Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3528: Ta là Tiểu Thánh Tôn



- Cảm giác...

Nghe Sở Mộ trả lời, trong mắt Sở Phi Dực hiện lên một vòng ngạc nhiên, chợt cười khổ không thôi, hắn không biết Sở Mộ nói là thật hay giả. Bất quá nghe, hẳn là thật sự.

- Dựa vào cảm giác tìm được, Mộ sư đệ số mệnh phi phàm a.

Sở Phi Dực cười nói:

- Bất quá, Mộ sư đệ có thể từ trong đó tìm hiểu ra cái gì không?

Lúc trước trên người Sở Mộ tản mát ra khí tức sắc bén kia, đó là khí tức thuộc về Kim chi lực, Sở Phi Dực cũng cảm giác đến, nhưng không kéo dài bao lâu liền biến mất, bởi vậy Sở Phi Dực không biết Sở Mộ phải chăng có thật sự tìm hiểu ra cái gì không.

- Có chỗ thu hoạch.

Sở Mộ nói, lại không có cẩn thận nói là thu hoạch gì. Sở Phi Dực cũng không có truy vấn kỹ càng, bởi vì cái kia thuộc về bí mật cá nhân.

Hai người một bên trò chuyện, một bên phi hành ra ngoài Tiểu Thế Giới, rồi sau đó, Sở Phi Dực lấy ra phi hạm, bằng tốc độ kinh người chở hắn và Sở Mộ ly khai Tiểu Thế Giới, bay về phía cung điện của Sở Môn.

...

Từ Tiểu Thế Giới phản hồi cung điện của Sở Môn, cho dù dùng tốc độ của phi hạm, cũng cần hơn mấy tháng thời gian. Sở Mộ tự nhiên không thể lãng phí, hắn bắt đầu tiềm tu.

Không cách nào đạt được Thế Giới bổn nguyên, nhưng tìm hiểu một phen, thu hoạch cũng không tệ. Sở Mộ cảm giác mình còn không có hoàn toàn chuyển hóa cảm ngộ thành thực lực, cần có thời gian đến tĩnh tu.

Lực lượng Ngũ Hành bổn nguyên, lực lượng Không Gian bổn nguyên cùng với lực lượng Thời Gian bổn nguyên huyền diệu, trong lúc nhất thời, Sở Mộ còn không biết nên dùng làm cái gì. Dù sao hắn dùng Kiếm đạo bổn nguyên làm chủ, chuyển hóa lực lượng Thế Giới bổn nguyên kia thành Kiếm đạo bổn nguyên đến tìm hiểu, không chỉ tăng lên cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ, còn ở trong lúc vô hình tăng lên tu vi của hắn, đạt đến Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện cực hạn.

Hai mắt nhắm lại, Sở Mộ bài trừ tạp niệm, một lần nữa hồi ngộ, lại phảng phất như về tới trạng thái tìm hiểu lực lượng Thế Giới bổn nguyên.

Sở Phi Dực muốn điều khiển phi hạm, bởi vậy không cách nào tiềm tu.

Chỉ chớp mắt, ba tháng trôi qua, phi hạm dừng lại ở trước vòng xoáy tinh vân.

Không bao lâu, Sở Mộ từ trong tiềm tu thanh tỉnh, khí tức trên thân bắt đầu phát sinh biến hóa.

Vốn là co rút lại, không ngừng co rút lại, phảng phất như hết thảy đều muốn lùi về trong cơ thể, sau khi co rút lại đến mức tận cùng, lại bỗng nhiên căng phồng lên, lập tức trùng kích bạo tạc.

Khí tức càng cường đại hơn, xuất hiện ở trên người Sở Mộ, tràn ngập bốn phía, khí tức này bất đồng lúc trước, đã có một loại biến hóa.

Tuyệt Thế cảnh là một đại cảnh giới, Thánh Tôn cùng nửa bước Đại Đế đều bao quát ở trong đó, nhưng lại bị tách ra, bởi vậy, Tuyệt Thế cảnh bình thường được dùng để chỉ Nhất luyện đến Ngũ luyện, về sau là Thánh Tôn, tiếp đó là nửa bước Đại Đế.

Loại phân chia này là có đạo lý riêng, Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện đến Tiểu Thánh Tôn chênh lệch hết sức rõ ràng, bởi vậy, Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện đột phá đến Tiểu Thánh Tôn, khí tức của Tu Luyện giả sẽ phát sinh biến hóa không nhỏ.

- Mộ sư đệ, ngươi đột phá.

Sở Phi Dực chứng kiến Sở Mộ, nao nao nói.

- Nhờ tìm hiểu Thế Giới bổn nguyên.

