Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1430: Tứ tượng đại trận



Trận

Hơn một trăm tên dị tộc phong đế vương giả, không lâu sau đã tử vong quá nữa, số còn lại chỉ chừng ba mươi đến bốn mươi tên, mà những tên dị tộc Phong Đế Vương Giả này cũng cảm thấy không ổn, liền điên cuồng chạy trốn, nhưng điều mà bọn hắn không nghĩ tới chính là, xung quanh khu vực này đã bị Nhân tộc cùng Yêu tộc bố trí thiên la địa võng từ sớm, không để cho bọn chúng có bất kỳ đường lui nào.

Diệt sạch!

Cuối cùng, hơn một trăm dị tộc Phong Đế Vương Giả đã bị toàn diệt.

Mà hết thảy sự tình này đều được khởi xướng bởi vẻn vẹn chỉ có năm người.

Tuy rằng những tên dị tộc Phong Đế Vương Giả cuối cùng này, có hơn phân nửa là bị các Nhân tộc cùng yêu tộc Phong Đế Vương Giả trước đó đang quan sát trận chiến liên thủ đánh giết, nhưng những người này cũng không dám tham ô chiến lợi phẩm, tất cả đều đồng thuận giao ra cho đám người Xích Phong Đế, Xích Phong Đế vung vung tay, nói: "Đồ đã đến tay rồi há có lẽ nào lại lui về chứ, các ngươi cứ giữ đi!"

Bình thường hắn cũng không để ý đến những Đế cấp Bảo khí cấp thấp hay trung đẳng, đã đạt đến tình độ này của hắn thì gia thế đã quá phong hậu rồi, không phải là tồn tại mà những Phong Đế Vương Giả bình thường có thể tưởng tượng đến.

"Xin hỏi một chút, những hạt châu ngũ sắc này có ích lợi gì vậy?" Tuyết Không Đế hỏi mọi người.

Một Nhân tộc lão đầu đi ra, hồi đáp: "Đây là Ngũ Thải Châu Tử được hình thành từ thiên địa quy tắc trên thảo nguyên này, nghe nhóm người đầu tiên đến đây nói, nơi này tựa hồ đã rất lâu rồi không ai đặt chân đến, lúc trước, khi bọn hắn tới thì nơi này có rất nhiều Ngũ Thải Châu Tử, nhưng một người chỉ có thể lấy được năm viên mà thôi, mà ở nơi tận cùng của thảo nguyên lại có một cái thiên địa bình phong, cái khối thiên địa bình phong này nếu dựa vào vũ lực thì không cách nào mở ra được, cần phải nhờ vào Ngũ Thải Châu Tử mới có thể đi vào, một viên Ngũ Thải Châu Tử đại khái chỉ có thể vào đi vào thiên địa bình phong trong một canh giờ, nếu vượt quá một canh giờ thì kẻ nào trên người không còn Ngũ Thải Châu Tử, liền sẽ bị bài xích ra ngoài. Bất quá số lượng Ngũ Thải Châu Tử trên thảo nguyên càng ngày càng ít đi, cho nên mọi người mới bắt đầu tranh đoạt lẫn nhau, hơn nữa không biết chuyện gì đã xảy ra mà người ta đến chỗ này càng ngày càng nhiều, có Nhân tộc cùng yêu tộc chúng ta, còn có cả dị tộc nữa."

"Thì ra là như vậy, Ngũ Thải Châu Tử này hẳn là một loại chìa khoá, mà lại có hạn chế thời gian đấy." Thạch Nhân Đế gật đầu một cái.

"Thiên địa bình phong sao?"

Toàn lực phóng Linh hồn lực ra ngoài, Diệp Trần nhìn thấy ở tận cùng thảo nguyên xác thực có một cái thiên địa bình phong, hiện lên năm màu khác nhau và tỏa ra ánh sáng lung linh, mà Ngũ Thải Châu Tử trên thảo nguyên đã không còn một viên nào nữa, may mà mỗi người bọn hắn đều đoạt được bốn viên, so với năm viên như những người trước đoạt được thì chỉ thiếu một viên, lẽ ra có thể tại bên trong thiên địa bình phong ở lại năm canh giờ.

"Đi, chúng ta đi nhìn qua nào."

Xích Phong Đế vận động Xích Phong Hào hướng về chỗ thiên địa bình phong bay đi.

Bay rất lâu, Xích Phong Hào mới đến được phía trước thiên địa bình phong.

"Trước tiên thử một chút xem thiên địa bình phong này có phòng ngự như thế nào!"

Xích Phong Đế cả gan làm loạn, bắt đầu vận dụng chủ pháo dự trữ năng lượng.

Chỉ chốc lát sau công phu, năng lượng chủ pháo đã được dự trữ xong.

Ầm!

Xích Phong Hào run rẩy, một đạo cột sáng màu đỏ thắm cực kỳ cô đọng hướng về phía thiên địa bình phong đánh tới.

Giống như một viên đá bị chìm xuống đáy biển vậy, cột sáng màu đỏ thắm trong nháy mắt đã biến mất ở bên trong thiên địa bình phong, bất quá việc này cũng không yên ổn, sau một khắc, một đạo cột sáng màu đỏ thắm phản xạ ngược trở về, oanh kích vào bên trên Xích Phong Hào.

Thiên địa bình phong này có thể hấp thu năng lượng rồi phản công ngược về đối phương!

Tạp sát!

Không có bất cứ sự trì trệ nào, lồng phòng ngự Xích Phong Hào lập tức bị xé rách, nhưng may mắn là sau xé rách lồng phòng ngự thì uy lực cột sáng hồng sắc đã không còn lại bao nhiêu, bằng không thì Xích Phong Hào nhất định đã bị xuyên thủng rồi.

"Nguy hiểm thật!"

Xích Phong Đế lau mồ hôi mà trong lòng vẫn còn sợ hãi.

"Xem ra, chỉ có dựa vào Ngũ Thải Châu Tử."

Tuyết Không Đế nói.

Luận về lực công kích, chủ pháo Xích Phong Hào có lực công kích cao gấp trăm lần trở lên so với mọi người, nếu chủ pháo không oanh phá bình phong ra được thì bọn họ cũng không có biện pháp, nếu là chân chính bát trọng thiên hoàng giả thì may ra có thể không cần dựa vào Ngũ Thải Châu Tử để tiến vào thiên địa bình phong, nhưng hiển nhiên bọn hắn vẫn chưa đạt tới cảnh giới kia, chỉ còn cách đàng hoàng dựa vào quy củ mà đi thôi.

Thu hồi Xích Phong Hào, mỗi người tay giữ một viên Ngũ Thải Châu Tử hướng về thiên địa bình phong bay đi.

Vù!

Khi tới gần thiên địa bình phong, trong chớp mắt, Ngũ Thải Châu Tử toả ra hào quang sáng lạn, một vòng vầng sáng ngũ sắc bao quát lấy năm người, có vầng sáng ngũ sắc này, năm người dễ dàng tiến nhập vào bên trong thiên địa bình phong.

Thiên địa bình phong rất sâu rất rộng, qua thời gian chừng nửa chén trà, mọi người vừa mới đi xuyên qua thiên địa bình phong, đi tới một mảnh thiên địa mới.

"Linh khí thật nồng nặc a."

Cả thiên địa là một mảnh đồi núi, tựa giống như tiên cảnh vậy, nồng nặc thiên địa linh khí và cực kỳ ướt át, chỉ cần hít sâu một hơi liền phảng phất như đã luyện hóa hơn mấy trăm ngàn khối cực phẩm linh thạch, nếu hít vài hơi nữa, phỏng chừng như đã luyện hóa một khối nguyên thạch, phóng tầm mắt nhìn tới, quần núi được che giấu dưới tầng tầng mây mù, cơ bản không nhìn thấy được mặt đất, cũng không nhìn thấy được cảnh vật từ giữa sườn núi trở xuống, không, có thể nói là cảnh sắc nơi này còn hơn hẳn tiên cảnh đấy.

"Tất cả đều đã bị lấy sạch rồi."

Vượt qua mấy tầng mây mù lượn lờ quanh ngọn núi, năm người đều không khỏi lắc đầu, linh thảo trên ngọn núi tuy rằng rất nhiều, nhưng đều là một ít linh thảo phổ thông, nếu tỉ mỉ quan sát thì rõ ràng phát hiện ra có rất nhiều nơi chỉ có một chút linh khí mà thôi, có thể nói là “vắt chày ra nước” đấy. Đơn giản cũng có thể đoán được nơi đây đã bị người khác nhanh chân đến trước.

Mỗi khi vượt qua một ngọn núi thì năm người đều lắc đầu ngao ngán, thực sự quá đáng tiếc, trong lòng đoán không chừng nhóm người đầu tiên đến đây đã chiếm được mọi loại linh thảo cùng bảo vật trân quý.

"Đám khốn kiếp này, không để lại chút gì cả."

Xích Phong Đế âm thầm nói thầm.

Trải qua từng toà từng toà ngọn núi, năm người Diệp Trần rốt cục cũng phát hiện ra một vài “con cá lọt lưới” đấy.

Xích Phong Đế đạt được ba cây Thiên Hương Thảo có hỏa hầu cao, Thiên Hương Thảo thuộc về loại thiên vương cấp linh thảo, sau khi được đốt trên ánh lửa sẽ có thể sản sinh một loại hương khí vô cùng kỳ diệu, khi hít phải mùi hương này thì tư duy của hắn có thể đạt đến tình trạng cực kỳ thông thấu, rất nhiều chuyện trước đây nghĩ không ra kết quả thì sẽ được rộng mở trong sáng, đối với ngộ tính có tăng cường rất lớn.

Tuyết Không Đế đạt được hai cây Băng Tâm thảo, Băng Tâm thảo có thể giúp tăng cao tinh thần, đối với việc tu luyện linh hồn bí pháp sẽ có giúp ích không nhỏ.

Hỏa Tước Đế chiếm được một cây non Hỏa Ngọc Thụ, Hỏa Ngọc Thụ là thiên vương cấp linh thụ, sau khi triệt để trưởng thành sẽ có thể kết ra Hỏa Ngọc Quả, đối với những ai tu luyện thuộc tính "Hoả" thì năng lượng từ nó sẽ có tác dụng rất lớn, nhưng trọng yếu nhất chính là sẽ không gặp tổn căn cơ, dùng Hỏa Ngọc Quả để đột phá cảnh giới thì “làm ít mà hiệu quả nhiều” đấy.

Thạch Nhân Đế cùng Diệp Trần thì không đạt được vật hữu dụng đối với mình.

Thạch Nhân Đế đạt được chính là một cái hồ lô to lớn, bên trong hồ lô có một không gian rỗng, có thể dùng để cất dưỡng bảo vật, nhưng đáng tiếc rằng, cái hồ lô này tuy trân quý nhưng chỉ là thiên vương cấp chứ không phải Đế cấp, bằng không thì tác dụng sẽ cực lớn.

Về phần Diệp Trần, hắn chỉ chiếm được bốn cây Yêu Vương Thảo, Yêu Vương Thảo đối với hắn thì vô dụng, nhưng đối với Thực Mộng Lang lại có tác dụng rất lớn, nó có thể trợ giúp hắn ổn định căn cơ và trùng kích cảnh giới mới dễ dàng hơn. Hiện tại, Thực Mộng Lang là một sinh tử cảnh tam trọng thiên tu vi, bốn cây Yêu Vương Thảo này đủ để cho hắn trùng kích đến Sinh Tử Cảnh Tứ Trọng Thiên rồi.

Rốt cục, năm người đã đi tới một ngọn núi duy nhất vẫn chưa bị "Cướp sạch” giống như các ngọn núi trước đó.

Sở dĩ ngọn núi này chưa bị cướp sạch, là bởi vì ngọn núi có đại trận hộ sơn bảo hộ, mây mù lượn lờ quanh nó phảng phất như có linh tính vậy, khi thì hóa thành trường long, khi thì hóa thành mãnh hổ, khi thì hóa thành hung cầm, khi thì lại hóa thành linh quy.

"Đây là Tứ Tượng đại trận, nơi này sao lại có Tứ Tượng đại trận bảo hộ chứ?"

Thạch Nhân Đế nhận ra một chút về thành tựu trận pháp này.

Tuyết Không Đế nói: "Có Tứ Tượng đại trận bảo hộ, chẳng trách những người kia không cách nào tiến vào bên trong được, bất quá điều này cũng tiện nghi cho chúng ta, chỉ cần công phá được Tứ Tượng đại trận thì toàn bộ bảo vật trên ngọn núi này sẽ thuộc về chúng ta."

Tứ Tượng đại trận là một trong các Đế cấp trận pháp hàng đầu, bình thường mà nói, muốn công phá thì ít nhất phải là sơ đẳng hoàng giả thì mới có thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.