Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 53: Không bao giờ đấu kiếm với ngươi nữa (2)



Sở Mộ trở tay chém ngang một kiếm, kiếm khí tung hoành, hai thanh kiếm va chạm trực tiếp. Hàn Thụy liền cảm thấy toàn bộ lực lượng trong chiêu kiếm của mình bị dẫn hướng lệch sang một bên không có bất kỳ hiệu quả nào. Hắn biến sắc mặt vội vàng bay ngược ra sau, kiếm khí tràn ra bao phủ lên bách luyện kiếm, Hàn Thụy đã thi triển kiếm khí phụ nhận.

Sở Mộ thì lại vận chuyển kiếm khí lên thân bách luyện kiếm không sử dụng ngoại kiếm khí.

- Ngoại trừ Lăng Phong kiếm thuật ta còn tu luyện một bộ kiếm thuật trung giai Liệt Phong Kiếm thuật uy lực còn mạnh hơn Lăng Phong kiếm thuật, ngươi chuẩn bị đi ta sắp thi triển Liệt Phong Kiếm thuật.

Hàn Thụy nghiêm mặt nói, vô cùng nghiêm túc, khi nói quanh thân thể hắn bắt đầu xuất hiện những những đạo liệt phong bắn về phía Sở Mộ.

Sở Mộ vận chuyển Toái Loạn Bộ cấp tốc tránh né.

- Hảo kiếm thuật.

Sở Mộ quát lên một tiếng rồi lập tức thi triển Thanh Phong kiếm thuật cứng đối cừng cùng Hàn Thụy không hề tỏ ta thua kém một chút nào. Từng đợt giao phong không ngừng khiến một góc Lăng Phong kiếm đài tràn ngập kiếm khí tung hoành, âm thanh kim loại va chạm vang lên không ngừng, mãi một lúc sau hai người mới tách ra.

- Không ngỡ ngươi cũng tu lyện kiếm thuật trung giai, đó là Thanh Phong kiếm thuật ???

Hàn Thụy có chút kinh ngạc, sắc mặt trở nên ngưng trọng hơn.

Bình thường những đệ tử mới gia nhập vào nội môn đều chủ tu luyện kiếm thuật đê giai đâu phải như Sở Mộ mới bước chân vào nội môn đã có kiếm thuật trung giai.

Nói xong Hàn Thụy lại tiếp tục ra tay, lần này hắn còn tăng uy lực lên nữa gần như đã toàn lực.

Sở Mộ cũng phát huy kiếm thuật của bản thân đến mức tinh tế vô cùng.

Hàn Thụy bắt đầu cảm giác khó chịu bởi vì kiếm của hắn gần như không chạm vào kiếm Sở Mộ mà nếu có chạm vào thì cũng cảm giác như là trượt qua khiến hắn lâm vào cảnh vận hết sức chém vào không khí vậy.

Hơn nữa Hàn Thụy dần phát hiện tiết tấu của bản thân bắt đầu loạn dần, hắn xuất kiếm không còn được chủ động nữa chỉ có thể xuất kiếm theo tiết tấu của Sở Mộ gần như là gặp chiêu phá chiêu. Sắc mặt Hàn Thụy đại biến bởi vì hắn biết rõ khi bản thân đã không còn nắm giữ được tiết tấu thì hắn đã rơi xuống hạ phong.

Hàn Thụy cảm giác mất mặt, rõ ràng tu vi của hắn mạnh hơn Sở Mộ nhiều, độ tinh thuần về kiếm khí cũng mạnh hơn Sở Mộ thế nhưng lại bị Sở Mộ nắm mũi dắt đi, không còn bất kỳ chút ưu thế nào, cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu được cảm giác của Trang Thu Sinh lúc ấy.

Hàn Thụy hét to một tiếng bộc phát kiếm khí phóng mạnh về phía trước rồi tranh thủ lúc Sở Mộ ứng phó liền lùi nhanh về phía sau kéo giãn khoảng cách an toàn với Sở Mộ, sắc mặt hắn trở nên quái dị, ánh mặt thể hiển rõ sự kiêng kỵ.

- Kiếm thuật của ngươi ....

Lúc này Hàn Thụy cũng không biết phải nói thế nào nữa, hắn cảm thấy kiếm thuật của Tiêu Tiên Phong cũng không biến thái đến mức này.

- Một chiêu định thắng bại a, ta chuẩn bị thi triển sát chiêu mạnh nhất trong Liệt Phong Kiếm thuật, Liệt Phong Long Quyển.

- Thanh Phong Tuyệt Sát.

Sở Mộ nói ngắn gọn.

- Được, đến đây đi, cùng thi triển xem uy lực hai chiêu thế nào.

Hàn Thụy có phần chờ mong cũng có phần bất đắc dĩ, nếu không phải hắn thua trên mặt kiếm thuật bị Sở Mộ dắt mũi thì hắn cũng không muốn thi triển sát chiêu mạnh nhất sớm như vậy.

Hàn Thụy súc thế một lúc rồi bất ngờ lao nhanh về phía trước, chiêu chưa đến mà khí kình đã tạo thế khủng khiếp, không hổ cho một chiêu Liệt Phong Long Quyển.

- Liệt Phong Long Quyển!!!

Một tiếng thét chót tai vang lên, Hàn Thụy tập trung toàn bộ tinh khí thần vào một chiêu này thế quyết không thể thua.

- Thanh Phong Tuyệt Sát!

Sở Mộ vung kiếm lên không hề e ngại trước Hàn Thụy, từng đạo phong nhận màu xanh dài gần 1m lao về phía trước cắt không gian thành từng khúc.

Một kiếm tung ra Sở Mộ đã dùng đến phong huyền diệu khiến tốc độ cũng như uy lực Thanh Phong Tuyệt Sát còn nhanh hơn mạnh hơn bình thường.

Ầm ... ầm .... keng ....

Thanh Phong Tuyệt Sát đối đầu với Liệt Phong Long Quyển từng lốc vòi rồng do Liệt Phong Long Quyển tạo ra không ngừng lao đến thế nhưng Thanh Phong Tuyệt Sát lại ngưng tụ vô cùng liên tục cắt nát từng đạo vòi rồng.

Chỉ một lúc sau tốc độ phá hủy đã nhanh hơn tốc độ tạo thành của vòi rồng tuy nhiên phong nhận do Sở Mộ tạo ra vẫn không hề suy yếu khiến mặt Hàn Thụy xanh mét vội vàng phóng kiếm khí ra ngoài rồi nhanh chóng lao sang một bên tránh né.

- Ngươi ... ngươi .... ngươi cũng quá biến thái .... sau này ta không bao giờ đấu kiếm với ngươi ....

Hàn Thụy trừng mắt chỉ tay về phía Sở Mộ mãi một lúc mới thốt ra được câu như vậy.

Cuộc sống của Sở Mộ rất có quy luật, sáng sớm tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết , Quan Khí Thuật cùng với bí pháp kiếm khí hộ thể, lại tới Lăng Phong kiếm đài tu luyện kiếm thuật. Sau đó lại trở lại hồ nước ít người biết tu luyện kiếm thuật tiếp. Ban đêm thì lĩnh ngộ kiếm thế, mỗi ngày liên tục.

Từ khi toàn lực ra tay bị Sở Mộ đánh bại, Hàn Thụy cũng không chịu giao thủ với Sở Mộ nữa, quá đả kích người, loại cảm giác này quá nghẹn khuất, không muốn trải qua lần thứ hai, bằng không sẽ trở thành mối hận trong tâm lý a.

- Sư huynh, ngày mai chính là ngày huynh lên Sinh Tử kiếm đài.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Vi tràn ngập lo lắng, mấy ngày nay thi thoảng Sở Mộ tới dạy nàng kiếm thuật một chút, hôm nay Phi Vân kiếm thuật gần đại thành. Lăng Phong kiếm thuật cũng sắp luyện thành sát chiêu thức thứ nhất, tiến bộ như vậy tối thiểu cũng giúp nàng bớt đi vài tháng khổ luyện, khiến cho nàng vô cùng cảm kích Sở Mộ.

- Không cần phải lo lắng.

Sở Mộ lạnh nhạt nói rồi đi lên lầu hai.

Quan Khí Thuật đã luyện thành, Lăng Phong kiếm thuật cũng đại thành, bí pháp Kiếm khí hộ thể, dưới sự kiên trì tu luyện dưới nước của hắn cũng có tiến triển rất nhỏ. Nhưng không biết tới khi nào mới có thể đột phá lên tầng thứ hai. Tiến cảnh tu vi Kiếm Khí không có cách nào cảm thấy, không thể không khiến cho Sở Mộ cảm khái, thiên phú tu luyện của hắn vừa thấp lại không có đan dược phụ trợ.

Về phần Kiếm thế còn chưa có bất luận chút đột phá nào.

Một đêm qua đi, sáng sớm ngày hôm sau, Sở Mộ tỉnh lại, sau khi rửa mặt, bắt đầu tu luyện, không có bởi vì lần sinh tử kiếm đấu sắp tới mà cảm thấy khẩn trương lo nghĩ.

Hắn bỏ qua cảm giác lạnh lẽo, lại tới Lăng Phong kiếm đài, tu luyện kiếm thuật.

- Ta thực sự không biết nên nói gì a.

Không bao lâu sau Hàn Thụy cũng xuất hiện, nhìn thấy Sở Mộ đang luyện kiếm, cười khổ một tiếng rồi nói:

- Một lát nữa sẽ là lúc ngươi và Vương Phong sinh tử kiếm đấu, sao ta lại không cảm thấy chút khẩn trương nào từ trên người ngươi nhỉ? Xem ra ngươi đối với sinh tử kiếm đấu thực sự đã nắm chắc mười phần a.

- Có muốn nhìn hay không?

Sở Mộ thu kiếm, mở miệng hỏi, ngữ khí tự nhiên vô cùng.

- Đi chứ, ta phải nhìn xem ngươi đánh bại Vương Phong thế nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.