Sở Mộ vẫn không ra tay, hắn cẩn thận quan sát, hắn có được bốn viên Thâm Lam Thần Châu, nếu như hắn suy đoán về Thâm Lam Thần Châu là đúng, nói không chừng sẽ có người lợi dụng Thâm Lam Thần Châu trực tiếp tiến vào trong Thâm Lam Thập Bát Ngục.
Nhìn thật lâu, chỉ nhìn thấy những người khác bằng vào thực lực tiến vào bên trong, không ai có thực lực yếu.
Sáu người Sở Mộ cũng ra tay lưu lại dấu vết trong thế giới chi bia, thân thể bắn ra hào quang sáng ngời, chỉ cảm thấy hoảng hốt như vượt qua thời không, hắn không kịp phản ứng, cảm giác này đã biến mất, cảnh sắc biến hóa.
Bầu trời lờ mờ đầy khói đen đậm đặc, nó kéo dài ngàn vạn dặm và bao phủ không trung, hào khí làm người ta khó thở.
Chung quanh đầy mùi giết chóc.
Sáu người Sở Mộ xuất hiện, ngoài ra còn có các cường giả tuyệt thế khác ở đây, đều có thực lực ngoài tam luyện.
Sở Mộ cũng không biết thì ra trong thế giới Thâm Lam có nhiều cường giả tuyệt thế như vậy, hơn nữa thấp nhất đều là tam luyện, lại nhìn thấy Nhân tộc, Thiên Tộc, Hải tộc...
Bỗng nhiên trong đám người có một người biến mất không thấy đâu nữa, cảnh này làm đám người Sở Mộ biến sắc.
- Không thấy, chết?
- Hay tiến vào tầng thứ hai?
- Ngươi nọ có Thâm Lam Thần Châu.
Bỗng nhiên khí tức cường đại của một tên cường giả tuyệt thế bộc phát, nó bao phủ toàn trường, áp lực kinh khủng như thái cổ thần sơn trấn áp tám phương.
- Ai có Thâm Lam Thần Châu liền giao ra đây.
Cường giả này là nguyên lão của Thiên Tộc, là Thánh Tôn, cường thế mà bá đạo.
Hiện tại bọn họ tiến vào tầng thứ nhất nhưng không biết làm cách nào tiến vào tầng thứ hai, nếu có người lợi dụng Thâm Lam Thần Châu tiến vào thứ hai, tương đương đi trước bọn họ, cơ hội như nhau, người nọ có khả năng tìm được thế giới chi linh trước bọn họ.
Nói cách khác nếu ai có được Thâm Lam Thần Châu, có thể lợi dụng Thâm Lam Thần Châu tiến vào tầng tiếp theo của Thâm Lam Thập Bát Ngục, chiếm trước tiên cơ, không ai muốn bỏ qua cơ hội như vậy.
Nhưng chỉ có mười tám viên Thâm Lam Thần Châu mà thôi, trước mắt chỉ còn lại mười sáu viên, nơi này có mấy ngàn cường giả, làm sao đủ?
Khí tức Thánh Tôn của Thiên tộc cực kỳ cường đại, trấn áp toàn trường nhưng không thể trấn áp tất cả mọi người
Rầm rầm rầm!
Một đạo khí tức cường đại phóng lên trời, đó cũng là khí tức của Thánh Tôn, khí tức này đối kháng với Thánh Tôn của Thiên tộc.
Khí tức như mũi kiếm nóng rực, rét lạnh như băng, Thánh Tôn khác nhau sẽ có khí tức khác nhau.
- Chẳng lẽ các ngươi muốn đối địch với Thiên tộc?
Sắc mặt tên Thánh Tôn của Thiên tộc lạnh lẽo và âm trầm, hắn nhìn sang người phóng thích khí thế.
- Dù Thiên tộc mạnh nhưng Nhân tộc của ta cũng không yếu.
Một Thánh Tôn Nhân tộc nói.
- Nói đúng, nghe nói gần đây Thiên tộc xuất động rất nhiều Cấm Thần Vệ ra tay với một hậu bối Nhân tộc của ta, không chỉ không thể đuổi giết thành công, ngược lại có mấy trăm Cấm Thần Vệ chết dưới kiếm hậu bối Nhân tộc của ta, chậc chậc chậc, lúc vừa nghe tin tức này ta còn cho rằng mình nghe lầm.
Đây là cường giả Thánh Tôn của Nhân tộc.
- Phàm là địch nhân của Thiên tộc đều phải chết.
