Bởi vì nước lửa vốn là lực lượng đối lập, hoặc nước dập lửa, hoặc lửa làm nước bốc hơi hết. Từng có ghi chép nhiều Kiếm Giả định dung hợp Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, vì cưỡng ép dung hợp bị tất bại khiến hai loại lực lượng xung đột nổ không còn mẩu xương.
Từ xưa đến nay rất ít Kiếm Giả nào có thể dung hợp áo nghĩa đối lập. Sở Mộ còn quá trẻ, hắn có tạo nghệ kiếm thuật kinh người, có thực lực cường đại, có chiêu kiếm kỹ hoàn mỹ đã rất đáng kinh ngạc.
Nay Sở Mộ thể hiện ra ba thành Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, lần thứ hai kích thích trái tim mọi người. Giờ Sở Mộ định dung hợp Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa lại, đây là nằm mơ giữa ban ngày.
Sở Mộ không biết suy nghĩ của mọi người, hắn nhìn Bát Diện Thiên Hoang kiếm chăm chú, đây là từ khi hắn sáng tạo Song Cực lần đầu tiên thi triển ra.
Mấy chục con rồng dài cát vàng chợt đông lại, thời gian lâu như qua một thế kỷ. Thủy chi áo nghĩa màu lam và Hỏa chi áo nghĩa màu đỏ gặp nhau ở mũi kiếm Bát Diện Thiên Hoang kiếm.
Không có vụ nổ như dự đoán, màu lam linh động tiếp xúc với sắc đỏ rực rỡ thần kỳ dung hợp lại, chuyển hóa thành chút sắc tím, màu tím sâu thẳm như ẩn chứa vô số huyền diệu, có từng tia kiếm văn chậm rãi hình thành.
- Dung... Dung hợp...
Ai nấy trợn mắt há hốc mồm, tư duy tạm dừng.
Sắc tím ngày càng sáng hơn, càng lúc càng sâu thẳm, cảm giác hoàn toàn khác biệt cùng xuất hiện khiến người thấy rất quái dị.
Bát Diện Thiên Hoang kiếm đột nhiên run nhẹ, màu tím như cực quang bắn ra.
Không thể hình dung luồng sáng tím này rực rỡ biết bao, phong hoa tuyệt đại thế nào. Mọi người chỉ có thể dùng các từ ngữ như cao quý ưu nhã bí ẩn sâu thẳm vân vân, tựa như luồng sáng, tựa như ảo mộng, tràn ngập huyễn lệ.
Bọn họ cho rằng đó là ảo giác.
Vèo!
Cực quang màu tím với tốc độ không gì sánh bằng xuyên qua một con trường long cát vàng, thế đi không giảm bắn hướng Long Nhất.
Tốc độ cực quang màu tím nhanh đến nỗi Long Nhất không kịp phản ứng, con ngươi trợn to tràn đầy mờ mịt. Tuy đã thấy cực quang màu tím rực rỡ ưu nhã, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt chạy khắp người Long Nhất, linh hồn sắp nổ tung nhưng cơ thể không theo kịp ý thức, lão trơ mắt nhìn cực quang tím bắn tới gần rồi xuyên qua giữa trán.
Phập!
Thanh âm thật êm tai, Long Nhất cảm giác ý thức dần bay xa.
Cơ thể Long Nhất chậm rãi ngã ra sau, mắt trợn to tràn ngập mờ mịt và không cam lòng, khuôn mặt đầy ngạc nhiên.
- Chết... chết rồi...
Mọi người nhìn mấy chục trường long cát vàng mất sức duy trì bị tán loạn, nhìn Long Nhất ngã dưới đát cát vàng, trong một chốc không phản ứng lại, sau đó tập thể nuốt nước miếng.
Đảo ngược lớn!
Đảo ngược động trời!
Sở Mộ vốn yếu thế nhưng chớp mắt lật lại cục diện chém giết Long Nhất, bản thân không bị tổn thương gì, trông như hắn còn dư sức.
Người Thân Đồ gia cười tủm tỉm, người Lý gia thở phào rồi mừng như điên. Người Phàn gia sắc mặt âm trầm, người Long gia thì đưa đám như chết phụ mẫu.
Sở Mộ thì vẻ mặt hờ hững, thật ra một kiếm kia làm hắn tiêu hao rất lớn, cảm thấy mệt mỏi, nhưng ý chí mạnh mẽ khiến hắn che giấu mọi mặt trái, hoàn toàn không nhìn ra.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Song Cực chưa hoàn thành mà uy lực đã mạnh như vậy.
Sở Mộ thầm giật mình:
- Nhưng cũng tại tốc độ phản ứng của Long Nhất chậm, không kịp thi triển thủ đoạn phòng ngự không thì khó thể giết chết.
Song Cực Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa tuy uy lực mạnh hơn Trảm Nguyệt, nhưng nếu Long Nhất thi triển Bất Động Như Núi phòng ngự thì Sở Mộ phỏng chừng cùng lắm chỉ có thể đánh bại phòng ngự đó.
Đáng tiếc tốc độ của Long Nhất rất kém, đặc biệt sau khi dùng Thổ Nguyên đan thì kiếm nguyên và sức mạnh thân thể tăng gấp đôi nhưng tốc độ càng yếu hơn nữa.
Nếu đổi lại Kiếm Giả khác, tốc độ không quá kém thì không chừng có thể kịp lúc phòng ngự hoặc tránh đi chỗ hiểm.
Tóm lại chiêu kiếm kỹ Song Cực còn chưa hoàn thiện nhưng cũng đã thể hiện sự tranh vanh của nó.
Thủy chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa dung hợp quá khó khăn, ngộ tính yêu nghiệt như Sở Mộ mà chỉ dung hợp bước đầu được, nên tiêu hao tinh thần lực siêu khổng lồ, không còn sót lại bao nhiêu.
- Chết đi!
Long Nhị của Long gia bỗng lao vút tới bên cạnh, kiếm quang âm trầm nở rộ như cắt đứt cương thiết chém vào Sở Mộ, định lấy mạng hắn.
Miễn giết chết Sở Mộ thì dù Thân Đồ gia làm khó dễ Long gia cũng có thể ứng đối, bọn họ cho rằng Thân Đồ gia sẽ không vì người đã chết mà trở mặt với Long gia.
Vì thế để bảo đảm xác suất thành công giết Sở Mộ, Long Nhị nâng cao tốc độ đến tột đỉnh, cực kỳ đột ngột, không thi triển kiếm kỹ.
Thi triển kiếm kỹ cần tốn chút thời gian, dễ bị đối phương phát hiện.
Sở Mộ dựng đứng lông tơ, linh hồn gần như nổ tung, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt tràn ngập toàn thân. Kiếm quang âm lạnh như con rắn độc ở trong bóng tối nhìn chằm chằm con mồi và phóng ra ngoài. Sở Mộ cảm giác da đầu tê dại.
- Chết tiệt!
Người Thân Đồ gia biến sắc mặt, người Phàn gia cười, người Lý gia kinh kêu.
Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng đáng sợ, bản năng nhanh hơn ý niệm bước ra một bước thi triển Nghịch Không Bộ xuất hiện sau lưng Long Nhị, khiến gã chém hụt.
Khi Long Nhị chém hụt, ảo ảnh Sở Mộ trước mắt tán loạn thì gã linh cảm không may:
- Nguy rồi!
Long Nhị định vọt lên trước lao ra nhưng một luồng kiếm quang như lạch trời xuất hiện sau lưng Long Nhị.
Tiếng xoẹt nhẹ chui vào tai Long Nhị lại như tiếng sấm sét, khiến gã toàn thân dựng đứng lông tơ, hết sức kinh hoàng.
Thân thể theo xung lực lao ra hơn mười thước, đầu bay lên cao, nhiều máu tuôn như suối từ cần cổ, ánh đỏ nhuộm bầu trời như mưa to rơi xuống đất đai.
Người Long gia kinh kêu:
- Long Nhị!
Hai tiếng xé gió như vải vóc bị xé rách, kiếm kỹ của Dương Vô Địch, Thân Đồ Vô Địch phá không đánh vào xác chết Long Nhị đứt thành mấy mảnh.
Cao thủ Thân Đồ gia hóa thành luồng sáng lao đến bên cạnh Sở Mộ, ngăn chặn cơ hội người Long gia lại tấn công.
Long gia chủ mắt đỏ ngầu đầy sát ý nhìn Sở Mộ chằm chằm, khí thế hùng hổ phát ra:
- Hắn phải chết, phải chết!
Một trưởng lão Long gia quát to:
- Thân Đồ Thành! Người này chiến sinh tử với Long Nhất, giết Long Nhất rồi ta không có lời nào để nói. Nhưng hiện tại hắn không chỉ giết Long Nhất còn giết Long Nhị, hắn là hung thủ, phải chết!