- Đừng nói là ngươi không được truyền thừa, không ai tin!
Các tiếng quát tháo thi nhau nhằm vào Sở Mộ.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Đúng là ta không được truyền thừa.
Sở Mộ nói thật, vì hắn từ bỏ truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, nhưng truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh ở trong không gian giới chỉ của hắn.
Đám Kiếm Giả cười nhạt:
- Ngươi nghĩ chúng ta sẽ tin sao?
Một thanh âm vang dội cất lên:
- Ta tin!
Mọi người nhìn sang, người nói chuyện là Thân Đồ Vô Địch, đại thiếu gia Thân Đồ gia. Lạ là Thân Đồ Cuồng Sa không nói chuyện, các trưởng lão Thân Đồ gia cũng im lặng.
Thái độ này khiến mọi người hiểu Thân Đồ gia đứng về phía Sở Mộ.
Một trưởng lão thế gia mỉa mai nói:
- Thân Đồ gia chỉ là gia tộc có nội tình hai ngàn năm, có chút thực lực nhưng so với thế gia thì còn kém xa. Đừng nhìn không rõ sự thật trước mặt làm lỡ tương lai của Thân Đồ gia.
Sở Mộ lên tiếng ngăn lại Thân Đồ Vô Địch định nói tiếp:
- Ta không được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, đây là sự thật, các ngươi tin hay không thì tùy.
Thái độ của Thân Đồ gia khiến Sở Mộ hiểu rằng bọn họ thật sự xem hắn như trưởng lão khách khanh, một thành viên của Thân Đồ gia.
Chuyện đâu còn có đó, Thân Đồ gia bình thường không đủ sức đối kháng với nhiều gia tộc, Sở Mộ không muốn làm bọn họ khó xử.
Sở Mộ nói câu cuối:
- Ta ở đây, có thủ đoạn gì cứ dùng hết đi, Sở mỗ nhất định nhận.
Giọng điệu hờ hững nhưng quyết tuyệt, sát khí phát ra làm đám Kiếm Giả từ các gia tộc cứng người, tim rớt cái bịch.
Một Kiếm Giả trung niên bước ra từ đám người:
- Vậy thì để bản tôn thử sức với ngươi, nhìn xem cái gọi là truyền thừa của Kiếm Thánh như thế nào.
Kiếm Giả trung niên có tu vi kiếm nguyên Nguyên Cực cảnh đại thành, mắt tam giác lóe tia độc ác gian xảo, gã từng bước đi hướng Sở Mộ.
Bước chân của Kiếm Giả trung niên trông hơi quái dị, không phải đường thẳng mà quanh co khúc khuỷu, nhìn kỹ thì đường tiến lên như rắn bò, khiến người cảm giác thác loạn.
Những người khác ôm thái độ xem kịch.
Tu La Kiếm Vương liếc qua, đáy mắt lóe tia khinh thường, Sở Mộ không nhúc nhích.
Kiếm Giả ra kiếm, kiếm là hình rắn hơi cong như rắn độc phóng ra. Tia sáng quanh kiếm hơi vặn vẹo, hiển nhiên là loại kiếm pháp đặc biệt.
Tiếng xé gió vèo vèo vang lên, kiếm hình rắn nhìn chậm nhưng thật ra nhanh như tia chớp đâm hướng Sở Mộ, tiếng rít vang lên như rắn độc tấn công, làm người da đầu tê dại.
Sở Mộ chỉ liếc qua, kiếm này nhìn như nguy hiểm quỷ dị nhưng thật ra nhiều sơ hở. Khi kiếm đâm tới trước mặt Sở Mộ thì hắn không thèm rút kiếm ra, chỉ vung vỏ kiếm.
Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành lướt qua người Sở Mộ, cổ họng lõm vào trong, đã vỡ xương, mắt lồi ra như mắt ếch, té ngã tới trước.
- Tam trưởng lão!
Tiếng gào thảm thiết phát ra từ trưởng lão gia tộc của Kiếm Giả đã bị Sở Mộ giết.
Sở Mộ cười khẩy, nghiêm nghị nói:
- Còn ai không sợ chết cứ lên đi, đương nhiên các ngươi liên hợp lại cũng được.
Giọng nói chất chứa sát khí.
Kiếm chưa ra khỏi võ nhưng sắc bén khiếp người, tuy chỉ có một người nhưng có khí thế thiên quân vạn mã, trong phút chốc trấn người khác.
Thân Đồ Vô Địch mắt sáng rực nhìn, đây là hình tượng vô địch trong lòng gã:
- Sở huynh oai quá!
Đồng Thiên Minh bước ra từ đám đông, hai tay khiêng trường kiếm, uy phong bá đạo kinh người:
- Ta sớm muốn cân thử ngươi có mấy lượng!
