Kiếm lớn được huy vũ, một đầu mãnh hổ trông rất sống động xuất hiện, phát ra tiếng gầm rú đáng sợ. Đột nhiên phóng lên trên không trung.
Một tiếng ầm vang, Bạo Hổ liệt không và Kinh Phong Liệt đồng thời sụp đổ.
Luận uy lực ý cảnh, Kinh Phong Liệt còn hơn Bạo Hổ liệt khonog, nhưng mà luận cường độ kiếm khí, Bạo Hổ liệt không còn hơn Kinh Phong Liệt. Uy lực song phương cơ hồ bằng nhau.
Thân thể Sở Mộ rơi xuống, thuận thế đâm ra một kiếm. Đâm về phía Động Trung Xà đang đứng bất động ở bên cạnh.
Động Trung Xà đang cố gắng trục xuất Thiên Nguyên kiếm khí và Tê Liệt ý cảnh trong cơ thể. Một mặt cũng phân tâm, chú ý tới cuộc chiến. Nhìn thấy Sở Mộ đánh tới, sắc mặt nàng hơi đổi, nắm chặt kiếm khí hình rắn, phản kích lại.
Duệ Kim kiếm đẩy kiếm khí hình rắn ra. Trảm Phong kiếm mang theo quang mang màu vàng đáng sợ, một kiếm bổ qua không gian phóng về phía cái cổ trắng như tuyết của Động Trung Xà. Tiếp theo sẽ là cảnh máu tươi bắn ra.
- Lão Tam.
Trung Sơn Hổ rống lên một tiếng, vội vàng dùng kiêm đánh tới.
- Tam tỷ.
Vân Trung Hạc ở trên không trung cũng biến sắc, hai cánh sau lưng sưu một tiếng, giống như lưu tinh phi xuống phía dưới.
Vô luận thế nào bọn họ cũng không thể để cho Sở Mộ giết chết Động Trung Xà.
Vân Trung Hạc và Động Trung Xà cũng kịp phản ứng. Nhìn thấy Sở Mộ không ngờ lại thi triển một kích kiếm thế, quyết đấu với một kích kiếm thế của nhị ca, trong lòng hai người không khỏi thở dài một hơi.
Kiếm thế của Trung Sơn Hổ đã lĩnh ngộ tới tiểu thành. Hơn nữa thời gian tiến vào tiểu thành đã nhiều năm. Là người lĩnh ngộ kiếm thế sâu nhất trừ lão đại Độc Nhãn Long ra.
Hơn nữa Biên Hoang ngũ hung cùng hung cực ác, sát khí kinh người. Bởi vì khi còn bé đã trải qua rất nhiều cực khổ, lại thêm đồ sát rất nhiều người, làm cho ý chí bọn họ vô cùng kiên định. Càng làm cho uy lực một kích kiếm thế của bọn họ tăng lên.
Bọn họ tin rằng đệ tử từ kiếm phủ đi ra, căn bản không có trải qua bao nhiêu cực khổ. Ý chí đối phương coi như kiên định thế nào cũng tuyệt đối không có cách nào so sánh được với bọn họ.
Đối với kiếm thế của Trung Sơn Hổ, Sở Mộ cũng có chút kinh ngạc. Rất cường đại, hoàn toàn không dưới hắn.
Kiếm thế của Sở Mộ cường đại như vậy thuần túy là ngộ tính yêu nghiệt mang tới. Mà kiếm thế của Trung Sơn Hổ cường đại như vậy thì hoàn toàn là dựa vào thời gian và đủ loại kinh nghiệm của hắn cuối cùng tích lũy mà thành.
Hắn thì không ngừng phát ra tiếng rên, thực sự quá là thống khổ.
- Nhị c.a
Vân Trung Hạc và Động Trung Xà biến sắc, mắt như muốn nứt ra, thanh âm bi thương.
Thân thể Sở Mộ khẽ đảo, Duệ Kim kiếm xẹt qua cổ Trung Sơn Hổ. Lập tức, cổ Trung Sơn Hổ bay lên, hai mắt mở to, tràn ngập vẻ không cam lòng, rơi xuống đất.
Mũi chân nhẹ nhàng điểm lên trên mặt đất, Sở Mộ lại đánh tới Động Trung Xà.
Động Trung Xà lúc này còn chưa hoàn toàn bức được Tê Liệt ý cảnh ra khỏi cơ thể cho nên đâu phải là đối thủ của Sở Mộ được? Cho dù dưới tình huống bi phẫn bộc phát, càng làm cho nàng rối loạn, cho nên bị một chiêu Kinh Phong Liệt của Sở Mộ đánh chết.
- Tam tỷ.
Tận mắt nhìn thấy nhị ca Trung Sơn Hổ và Tam tỷ Động Trung Xà chết trước mặt mình. Vân Trung Hạc như bị sét đánh, chợt hắn lại nhìn thấy một kiếm của Sở Mộ đánh tới. Toàn thân như bị đánh trúng, ý chí muốn sống cường đại làm cho hắn bay lên trên cao, bắn thẳng lên trên không trung.