Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1012: Thiên tài cấp Thiên Vương



Hô!

Phá Tà Kiếm nhẹ nhàng vung lên, không hề xuất hiện một tia hỏa khí.

Trong thời gian chốc lát, khối lập phương màu vàng đất và quả cầu năng lượng màu đen bắt đầu nứt vỡ. Cùng lúc đó, bất cứ thứ gì ở trước mặt không gian lực đều có thể gãy khúc, biến mất.

Ba ba ba ba....

Sáu đạo công kích tấn công khối lập phương màu vàng đất, dường như đầu nhập vào trong nước, xuất hiện vô số trận rung động rồi biến mất không thấy đâu.

- Đây là không gian áo nghĩa!

Lệnh Hồ Hầu kinh hãi nói.

- Cư nhiên có thể dùng không gian áo nghĩa phá thế tiến công của ta.

Đám người Linh Hùng Vương sắc mặt xấu xí. Không gian áo nghĩa được xưng là một trong những áo nghĩa cực mạnh. Không phải là không có đạo lý, loại áo nghĩa này bao dung tất cả, cũng hủy diệt tất cả. Ngoại trừ thời gian áo nghĩa có thể tạo ra ảnh hưởng ra thì không có bất cứ áo nghĩa nào có khả năng siêu việt hơn nó.

Khối lập phương màu vàng đất và quả cầu năng lượng màu đen nứt vỡ tan biến. Diệp Trần từ trong đó đi ra, lông tóc cũng không bị thương. Hắn liếc mắt nhìn thoáng qua Linh Hùng Vương và Man Hùng Vương.

- Trước tiên giải quyết các ngươi!

Xích!

Kiếm quang chợt lóe, Diệp Trần chợt biến mất tại chỗ, lần thứ hai xuất hiện là trước mặt Linh Hùng Vương, một kiếm đâm tới.

Quá nhanh.

Tốc độ của Diệp Trần nhanh không thể nào tưởng tượng nổi. Tốc độ xuất kiếm nhanh đối nỗi Linh Hùng Vương không có phả ứng nào. Linh Hùng Vương vừa mới giơ cánh tay lên, đã bị một kiếm đâm xuyên qua ngực, mũi kiếm xuyên thấu ra phía lưng, một dòng máu hồng theo đó mà chảy ra ngoài.

Cổ tay run lên, Diệp Trần rút Phá Tà Kiếm ra, nghiêng người đánh về phía Man Hùng Vương.

- Hảo ngoan!

Ngực Linh Hùng Vương xuất hiện một lỗ kiếm bằng hai ngón tay. Hủy Diệt kiếm khí sác bén ở trong cơ thể Linh Hùng Vương không ngừng tàn sát ngang dọc một cách bừa bãi, giống như có vô số thanh kiếm nhỏ cắt đoạn lục phủ ngũ tạng của hắn. Cốt cách huyết nhục, chân nguyên không ngừng tiêu tán. Hiện giờ Linh Hùng Vương ngay cả đứng cũng không đứng dậy được.

Man Hùng Vương mở mắt trừng trưng nhìn Linh Hùng Vương bị thương nặng. Hắn không kịp kêu cứu viện, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền đánh tới Diệp Trần. Thế nhưng thân hình Diệp Trần chợt lóe, biến mất trong tầm mắt hắn. Xuy! Một khắc sau, trên ngực Man Hùng Vương xuất hiện hai đạo kiếm khí giao nhau, trông rất dữ tợn, kinh khủng, xuyên thấu lục phủ ngũ tạng, toàn thân coi như bị xé rách. Oanh một tiếng bắn nhanh ra ngoài, rơi xuống đất.

- Kế tiếp là các ngươi!

Thân hình Diệp Trần phiêu đật trên không trung, ánh mắt hắn rơi trên người Lệnh Hồ Hầu và thái thượng trưởng lão Cực Thiên Tông.

- Tiểu bối, chớ càn rỡ.

Thái thượng trưởng lão Cực Thiên Tông kinh sợ không gì sánh được. Toàn thân hắn nhảy dựng lên, đùi phải giống như một cây cung kéo căng đá về phía Diệp Trần mấy trăm cước. Chân ảnh khắp bầu trời phảng phất giống như mưa rơi, bao trùm xuống dưới, tránh cũng không thể tránh, lui cũng không thể lui.

- Một kiếm cũng đủ!

Quanh thân Diệp Trần bắn ra kim quang và bích quang, ẩn chưa kim chi áo nghĩa và thủy chi áo nghĩa. Tàn Nguyệt trong khoảng khắc liền thi triển ra.

Bầu trời tối sầm lại, xuất hiện một ánh trăng tàn màu đen.

Ngay sau đó chân ảnh khắp bầu trời đều tan biến. Tất cả kiếm kính đều đánh lên áo giáp hộ thể của thái thượng trưởng lão Cực Thiên Tông. Trên trời cao, huyết vũ như mưa rơi.

- Dừng tay!

Diệp Trần xuất thủ quá nhanh, quá ngoan. Lệnh Hồ Hầu đến tận lúc này mới kịp phản ứng. Hai tay hắn hợp lại chia ra, quả cầu năng lượng mày đen xuất hiện trước mặt Diệp Trần. Chỉ là lần này Diệp Trần sẽ không để cho đối phương đắc thủ. Kiếm vung lên, quả cầu năng lượng màu đen vừa mới sinh ra liền bị phân thành hai nửa.

- Tiệt Huyết Quỷ Chỉ!

Tay trái Diệp Trần giơ lên, cách không điểm chỉ về phía Lệnh Hồ Hầu. Đến cuối cùng Diệp Trần cũng không thèm nhìn hắn lấy một cái.

Cho tới bây giờ Lệnh Hồ Hầu còn chưa có thấy qua võ học nào quỷ dị như vậy. Một chỉ này của Diệp Trần vô hình vô ảnh, trực tiếp xuyên qua chân nguyên hộ thể và bán cực phẩm áo giáp của hắn. Cứ như thế, vô cùng đơn giản xuyên qua thân thể hắn. Máu huyết dâng trào! Máu huyết của Bán Bộ Vương Giả rất nhiều, có thể so với một trăm nghìn người bình thường hợp lại. Lúc này toàn thân Lệnh Hồ Hầu đều là máu, khiến hắn gióng như mặt chời chiều đang dần tan biến.

- A!

Hốt hoảng gầm một tiếng. Cho tới bây giừ Lệnh Hồ Hầu mới cảm giác được thân thể mình vô cùng mệt mỏi, ngay cả một điểm khí lực cũng không có. Khí huyết trong cơ thể hắn đã mất đi một phần ba. Một phần ba khí huyết này, nếu như chậm rãi mất đi hắn có thể thừa nhận được. Nhưng nếu thoáng cái liền mất đi, khiến cho hắn không chỉ bị thương mà ngay cả trạng thái tinh thần cũng gặp phải đả kích trầm trọng.

- Sậu Phong Cấp Vũ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.