Thân thể Động Xà vặn vẹo, giống như một đầu độc xà bề ngoài diễm lệ, nhưng bên trong lại ẩn chứa kịch độc vậy. Từ dưới vọt lên trên. Một đạo kiếm khí giống như độc xà hiện ra, quang mang màu xanh hiển hiện, đâm tới sau lưng Sở Mộ.
Trung Sơn Hổ gầm lên một tiếng, hai tay nắm lên thanh kiếm to lớn, vung về phía trước. Kiếm khí khủng bố, mạnh mẽ bắn ra. Một kiếm này giống như hóa thành một đầu mãnh hổ cực lớn, cái miệng đỏ lòm mở ra, cắn về phía nửa thân trên của Sở Mộ.
Xu thế liên thủ của ba người lần nữa lại được tu ổ.
Không thể không nói ba gia hỏa này vô cùng ăn ý, phối hợp rất tốt. Nhưng mà bất quá ăn ý thì ăn ý, nhãn lực của Sở Mộ vô cùng kinh người. Lại lần nữa tìm ra sơ hở, một kiếm đánh nghi binh về phía Vân Trung Hạc. Làm cho Vân Trung hạc không thể thu kiếm ngăn cản. Thế nhưng hắn lại phát hiện ra Trảm Phong kiếm của Sở Mộ lại chém về phía Động Xà.
- Thần hồn nát thần tính.
Vân Trung Hạc giận dữ, lúc này hắn thi triển ra chiêu thứ nhất trong bộ Cổ Kiếm thuật - Vân Hạc kiếm thuật.
Tiếng kêu sắc bén vang vọng, chói tai vô cùng. Tiếng gió rít gào. Một kiếm này của Vân Trung Hạc giống như hóa thành một đầu Vân hạc giang hai cánh, móng vuốt sắc bén chộp về phía trước.
- Độc Xà xuất động.
Thân thể của Động Xà uốn éo, quỷ dị tránh thoát đi một kiếm của Sở Mộ. Nàng cũng thi triển ra chiêu thứ nhất trong bộ Cổ Kiếm thuật - Độc Xà kiếm thuật. Kiếm khí hình rắn trong tay giống như độc xà nhắm trúng con mồi rồi xuất kích. Nhanh như thiểm điện, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
- Tên này chết chắc rồi.
Trung Sơn Hổ nhe răng cười. Coi như là hắn và lão tam trong công kích này cũng khó thoát khỏi cái chết.
Đối mặt với xu thế tuyệt sát này, vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi. Trong mắt có hàn mang hiện lên. Trảm Phong kiếm trong nháy mắt giống như hóa thành vô số đạo kiếm ảnh bổ ra, kiếm khí tung hoàng, giống như cơn lốc cuồng bạo bắn ra chung quanh.
Tiếng va chạm kịch liệt vang vọng. Sở Mộ lập tức dựa thế xông lên trên cao, tránh đi công kích tuyệt sát của Vân Trung Hạc và Động Xà. Từ trên cao nhìn xuống dưới, một kiếm kinh phong...
Kinh Phong Động của Kinh Phong kiếm thuật có thể dùng một kiếm tạo thành gió bão vô cùng lợi hại, xé rách không khí đâm về phía Vân Trung Hạc. Vân Trung Hạc chỉ cảm thấy kiếm khí hộ thể của mình trực tiếp bị xé rách, hắn kinh hãi vô cùng.
Trung Sơn Hổ nhìn thấy chuyện có chút khó giải quyết cũng không hề chần chờ, thanh kiếm lớn giơ lên cao, một kiếm chém xuống phía dưới, thi triển ra kiếm chiêu Bạo Hổ đằng không của Bạo Hổ kiếm thuật.
Nếu như Sở Mộ kiên trì dùng một kiếm này đánh giết Vân Trung Hạc, như vậy tất sẽ bị kiếm chiêu của Động Xà và Trung Sơn Hổ đánh trúng. Đến lúc đó chỉ có con đường chết mà thôi.
Sở Mộ hiểu rõ điểm này, lập tức biến đổi một chiêu Kinh Phong Động này trở thành hư chiêu. Thân thể mượn nhờ không khí lưu động bay về một bên khiến cho kiếm chiêu của Động Xà và Trung Sơn Hổ lần nữa thất bại.
Mà thân thể Sở Mộ ở giữa không trung mượn nhờ không khí lần nữa chuyển đổi. Không ngờ lại bay trở về, một đạo kiếm quang sắc bén bắn thẳng về phía Động Xà, một kiếm này hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Động Xà sợ tới mức hoa dung thất sắc. Sở Mộ lợi dụng nguyên lý phản lực thi triển ra một kiếm, xuất bất kỳ ý đánh ra một kiếm. Động Trung Xà ở giữa không trung căn bản không có ưu thế khi ở không trung như Vân Trung Hạc.
Nàng vội vàng huy động kiếm khí hình rắn phòng hộ, đồng thời liều mạng vặn vẹo thân thể. Nàng lập tức cảm thấy trên cánh tay trái mình truyền tới cảm giác bị xé rách, đau đớn không thôi. Một cỗ lực lượng đáng sợ không ngừng chui vào trong cơ thể, giống như muốn phá hỏng kinh mạch nàng, muốn xé rách tất cả vậy.
Trung Động Xà vội vàng tháo chạy xuống phía dưới, một mặt hô to: