Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 441: Tài tuấn nam phương, Vũ Đạo Trà Hội



Minh Lôi Phần nghe như là một nghĩa địa, kỳ thật cũng không phải nghĩa địa. Dùng một góc độ khác mà nói, nó là Lôi Điện Phần Địa. Minh Lôi Phần thập phần bao la, từ nam đến bắc có ba vạn ba nghìn dặm. Từ đông đến tây có hai vạn tám nghìn dặm. Bởi vì từ trường khác thường, không khí trong Minh Lôi Phần cùng dưới lòng đất trải rộng. Mắt thường cũng có thể nhìn thấy, cho nên mới gọi là Minh Lôi Phần.

Hàng năm người đến Minh Lôi Phần thám hiểm rất nhiều, mà đại bộ phận Thám Hiểm Giả thể chất đều là thiên hướng về Lôi Chúc Tính. Ở chỗ này, bọn hắn có thể đạt được thảo dược Lôi Chúc Tính, khoáng thạch Lôi Chúc Tính, bảo vật Lôi Chúc Tính, hoặc là tham ngộ Lôi Chi Ý Cảnh cũng là một lựa chọn không tệ.

- Lão Lục, ngươi có cảm giác thấy bốn phía thiểm điện trở nên ngày càng cuồng bạo hay không?

Khu vực biên giới hạch tâm Minh Lôi Phần, một gã cường giả Tinh Cực Cảnh nói với đồng bọn ở bên cạnh.

Trung niên gọi là lão Lục mặt lộ vẻ kinh dị:

- Ta còn tưởng rằng chỉ có ta mới có cảm giác này, ngươi cảm nhận được sao?

- Đúng vậy, dĩ vãng tần suất thiểm điện tuyệt đối không nhanh như vậy. Ta thấy chúng ta vẫn nên rời khỏi đây thì tốt hơn, Minh Lôi Phần được xưng là Lôi Điện Phần Địa, nhưng người chết ở bên trong đồng dạng không ít.

- Ân, ngươi nói không sai, chúng ta rời khỏi đây a!

Hai người thân hình mở ra, thúc dục chân nguyên lao ra bên ngoài.

Đùng đùng đùng!

Đùng đùng đùng!

Như hai người sở liệu, bốn phía tần suất thiểm điện càng ngày càng cao. Thời gian mấy lần nháy mắt, tần suất tăng gấp đôi. Một khắc qua đi, toàn bộ nơi này bị thiểm điện bao phủ, quang mang chói mắt hung mãnh bộc phát, phảng phất như một vòng bạch sắc thái dương.

Ầm ầm!

Phương viên mấy trăm dặm mặt đất đột nhiên chấn động.

Trung tâm thiểm điện bộc phát, một vật thể cực lớn chui từ dưới đất lên, vọt tới giữa không trung. Ở bên ngoài bao vây lấy vô cùng vô tận thiểm điện.

- Mau nhìn, chỗ đó phun ra một quả cầu thiểm điện.

Dị trạng nơi này cách hơn ngàn dặm cũng có thể nhìn thấy, đem vật thể cực lớn vọt tới giữa không trung, nhìn về phía trên giống như quả cầu tia chớp lóe ra.

Vật thể cực lớn bay lên đến độ cao vạn thước, lực đạo biến mất, rơi xuống, mang theo thiểm điện cùng thiểm điện khác va chạm với nhau, tạo ra tầng tầng lớp lớp bạo tạc nổ tung.

Cuối cùng, vật thể cực lớn vững vàng rơi trên đất bằng, thiểm điện đang tiêu tán.

Rốt cục, tại thời điểm thiểm điện tiêu tán, có thể nhìn rõ ràng vật thể cực lớn là một tòa lục trụ tế đàn rộng bốn trăm thước, cao tới trăm thước. Mà ở trung tâm tế đàn có hai người đang đứng. Theo thứ tự là một nam một nữ. Nam mặc áo lam, hông đeo trường kiếm, bộ dáng thanh tú tuấn dật. Nữ mặc một bộ tử sắc y phục, đeo khăn lụa mỏng. Một đầu tóc xanh như thác nước, mắt như hàn tinh.

Hai người đúng là Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Bọn hắn bị Bất Tử tế đàn thế giới dưới lòng đất, đưa trở lại thế giới trên mặt đất. Chỉ là bọn hắn không rõ ràng lắm đã đến nơi nào.

Ba!

Bạch sắc quang tuyến đan thanfh tầng phòng ngự nội liễm, hai người đi tới.

Xoẹt xẹt!

Bên cạnh đột ngột sáng lên một đạo thiểm điện, đánh cho bùn đất nứt ra.

Mộ Dung Khuynh Thành trầm ngâm nói:

- Đoán không sai, nơi này có lẽ là Lôi Vực, chỉ có Lôi Vực Lôi Nguyên Khí mới nồng đậm như thế.

- Lôi Vực!

Diệp Trần cười khổ một tiếng, Cực Âm Chi Địa khoảng cách Lôi Vực có mấy trăm vạn dặm, thật đúng là một lộ trình xa xôi. Về phần tối cường chi vực tại Nam Phương Vực Quần này, Diệp Trần sớm có nghe thấy. Với hắn mà nói, lần này không đến, về sau cũng tới lịch lãm rèn luyện một lần, cho nên cũng không sao cả.

Mặt đất có chút chấn động, Diệp Trần quay đầu lại, nhìn thấy Bất Tử tế đàn dần dần chìm vào lòng đất, cho đến biến mất không thấy gì nữa.

- Diệp Trần, ta và ngươi đều mới tới Lôi Vực, không bằng đi dạo xung quanh một chút đi!

Mộ Dung Khuynh Thành cũng chưa có ý tứ muốn quay về, với tư cách là thiên tài cả Nam Trác Vực đều biết đến, nàng rất hy vọng có thể dạo chơi bốn phương, nhìn xem dưới gầm trời này đến cùng có bao nhiêu thiên tài lợi hại, thủy chung dừng lại ở chỗ nào đó thì rất bất lợi với việc tu luyện, ếch ngồi đáy giếng, há có thể biết được trời lớn bao nhiêu.

Diệp Trần gật đầu nói:

- Thật hợp ý ta.

Mục đích của hai người giống nhau, tùy tiện chọn một hướng rồi cất bước.

Trên đường, trải qua quan sát, hai ngươi mới biết nơi này là một trong tứ đại hiểm địa của Lôi Vực - Minh Lôi Phần, mức độ nguy hiểm của nó không hề kém Tinh Vực Hồ của Huyết Ma chiến trường là bao.

Đương nhiên, Minh Lôi Phần chỉ nguy hiểm đối với cường giả dưới Tinh Cực Cảnh cực hạn thôi, chiến lực đạt đến Tinh Cực Cảnh cực hạn, về cơ bản đã có thể hoành hành không úy kị ở Minh Lôi Phần rồi. