Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 410: Tiến về Cực Âm Chi Địa



Nghe vậy, Diệp Trần khẽ cau mày, Cực Âm Chi Địa có chút mở mang, mặt đất lại có hắc sắc yên vụ che phủ, khó có thể nhìn rõ địa hình, rất dễ lạc đường, đi cùng xa đội, có thể là lựa chọn tương đối tốt. Hắn gật đầu:

- Không sai.

Thiếu nữ nói:

- Cực Âm Chi Địa nguy hiểm dị thường, ngươi một mình hành tẩu trên đường, sẽ sản sinh nhiều phiền phức, không bằng cùng chúng ta đi.

- Nếu là không chê, vậy cung kính không bằng tuân mệnh.

Diệp Trần áp sát tới xa đội.

Quản gia xem kỹ Diệp Trần một phen, phát hiện đối phương so với trong tưởng tượng còn trẻ hơn, bất quá trên dưới hai mươi mốt. Người thanh niên như vậy tất nhiên là thiếu niên xuất chúng một đời ở vực nào đó, thật khiến hắn an tâm không ít, chí ít, trong thanh niên nhân tỷ lệ trộm cướp xuất hiện rất thấp.

Thiếu nữ chỉ chỉ một xe ngựa ở phía sau nói:

- Nơi đó còn trống, ngươi có thể đi vào nghỉ ngơi một phen, đến Hắc Thủy Thành, ta sẽ gọi ngươi.

- Đa tạ!

Diệp Trần cũng không nói nhiều, thân hình nhất thoán, rơi vào trên càng xe ngựa, mở mành che lên, người tiến vào trong.

- Tiểu thư, cho dù ngươi có mời hắn đi theo, khi gặp phải nguy hiểm, hắn không cần thiết phải giúp đỡ chúng ta.

Quản gia lắc đầu, nhìn về phía trước.

- Cực Âm Chi Địa địa hình khó phân biệt, ta mời hắn tiến nhập xa đội, lại để hắn tại một chiếc xe ngựa nghỉ ngơi, đối với hắn ít nhiều có chút ưu đãi, gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ suy nghĩ có giúp chúng ta hay không? Huống hồ, cũng không nhất định gặp nguy hiểm.

- Ừm, vậy theo ý ngươi.

Quản gia ngẫm lại cũng đúng, mời Diệp Trần gia nhập, chí ít có thêm một vị cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, nói không chừng khi gặp nguy hiểm, đối phương sẽ giúp bọn họ một phen. Mà thêm một vị cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, sẽ thêm phần an toàn, đây là không thể nghi ngờ.

Trong mã xa rất sạch sẽ, trước tựa hồ có người ở qua, hiện tại không ở, hơn phân nửa đã chết, Diệp Trần ngồi xuống, chậm rãi thở ra một hơi.

Ầm ầm!

Cũng không biết qua bao lâu, mã xa hơi rung động.

- Là Địa Long, ba con Thất cấp Địa Long.

Tiếng kinh hô truyền vào trong tai Diệp Trần.

Đưa tay xốc mành che lên, ánh mắt Diệp Trần nhìn lại, phía dưới mã xa trong hắc sắc yên vụ, ba con yêu thú như giun, nhưng lớn hơn rất nhiều lần, từ dưới đất chui lên. Ba con yêu thú này dài chừng mấy chục thước, trên đầu đầy răng nhọn, đang cuốn lấy người trên mã xa.

Cực Âm Chi Địa đặc biệt có một loại yêu thú là Địa Long.

- Nghiệt súc, muốn chết.

Quản gia và đông đảo cao thủ trên mã xa đều xuất thủ, bị quang mang lấp lánh trùng kích lên người Địa Long.

Địa Long thích nhất là địa khí và âm khí, Cực Âm Chi Địa không thể nghi ngờ là đại bản doanh của nó. Có địa hình chi lực, Thất cấp Địa Long có thể so với Bát cấp yêu thú, mạnh mẽ vô cùng, cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường căn bản không phải đối thủ.

- Phá Không Trảm!

Đánh lâu không hạ, trong cơ thể quản gia chân nguyên sôi trào, nắm bảo đao chém xuống đầu một con Địa Long trong đó, phốc xuy một tiếng. Đầu con Địa Long này rơi xuống, máu đục ngầu bắn ra, chỉ là con dưới nền đất phảng phất như không có trở ngại, đuôi từ dưới đất lao ra, đồng dạng đầy răng nhọn.

- Lẽ nào hắn thật sự là Bạch Nhãn Lang.

Thiếu nữ lặng lẽ liếc mắt nhìn Diệp Trần, thấy hắn thờ ơ, không khỏi có chút nhụt chí.

Trong lòng Diệp Trần tự có dự định, mấy con Địa Long không làm gì được cao thủ trên mã xa, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, khi cần xuất thủ, hắn tự nhiên sẽ ra tay trợ giúp.

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm... Yêu nguyên và chân nguyên trùng kích lẫn nhau, nhấc lên từng đợt sóng khí, ba con Địa Long dưới mọi người vây công, trọng thương mệt mỏi, tiên huyết đục ngầu chậm rãi rơi ra.

- Địa Long sắp không chống được nữa, mọi người tấn công mạnh lên. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Đầu lĩnh hộ vệ vừa công kích Địa Long, vừa cổ vũ sĩ khí.

Xích!

Bên này, quản gia một mình độc đấu một con Địa Long, thanh sắc một người ở trên tay hắn thi triển ra, tựa như một tia đạm thanh sắc thiểm điện, chỉ chốc lát công phu, cái đuôi đầy răng nhọn của Địa Long cũng bị chặt đứt, chỉ còn phần thân người, giãy dụa trên mặt đất.

Giải quyết xong một con Địa Long, quản gia xoay người giúp đỡ những người khác, mà có quản gia gia nhập, hai con Địa Long cũng không tạo nổi sóng gió gì nữa, một chết, một bỏ chạy.

Hô!

Một gã thành viên đội hộ vệ nặng nề thở ra một hơi, nhìn thi thể Địa Long trên mặt đất, lòng còn sợ hãi nói:

- Cũng may là Thất cấp Địa Long, nếu như trong ba con này có một con là Bát cấp Địa Long. Chúng ta nhiều người như vậy cũng không đủ cho nó giết.

- Đừng có miệng quạ đen, Bát cấp Địa Long không phải xuất hiện dễ dàng như vậy, nó có thể miểu sát cường giả Tinh Cực Cảnh lợi hại đấy.

- Ta chỉ nói mà thôi.

Lúc này, một người ánh mắt nhìn phía Diệp Trần trên mã xa, khinh thường nói:

- Tiểu thư mời hắn gia nhập xa đội, dẫn hắn đi Hắc Thủy Thành, hắn thật tốt, cư nhiên ngồi ở trong xe ngựa nghỉ ngơi, đối với tình huống ở đây chẳng hề quan tâm. Hắn nghĩ mình là ai? Ta thấy tiểu thư tựu không nên mới hắn, chỉ biết hưởng thụ.

- Không được, để ta nói với tiểu thư một chút, cho hắn rời khỏi.

- Đúng đó, nên để hắn rời khỏi đi.

Quản gia nghe mọi người nghị luận như vậy, đi tới nói:

- Các ngươi đang thảo luận cái gì? Còn không thu thập một chút, mau chóng lên đường.

- Lưu quản gia, các huynh đệ trong lòng khó chịu, dựa vào cái gì hắn có thể ngồi ở trong xe ngựa nghỉ ngơi, chúng ta ở chỗ này liều mạng.

Quản gia liếc mắt nhìn về phía Diệp Trần:

- Hắn là khách nhân.

- Hừ, khách nhân thấy có phiền phức, cũng nên ra tay giúp đỡ đi sao! Cũng không phải thời khắc sinh tử tồn vong gì, tiểu Lý cũng thụ thương, chúng ta lại thiếu một phần chiến lực.

- Các ngươi đừng nói linh tinh nữa, đến lúc đó ta sẽ nói với tiểu thư một chút.

Nói xong, quản gia thét to:

- Được rồi, thu thập một chút, tiếp tục lên đường.

Xa đội tiếp tục khởi hành, nhanh như điện chớp.

Trên càng xe, quản gia nói với thiểu nữ trong mã xa.

- Tiểu thư, các hộ vệ đều có ý kiến.

- Là nhằm vào vị công tử kia?

- Ừm.

- Làm vậy không tốt lắm, là ta mới hắn gia nhập. Hơn nữa trước đó cũng không có bất kỳ ước định gì, không thể bởi vì hắn không ra tay, liền đuổi hắn đi đi sao! Hơn nữa, dọc đường đi không nhất định lại có nguy hiểm gì, coi như tiên đường dẫn hắn một đoạn.

- Điều này cũng đúng, không bằng như vậy, lần sau nếu là gặp phải phiền phức, hắn không ra tay, chúng ta đành lễ phép mới hắn rời khỏi, bằng không ảnh hưởng tới thổ khí của mọi người.

- Vậy cũng được.

Thiếu nữ có chút khổ não, nàng xem Diệp Trần cũng không phải hạng người bạc tình bạc nghĩa, vì sao lại không ra tay tương trợ?

Phía sau trong mã xa, Diệp Trần không có nghe thấy mọi người nghị luận, mà dù có nghe được hắn cũng sẽ không lưu ý, chút phiền toái ấy, hắn sẽ không ra tay, khi cần xuất thủ, hắn tự nhiên sẽ không đứng nhìn.

Hiện tại toàn bộ lực chú ý của hắn ở trên công pháp cảnh giới.

Thanh Liên Kiếm Quyết dừng lại tại đệ thập tam trọng cảnh giới đã hơn hai năm. Mấy ngày này, rốt cục có dấu hiệu đột phá, một khi đột phá, chiến lực của hắn sẽ đề thăng trên diện rộng. Phải biết rằng, Địa cấp đỉnh giai công pháp đệ thập tứ trọng cùng đệ thập ngũ trọng chỉ có bước vào Linh Hải Cảnh đại năng mới có thể tham ngộ. Cường giả Tinh Cực Cảnh muốn đạt được trình độ này, nghìn lần khó khăn, không chút khoa trương mà nói, tại trình tự Tinh Cực Cảnh để Địa cấp đỉnh giai công pháp đột phá đến đệ thập tam trọng đã phi thường tốt rồi. Trong vạn người không có lấy một.

- Đột phá đến đệ thập tứ trọng, chín đạo Thanh Liên kiếm khí sẽ lột xác thành một đạo Liên Tâm Kiếm Khí, theo giới thiệu trên bí tịch, uy lực Liên Tâm Kiếm Khí tương đối kinh khủng, có thể dùng làm đòn sát thủ. Hẳn là không dưới Thiên Lôi Thiết, hơn nữa so với Thiên Lôi Thiết, Liên Tâm Kiếm Khí càng thêm bí ẩn, thời gian cận chiến khó lòng phòng bị.

Phun ra một ngụm trọc khí, Diệp Trần ngồi xếp bằng ở trên tấm đệm mềm mại, hai tay hợp lại tựa như đang nắm một viên cầu vô hình.

Trong cơ thể, Thanh Liên chân nguyên theo chân nguyên lộ tuyến đồ của đệ thập tam trọng vận chuyển, mờ mờ ảo ảo. Từ đó có thể thấy được chân nguyên lộ tuyến đồ này cùng dĩ vãng có điểm khác nhau, tựa hồ tăng thêm cái gì đó.

Cực Âm Chi Địa, địa khí tràn đầy, dương khí loãng, bầu trời nhìn qua thấp hơn so với ngoại giới, mờ mịt, không có một chút vẻ sáng sủa, cực kỳ áp lực.

Phía trước xa đội có một ngọn núi thấp bé, một đám cường nhân đang đứng trên đó.

- Các huynh đệ, chuẩn bị cho tốt, lại có một nhóm dê béo qua đây.

- Hắc hắc, tháng trước một khối linh thạch cũng không có, tháng này vận khí đi lên, đã là nhóm thứ ba đi sao! Hi vọng chất béo nhiều một chút!

- Yên tâm, căn cứ theo lời của lão tam, trong xa đội này có hơn mười vị cường giả Tinh Cực Cảnh. Tiểu thư kia cũng không phải tiểu nhân vật, trên người tài phú chỉ nhiều chứ không ít, hơn nữa mã xa của bọn họ cũng không đơn giản, cư nhiên là cơ quan mã xa hiếm thấy, bất kỳ một chiếc nào cũng đều giá trị không ít Trung phẩm linh thạch. Cơ quan mã xa khó tránh khỏi là mã xa của Mạch gia Hắc Thủy Thành.

- Quản chi hắn là Mạch gia hay không, gia chủ Mạch gia ở chỗ này, ta có lẽ còn kiêng kỵ một chút. Hiện tại coi hắn là chó má, các huynh đệ cứ việc giết cho tốt, về phần tiểu thư kia, chúng ta có thể vui chơi vài ngày, tin tưởng Mạch lão đầu sẽ phát điên đi sao! Ha ha!

Đại hán dẫn đầu hung ác tùy ý cười nói.

