Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 983: Ai có thể Thiên Hạ vô song? (Thượng)



- Khí định thần nhàn, thần quang nội liễm, quả thực bất phàm. Bọn hắn có thực lực đứng top một trăm trong hơn mười vạn Kiếm Tôn ở đây.

- Nhìn xem một chút, bên trong những người còn lại nói không chừng sẽ còn có kinh hỉ xuất hiện.

Hơn mười vạn Kiếm Tôn, trong đó có Kiếm Tôn lâu năm, cũng có Kiếm Tôn mới tấn chức. Chỉ cần đạt được danh xưng Kiếm Tôn, không có tử vong, tu vi cũng không có đột phá lên Thần Ngưng cảnh là có được thân phận Kiếm Tôn.

Loại Kiếm Tôn này thường thường so với những Kiếm Tôn tu luyện vài chục năm, thậm chí là vài trăm năm, tích lũy càng thêm thâm hậu, thực lực cũng vô cùng kinh người.

Đương nhiên không phải tu luyện lâu hơn thì cường đại hơn, có một ít người là ngoại lệ. Vừa mới sinh ra đã là cường giả, cho dù thời gian tu luyện không bằng những ngườii ka, nhưng mà thiên phú, ngộ tính kinh người. Thực lực bọn hắn cũng vô cùng đáng sợ.

- Xông lên, ta nhất định phải lọt vào top một vạn kia.

- Vô luận thế nào cũng không thể buông tha.

- Một vạn, ta nhất định phải có một chân.

Rất nhiều Kiếm Tôn trong lòng đang hò hét, bắt đầu xuất lực, toàn lực vận chuyển kiếm nguyên, rót vào hai chân. Thi triển áo nghĩa, chống cự lực hút mạnh mẽ trên Bách Thánh sơn, đồng thời cũng phải chống đỡ lực trói buộc của không gian, bảo trì tốc độ cao tiến lên.

Bách Thánh sơn cao chín ngàn chín trăm chí mươi chín thước, lúc này trong mắt đám Kiếm Tôn kia giống như kéo dài ngàn lần vạn lần. Đây dường như là một con đường không có điểm cuối, ngẩng đầu dường như không nhìn thấyt ận cùng, khiến cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng.

Lúc này mới vượt qua bốn ngàn bốn trăm bốn mươi bốn thước mà thôi.

Càng lên cao, lút hút và lực trói buộc của không gian trên Bách Thánh sơn càng lớn. Áp lực đám Kiếm Tôn phải chịu càng lớn hơn, loại áp lực này không chỉ có đè nặng lên thân thể, mà cũng tác động lên tinh thần ý niệm, hai trọng áp bách.

Năm ngàn năm trăm năm mươi lăm trượng.

Sáu ngàn sáu trăm sáu mươi sáu trượng.

Đến lúc này đã vượt qua hai phần ba độ cao của Bách Thánh sơn, chỉ còn lại một phần ba lộ trình.

Những Kiếm giả vốn khí định thần nhàn kia cũng bắt đầu ngưng trọng. Đến lúc này lực hút và lực trói buộc của không gian cường đại tới mức khiến cho bọn hắn không thể không coi trọng.

Vẻ mặt Sở Mộ cũng có chút ngưng trọng, hắn vốn định vận dụng Không Chi áo nghĩa, nhưng mà trực giác nhạy cảm nói cho hắn biết. Tại nơi này có một ít con mắt đang nhìn chằm chằm vào, cho nên hắn không muốn bạo lộ.

Quan trọng nhất là hơn chục vạn Kiếm Tôn, trong đó có không ít người thực lực cao thâm mạt trắc, nhất định có rất nhiều người ẩn dấu thực lực, nói không chừng chỉ cần hắn dùng Không Chi áo nghĩa, khí tức lan tràn ra sẽ lập tức bị người ta cảm giác được.

Đương nhiên nếu như Sở Mộ xác định mình không có cách nào tiến vào top một vạn kia, nhất định hắn cũng sẽ vận dụng Không Chi áo nghĩa, toàn lực bộc phát. Nếu không cho dù có giữ lại thực lực đi chăng nữa, một khi bị loại bỏ, quả thực là một trò cười.

Bảy ngàn bảy trăm bảy mươi bảy trượng.

Ngước mắt nhìn lên, trên Bách Thánh sơn, hơn muười vạn Kiếm Tôn phân thành các nhóm khác nhau, các tầng khác nhau. Cao nhất thì đã vượt qua độ cao bảy ngàn bảy trăm bảy mươi bảy trượng, thấp thì vẫn còn đang ở vị trí năm ngàn năm trăm năm mươi lăm thước. Đến tầng thứ này, thực lực mạnh yếu khác biệt của đám Kiếm Tôn được thể hiện rõ ràng.

Đối với bất luận một người nào, áp lực của Bách Thánh sơn đều giống nhau, nhưng mà Kiếm Tôn khác nhau, bởi vì năng lực, tố chất các mặt đều không giống nhau, cho nên năng lực chống cự lại áp lực và lực hút cũng có mạnh có yếu.

HIện tại, thân thể cường hãn của Sở Mộ đối mặt với áp lực có sức chống cự rõ rệt. Hắn tu luyện tầng thứ hai Thiên Hoang kiếm thể, thân thể so với cường giả Nguyên cực cảnh còn mạnh hơn gấp chục lần. Lúc này đối mặt với áp lực cường đại của Bách Thánh sơn, hắn còn có thể chịu đựng được.

Trong lúc xông lên, Sở Mộ cũng phát hiện có một ít Kiếm giả bốn phía thân thể dường như không giống. Hiển nhiên đã tu luyện loại công pháp luyện thể nào đó, thân thể so với Kiếm giả Nguyên cực cảnh bình thường cũng mạnh hơn rất nhiều.

Tám ngàn tám trăm tám mươi tám trượng.

Đỉnh núi Bách Thánh sơn đã gần ngay trước mắt.

Nhưng mà lúc này áp lực lại lần nữa tăng lên gấp đôi, khiến cho tốc độ của mỗi một Kiếm Tôn hạ thấp, thân thể trở nên rất là nặng nề, bước chân cũng trở nên nặng nề, giống như dưới đôi chân có hai ngọn núi lớn vậy.

Mỗi khi bước ra một bước, bước chân hạ xuống, nặng nề đạp lên trên mặt đất. Phanh một tiếng, hết sức kinh người, núi đã bị nghiền nát.

Bởi vì hơn mười vạn Kiếm Tôn phân tán, từ các mặt Bách Thánh sơn đi lên trên đỉnh núi. Bởi vậy đứng ở một phía chỉ có thể thấy được một phần nhỏ Kiếm Tôn mà thôi.

Chỉ còn một ngàn một trăm mười một trượng, đám Kiếm Tôn không hề giữ lại, toàn bộ bộc phát.

Tiếng ầm ầm vang lên, liên tục từ trong cơ thể các Kiếm Tôn vang lên. Giống như sấm sét cuồn cuộn, khí tức cường hãn chấn động rồi nổ tung. Tốc độ lập tức tăng vọt. Sưu một tiếng, vượt qua Kiếm Tôn khác.

Coi như là những Kiếm Tôn bị rớt lại phía sau kia cũng không cam lòng buông tay, toàn lực bộc phát, thậm chí là vận dụng bí pháp, đem hết toàn lực để liều mạng. Cho dù bị lọi bỏ thì sau này cũng không phải tiếc nuối.

Mạnh yếu phân biệt rõ ràng.

Chín ngàn chín trăm chín mươi chín thước, đỉnh núi ở ngay trước mắt.

- Muốn tiến vào top một vạn cũng không có gì là khó khăn.

Sở Mộ tính toán một chút, không có ý định vận dụng Không Chi áo nghĩa.

Bất quá trừ Không Chi áo nghĩa không có sử dụng ra, coi như hắn đã dùng hết toàn lực.

Rốt cuộc cũng vượt qua chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng, xông lên trên đỉnh Bách Thánh sơn. Đột nhiên, đám Kiếm Tôn có cảm giác như thoát khỏi áp lực, trói buộc, toàn thân cảm thấy nhẹ nhõm, như muốn phóng lên trời.

Đương nhiên nơi này vẫn không thể nào phi hành. Chỉ có điều bởi vì trước mắt mất đi lực hút và lực trói buộc đáng sợ kia, cho nên toàn thân mọi người cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng. Trong vòng mấy hơi ngắn ngủi, đám Kiếm Tôn đã có thể thích ứng được.

- Top một vạn, ta cũng muốn vào.

Kiếm Tôn còn chưa xông lên tới đỉnh núi giận dữ gào thét. Phanh một tiếng, lại đập vào một bức tường vô hình. Bức tường vô hình kia có lực lượng mềm mại, khiến cho những Kiếm Tôn xông lên bị bắn ngược trở lại.

- Chuyện gì xảy ra?

- Ta đã vọt tới đỉnh núi, vì sao lại không thể đi lên?

Rất nhiều Kiếm Tôn bị vách tường vô hình ngăn cản, vẻ mặt đại biến, liên tục sợ hãi rống lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.