Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 360: Bóc lột!



Con thuyền dần đi vào khu vực sương mù mỏng manh hơn tới lúc hoàn toàn biến mất.

Xa xa, Diệp Trần liền thấy một hoàn đảo khổng lồ, cả hòn đảo này cũng phải rộng mấy trăm dặm, giống như một cái tô cực lớn úp xuống mặt nước vậy. Chỗ cao nhất ước chừng hơn vạn mét, chỗ mép đảo có rất nhiều thuyền lớn nhỏ neo tại đó.

Kiến trức trên đảo cũng rất nhiều, cấu tạo so với Bàn Xà Đảo không khác mấy, từ dưới lên trên có chính tầng. Trên đỉnh tầng thứ chín có một toà cảm ứng tháp cực lớn, trên đỉnh tháp có một cái quang cầu thật lớn giống như một cái mặt trời thu nhỏ vậy.

- Đã tới Mê Vụ Đảo!

Triệu Hằng thở phào một hơi, mỗi lần đi ra ngoài hắn đều rất lo lắng sợ là không thể trở về, may mà mỗi lần đều thuận buồm xuôi gió.

- Gia gia, hắn làm sao đây? Hắn không có thân phận lệnh bài!

Triệu Ngọc Sương bỗng nhiên nói với lão giả.

Triệu Hằng nghe vậy thì chợt nhớ ra, nói với Diệp Trần:

- Người lần đầu tới đây chắc là chưa biết quỷ củ ở nơi này, ta nói một chút cho ngươi biết để ngươi tránh phải u u mê mê mà mất mạng.

- Quy củ?

Diệp Trần thoáng cái cũng hiểu được, trên hòn đảo này chắc chắn phải có quy củ nếu không sớm đã loạn rồi.

- Mê Vụ Đảo có ba vị đảo chủ, mười chín vị nguyên lão, mươi mươi tám vị trưởng lão. Thực lực của trưởng lão tương đương với Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, nguyên lão là Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, về phần ba bị đảo chủ chính là tồn tại vô địch trong Tinh Cực Cảnh cường giả, có thể dễ dàng đánh chết một cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong. Cả Mê Vụ Đảo đều do họ thống trị, cho nên quy củ là do bọn hắn định đoạt, ngươi hãy nghe cho kỹ!

Triệu Hằng hắng giọng, nói:

- Trên Mê Vụ Đảo mỗi người đều phải có thân phận lệnh bài của mình, giống như như cái thiết bài trong tay ta này, trên mặt có ghi một dãy số!

Triệu Hằng lấy ra một cái thiết bài cỡ lòng bàn tay, trên đó đúng là có một dãy số.

- Không có thân phận lệnh bài thì phải bổ sung, nếu không sẽ bị xử tử tại chỗ. Bổ sung thì không cần mất tiền nhưng người lần đầu tiên tới Mê Vụ Đảo thì phải giao nộp đại lượng tinh thạch căn cứ theo tu vi để có lệnh bài. Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ thì cần một vạn khối Hạ phẩm linh thạch, Bão Nguyên Cảnh trung kỳ thì cần hai vạn khối Hạ phẩm linh thạch, Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ cần ba vạn khối Hạ phẩm linh thạch, Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cần ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch, Tinh Cực Cảnh trung kỳ cần chín ngàn khối Trung phẩm linh thạch, Tinh Cực Cảnh hậu kỳ là hai vạn bảy ngàn khối Trung phẩm linh thạch, cũng có thể dùng Hạ phẩm linh thạch hoán đổi tỷ lệ là một đổi bốn mươi. Nếu không đủ linh thạch thì có thể gia nhập vào một thế lực nào đó giúp họ làm việc, không có lựa chọn nào khác!

Triệu Ngọc Sương nói:

- Ngàn vạn lần đừng lỗ mãng, khi xưa cũng có Tinh Cực Cảnh cường giả lợi hại đến Mê Vụ Đảo nhưng lại không xem quy củ trên đảo ra gì, kết quả là bị hai vị trưởng lão giết tại chỗ, thi thể bị treo ở cửa thành ba ngày ba đêm.

- Ta hiểu rồi!

