Trong hư không, mấy chục cánh hoa hiện ra và bay xuống phấp phới.
Khi thấy Sâm La Vạn Tượng không có tác dụng nên
Diệp Trần quyết dịnh thi triển ra Táng Kiếm Thuật, bởi nó sắc bén hơn gấp mấy lần
so với Sâm La Vạn Tượng, dù sao nếu độ sắc bén của nó vẫn không đủ, thì cũng có
thể chôn vùi thời gian cùng sinh mệnh của địch nhân.
"Vô dụng thôi….Ah!"
Thiên Ma Hoàng vô cùng tự tin, thế nhưng rất nhanh sau đó, nét mặt của hắn trở
nên ngưng trệ, Táng Kiếm Thuật không những làm thân thể của hắn đông lại, mà
còn đông cứng cả Thiên Ma Phách Thể của hắn, làm cho Thiên Ma Phách Thể bắt đầu
xuất hiện một chút kẽ hở. Sau một khắc, phảng phất như có thanh âm bảo kiếm chém
vào bùn đất vang lên, Thiên Mộng Kiếm của Diệp Trần đã xuyên thủng trái tim của
Thiên Ma Hoàng.
Thiên Ma Phách Thể một khi có kẽ hở thì Thiên Ma Hoàng liền không khác gì các đỉnh
tiêm Chuẩn Tôn khác cả.
"Không thể nào!"
Thiên Ma Hoàng không thể tin vào sự tình này, cúi đầu nhìn từng giọt máu nhỏ đang
đổ xuống ngực.
"Trên đời này không có thứ phòng ngự nào là tuyệt đối cả, ở trước mặt ta,
Thiên Ma Phách Thể của ngươi chẳng là cái gì cả." Luận về tâm lực cảnh giới,
Diệp Trần còn muốn cao hơn không ít so với Thiên Ma Hoàng, cũng chỉ có Tà Kiếm
Hoàng là có thể cùng sánh ngang với Diệp Trần mà thôi, cho nên, Diệp Trần mới
có thể chôn vùi thời gian của đối phương, làm cho Thiên Ma Phách Thể của Thiên
Ma Hoàng xuất hiện ra kẽ hở. Đương nhiên, chỉ có Diệp Trần là có thể dựa vào điểm
này để đâm trọng thương Thiên Ma Hoàng, những người khác thì lại không có Táng
Kiếm Thuật, riêng Bạch Cốt Kiếm Hoàng thì có Táng Kiếm Thuật cảnh giới lại quá
thấp.
"Ngươi cho rằng như vậy là có thể đánh bại ta à, chiến đấu giờ mới bắt đầu!"
Thiên Ma Hoàng ngửa thân thể ra sau, uốn lượn như một cây cung, một cỗ lực lượng
khủng bố lấy hắn làm trung tâm bộc phát ra, sóng trùng kích hắc sắc mãnh liệt đến
mức trực tiếp chấn Diệp Trần bay rớt ra ngoài, đối mặt tràng cảnh này hắn không
cách nào ngăn lại được.
Tại bên ngoài thân thể Thiên Ma Hoàng, bất chợt xuất hiện ra vô số phù văn màu
đen, những phù văn này phát ra hào quang và liên tục lưu chuyển, nối liền lại với
nhau một cách nhanh chóng. Theo đó, từng cỗ lực lượng như sóng chấn động dâng
trào tại trong thân thể Thiên Ma Hoàng, khiến cho sức mạnh của hắn lập tức tăng
thêm không chỉ gấp mười lần, phảng phất như những phù văn này đã giúp cho cấp độ
sinh mệnh của Thiên Ma Hoàng đạt đến một cảnh giới mới vậy.
"Là bí pháp!?"
Diệp Trần hơi nhướng mày.
Đến cảnh giới này của bọn hắn, những bí pháp phổ thông đã không còn tác dụng nữa
rồi, chỉ có những vô thượng bí pháp kia mới có thể giúp thực lực tăng thêm, rất
hiển nhiên, Thiên Ma Hoàng đã tu luyện được một môn vô thượng bí pháp.
Trên thính phòng, Tà Kiếm Hoàng thần tình trở nên lãnh đạm, đối với biến hóa của
Thiên Ma Hoàng, hắn không có bất kỳ kinh ngạc nào, bởi hắn đã cùng luận bàn nhiều
lần với Thiên Ma Hoàng. Mặc dù không nói là hắn đã “biết gốc biết rễ” đối với
Thiên Ma Hoàng, nhưng một vài “lá bài tẩy” của gã thì hắn đã biết rất rõ, cái “Ma
La Thông Thiên chiến văn” này chính là một trong những vô thượng bí pháp của ma
tộc, tổng cộng được chia thành ba tầng. Tu luyện tới tầng thứ nhất, lực lượng sẽ
tăng thêm khoảng chừng năm lần, đến tầng thứ hai thì lực lượng tăng thêm mười mấy
lần. Riêng tầng thứ ba thì có người nói rằng, có thể tăng lực lượng thêm ba
mươi lần, nhưng đáng tiếc là Thiên Ma Hoàng vẫn chưa thể tu luyện tới mức độ cao
như vậy.
