Khi Quang Minh Kiếm Hồn trưởng thành đến cấp sáu thì Quang Minh kiếm ý tồn ẩn trên
Thiên Kiếm cũng lập tức tan rã, có đôi khi kiếm ý cũng là dấu ấn của một kiếm
khách, so với linh hồn ấn ký thì càng có tính đại diện nhiều hơn.
Nắm Thiên Kiếm trong tay, Diệp Trần tựa hồ cảm nhận được nhịp thở của Thiên
Kiếm, cảm nhận được tâm tình của nó mà không có một tia ngăn cách nào, có thể
nói là “nhân kiếm hợp nhất”.
"Có Thiên Kiếm, dù cho không cách nào chiến thắng được Hủ Ma Thiên Tôn thì
chí ít cũng có sức đánh một trận."
Nếu như nói Thiên Ma Tôn cùng Chân Vũ Chí Tôn nắm giữ thánh khí thì mới có thực
lực của Truyền Kỳ Chí Tôn, thì như vậy Hủ Ma Thiên Tôn chính là một Truyền Kỳ
Chí Tôn thực sự. Trước đó, Diệp Trần hoàn toàn không phải là đối thủ của Hủ Ma
Thiên Tôn, nhưng hiện tại hắn rất có lòng tin có thể đánh với gã một trận.
"Hơi thở chiến tranh càng ngày càng đậm nét rồi!"
Tra Thiên Kiếm vào vỏ, Diệp Trần đi ra khỏi Thiên Thần bảo điện, ngửa mặt nhìn
lên bầu trời.
Người bình thường cảm thụ không tới, nhưng với tư cách là một chí tôn, Diệp
Trần có thể cảm ứng được rõ ràng khí tức chiến tranh tràn ngập chung quanh.
"Chiến tranh sắp bắt đầu rồi sao?"
Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành đi tới.
Diệp Trần chậm rãi nói: "Cái gì nên đến chung quy sẽ đến, các nàng hãy cẩn
thận một chút."
Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành đều muốn tham gia chiến tranh Nhân Ma, đây là
cơ hội để các nàng tích lũy nội lực. Muốn biết một người có thành tựu lớn bao
nhiêu thì cần phải xem hắn đã trải qua bao nhiêu sự tình, Diệp Trần có thể trở
thành chí tôn là hoàn toàn có quan hệ trực tiếp với chiến tích phong phú của
hắn. Trong vũ trụ tinh không này, người có thiên phú như Diệp Trần thực sự rất
nhiều, ngộ tính của Diệp Trần có thể mạnh như vậy, thực sự cũng là do cơ duyên
xảo hợp mà thôi, thế nhưng trong vũ trụ tinh không, có thể sánh vai cùng Diệp
Trần thì chẳng có một ai. Từ trong Thiên Phong Quốc, Nam Trác Vực, Chân Linh
Đại Lục, Chân Linh Thế Giới, vũ trụ tinh không….chỉ trong 700 năm nhân sinh ngắn
ngủi mà Diệp Trần đã tạo nên một bộ sử sách truyền kỳ, mỗi một cái phân đoạn trong
đó, hắn đều là nhân vật chính tuyệt đối mà không có bất kỳ người nào ngang hàng
cả.
Cho nên, Diệp Trần không có dự định ngăn cản Từ Tĩnh cùng Mộ Dung Khuynh Thành,
bởi làm người không thể quá ích kỷ, không thể bởi vì lo lắng họ gặp phải nguy
hiểm mà ngăn cản lựa chọn của họ, đương nhiên, trong bóng tối, hắn nhất định sẽ
bảo hộ hai người.
"Lần Nhân Ma đại chiến trước bọn muội đã bỏ lỡ, lần này có thể sẽ không bỏ
qua đâu, nhưng chàng yên tâm, chúng ta cũng có một chút nhãn lực mà." Mộ
Dung Khuynh Thành đối với chiến tranh sắp đến, trái lại có chút chờ mong.
...
Huyền Vũ tinh vực!
Vô số quân đội Ma tộc, Tà Linh Tộc, Dạ Xoa tộc cùng với vài tà ác chủng tộc khác
đang tụ tập ở trong tinh không, suất lĩnh quân đội chính là những tên Nguyên
Soái, thực lực của bọn chúng tuy không sánh được Chuẩn Tôn, nhưng năng lực thống
lĩnh quân đội của bọn hắn còn muốn vượt qua phần lớn các Chuẩn Tôn.
Nguyên Soái cùng Chuẩn Tôn, một người thống lĩnh quân đội, một người là lực
chiến đấu vương bài.
Bất quá, quyết định thắng bại thực sự không phải nằm trong tay quân đội, không
phải Nguyên Soái, cũng không phải là Chuẩn Tôn, mà là các chí tôn chí cao vô
thượng. Một vị chí tôn cũng đủ để chống đỡ được với hàng ngàn đội quân, nếu chủng
tộc nào không có chí tôn thì dù cho quân đội bọn họ có nhiều thế nào, và số
lượng Chuẩn Tôn dù có nhiều hơn nữa thì cũng không làm nên được chuyện gì, chỉ
có chí tôn mới thật sự là đòn sát thủ, là trụ cột của chủng tộc.
"Xuất phát!"
Theo chỉ huy của các đại Nguyên Soái, từng chiếc từng chiếc khôi lỗi chiến hạm
bắt đầu qua lại vùng hư không, chạy về hướng Bạch Hổ tinh vực.
...
Chí Tôn Các.
Chân Vũ Chí Tôn sắc mặt trầm trọng nhìn chúng chí tôn, "Các vị, chiến
tranh đã bắt đầu, lần trước, chúng ta đã mất đi Huyền Vũ tinh vực rồi, lần này,
chúng ta không thể lại mất thêm Bạch Hổ tinh vực nữa."
Mất đi một cái Huyền Vũ tinh vực, đối với nhân loại là một đả kích rất lớn, tứ
đại sinh mệnh tinh vực vẫn là lãnh địa của Nhân tộc, mất đi một cái thì cũng bằng
với việc mất đi một phần tư tài nguyên, nếu như ngay cả Bạch Hổ tinh vực cũng bị
mất đi thì như vậy một nửa tài nguyên sẽ không còn nữa.
Lang Gia Chí Tôn tràn trề sát khí nói: "Lần này, bọn chúng đừng hòng chiếm
được tiện nghi."
"Phích Lịch Chí Tôn ta mặc dù chỉ là một chí tôn bình thường, nhưng Ma tộc
muốn chiếm lĩnh Bạch Hổ tinh vực, trước tiên phải bước qua được thi thể của ta đã."
Phích Lịch Chí Tôn, một trong những chí tôn bình thường của nhân tộc.
"Chân Vũ, Kim Phật vẫn chưa xuất quan sao?"
Thanh Đồng Chí Tôn dò hỏi.
Chân Vũ Chí Tôn giải thích: "Kim Phật đang đứng ở thời khắc mấu chốt, tạm
thời đừng quấy rối hắn, ta tin tưởng, hắn nhất định có thể đột phá đến Cửu
Chuyển Kim Thân đệ cửu chuyển, rồi sẽ tới tham chiến ngay."
Trước khi bế quan, Kim Phật Chí Tôn từng nói với hắn, nếu có thể đột phá thành
công thì tốt, nhưng dù không thành công thì hắn cũng sẽ tới tham chiến. Chân Vũ
Chí Tôn tất nhiên hi vọng Kim Phật Chí Tôn có thể đột phá thành công, bằng
không thì một gã như Hủ Ma Thiên Tôn cũng liền đủ để làm cho mọi người phải đau
đầu rồi.
"Như vậy đi!" Thanh Đồng Chí Tôn trầm giọng nói: "Ta không phải là
đối thủ của Hủ Ma Thiên Tôn, nhưng bất quá Vô Hạ Ma Tôn thì ta có thể ngăn cản trong
chốc lát, Vô Hạ Ma Tôn cứ giao cho ta đi!"
Thanh Đồng Chí Tôn là đỉnh tiêm cường đại chí tôn của Nhân tộc, cho dù là Lang
Gia Chí Tôn cũng đều có chút không bằng, hắn tự nhận là, chỉ có mình mới thích
hợp đối đầu với Vô Hạ Ma Tôn. Vô Hạ Ma Tôn mặc dù là siêu cấp chí tôn, nhưng
Thanh Đồng Chí Tôn đối với phòng ngự của mình rất có lòng tin, nên tự nhận là dưới
tình huống toàn lực ứng phó sẽ có thể chống đối địch nhân một chút.
"Được." Chân Vũ Chí Tôn cũng biết, chỉ có thể như thế mà thôi, vừa nói,
hắn nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Trần, "Diệp Trần, ngươi mới trở thành
chí tôn vẫn chưa được bao nhiêu năm, đại khái thực lực của ngươi bây giờ ra sao
rồi?"
Đối với Diệp Trần, Chân Vũ Chí Tôn có chút nhìn không thấu.
Diệp Trần nói: "Đối đầu với Địa Ma Tôn thì không thành vấn đề."
Trên lí luận, Diệp Trần khẳng định cường đại hơn so với Địa Ma Tôn, nhưng là Diệp
Trần không dám nói quá lỗ mãn, ai biết được Địa Ma Tôn có đòn sát thủ gì hay
không, dù sao tại trên phương diện phòng ngự, hắn vẫn không sánh bằng Kim Phật
Chí Tôn, mà công kích của hắn cũng không thể nào giết chết Địa Ma Tôn ngay lập
tức được, chỉ có thể áp chế đối phương mà thôi.
"Cái gì? Diệp Chí Tôn, ngươi không nói đùa chứ!"
"Địa Ma Tôn là trung đẳng siêu cấp chí tôn, Diệp Chí Tôn, ngươi nói thật chứ
?!."
Nhân tộc chúng chí tôn hoài nghi nhìn về phía Diệp Trần, không phải là bọn hắn
xem thường Diệp Trần, mà thật sự là lời nói của Diệp Trần giống như nói mơ giữa
ban ngày vậy.
Chân Vũ Chí Tôn trong lòng thực sự có chút do dự, bất quá liên tưởng đến sự
kiện trong Hắc Phong Giản, hắn rõ ràng là Diệp Trần có thể sống sót, như vậy
thực lực khẳng định không ngừng ở cấp độ cường đại chí tôn.
Coong coong coong!
Bỗng nhiên, Cửu Chuyển Tinh truyền đến từng đợt còi báo động!
Quân đội dị tộc đã xâm lấn Bạch Hổ tinh vực.
Thập đại quân đội tinh cầu tại Bạch Hổ tinh vực từ lâu đã vận sức chờ phát
động, từng nhánh hạm đội đã tập kết sẵn trong tinh không, lần này không giống với
lần trước, lần trước một nửa Huyền Vũ tinh vực đã bị dị tộc chiếm lĩnh từ trước,
còn lần này, Bạch Hổ tinh vực hoàn toàn là lãnh địa của bọn họ, vì vậy tuyệt
đối không để xảy ra sai lầm. Trong hạm đội có rất nhiều người mà Diệp Trần quen
biết như: Độc Cô Tuyệt, Sở Trung Thiên, Kim Y Hoàng, Thanh Y hoàng, Đạm Thai
Minh Nguyệt, Yến Khinh Huyên, Mộ Dung Khuynh Thành, Từ Tĩnh, A Cửu, Lãnh Phi
Phàm...
Tam đại đệ tử của Diệp Trần cũng tới, gồm có Nghiêm Kiếm Huy, Đông Phương
Bạch, Lãnh Tinh Hàn.
Bọn họ không muốn cả đời được Diệp Trần bảo hộ, lần chiến tranh này chính là cơ
hội để bọn hắn tôi luyện, nếu như có thể sống sót thì bọn họ liền sẽ có cơ hội
nỗ lực trở thành Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên.
Độc Cô Tuyệt với mái tóc bạc trắng đang đứng sừng sững tại trước mũi khôi lỗi
chiến hạm, trên lưng đeo một thanh chiến đao, ánh mắt của hắn cũng sắc xảo như một
lưỡi đao vậy, khoảng cách từ giác đấu trường Tu La Giới kết thúc đến nay, hắn đã
trở nên càng cường đại hơn rất nhiều.