Gia Cát Minh nói xong, ngữ khí ngưng trọng nói.
- Hơn nữa kiếm của hắn không chỉ có tốc độ nhanh chóng, lực lượng mãnh liệt mà còn nắm giữ một loại kỹ xảo phát lực, phối hợp với kiếm thuật vô cùng bá đạo, giống như phong cách của hắn vậy, cho nên hắn có một ngoại hiệu là Bá đạo chi kiếm.
- Trừ top mười ra cũng có không ít người đáng chú ý, ta tin rằng ba năm trôi qua, bọn họ sẽ càng trở nên cường đại hơn.
Sau khi Sở Mộ nghe xong không những không có sợ hãi, ngược lại còn kích thích chiến ý trong lòng:
- Chí nhu chi kiếm, bàn thạch chi kiếm, bá đạo chi kiếm không quản kiếm các ngươi là gì, ta sẽ đánh bại các ngươi, vị trí đầu tiên không phải là của ta thì không phải là ai khác.
Tổ trọng tài do vị trọng tài chính và mười trọng tài tạo thành, trong tay bọn họ đều có một bản danh sách, bên trong có tên các đệ tử, sau mỗi một cái tên đều có chú thích đơn giản.
Phùng Cương và Hồ Vĩ đứng cách xa nhau năm mét, sau khi hạ kiếm lễ, mở miệng nói một câu rồi mới xuất kiếm.
Kiếm vừa ra đã thể hiện kiếm thuật bất phàm của bọn họ, hơn nữa khi tổ trọng tài chọn lựa đối thủ đã từng thương nghị kỹ càng, cho nên thực lực song phương thường thường sẽ không sai biệt lắm.
Bởi vậy Phùng Cương và Hồ Vĩ chiến đấu vô cùng kịch liệt, song phương không hề ẩn giấu gì mà bộc lộ toàn bộ, từng đạo kiếm quang lắc lư, va chạm, thanh âm chói tai không ngừng vang lên, tia lửa bắn ra bốn phương tám hướng.
Cuối cùng Hồ Vĩ thắng hiểm nửa chiêu.
- Hồ Vĩ thắng.
- Trận thứ hai vòng thứ nhất, Tôn Trường Hải tam viện đấu với Đồng Quan ngũ viện.
Từng trận trong vòng đầu tiên được tiến hành, không bao lâu sau mười trận chấm dứt.
Vốn bản lĩnh kiếm thuật của hắn coi như không tệ, trong Huyết Yêu cảnh lại được Sở Mộ chỉ điểm một phen, không chỉ có kiếm thuật có tiến bộ rõ ràng, mà mục tiêu của hắn cũng trở nên rõ ràng hơn, sẽ không mờ mịt lục lọi, tìm kiếm như lúc trước nữa.
Về sau lại trải qua nửa năm tự mình tu luyện, lại tham dự thi đấu vòng loại Kiếm thuật vi vương, đem thành quả tu luyện vào trong thực tế, trình độ kiếm thuật lại có tăng lên.
Dứt bỏ sự khẩn trương trong lòng, sau đó Lương Hải Sơn rốt cuộc cũng bày ra kiếm thuật của mình, ẩn chứa huyền cơ, đại khai đại hợp.
Sau một trăm kiếm, Lương Hải Sơn đánh bay Khai Phong kiếm của Tiễn Ba, một kiếm gác lên cổ Tiễn Ba.
- Lương Hải Sơn thắng.
- Trận thứ mười hai vòng thứ nhất...
- Có lẽ bởi vì kiếm đạo hưng thịnh, cho nên người ở Cổ kiếm đại lục này thích hợp tu luyện kiếm đạo hơn người ở địa cầu a.
Sở Mộ âm thầm nói, tuy rằng trên tu luyện kiếm thuật trụ cột không có hệ thống hóa như kiếm thuật sư, nhưng mà lại phát triển ra con đường của bản thân. Hơn nữa một khi bọn họ tiếp tụ thấy hệ thống tu luyện của kiếm thuật sư, trong thời gian ngắn là có thể tiến bộ một cách rõ ràng.