Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1126: Tận thế chi long (1)



Cùng lúc đó, tay trái Diệp Trần cầm Phá Tà Kiếm, tay phải cầm Thiên Hạt Kiếm phân biệt thi triển Ngưng Thủy cùng Kính Hoa Phá Diệt.

Giờ khác này Diệp Trần hoàn toàn bộc phát, cùng lúc thi triển ba tuyệt chiêu khác nhau.

Thành trì lôi điện lọt vào đợt công kích của ba đại sát chiêu, rối cuộc cũng không còn được vững vàng như trước nữa. Thành trì lôi điện bắt đầu có hiện tượng lung lay.

- Lại đến!

Diệp Trần lại phát ra ba đại sát chiêu.

Cửa thành trì lôi điện bị đánh tung, tường thành cũng rách tan nát, một trăm lẻ tám đầu lôi long cũng bị chém chết hơn phân nửa. Còn lại trong thời khắc nhất thời lôi quang ảm đạm đi rất nhiều.

- Vỡ cho ta!

Diệp Trần quát lên một tiếng, Kiếm Long Thuật, Ngưng Thủy, Kính Hoa Phá Diệt lần thứ ba đánh lên thành trì lôi điện. Năng lượng cuồng bạo chấn động đánh cho thành trì lôi điện bay ngược trở lại hắc động, nhanh chóng tan rã.

- Có thể đánh bay được tận thế Long Cung kiếp!

Người đeo mặt nạ mở trừng mắt nhìn.

Độ kiếp chín mươi chín phần trăm sẽ thành công. Mặc kệ là sinh tử kiếp có bao nhiêu lợi hại. Thượng thiên đã đánh xuống thì khả năng vượt qua là rất lớn, thế nhưng tuyệt đối cũng không được nhẹ nhàng như Diệp Trần. Lúc hắn độ kiếp, đều chậm rãi vượt qua sinh tử kiếp, cũng không có cứng rắn vượt qua như thế này.

Ngang!

Tiếng rồng ngâm truyền ra, lại một tòa thành trì lôi điện hạ xuống.

Người đeo mặt nạ muốn thổ huyết.

- Cái gì? Còn nữa?

Sinh tử kiếp có thiên lôi kiếp, phong hỏa đại kiếp nạn cùng với nguyên thần kiếp. Trong ba kiếp này thì thiên lôi kiếp nhằm vào chiến lực, phong hỏa đại kiếp nạn nhằm vào ý chí, nguyên thần kiếp nhằm vào linh hồn. Mỗi người khi độ kiếp đều phải vượt qua ba kiếp này mới được coi là thành công. Thế nhưng tính chất của ba kiếp lại khác nhau cho nên không ai biết được rốt cuộc kiếp nào mạnh hơn.

Một lớp tận thế Long Cung kiếp đã khiến cho người đeo mặt nạ phải rung động. Lần này lại đến một lần nữa, điều này khiến hắn không thể nào tưởng tượng được.

Lần này vẫn là tận thế Long Cung kiếp, nhưng uy năng so với lần trước càng lớn hơn, đáng sợ hơn. Một trăm lẻ tám đầu lôi long kia giống như được sống lại, tiếng rồng ngâm vang lên liên tiếp. Long uy mênh mông cuồn cuộn.

Rầm rầm!

Lôi Long rung đùi đắc ý, phun từng đạo lôi qunag về phía Diệp Trần. Lôi quang sắc bén như thiên đạo, sáng loáng, cực kỳ chói mắt. Chỉ mới lóe lên đã xuất hiện trước mắt.

Tay trái vung Phá Tà Kiếm lên, Diệp Trần đánh tan một đạo lại một đạo lôi quang. Thiên Hạt Kiếm ở tay phải bắn ra kiếm khí màu tím đánh lên thành trì lôi điện. Hỏa tinh lóe lên đầy trời cùng với quang vũ màu tím.

- Đi!

Kiếm Long Thuật hình thành, ý niệm trong đầu Diệp Trần khẽ động, hắn chém về phía Lôi Long không ngừng nghỉ.

Một đầu Lôi Long bị đánh cho tan tác, Diệp Trần không ngừng phòng ngự, không ngừng công kích, cuối cùng đánh cho một trăm linh tám đầu Lôi Long phải biến mất. Lúc này khoảng cách giữa thành trì lôi điện với Diệp Trần còn chưa đến trăm dặm. Áp lưc cuồng bạo phảng phất như muốn đánh cho Diệp Trần thành thịt nát xương tan. Chân nguyên hộ thể của Diệp Trần sáng tối bất định, vặn vẹo đến cực hạn.

- Trở về cho ta!

Song kiếm giao nhau, Diệp Trần giống như lưu tinh đánh lên thành trì lôi điện. Ngũ giai linh thân thể giúp cho hắn có thể thừa nhận được lực phản chấn cho lần va chạm vừa rồi mang lại.

Âm vang!

Thành trì lôi điện xuất hiện vết rách. Diệp Trần cũng phun ra một ngụm máu tươi.