Hậu phương một đám cường giả Tinh Cực Cảnh và đại lượng võ giả Bão Nguyên Cảnh đều cười theo. Cực Âm Chi Địa là nơi vô pháp vô thiên, nửa đường đánh cướp quá bình thường. Bất quá mỗi ngày đều xảy ra, Hắc Phong phỉ bọn họ ở trong phương viên vạn dặm cũng được coi là hắc thế lực nhị lưu. Người giết qua không có một nghìn cũng có tám trăm, vả lại đổi là nơi khác, dựa vào đánh cướp, bọn họ tại Cực Âm Chi Địa tương đối thoải mái.

- Đến, vây quanh bọn họ.

Cách xa hơn mười dặm, đại hán hung ác đã thấy xa đội trong hắc vụ mông lung, liền lao xuống núi, rất nhanh bay vút.

Theo sau hơn ba mươi vị cường giả Tinh Cực Cảnh, mấy trăm vị võ giả Bão Nguyên Cảnh, một hỏa nhân tựa như mây đen di động rất nhanh, bao phủ về phía xa đội.

- Có sát khí.

Quản gia trên càng xe, con mắt híp lại, ngẩng đầu lên nhìn, bóng người dày đặc hướng bọn họ lao đến, mấy người trước nhất không ai mà không phải là tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

- Không tốt, chạy mau!

Quản gia bất chấp mọi thứ, há miệng rống to.

Xa đội nguyên bản có mười mấy tên cường giả Tinh Cực Cảnh, thế nhưng trên đường tao ngộ mấy phen kiếp phỉ, chém giết xuống, tử thương thảm trọng, bằng không cũng không tới mức chưa đánh đã chạy. Hiện tại chỉ còn cách chạy trốn, một khi bị đối phương bao vậy, chỉ chết vô sinh.

Thiếu nữ xốc mành che lên:

- Quản gia, sao vậy?

Quản gia nét mặt già nua cười khổ nói:

- Phiền phức, có một nhóm kiếp phỉ đánh chủ ý lên chúng ta, có thể là Hắc Phong Phỉ ác danh vang dội.

- Hắc Phong Phỉ!

Thiếu nữ sắc mặt ngưng trọng, đương niên, gia gia nàng chính là gia chủ Mạch gia, từng động thủ đánh chết qua nhị thủ lĩnh Hắc Phong Phỉ, cùng bọn họ có ân oán không nhỏ. Lần này bị đánh cướp, e là không phải cướp đoạt tài phú đơn giản như vậy.

Hắc yên mã cước đạp yên vụ, lôi kéo mã xa liều mạng chạy trốn, hộ vệ trên xe, một vẻ kinh hãi.

- Hắc Phong Phỉ giết người như ma, rất ít lưu lại người sống, chúng ta e là khó qua một cửa này.

- Cùng bọn chúng liều mạng, chúng ta tốt xấu gì cũng có hơn mười cường giả Tinh Cực Cảnh, có ba người tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, quản gia càng tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, Hắc Phong Phỉ muốn giết chúng ta, không nỗ lực chút đại giới là không thể nào.

- Trên mã xa thanh niên nhân hình như cũng là tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ.

- Hắn có thể có tác dụng gì, không ngoài dự liệu, người chạy trốn đầu tiên chính là hắn, được rồi, toàn bộ lấy lại tinh thần, chuẩn bị nghênh chiến.

Xa đội hành mã sử tốc độ rất nhanh, thế nhưng so với tốc độ cao nhất của cường giả Tinh Cực Cảnh, vẫn chậm hơn không ít, cự ly hơn mười dặm, chỉ chốc lát công phu đã đến gần phân nửa.

- Mạch gia tiểu thư, ngươi chạy không thoát, vẫn nên dừng xe xuống ngựa, nói không chừng có thể tha cho ngươi một mạng.

Quản gia đã lấy ra bảo đao:

- Chớ có làm càn, các ngươi không sợ Mạch gia ta biết được việc này, sẽ diệt trừ Hắc Phong Phỉ ngươi sao?

- Mạch gia tính là cái rắm gì, hơn nữa ta giết các ngươi, lại có ai biết được, lưu lại cho ta.

Ầm ầm!

Một đạo thương mang lăng không bắn ra, đâm thủng mặt sau cùng của mã xa, kịch liệt rung động khiến cả xa đội có chút lắc lư.

- Cút cho ta!

Quản gia tự nhiên sẽ không nhìn đại hán hung ác tùy ý công kích xa đội, thanh sắc bảo đao giương lên, đao khí bá đạo gào thét chém ra.

Đinh!

Một thương điểm toái đao khí, đại hán hung ác tốc độ không giảm, phảng phất như một chút ảnh hưởng cũng không có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.