Tiếc rằng Vô Khuyết kiếm đạo chỉ là kiếm đạo tiểu thừa, nó có cực hạn. Sở Mộ thì đã một chân bước vào lĩnh vực kiếm thuật, chiến đấu một phen với Kiếm Giả Vô Khuyết kiếm đạo xong hắn đã hiểu biết về nó, hắn nắm giữ kiếm thuật càng sâu sắc hơn chút, tương đương hai chân bước vào cánh cửa lĩnh vực kiếm thuật.
Sở Mộ lại nghỉ ngơi nửa canh giờ, hắn đi vào quả cầu ánh sáng thứ ba, đó là kiếm đạo tiểu thừa thứ ba.
Lần này đánh nhau với người thừa kế kiếm đạo tiểu thành ít nhất mất giây lát. Sở Mộ chiến đấu sinh tử khiến kiếm thuật dần tăng cao.
Khi kiếm thuật đến đẳng cấp lĩnh vực thì rất khó thăng cấp, Sở Mộ có được cơ duyên này như vàng rớt từ trên trời xuống.
Đương nhiên không có ngộ tính như Sở Mộ thì cơ duyên nhiều mấy cũng khó thể thăng cấp được nhiều.
Mỗi khi chiến đấu với một người thừa kết kiếm đạo tiểu thừa thì Sở Mộ sẽ bỏ ra nửa canh giờ tiêu hóa sơ, nếu tiêu hóa hết sẽ mất nhiều thời gian hơn.
Thời gian trôi, ý niệm tinh thần của Sở Mộ rời khỏi quả cầu ánh sáng thứ hai mươi hai.
Kiếm đạo đại thừa và kiếm đạo tiểu thừa khác biệt rõ rệt như lạch trời.
Một môn kiếm đạo đại thừa có thể ẩn chứa vài hoặc hơn mười kiếm đạo tiểu thừa.
Nửa canh giờ sau Sở Mộ lại mở mắt ra, ý niệm tinh thần tiến vào một trong tám quả cầu ánh sáng lớn.
Đây là một không gian quái dị, một nửa màu trắng một nửa màu đen. Sở Mộ nhìn kỹ thì phát hiện đây không phải sắc đen hoặc trắng thật sự, chỉ là loại tương tự.
Sắc trắng và đen xoay tròn như Thái Cực đồ.
Dưới Thái Cực đồ chậm rãi ngưng tụ một thân thể, đó là nam nhân mặc trường bào màu trắng đen, tay cầm thanh kiếm một bên trắng một bên đen.
Kiếm đạo đại thừa, Âm Dương kiếm đạo!
Kiếm vung ra, kiếm quang trắng đen phá không như rạch mở thiên địa, thiên địa chia âm dương.
Sở Mộ hít sâu, dù là thể tinh thần nhưng hắn thói quen hít sâu:
- Âm Dương kiếm đạo!
Bát Diện Thiên Hoang kiếm ra khỏi vỏ, Sở Mộ đâm một kiếm thiên mã hành không.
Không uổng là kiếm đạo đại thừa, Sở Mộ đánh trận chiến này một canh giờ mới đánh bại đối phương.
Ý niệm tinh thần tiêu hao trầm trọng, Sở Mộ mất hai canh giờ để khỏe lại, rồi bỏ ra ba canh giờ chiêm nghiệm từng chi tiết của trận chiến này.
Sau đó Sở Mộ vào quả cầu ánh sáng lớn thứ hai.
Đây là thế giới trống rỗng do vô số lực lượng kỳ lạ ngưng tụ thành thân thể, trường bào không biết nên tả bằng màu gì.
Kiếm đạo đại thừa, Chân Không Nguyên Cực cảnh!
Mỗi kiếm đều đánh ra lực lượng chân không, siêu khủng bố.
Trận chiến này rất khó khăn, cuối cùng Sở Mộ cũng đánh bại đối phương, bỏ ra mấy canh giờ để phục hồi, tham ngộ.
Quả cầu ánh sáng thứ ba, thế giới có màu xám quỷ dị, tràn ngập hơi thở chết chóc đậm đặc, không chỗ không ở. Một bóng người hiện ra ở sâu trong màu xám.
Kiếm đạo đại thừa, Tử Vong kiếm đạo!
Quả cầu ánh sáng lớn thứ bốn.
Kiếm đạo đại thừa, Hủy Diệt kiếm đạo!
Quả cầu ánh sáng lớn thứ năm.
Kiếm đạo đại thừa, Sát Lục kiếm đạo!
Quả cầu ánh sáng lớn thứ sáu.
Kiếm đạo đại thừa, Giang Sơn kiếm đạo!
Quả cầu ánh sáng lớn thứ bảy.
Kiếm đạo đại thừa, Sinh Mệnh kiếm đạo!
Quả cầu ánh sáng lớn thứ tám.
Kiếm đạo đại thừa, Luyện Hồn kiếm đạo!
Sau đó Sở Mộ tiến vào thời gian dài tham ngộ.
Thời gian dần trôi như hạt cát lọt qua kẽ tay.
Cuối cùng Sở Mộ tỉnh lại, kén to bên cạnh cũng nứt ra.
Thiên Long Kiếm Thánh nhìn Sở Mộ, mở miệng nói:
- Xem ra ngươi có thu hoạch rất lớn.
Sở Mộ cung kính hành kiếm lễ:
- Đa tạ tiền bối.
- Ta chỉ trợ giúp ngươi một chút, có thu hoạch thế nào là tùy vào bản thân ngươi.
Thiên Long Kiếm Thánh cười nói:
- Nhưng ta hy vọng ngươi có thể đồng ý một chuyện.
Sở Mộ nghiêm túc nói:
- Tiền bối cứ nói đừng ngại, chỉ cần là ta có thể làm được thì nhất định sẽ hết sức!
- Ngươi đến được đây chứng minh ngươi ưu tú, sự thật đúng là vậy, đời ta hiếm thấy ai có thiên tư như ngươi.
Thiên Long Kiếm Thánh chậm rãi nói:
- Ngươi chọn Thiên Hoang kiếm thể từ chối truyền thừa của ta, tuy ta có thể tiếp tục chờ đợi nhưng quá lâu, ta không muốn tiếp tục chờ nữa. Ta ủy thác ngươi hãy mang truyền thừa của ta đi, tìm người thừa kế thích hợp nhất, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi.
Sở Mộ nhìn chăm chú vào Thiên Long Kiếm Thánh, trịnh trọng trả lời:
- Được!
Phải công nhận phủ Tử Thiên phong tỏa tin tức rất giỏi, trừ ba gia tộc lớn mỗi quận ra không ai biết tin tức nơi này.
Trong Tam U cốc tụ tập rất đông người.
- Đã qua ba tháng rồi mà vẫn chưa ra.
- Chắc không dễ nhận truyền thừa của Kiếm Thánh.
- Chờ thêm chút đi.
- Tuyệt đối phải đợi, mãi khi nào Sở Mộ xuất hiện mới thôi, sự việc quan trọng không thể sơ sẩy được!
Lúc này cái tên Sở Mộ truyền vào tai ba gia tộc lớn mỗi quận phủ Tử Thiên đến thuộc lòng.
***
Trên Đăng Long đài, Sở Mộ cúi gập người hướng Thiên Long Kiếm Thánh:
- Tiền bối, xin nhận cái cúi đầu cuối cùng của ta.
Tu La Kiếm Vương đứng bên cạnh cũng vô cùng tôn kính cúi gập người chào.
Tu La Kiếm Vương bây giờ khác rất lớn so với lúc là thể thần hồn, thoạt trông không chút mờ ảo, vì gã đã hoàn thành đúc lại thân thể. Nhờ Hoàng Tuyền Thiên Tinh nên cơ thể mới mạnh hơn thân cũ gấp mấy lần.
Thiên Long Kiếm Thánh xua tay, Sở Mộ và Tu La Kiếm Vương nhạt dần đến cuối cùng. Thiên Long Kiếm Thánh hóa thành pho tượng vĩnh hằng.
***
Ngoài Tam U cốc, hai sóng nước dập dờn lan tràn, hai bóng người chậm rãi xuất hiện.
Kiếm Giả phụ trách giám thị lập tức hét to:
- Có người xuất hiện!
Vù vù vù vù vù!
Mấy tiếng xé gió vang lên, các bóng người từ bốn phương tám hướng gần đó chạy nhanh lại, chớp mắt hình thành một vòng vây bao vây hai bóng người mới xuất hiện.
- Tại sao có hai người?
Kiếm Giả của mỗi gia tộc hình thành vòng vây hơi ngạc nhiên nhìn hai người bị bao vây.
Theo bọn họ biết chỉ có một mình Sở Mộ mới đúng, Kiếm Giả mặc trường bào đỏ trông khá trẻ, chừng hai mươi mấy tuổi nhưng không hiểu sao cho cảm giác tang thương, đặc biệt là ánh mắt thâm sâu xa xưa.
Nhưng Kiếm Giả trường bào đỏ phát ra dao động hơi thở không quá mãnh liệt, nên trước sức hấp dẫn truyền thừa của Kiếm Thánh khiến bọn họ tạm bỏ qua người này.
Một lão nhân quát:
- Sở Mộ, ngoan ngoãn giao truyền thừa của Kiếm Thánh ra đây!
- Lập tức giao ra truyền thừa của Kiếm Thánh, tha cho ngươi khỏi chết!