Phanh! Phanh! Phanh!! Phanh Phanh!

Một lần lại một lần, Diệp Trần ngạnh kháng thành trì lôi điện trở về lỗ đen. Nhưng mà ngay lúc thành trì lôi điện định trở về thì Lôi Long ở trong thành trì lôi điện thức tỉnh. Đầu rồng vừa nhấc lên, miệng khẽ nhếch, một đạo lôi quang to lớn trùng kích lên chân nguyên hộ thể của Diệp Trần, đánh hắn bay ra ngoài.

Làn da bị cháy đen, nước biển xung quanh Diệp Trần không ngừng bốc hơi. Diệp Trần bị đánh bay ra xa tới mấy hải lý. Lúc này đồng tử Diệp Trần co rụt lại.

Trên đỉnh đầu một đầu Lôi Long cực lớn bay lượn bất định, lôi đình cuồng bạo vây tròn xoay quanh nó. Trên đầu của nó có hai cây long giác có lôi đình màu đen ngưng tụ trên đó.

Tận thế chi long!

- Điên. Thật điên! Tận thế Long Cung kiếp giáng xuống tới hai lần. Chẳng lẽ vẫn còn chưa phải là cấp độ thiên lôi kiếp cuối cùng của hắn. Lôi kiếp sau còn mạnh hơn lôi kiếp trước gấp bội.

Người đeo mặt nạ há to mồm, hắn mất đi cả khí lực gào thét.

Ngang!

Tận thế Chi Long dài chừng trăm dặm, một cái trảo lớn như một ngọn núi vồ xuống, xé rách không gian chụp tới Diệp Trần. Đầu ngón tay lôi quang lập lòe, hàm ẩn lôi điện cường đại.

Xì xì xì xì... Xì xì xì xì... Xì xì xì xì...

Diệp Trần có thể cảm nhận được dưỡng khí tỏng cơ thể đang bốc hơi. Làn da trở nên nhợt nhạt, cả người hắn bị điện giật một cách mãnh liệt, khí lực dần dần mất đi.

- Kiếm Long Thuật!

Linh hồn lực khẽ động, bốn mươi hai đạo kiếm ảnh tạo thành kiếm long nghênh đón long trảo.

Đinh đinh đang đang Đinh đinh đang đang!

Uy lực của long trảo quá lớn, kiếm long dễ dàng sụp đổ, hóa thành vô số bóng kiếm bay tán loạn.

Bất quá một chiêu này cũng là cho long trảo có xu thế dừng lại, lực từ trường của lôi điện có kẽ hở.

- Đứt!

Thiên Hạt Kiếm giương lên, một đầu móng của long trảo không cánh mà bay. Nhưng mấy cây móng vuốt còn lại vẫn đánh lên người Diệp Trần. Bởi vì long trảo quả thật quá lớn, giống như một ngọn núi vậy, Diệp Trần cơ hồ bị đè sát xuống đáy biển, không ngóc đầu lên được.

- Lại đứt!

Dưới lực cản của nước biển khiến cho tốc độ long trảo càng ngày càng chậm. Diệp Trần thúc dục bảo kiếm cầm trong tay đến cực hạn, một kiếm chặt đứt móng vuốt thứ hai của long trảo, sau đó lại đến cái móng vuốt thứ ba, thứ tư rồi thứ năm.

Xoẹt xoẹt!

Trên thân Thiên Hạt Kiếm tinh thể màu tím tăng vọt, hóa thành một tử tinh cự kiếm dài mười mét. Nắm chặt tử tinh cự kiếm, Diệp Trần bay ngược từ dưới lên trên theo chiều long trảo chém xuống một kiếm thẳng tắp chia long trảo thành hai nửa.

Thân thể phá nước mà ra, Diệp Trần chủ động tiếp cận tấn công tận thế chi long.

Tận thế chi long phản ứng không tính là nhanh, bị một kiếm của Diệp Trần xuyên thủng thân thể. Bất quá đối với thân thể khổng lồ của nó thì một kiếm này chẳng mang lại bao nhiêu lực sát thương.

Cái đuôi của nó quét qua, Diệp Trần căn bản không thể nào tránh được, bị đánh bay ra ngoài hơn ngàn dặm, đồng thời há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Cánh tay trực tiếp nứt vỡ.

- Quá mạnh mẽ. Tận thế chi lòng này có thực lực ước chừng nhị tinh chiến lực cao đẳng. Mà ta chỉ có nhị tinh chiến lực trung đẳng. Muốn vượt qua được kiếp nạn này chỉ có thể cứng rắn chịu hao tổn. Nó không có bất tử chi thân, ít đi một bộ phận thì thực lực sẽ yếu hơn một phần. Thiếu càng nhiều thực lực càng yếu. Chỉ cần ta kiên trì thì có thể chiến thắng.

Sinh tử kiếp nhằm vào người độ kiếm mà đến. Uy lực chỉ cao hơn người độ kiếp một chút mà thôi, không có khả năng quá biến thái. Nếu không ai có thể vượt qua được sinh tử kiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.