Sở Mộ cười nói.

Hai người một bên nói chuyện với nhau, một bên ly khai phi hạm, lấy ra lệnh bài Sở Môn, thông qua vòng xoáy tinh vân, đến cung điện của Sở Môn.

- Phi Dực sư huynh.

- Mộ sư đệ.

- Mộ sư đệ, mới không bao lâu, tu vi của ngươi lại tăng lên.

Cả đám kinh ngạc không thôi, bọn hắn nhớ rõ, hơn một năm trước, tu vi của Sở Mộ còn là Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, hôm nay gặp lại, vậy mà tăng lên tới Tiểu Thánh Tôn, tốc độ này không khỏi quá nhanh đi.

- Không có gì kỳ quái, Mộ sư đệ là tuyệt thế thiên kiêu thứ hai của Sở Môn chúng ta a.

Có người cười nói.

- Tuyệt thế thiên kiêu!

Sở Phi Dực mở trừng hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ, chợt nhìn về phía Sở Mộ:

- Mộ sư đệ, ngươi vậy mà không có nói cho ta biết.

- Phi Dực sư huynh cũng không có hỏi a.

Sở Mộ nói, đưa tới một hồi cười vang.

Sau khi hàn huyên vài câu, mọi người tản ra, bọn hắn đều có chuyện cần làm.

Sở Mộ trở về gian phòng của mình, treo nhãn hiệu bế quan, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu điều tức tinh khí thần, thẳng đến điều tiết tinh khí thần đến đỉnh phong, liền lấy ra Thăng Long quả phục dụng.

Ăn tươi Thăng Long quả, nuốt xuống, liền có một cỗ mát lạnh từ yết hầu chảy xuống, lại bỗng nhiên xoay chuyển, không có vào bụng, ngược lại xông lên trên, bao vào trong thế giới tinh thần, làm cho toàn thân của Sở Mộ không tự chủ được giật mình, giống như ngày hè chói chang rơi vào trong hầm băng.

Tư duy trở nên rõ ràng trước đó chưa từng có, trạng thái vượt quá tưởng tượng, ý niệm trong đầu xoay chuyển, so với bình thường càng mau lẹ, loại trạng thái này, để cho Sở Mộ kinh ngạc không thôi, hiệu quả của Thăng Long quả, tựa hồ so với mình suy nghĩ còn tốt hơn không ít.

Chỉ có điều không biết Thăng Long quả kéo dài bao lâu, có thể quá ngắn hay không?

Mặc kệ thời gian dài hay ngắn, Sở Mộ đều nắm chặt thời cơ tìm hiểu.

Tìm hiểu Thế Giới bổn nguyên, bảy đại lực lượng bổn nguyên làm chủ trụ cột, về sau là lực lượng Thế Giới bổn nguyên thuần túy chuyển hóa thành Kiếm đạo bổn nguyên đến tìm hiểu, hiện tại phục dụng Thăng Long quả tìm hiểu, thì dùng Vấn Đạo Kiếm Thuật làm chủ.

Vấn Đạo Kiếm Thuật tổng cộng có 14 thức, trước mắt Sở Mộ thành công liền chiêu mười một thức, có uy lực cường đại, còn thừa lại ba thức có thể gia nhập vào liền chiêu, tăng lên số lượng liền chiêu cũng đồng thời tăng cường uy lực của liền chiêu.

Chỉ là, khi số lượng liền chiêu càng nhiều, muốn gia nhập một kiếm thức, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều, ba năm, Sở Mộ từ tám liền chiêu tăng lên tới mười một liền chiêu, nhưng dưới tình huống bình thường một lần nữa cho hắn ba năm thời gian, chưa hẳn có thể để mười một liền chiêu tăng lên tới mười hai liền chiêu, độ khó quá lớn.

Chẳng qua hiện nay có Thăng Long quả, nó có thể ở thời gian nhất định, tăng ngộ tính của Sở Mộ lên tới cực hạn, hơn nữa không chỉ là ngộ tính tăng lên, còn tinh lọc tinh thần, trở nên thuần túy tinh hoa, để cho độ khó tìm hiểu tiến thêm một bước hạ thấp.

Cảm giác chỉ là thời gian rất ngắn, thời điểm Sở Mộ vừa có chút đầu mối, liền lui ra khỏi trạng thái kỳ lạ này, một loại cảm giác mất mác không cách nào hình dung, tràn ngập nội tâm của Sở Mộ.

Hít sâu mấy hơi, tận lực điều chỉnh trạng thái trở lại, Sở Mộ biết rõ, đó là hiệu quả của Thăng Long quả đã kết thúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.