Không phải chỉ có một Thánh Tôn Thiên Tộc tiến vào nơi này, mà là mười mấy người, một Thánh Tôn của Thiên tộc lập tức điểm một chỉ về phía trước.
Một chỉ này vượt qua hạn chế của không gian, siêu thoát thời gian bay về phía Sở Mộ.
Nhanh, thật sự quá nhanh, nhanh đến mức Sở Mộ hoàn toàn không kịp phản ứng, bởi vì thực lực hai bên chênh lệch quá lớn.
Thực lực của Sở Mộ không thi triển bí pháp chỉ có thể sánh ngang tam luyện, chênh lệch giữa tam luyện và tứ luyện quá rõ ràng, còn kém Thánh Tôn ngũ luyện quá lớn, linh hồn Sở Mộ cường đại, tư duy mạnh mẽ, phản ứng nhanh hơn nữa cũng không làm được gì.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, một chỉ này sẽ đánh nát nguyên thần của Sở Mộ.
Một chỉ này quá đột ngột, cũng vượt quá rất nhiều Thánh Tôn của Nhân tộc dự kiến.
Ngoài ý muốn lại xuất hiện.
Lăng không một kiếm không biết xuất hiện từ khi nào đánh nát chỉ kình, sau đó một thân ảnh xuất hiện trước mặt Sở Mộ, đưa lưng về phía Sở Mộ và bảo hộ hắn ở phía sau.
- Thiên Kiếm Thánh Tôn!
Sở Mộ kịp phản ứng, lúc này nghĩ lại mà sợ hãi, may mắn Thiên Kiếm Thánh Tôn ra tay, nếu không lần này phải chết không nghi ngờ, hắn không có cơ hội thôi động linh ấn.
- Thiên Kiếm Thánh Tôn, ngươi thật muốn đối địch với Thiên tộc ta?
Thánh Tôn Thiên tộc thấy không thể đánh chết Sở Mộ liền cau mày, hai mắt nheo lại, sát cơ bao phủ trong mắt và chằm chằm vào Thiên Kiếm Thánh Tôn, sắc mặt của dám Thánh Tôn Thiên tộc khác nhìn chằm chằm vào Thiên Kiếm Thánh Tôn, bộ dạng muốn ra tay.
Các Thánh Tôn Nhân tộc khác cũng phóng thích khí thế ủng hộ Thiên Kiếm Thánh Tôn, có lẽ số lượng Thánh Tôn của Nhân tộc ít hơn vài người, không chiếm ưu thế gì, nếu khai chiến, Thánh Tôn Thiên tộc cũng khó có thể chiếm được bao nhiêu chỗ tốt.
Đám Thánh Tôn của Hải tộc và các chủng tộc khác đứng xem kịch vui, đối với bọn họ mà nói, dị tộc, cho dù không phải địch nhân cũng không hảo hữu gì, cho nên tốt nhất là Thiên tộc và Nhân tộc sống mái với nhau một hồi, chết mất một bộ phận thì không gì tốt hơn, như như vậy sức cạnh tranh của bọn họ trong Thâm Lam Thập Bát Ngục sẽ giảm xuống.
Hào khí giương cung bạt kiếm, Thánh Tôn Thiên tộc và Thanh Tôn Nhân tộc giằng co, ngay sau đó là cường giả tứ luyện tam luyện của Thiên tộc và cường giả tứ luyện tam luyện của Nhân tộc đứng ra, lúc này có một đám cường giả Nhân tộc đứng sang một bên tự thành một phái.
Đám người này chính là thiên tướng dưới trướng cửu vương, tổng cộng có hai mươi mấy người, cả đám dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Sở Mộ.
Mọi người đều biết Sở Mộ có ân oán lớn với hoàng đình, tuy cường giả hoàng đình đều là Nhân tộc nhưng có đại thù nên không giữ gìn Sở Mộ cũng rất bình thường, nhưng đối mặt với đạo nghĩa chủng tộc, hoàng đình làm thế sẽ bị người ta lên án.
Sở Mộ có thể xác định, cho dù là Thiên tộc hay là hoàng đình, một khi có cơ hội, bọn họ sẽ không do dự ra tay, dùng toàn lực chém giết mình.
- Các ngươi bảo hộ Sở Mộ một thời, không thể bảo hộ hắn một đời.
Thánh Tôn cầm đầu Thiên tộc nói một câu, hắn mang theo cường giả Thiên tộc rời đi.
Tình huống như vậy, Thiên tộc không có khả năng khai chiến với Nhân tộc, cho dù cuối cùng đánh thắng cũng phải trả giá không nhỏ, huống chi còn có các chủng tộc nhìn chằm chằm.