nữ, ngay ở chỗ này, bắt lấy thị nữ này, có thể uy hiếp hắn.

Người này nói, hắn biết rõ, vừa rồi mình xuất kiếm công kích Sở Mộ, cũng đã đắc tội hắn rồi, vốn ý định tranh thủ thời gian ly khai, không nghĩ tới Độc Mục Lão Nhân tới đây.

Hắn cảm thấy, dùng thực lực Thánh cấp Cửu Tinh của Độc Mục Lão Nhân, đủ để giết chết Sở Mộ, chỉ cần Sở Mộ chết, mình liền không cần phải lo lắng bị trả thù.

Nhưng mà, nếu Sở Mộ một mực dừng lại ở trên tế đàn, Độc Mục Lão Nhân cũng không làm gì được hắn, Sở Mộ bất tử, hắn liền không cách nào an tâm.

Tâm tư xoay chuyển, liền nghĩ đến biện pháp này.

Diệt sát địch nhân, không từ thủ đoạn nào.

- Ở nơi nào?

Độc nhãn của Độc Mục Lão Nhân khẽ quét qua, ánh mắt đáng sợ kia để cho tất cả mọi người như rơi xuống vực sâu.

- Chính là nàng.

Thánh cấp Thất Tinh đại hỉ, chỉ hướng Lâm Bích Nhược.

Sắc mặt của Lâm Bích Nhược lập tức trắng bệch.

- Rất tốt, với tư cách ban thưởng, ta cho ngươi một cái chết không có thống khổ.

Độc Mục Lão Nhân gật đầu, nói với Thánh cấp Thất Tinh kia, sắc mặt của đối phương bỗng nhiên đại biến, hắn chỉ Lâm Bích Nhược, là vì để cho Độc Mục Lão Nhân mau chóng giết chết Sở Mộ, bản thân có thể sống, mà không phải muốn đưa lên tánh mạng của mình.

Nhưng đã không có cơ hội hối hận.

Độc Mục Lão Nhân điểm ra một ngón tay, huyết sắc quang mang kích xạ, oan hồn quấn quanh.

Lại là Oan Hồn Chỉ.

Truyền thuyết người bị Oan Hồn Chỉ giết chết, sẽ trở thành một oan hồn trong đó, tăng cường uy lực của Oan Hồn Chỉ.

Không có thuốc hối hận có thể ăn, mi tâm của Thánh cấp Thất Tinh này bị quang mang huyết sắc xuyên thủng, ý thức nghiền nát, nguyên thần phá diệt, về phần phải chăng trở thành một oan hồn trong Oan Hồn Chỉ, có lẽ chỉ có Độc Mục Lão Nhân mới tinh tường.

- Sở Mộ, lão phu trước giết thị nữ của ngươi.

Sát cơ của Độc Mục Lão Nhân tập trung Lâm Bích Nhược, lập tức để cho toàn thân Lâm Bích Nhược run lên, như rớt vào hầm băng, huyết dịch cứng lại, toàn thân tê liệt, không cách nào nhúc nhích.

Vạn Cổ ngũ trọng thiên cùng Vạn Cổ cửu trọng thiên chênh lệch, thật sự là quá lớn, mà mặc dù nội tình của Lâm Bích Nhược không tệ, nhưng dù sao chỉ có thể coi là thiên tài tương đối bình thường, xa xa không cách nào so sánh với Sở Mộ.

Mặc dù không có để ý tới Độc Mục Lão Nhân, nhưng hắn nói, Sở Mộ lại nghe được thanh thanh sở sở, lập tức biến sắc.

- Đáng chết!

Trong đáy mắt Sở Mộ hiện lên một vòng sát cơ lăng lệ ác liệt.

Nếu như Thánh cấp Thất Tinh kia bất tử, Sở Mộ tuyệt đối sẽ cho hắn biết, tử vong là một loại giải thoát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.