"Sát!"
Sau khi lực lượng được tăng thêm mười mấy lần, thân thể Thiên Ma Hoàng trông hệt
như Lưu Tinh, một quyền đánh ra mạnh đến mức làm cho thời không phải dập dờn
như thủy triều, “con sóng” phía trước vừa ngã xuống thì “con sóng” sau lại tiến
lên, uy thế cường đại không biết bao nhiêu lần so với trước.
Coong!
Đối mặt một quyền bá khí của Thiên Ma Hoàng, Diệp Trần bổ ra một đạo kiếm khí đón
tiếp thuỷ triều thời không, thế nhưng kiếm khí tung ra vẫn còn chưa kịp chạm đến
quyền kình của đối phương thì đã bị sụp đổ, cuối cùng phải dựa vào Ngũ Hành
Kiếm pháp, Diệp Trần mới có thể ngăn trở một quyền này.
"Thiên Địa Chưởng!" quyền thế của Thiên Ma Hoàng bỗng nhiên phân tán
và hóa thành chưởng thế, lúc này cả Càn Khôn dường như đều nằm trong lòng bàn
tay của Thiên Địa Chưởng, trước đó Chưởng Thiên Địa không có biện pháp nào có
thể công phá Ngũ Hành Kiếm pháp, thì hiện tại Thiên Ma Hoàng rất có tự tin.
"Ngươi có vô thượng bí pháp, lẽ nào ta không có sao?"
Diệp Trần không có một chút hoang mang nào, trên đỉnh đầu của hắn bỗng nhiên hiện
ra một quả “trái cây” ngũ sắc, “trái cây” ngũ sắc càng lúc càng trở nên to lớn,
theo đó tinh khí Ngũ hành trong thời không được huy động dung nhập vào đó một
cách dồn dập, cuối cùng gia trì tại trên người Diệp Trần. Lúc này, thân thể đã có
thêm Âm Dương Ngũ Hành và Ngũ hành tinh khí, Diệp Trần cảm giác cảnh giới bản
thân phảng phất đã vượt về phía trước một bước, nhưng khi tinh khí thần tăng vọt
đồng thời cũng làm cho hắn có loại hiện tượng không khống chế được nữa.
Vô thượng bí pháp —— Ngũ Hành Đạo Quả.
Nhân tộc cao tầng đã ra sức bồi dưỡng cho Diệp Trần, có thể nói là đã bắt đầu tận
lực bồi dưỡng, từ sau khi đi ra Chí Tôn Thánh Địa, Nhân tộc cao tầng ngoại trừ đã
đưa cho Diệp Trần hai viên Sinh Tử Quả cùng vài món đỉnh tiêm hoàng cấp Bảo
khí, cũng đưa thêm một môn vô thượng bí pháp Ngũ Hành Đạo Quả vô cùng trân quý.
Phải biết rằng, vô thượng bí pháp trân quý hơn vô số lần so với vô thượng võ học,
và cũng hiếm thấy hơn vô số lần, chỉ có những truyền kỳ chí tôn mới có thể
sáng tạo ra được. Vốn dĩ Nhân tộc cao tầng cũng không hi vọng Diệp Trần có thể
tại trong thời gian ngắn ngủi này mà có thể tu luyện thành công, vẻn vẹn là hi
vọng Diệp Trần có thể mở mang tầm mắt hơn một chút, có thêm một tia hiểu rõ đối
với vô thượng bí pháp.
Nhưng Nhân tộc cao tầng làm thế nào biết được, Diệp Trần tại trong Chí Tôn
Thánh Địa đã chiếm được truyền thừa của Tam Giới Chí Tôn, Tam Giới Chí Tôn chính
là cao thủ đứng đầu trong số các truyền kỳ chí tôn, ông đã từng sáng tạo ra vài
môn vô thượng bí pháp, những vô thượng bí pháp này so với Ngũ Hành Đạo Quả lại càng
bá đạo hơn, Diệp Trần vẻn vẹn chỉ học được một chút “da lông” trong đó mà
thôi. Cho nên khi chuyển qua tu luyện Ngũ Hành Đạo Quả, trái lại dễ dàng hơn rất
nhiều, giúp cho Diệp Trần một lần tu luyện đã đạt tới tiểu thành cảnh giới.
Ngũ sắc quang mang lưu chuyển tại bên ngoài thân thể Diệp Trần, cầm Thiên Mộng
Kiếm trong tay, Diệp Trần đột nhiên vẽ ra một tử vong võng kiếm mãnh liệt nhất,
so với bão táp phong ba cũng đều muốn mãnh liệt hơn vô số lần, trong nháy mắt
liền chấn nát cả chưởng ấn của Thiên Ma Hoàng.
Ầm ầm, rắc.. rắc!
Những phù văn màu đen trên thân thể Thiên Ma Hoàng lấp loé liên tục, tựa hồ không
chịu đựng nổi áp lực cực lớn này.
"Kiền Khôn Tam Chấn!"
Thiên Ma Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, chưởng ra một chưởng ẩn chứa Tam Trọng
Kình Càn Khôn, tầng tầng bá đạo, một tầng sau càng điên cuồng hơn so với một tầng
trước, làm cho thời không chấn động mãnh liệt đến sụp đổ.
"Vỡ ra cho ta!"
Nhân kiếm hợp nhất, Diệp Trần thi triển ra siêu cấp Ngũ Hành Trảm mà hắn chưa từng
thi triển qua, ngay cả thân thể cũng đều dung nhập vào trong đó, tất cả chỉ để
tăng thêm uy lực cho một kiếm này.
Hào quang ngũ sắc lao đến đâu, thuỷ triều thời không liền tách ra đến đó, đồng
thời trùng kích vào Càn Khôn chưởng kình.
Ầm ầm!
Nhưng kẻ phải thổ huyết đầu tiên lại chính là Diệp Trần, Càn Khôn chưởng ẩn chứa
Tam Trọng Kình quá mức bá đạo, tại trước mặt chấn động lực lượng, tất cả phòng
ngự đều có vẻ yếu đuối như vậy, cũng may Ngũ Hành Trảm cũng không phải là thứ
ăn chay. Ngũ hành lưu chuyển đủ để hóa giải phần lớn chấn động và đột phá Càn
Khôn chưởng kình, kiếm nguyên vô kiên bất tồi của Diệp Trần tiếp tục giảo sát về
hướng Thiên Ma Hoàng.
"Cút cho ta!"
Thiên Ma Hoàng vung vẩy bàn tay, liên tiếp ngăn trở từng đạo trảm kích.
Chiến đấu đến hiện tại, hai người đều đã trở nên điên cuồng, ngay cả Tà Kiếm
Hoàng đang xem cuộc chiến mà sắc mặt cũng không còn lãnh đạm nữa, mà càng lúc
càng trở ngưng trọng, càng lúc càng âm trầm hơn, hắn không nghĩ tới, sức chiến
đấu của Diệp Trần lại cường đại như vậy, có thể bức Thiên Ma Hoàng đến cảnh giới
cỡ này.
Luận về biến hóa công kích, Thiên Ma Hoàng làm sao bì kịp với Diệp Trần, tìm ra
được một lỗ hỗng, Diệp Trần hóa thành ánh kiếm bay vụt qua cổ Thiên Ma Hoàng,
“phốc”, thủ cấp to lớn của hắn bay lên, nhưng bất quá trong một sát na kia,
Thiên Ma Hoàng đã kịp giữ đầu mình lại kịp thời, lập tức vận chuyển bất tử lực
lượng nối lại rồi tiếp tục chiến đấu.
"Nhìn xem ngươi có thể ngăn cản đến khi nào."
Thực sự chăm chú mà nói, sức chiến đấu đơn thuần của Diệp Trần cũng bằng với Thiên
Ma Hoàng, “bên tám lạng người nửa cân”, thế nhưng kỹ xảo chiến đấu của Diệp Trần
quá cao siêu, Thiên Ma Hoàng chênh lệch rất nhiều so với hắn, điểm chênh lệch này
đủ để làm cho Thiên Ma Hoàng chìm đắm vào cục diện chịu đòn một cách bị động, tốc
độ tiêu hao lực lượng trong thân thể cũng nhanh hơn gấp hai lần Diệp Trần.
"Đáng ghét thật!"
Thiên Ma Hoàng làm sao không nhận rõ cục diện này rất bất lợi đối với mình, hắn
muốn đột phá, muốn siêu việt bản thân mình, chỉ có siêu việt bản thân thì hắn mới
có thể giết được Diệp Trần mà thôi.
"Tất cả phải kết thúc tại đây."
Nhân kiếm hợp nhất, Diệp Trần biến đổi kiếm thế, từ Ngũ Hành Trảm biến thành
Táng Kiếm Thuật, kiếm thế lập tức làm đông thân thể Thiên Ma Hoàng lại, sau
đó, một chiêu kiếm xuất ra đâm xuyên thủng thân thể gã. Đến đây vẫn chưa xong,
Diệp Trần liên tục di chuyển qua lại, mỗi lần di chuyển lại đâm ra vô số lỗ thủng
tại trên người Thiên Ma Hoàng. Đến lúc Diệp Trần rời khỏi chỗ thân thể Thiên Ma
Hoàng thì hắn đã bị đâm ra trăm ngàn lỗ thủng tự lúc nào, vô số ánh kiếm từ đó phún
phát ra.
"Ta không cam lòng a!"
Thiên Ma Hoàng ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng rồi hóa thành tro bụi.