Nghe Triệu Hoằng nói vậy, Diệp Trần đã hiểu được đôi chút về thế lực trên Mê Vụ Đảo. Trên Mê Vụ Đảo này cũng có thể xem nhưng một cái Thất phẩm tông môn cực mạnh, phải biết rằng một cái Lục phẩm tông môn cũng chỉ có một Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả mà thôi, nhưng ở Mê Vụ Đảo này lại có tới mười chín người, nhất là ba vị đảo chủ còn là Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, khoảng cách tới Linh Hải Cảnh cũng không xa. Đương nhiên, bởi vì không có Linh Hải Cảnh nên cũng không thể xếp vào Lục phẩm tông môn được.

- Ta nói vậy ngươi đều rõ rồi chứ?

Triệu Hằng nhìn không thấu Diệp Trần nên sợ Diệp Trần gây chuyện, nếu không phải nhìn thấy Diệp Trần thuận mắt thì hắn cũng lười nhắc nhở.

- Vâng, đa tạ đã nhắc nhở.

Diệp Trần đúng là rất cảm tạ đối phương, chiến lực của hắn hiện tại đại khái chỉ tương đương với một cường giả mới bước vào Tinh Cực Cảnh, đừng nói là trưởng lão của Mê Vụ Đảo, bất kỳ một cường giả Tinh Cực Cảnh nào cũng dễ dàng giải quyết hắn lúc này. Nhưng nếu lúc hắn toàn thịnh thì cũng không cần lo lắng gì nhiều, tin rằng thế lực trên Mê Vụ Đảo cũng không muốn chọc giận một vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, nếu không thì trên đảo cũng không có tới mười chín vị nguyên lão.

- Hiểu rõ là tốt rồi! Chúng ta đi thôi!

Triệu Hằng thở ra một hơi, hắn thất Diệp Trần khí chất trầm ổn, cũng không phải loại người dễ xúc động, nên mới hảo tâm nhắc nhở.

Mê Vụ Đảo này tồn tại không biết đã bao nhiêu năm, dưới Linh Hải Cảnh chưa từng nghe nói có ai có thể thoát ra ngoài. Dần dà, người đi vào đây cũng đã mất đi tâm tư muốn ra ngoài mà ở chỗ này bắt đầu mọc rễ, đời đời truyền thừa, không quá bao nhiêu lâu thì nhân khẩu trên Mê Vụ Đảo đã vượt qua ngàn vạn, xem như là một căn cứ cách ly hoàn toàn với ngoại giới.

Bên ngoài Mê Vụ Đảo có rất nhiều thuyền neo đậu, loại nhỏ chỉ dài hơn mười mét, lớn thì hơn ngàn mét, lớn nhất thì như một hòn đảo di động. Hộ vệ trên thuyền đều là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ võ giả, Tinh Cực Cảnh cường giả cũng có mấy chục người. Ở giữa thuyền cũng có một cái cảm ứng tháp thu nhỏ, trên đỉnh tháp cũng có một viên cảm ứng châu không nhỏ.

Triệu Ngọc Sương khẽ nói:

- Đó là thuyền của trưởng lão đoàn, ta nghe nói trong trưởng lão đoàn đã có không ít người gần tới đại nạn nên điên cuồng tìm kiếm linh dược gia tăng tuổi thọ.

- Linh dược gia tăng tuổi thọ?

Diệp Trần kinh hãi, đối với việc phần đông trưởng lão tới đại nạn thì hắn không mấy kinh ngạc. Tinh Cực Cảnh cường giả lúc cường thịnh thì cũng chỉ có thể sống tới hai trăm tuổi, nhiều hơn cũng không được. Hai trăm tuổi vừa đến không quản ngươi mạnh mẽ bao nhiêu cũng sẽ biến thành tro bụi. Diệp Trần vẫn chưa nghe nói qua về linh dược thực sự có thể gia tăng tuổi thọ, phải biết rằng tuổi thọ của con người là có hạn. Linh dược gia tăng tuổi thọ trên thị trường cũng không phải chân chính làm gia tăng tuổi thọ. Ví dụ như một người bình thường đúng là có thể sống tới trăm tuổi, nhưng có người chết sớm, có người chết trễ, thân thể con người cũng có mạnh có yếu, những thứ linh dược trên thị trường kia cũng chỉ có tác dụng gia tăng tố chất thân thể của họ để họ sống lâu thêm một chút, chứ không thể nào vượt qua được tuổi thọ cực hạn. Mà Tinh Cực Cảnh cường giả chỉ cần không gặp phải cái gì ngoài ý muốn, cơ hồ có thể sống tới hai trăm tuổi, thân thể tố chất không có vấn đề gì, mà linh dược có thể giúp họ gia tăng tuổi thọ mới thật sự là linh dược gia tăng tuổi thọ, dù chỉ tăng thêm một ngày cũng là nghịch thiên.

- Ừm, trong Mê Vụ Cấm Khu có một truyền lưu về Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo, loại linh thảo này có thể gia tăng chín năm tuổi thọ, còn có công hiệu làm lớn mạnh linh hồn, cho nên cường giả bên ngoài thường xuyên chạy vào đây chính là vì muốn tìm kiếm Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo này.

Triệu Ngọc Sương nhỏ nhẹ nói.

Nghe vậy, Diệp Trần cũng mới biết được tại sao ở đây lại có nhiều Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả như vậy. Tuyệt đại đa số có lẽ là vì Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo này mà vào, đáng tiếc tất cả đều bị khốn ở đây.

Có chút chấn động truyền đến, thuyền đã cập bờ.

Rời thuyền, mọi người nhanh chóng hướng cửa thành gần đó đi tới.

- Mộ người một viên nội đan tam cấp yêu thú hoặc một khối Hạ phẩm linh thạch, ngàn vạn lần đừng trộm tiến vào, nếu không giết không tha!

Ngoài cửa thành có rất nhiều võ giả, cầm đầu là một Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ trong tây cầm một thanh trường đao, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người trước mjăt.

Đội ngũ Diệp Trần nhanh chóng đi về phía trước.

- Chúng ta có bốn mươi tám người, nơi này có bốn mươi tám viên nội đan tam cấp yêu thú.

Triêu Hằng đưa ra một cái túi da, bên trong đầy đủ nội đan yêu thú.

Võ giả kiểm kê nội đan một chút rồi cao giọng nói:

- Cho qua!

Trước khi vào thành, Triệu Ngọc Sương liếc mắt nhìn Diệp Trần một cái.

- Thân phận lệnh bài của ngươi đâu?

Một võ giả hỏi.

Diệp Trần nói:

- Ta là lần đầu tới đây, không có thân phân lệnh bài.

- Lần đầu tới?

Võ giả vừa hỏi hơi kinh ngạc, rồi nói với tên Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ võ giả cầm đầu:

- Đội trưởng, hắn là lần đầu tiên tới Mê Vụ Đảo!

- Biết rồi, ta đến xem hắn có tu vi gì!

Tên Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ võ giả kia cầm trường đao đi tới, cẩn thận tra xét.

- Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ võ giả? Không giống!

- Tinh Cực Cảnh cường giả? Cũng không giống!

- Ngươi rốt cuộc là có tu vi gì?

Diệp Trần đã lường trước việc này, nên không chút do dự nói:

- Tinh Cực Cảnh sơ kỳ!

- Tinh Cực Cảnh cường giả? Được, đi theo ta tới Chấp Sự đường, tới đó bổ sung một cái thân phận lệnh bài.

Chấp Sự đường nằm trên một khoảng đất trống ở tầng hai của Mê Vụ Đảo, cực kỳ bắt mắt.

Đi vào bên trong, tên đội trưởng nói Diệp Trần chờ một chút rồi đi vào trong thông báo.

Chỉ một lát sau, hắn đi ra nói với Diệp Trần:

- Đi vào đi, tự giải quyết cho tốt!

Dứt lời hắn liền đi ra ngoài.

Diệp Trần hít sâu một hơi rồi đi vào trong.

Trong đại sảnh chỉ có một người ngồi trên thủ toạ, tuổi ước chừng năm mươi, thân hình gầy còm, mặt như ngựa, ánh mắt loé lên vẻ hung ác, từ ba động trên người có thể nhận ra hắn là một cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ.

- Ngươi là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ? Đừng có gạt ta!

Tên này híp mắt lại nói. Trên người hắn cố ý toả ra vẻ hung ác, nguy hiểm.

Diệp Trần bất động thanh sắc, nói:

- Tại hạ thật sự là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ tu vi.