Khí thế cuồng bạo như núi lửa dâng lên, như sóng dữ cuồn cuộn phát ra từ người Đồng Thiên Minh, cát bay đá chạy đất rung núi chuyển. Đồng Thiên Minh rống to nhảy bật lên cao, rút kiếm giữa không trung, hai tay cầm kiếm. Thoáng chốc khí thế đáng sợ chẻ núi đứt non khuếch tán, kiếm áp bá đạo mà cuồng bạo.
Áp lực mạnh mẽ đổ ập xuống đánh vào người Sở Mộ, hắn không nhúc nhích, mặt đất xung quanh rung rinh nứt ra.
Đồng Thiên Minh hai tay giơ kiếm chém xuống, quát to, khí thế lại tăng vọt mấy lần:
- Chém!
Trưởng lão Đồng gia gật gù khen:
- Thực lực của thiếu gia lại tăng lên!
Lúc trước Đồng Thiên Minh chỉ có tu vi Hư Thực áo nghĩa đỉnh Nguyên Cực cảnh tiểu thành, sức chiến đấu thật sự mạnh mẽ có thể dễ dàng giết Nguyên Cực cảnh đại thành, đối kháng với Nguyên Cực cảnh viên mãn.
Hiện giờ tu vi của Đồng Thiên Minh không thay đổi nhưng thực lực tăng thêm một bậc, đã có thực lực giết Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh viên mãn bình thường.
Thân Đồ gia tộc nhân biến sắc mặt nói:
- Sở trưởng lão nguy hiểm!
Có người hét to:
- Kiếm nương cho!
Không phải cầu tình cho Sở Mộ mà sợ hắn bị giết thì không biết kiếm truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh ở đâu.
Đồng Thiên Minh chém kiếm xuống như khai thiên tích địa.
Sở Mộ ngước nhìn, Bát Diện Thiên Hoang kiếm nhanh như tia chớp rút khỏi vỏ, kiếm từ dưới đâm lên. Đường kiếm nhìn bình thường, không khí hai bên rẽ ra như làn nước.
Âm Dương kiếm đạo, một kiếm phân âm dương!
Đương nhiên Sở Mộ không được truyền thừa Âm Dương kiếm đạo, kiếm này không phải một kiếm phân âm dương thật sự. Sau khi Sở Mộ đại chiến với người thừa kế Âm Dương kiếm đạo, trải qua lắng đọng tham ngộ cuối cùng hấp thu chút tinh túy dung nhập vào kiếm thuật của mình, khiến uy lực kiếm thuật tăng lên.
Kiếm áp bá đạo cuồng bạo của Đồng Thiên Minh bị tách ra, khí thế giảm mạnh.
Đồng Thiên Minh biến sắc mặt, cảm giác kiếm trong tay trở nên vô lực, đường kiếm phóng to trước mắt, không thể né tránh.
Giây sau, một luồng kiếm quang âm lạnh đâm xuyên qua con ngươi Đồng Thiên Minh, gã cảm giác đau đớn, trước mắt nhanh chóng tối đen, máu phun ra. Đồng Thiên Minh té cái rầm xuống đất, đập thủng cái lỗ hình người.
Một kiếm, Đồng Thiên Minh chết.
Trưởng lão Đồng gia bi thương hét to:
- Thiếu gia!
Những người khác, bao gồm Kinh Vô Mệnh đều xoe tròn mắt khó tin:
- Đã chết!
Trưởng lão Đồng gia rít gào:
- Báo thù cho thiếu gia!
Bọn họ rút kiếm, mấy bóng người như xuyên qua thời không giết hướng Sở Mộ.
Tu La Kiếm Vương không nhúc nhích vì biết Sở Mộ dư sức ứng đối.
Bát Diện Thiên Hoang kiếm chém ra, không gian quanh kiếm bị ảnh hưởng.
Kiếm này như phân âm dương loạn thiên địa, lại như bức tranh giang sơn từ từ mở ra, bên trong có muôn vàn biến đổi, khiến người cảm giác hoàn mỹ vô khuyết, không thể né tránh, không chút sơ hở.
Đây là thành qua mấy tháng trên Đăng Long đài của Sở Mộ. Tám loại kiếm đạo đại thừa, hai mươi hai loại kiếm đạo tiểu thừa, bước đầu vào lĩnh vực kiếm thuật, ở mức độ nào đó tinh hoa giao hòa trong tay Sở Mộ.
Người xung quanh biến sắc mặt nói:
- Đây là loại kiếm thuật gì?
Tiếng kinh kêu liên tiếp:
- Chắc chắn là truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, Sở Mộ chắc chắn được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh!