Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1345: Bạch ngân sáo trang



"Diệp Trần, ngươi cẩn thận, không nên ngạnh kháng với hắn."

Vạn Tiễn Vương cắn răng mà tiếp tục hướng phía trước bay vút đi.

Hắn biết rõ, hiện tại có lưu lại thì chẳng những không có chút tác dụng nào, ngược lại còn sẽ làm vướng chân Diệp Trần.

Những người khác cũng không thể làm gì và đi theo phía sau Vạn Tiễn Vương, trong lòng cầu nguyện cho Diệp Trần có thể gặp dữ hóa lành, toàn thân thoát ra an toàn.

Trong nháy mắt, khoảng cách giữa Mạc Lặc Vương và Diệp Trần đã chưa đầy năm mươi dặm.

Mạc Lặc Vương có thân thể cường tráng, rất khôi ngô và tràn đầy sức bật, da thịt săn chắc, đầu của hắn rất lớn và không tương xứng với thân thể, một đôi mắt tràn đầy lệ khí không ngừng tỏa ra hung ác hoàng quang.

"Chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn ngăn chặn ta sao, chết đi!"

Mạc Lặc Vương cũng không thèm để ý đối phương đang dừng lại cản hắn, đối với hắn mà nói, đối phó Diệp Trần bất quá chỉ là tiện tay mà thôi, cũng không làm hắn lãng phí bao nhiêu thời gian mà đuổi theo giết hết đối phương, huyết sắc chiến chùy giơ lên cao, Mạc Lặc Vương khẽ quát một tiếng rồi ngang nhiên nện xuống một búa, “oanh”, chuy ảnh huyết sắc xen lẫn hồ quang hướng về phía Diệp Trần bổ tới.

Nhị chuyển cực hạn võ học - Huyết Lôi Chùy.

Ông!

Diệp Trần cảm giác được một búa này đáng sợ thế nào, lập tức tung ra Siếp Na Kiếm Vực, có Siếp Na Kiếm Vực gây trở ngại, thế đi của chuy ảnh huyết sắc kia trở nên chậm lại, sau đó tốc độ giảm mạnh, đến khi đến trước người Diệp Trần thì mười thành lực đạo chỉ còn lại chừng bảy tám phần, dĩ nhiên, bảy tám phần lực đạo này Diệp Trần cũng không dám khinh thường, đối phương dù sao cũng là Chiến Đế, chiến lực thuần túy là gấp mấy lần so với hắn. Long Tuyền Kiếm run lên rồi một đâm ra, không gian tĩnh lực lượng chợt gia tăng lên mấy lần, một kiếm đâm xuyên qua huyết sắc chuy ảnh, bất quá lực lượng còn sót lại của huyết sắc chuy ảnh như cũ cũng có thể làm cho hắn bị bay rớt ra ngoài hơn mười dặm, há mồm phun ra đại lượng máu tươi.

"Ah, không gian tĩnh lực lượng!"

Mạc Lặc Vương đã từng gặp qua một vài Vương giả có tu luyện Không Gian áo nghĩa, nhưng bất quá có thể nghiên cứu ra Không gian tĩnh lực lượng cũng không có mấy người, trong lòng hắn âm thầm cười lạnh mà khó trách tại sao đối phương dám lưu lại cản hắn, thì ra là có mấy phần bản lãnh, nhưng đáng tiếc, với thực lực tuyệt đối trước mắt của hắn thì bất kỳ cử động nào của đối phương cũng đều là “Sói dữ bị nhốt trong lồng” mà thôi, không biết tự lượng sức mình.

"Đón thêm một chiêu Lưu Tinh Diệt của ta!"

Rầm rầm!

Thanh âm kim loại ma sát của xích sắt kịch liệt vang lên, huyết sắc chiến chùy trong tay Mạc Lặc Vương là một thanh Lưu Tinh Chùy, ở phần chuôi của nó được gắn một sợi xích có đầu là 1 cái khóa sắt thô ráp to bằng quả trứng gà, khóa sắt được hắn cầm trên tay trái và không ngừng vung quay tròn. Chỉ thấy trên người hắn tỏa ra khí thế cường đại, sau đó hung mãnh quăng sợi xích có khóa sắt ra mà hóa thành một viên huyết sắc Lưu Tinh, oanh kích về hướng Diệp Trần.

Tam chuyển võ học - Lưu Tinh Diệt.

Một chiêu này thực sự rất nguy hiểm.

Trên người Diệp Trần giờ đây giống như có một luồng lôi điện chạy qua, thần kinh căng thẳng đến cực hạn, mới vừa rồi hắn có thể ngăn cản một phần thế công của đối phương là bởi vì có Siếp Na Kiếm Vực được phụ trợ thêm bởi Siếp Na Huy Hoàng, do vậy mới tạo ra được cường đại không gian tĩnh lực lượng mà chặn được một kích trí mạng kia, thực sự nếu không có Siếp Na Kiếm Vực thì Diệp Trần không chết cũng tàn phế, và nếu không có Siếp Na Huy Hoàng, Diệp Trần hẳn phải chết là điều không thể nghi ngờ.

Siếp Na Kiếm Vực lập tức được thúc dục đến cực hạn, lan tỏa ra phạm vi trăm dặm làm mọi vật thể trong đó bị rơi vào trạng thái tĩnh lặng, ngay cả âm thanh cũng không thể truyền ra ngòai, cả một mảnh tĩnh mịch đã được hình thành.

Ánh mắt nhìn chăm chú và khóa thật chặc vào huyết sắc Lưu Tinh, hai tay Diệp Trần giơ Long Tuyền Kiếm lên cao khỏi đỉnh đầu, sau một khắc, vô cùng vô tận ánh sáng trong thiên địa nhè nhẹ hợp thành từng sợi dung nhập vào trong thân kiếm, khiến cho Long Tuyền Kiếm nhanh chóng phát sáng lên, những thứ này cũng không phải là ánh sáng bình thường vì hắn đã không cần đến chúng nữa, những thứ này chính là Thái Dương tinh hoa trong thiên địa, là một loại thiên địa nguyên khí hết sức cao cấp, mỗi một luồng Thái Dương tinh hoa so với Chân Nguyên của Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên cảnh giới đều muốn tinh thuần hơn rất nhiều.

"Đi!"

Mắt thấy huyết sắc Lưu Tinh đang ầm ầm lao tới, Diệp Trần hung mãnh chém bổ xuống một kiếm.

Một vệt lửa cự đại hình quạt lưu lại trong hư không, Thái Dương tinh hoa trên thân Long Tuyền Kiếm sau khi trải qua biến hóa đã trở thành tinh hoa kiếm khí càng tinh thuần hơn, nặng nề trảm kích vào trên huyết sắc Lưu Tinh.

Tam chuyển kiếm pháp - Nhật Tinh Hóa Cực!

Ầm ầm!

Âm thanh bạo phá cùng sóng xung kích đáng sợ bộc phát, Siếp Na Kiếm Vực của Diệp Trần trong nháy mắt đã bị phá hỏng, cả người hắn lần nữa bay rớt ra ngoài trên trăm dặm, y phục trên người cũng bị chấn nát bộc lộ ra da thịt cường kiện, còn sắc mặt trở nên trắng bệch như người sắp chết vậy, “hộc hộc”, một ngụm máu tươi nóng bỏng bị phun ra ngoài.

"Hừ!"

Mạc Lặc Vương cũng bị ảnh hưởng của dư kình nên bị lui ra ngoài hơn trăm thước mà lồng ngực có chút khó chịu, trên mặt của hắn cũng lộ ra vẻ kinh sợ, chợt thốt lên nói: "Là tam chuyển kiếm pháp, không sai, là tam chuyển kiếm pháp, kiếm pháp tầm thường không thể nào làm cho ta phải rút lui như vậy." Mạc Lặc Vương không phải không thừa nhận, đồng dạng là tam chuyển võ học nhưng nếu đem tam chuyển kiếm pháp của đối phương so sánh với Lưu Tinh Diệt của hắn thì lợi hại hơn rất nhiều.

"Cái gì, đội trưởng có thể bị đánh lui ư?!"

"Đối phương là thần thánh phương nào vậy chứ?"

Diệp Trần bị đánh hộc máu cũng tuyệt đối không ngoài ý muốn của đám thành viên Huyết Chùy chiến đội, nhưng ngược lại bọn hắn cảm thấy thương thế như vậy là quá nhẹ, trong khi việc Mạc Lặc Vương bị đánh lui lại khiến bọn hắn giật mình vô cùng.

"Tốt lắm, mọi người đều nói tại Cao cấp liệp thú chiến trường này có hai đại Chuẩn Đế mạnh nhất, một người là Bạch Ngân Vương, một người là Tà Đồng Vương, ngươi là người thứ ba làm được như vậy, không, phải nói là ngươi mới thật sự là Chuẩn Đế mạnh nhất, bọn hắn so với ngươi đều muốn yếu hơn một ít." Chậm rãi thở ra một hơi tức, Mạc Lặc Vương nhiều hứng thú đánh giá Diệp Trần, nhưng hắn cũng ngầm nổi lên sát tâm, đối với hắn mà nói, những người khác của Thú Ma chiến đội có giết hay không cũng không sao cả, nhưng là gã Diệp Trần này thì nhất định phải giết, nếu không thì sớm muộn gì hắn cũng sẽ trở thành trụ cột của nhân loại.

Săn thú chiến trường chính là chiến trường của các thiên tài, tại vũ trụ Tinh Không nơi ngoại giới, cuộc đối địch giữa các thiên tài chủng tộc lại càng thêm thảm trọng, bắt được cơ hội là lập tức phải giết đối phương ngay.

"Đội trưởng!"

Thành viên Huyết Chùy chiến đội chạy lên.

Mạc Lặc Vương truyền âm nói: "Người này không dễ dàng giết như vậy, các ngươi từ hai bên bọc đánh, tuyệt đối không để cho hắn chạy thoát, một mình hắn tương đương với mười tên thiên tài nhân loại, giết được hắn thì chúng ta sẽ đỡ vất vả về sau rất nhiều."

"Hắn tuyệt đối trốn không thoát đâu."

Sáu người Huyết Chùy chiến đội lập tức chia làm hai nhóm, một nhóm phi hành về phía bên trái, một nhóm đi về hướng bên phải, tận lực vòng qua phạm vi Siếp Na Kiếm Vực của Diệp Trần.

"Muốn vây giết ta à!"

Diệp Trần sao lại nhìn không ra tính toán của đối phương, “vù vù”, cũng không ham chiến, Diệp Trần lập tức xoay người gia tốc rút lui, kéo khoảng cách ra xa hơn.

"Muốn đi à?"

Mạc Lặc Vương cười ha ha một tiếng rồi tốc độ bộc phát đến cực hạn, huyết sắc chiến chùy nắm trong tay lần nữa quăng đi ra ngoài, oanh về hướng Diệp Trần, hắn cũng không tin đối phương có thể ngăn cản mấy lần Lưu Tinh Diệt, huống chi chỉ cần hắn lựa chọn việc ngăn chặn thì tốc độ sẽ bị giảm bớt mà rơi vào phục kích ngay.

Huyết sắc Lưu Tinh đuổi ở phía sau Diệp Trần, càng ngày càng gần thêm, cuối cùng, “ầm” một tiếng, huyết sắc Lưu Tinh đã gọn gàng linh hoạt đem Diệp Trần đánh nát bấy.

"Không đúng."

Mạc Lặc Vương cau mày, kẻ mà hắn đánh trúng không phải là thật thể.

Quả bất hiển nhiên, thân ảnh Diệp Trần lần nữa xuất hiện mà lông tóc vô thương.

Hóa ra, ở thời khắc mấu chốt, hắn đã thi triển ra Âm Ảnh Thần Hành, lấy bóng ảnh phân thân thay thế cho bản thể.

Kế tiếp, một bên không ngừng công kích, một bên không ngừng thi triển bóng ảnh phân thân, khoảng cách ở giữa hai bên dần dần được kéo dài ra, Mạc Lặc Vương liên tục công kích đồng thời cũng làm cho tốc độ bản thân bị ảnh hưởng.

"Không cần đuổi theo nữa rồi."

Mắt thấy khoảng cách ở giữa hai bên đã bị kéo lớn đến năm trăm dặm nên Mạc Lặc Vương ngừng lại, ở khoảng cách này, cần phải thi triển linh hồn bí pháp mới có thể cảm ứng được đối phương.

"Ghê tởm, lại để cho hắn chạy thoát." thành viên Huyết Chùy chiến đội có chút tức giận.

Mạc Lặc Vương cười lạnh, "Cơ hội không có nhiều đâu, hy vọng lần sau vận khí hắn còn tốt như vậy."

...

Thông qua huy chương ấn ký, Diệp Trần liên lạc với đám người Vạn Tiễn Vương.

Đối với sự tình Diệp Trần có thể từ trên tay Chiến Đế Mạc Lặc Vương toàn thân rút lui, đã khiến cho sáu người Vạn Tiễn Vương thụ lấy thất kinh cùng kính nể. Đối với những khác, đối mặt với sự đuổi giết của Chiến Đế, chỉ có tốc độ thì còn chưa đủ, lúc đầu nhất định phải ngạnh kháng mấy lần, nếu như ngay cả ngạnh kháng một hai lần cũng làm không được thì tốc độ dù có mau hơn nữa cũng chỉ gặp đường chết mà thôi.

Ngày cuối cùng, Thú Ma chiến đội đã săn giết được thêm bốn con cao cấp Thần Trùng, một con tinh anh Thần Trùng, nhận được thêm ba vạn Thần Tệ nữa.

Tính ra, Thú Ma chiến đội đã thu vào đến bốn mươi tám vạn, cộng thêm phần thưởng đội ngũ, tổng cộng thu vào là năm mươi hai vạn tám ngàn thần tệ.

Diệp Trần xuất lực là 16 trên tổng xuất lực 70, tính ra, Diệp Trần có thể nhận được đến mười hai vạn tám ngàn Thần Tệ, Vạn Tiễn Vương thứ hai, là chín vạn tám ngàn, Lục Văn Tú thứ ba, là tám vạn hai ngàn năm trăm,

Có thể nói, lần thu hoạch này, Thú Ma chiến đội đã vượt qua trước đó gấp mấy lần, chủ yếu là lần này có vận khí tốt khi đánh chết hai gã thành viên Tà Quang chiến đội, phải biết rằng đánh chết một gã thành viên địch nhân sẽ được mười lăm vạn Thần Tệ, hai gã chính là ba mươi vạn, nếu là không có ba mươi vạn này thì tổng cộng thu vào bất quá chỉ chừng hai mươi vạn mà thôi.

"Không nghĩ tới thoáng cái đã đủ ba mươi vạn Thần Tệ rồi."

Lúc trước, Diệp Trần đã có được mười tám vạn Thần Tệ, hiện tại được thêm mười hai vạn tám ngàn nữa, tính ra hắn đã để dành được đến ba mươi vạn tám ngàn, có thể cùng giống như Vạn Tiễn Vương, đi đến đổi một bộ Cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, đến lúc đó, phòng ngự của hắn sẽ được gia tăng mấy lần, gặp phải sơ đẳng Chiến Đế cũng có thể chống lại một thời gian ngắn.

Dĩ nhiên, muốn chống lại chân chính Chiến Đế là không có khả năng, không nói lực công kích của Chiến Đế mạnh bao nhiêu, chỉ riêng phòng ngự của Chiến Đế thôi cũng đã mạnh đáng sợ rồi, mỗi người bọn hắn cơ hồ cũng đều có một bộ cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, thậm chí còn có người có được một bộ trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, công kích của Diệp Trần đối với bọn hắn cũng như là “gãi ngứa” mà thôi.

Bảy ngày thời gian trôi qua, Thú Ma chiến đội từ Thú Liệp Tháp đi ra.

"Đi, đi đổi Thiên Vương cấp sáo trang." Vạn Tiễn Vương đối với Diệp Trần nói.

"Được!"

Diệp Trần gật đầu.

Đổi tháp có tất cả ba tầng, tầng thứ nhất tương ứng với cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, tầng thứ hai tương ứng trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, tầng thứ ba tương ứng cao đẳng Thiên Vương cấp sáo trang.

Đi tới một tầng, ánh mắt Diệp Trần sáng lên khi chứng kiến bốn phía vách tường của một tầng tòa tháp là những bộ sáo trang bộ đủ mọi màu sắc đang bay lơ lững, những thứ sáo trang này được khí tức bao bọc xung quanh, màu sắc hiển thị rõ tính năng của mình.

"Ta chọn bộ sáo trang này."

Qua một chén trà thời gian, Vạn Tiễn Vương tuyển chọn cho mình một bộ giáp nhẹ sáo trang màu xanh biếc, bộ giáp nhẹ sáo trang này có một mảnh dài hẹp huyền ảo quỹ tích buộc vòng quanh mặt ngoài, chính nhờ những thứ huyền ảo quỹ tích này đã để cho các bộ phụ kiện sáo trang sinh ra liên kết chặc chẽ. Sau khi trả đủ Thần Tệ, tay Vạn Tiễn Vương khẽ vẫy, bộ sáo trang lục sắc kia chợt lóe lên tia sáng và tự động bọc lên người Vạn Tiễn Vương.

Ông!

Một cổ quang hoa màu xanh biếc bộc phát, khí tức cả người Vạn Tiễn Vương bắt đầu sinh ra biến hóa vi diệu, khí huyết hoàn toàn bị khóa trong thân thể, không có chút nào tiết ra ngoài.

"Phòng ngự ít nhất tăng thêm gấp hai lần, lực lượng ước chừng tăng thêm ba thành." Vạn Tiễn Vương mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhìn về phía Diệp Trần nói: "Diệp Trần, ngươi còn chưa chọn xong cho mình sao?"

"Tốt lắm."

Diệp Trần chọn chính là một bộ sáo trang có màu trắng bạc, so với lục sắc sáo trang của Vạn Tiễn Vương, sáo trang màu trắng bạc này còn muốn dầy hơn một điểm, nhưng như cũ vẫn thuộc về loại giáp nhẹ.

Sáo trang màu trắng bạc có năm bộ kiện, theo thứ tự là ngực giáp, bảo vệ tay, bảo vệ đùi, bao tay cùng với giày chiến.

Bộ sáo trang màu trắng bạc này có tên gọi là Bạch ngân sáo trang, tên gọi rất bình thường nhưng khí tức của nó lại rất bén nhọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.