Ba động chân nguyên của hắn lúc này thì ngay cả một Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đều không bằng, nói ra cũng không có chút sơ hở nào, hơn nữa, hắn cố y giấu diếm tu vi là không muốn có nhiều phiền toái, lần đầu tiên tới đây, tu vi càng cao thì giao nộp linh thạch càng nhiều. Nếu hắn bộc lộ là một Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả, ai biết ngoài trừ giao nộp chín ngàn khối Trung phẩm linh thạch còn có thể bị thu phí khác hay không? Dù sao Tinh Cực Cảnh trung kỳ cũng rất giàu có, mà Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả có thể chỉ vừa bước vào Tinh Cực Cảnh, tài phú tất nhiên sẽ không quá nhiều.

Tên mặt ngựa kia muốn từ trên ngườt Diệp Trần nhìn ra cái gì đó, nhưng đáng tiếc ngoại trừ nhìn ra Diệp Trần bị thương thì cũng không phát hiện thêm cái gì.

- Làm càn, lại dám gạt ta? Ngươi rõ ràng có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ!

Tên mặt ngựa này đột nhiên vỗ cạnh ghế quát lớn.

Diệp Trần cúi đầu xuống một chút, trong mắt loé lên hàn quang, khom người nói:

- Đại nhân nói giỡn chơi, ta hiện tại khí tức còn không bằng một Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả, tại sao có thể có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ được? Nếu không chờ thương thế của ta khôi phục lại đến kiểm tra mộ Thanh Liênần, đương nhiên ta sẽ giao nộp trước ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch.

- Hừ, công việc của ta hàng ngày rất nhiều, làm gì có thời gian dây dưa với ngươi? Như vậy đi, ta mặc kệ ngươi có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ hay sơ kỳ, phí giao nộp của người nhiều hơn Tinh Cực Cảnh sơ kỳ khác một chút, bốn ngàn năm trắm khối Trung phẩm linh thạch, như thế nào hả?

Tên mặt ngựa này thật sự cũng không cho rằng Diệp Trần có tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ, chỉ là muốn phủ đầu lừa gạt Diệp Trần mà thôi, từ đó hắn mới có thể thu nhiều thêm linh thạch. Một ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch kia chính là thu nhập thêm vào của hắn. Dù sao linh thạch ở Mê Vụ Cấm Khu rất khan hiếm, cung không đủ cầu, những người lần đầu tới Mê Vụ Đảo, đặc biệt là cường giả Tinh Cực Cảnh đều là dê béo, đương nhiên số linh thạch nhiều ra này hắn cũng không dám độc chiếm, trong đó hắn chỉ có tối đa là hai thành, còn lại đều phải giao cho cấp trên của hắn, nếu không làm sao hắn dám ngang nhiên bóc lột như vậy?

- Bốn ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch?

Diệp Trần thầm chửi tên này tham lam, và không ngu gì đáp ứng, nếu không con không biết bị bóc lột thêm bao nhiêu nữa:

- Quy của trên Mê Vụ Đảo không phải là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ giao nộp ba ngàn khối Trung phẩm linh thạch hay sao? Vì cái gì muốn ta giao ra nhiều hơn một ngàn năm trắm khối?

- Quy của là người định, ta bảo ngươi giao thì ngươi phải giao, nói nhảm nhiều làm gì, nếu không giao thì ngày mai thi thể của ngươi sẽ bị treo trên tường thành!

Diệp Trần hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

- Được! Ta giao!

- Rất tốt, ngươi đã có lựa chọn chính xác!

Tên mặt ngựa hai tay ôm ngực nhìn Diệp Trần.

Diệp Trần lấy ra bốn cái rương chứa bồn ngàn Trung phẩm linh thạch cùng với năm trăm viên Trung phẩm linh thạch lẻ bên ngoài đặt trên mặt đất, nói:

- Chẳng biết ta có được thân phận lệnh bài chưa?

- Gấp cái gì?

Tên mặt ngựa hấp bốn cái rương và năm trăm khối Trung phẩm linh thạch vào tay.

Sau khi kiểm tra một chút, tên mặt ngựa này gật gật đầu, nói:

- Ừm, vừa vặn bốn ngàn năm trăm khối, xem ra ngươi cũng khá giàu có nhỉ!

Diệp Trần thầm kêu không xong, tên này quả thật quá tham lam, đúng là quỷ hút máu, không đem người ta hấp cho khô thì chắc chắn không buông tay.

- Đại nhân chê cười rồi, giao ra bốn ngàn năm trăm khối Trung phẩm linh thạch này thì số còn lại còn không đủ ta tu luyện một tháng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.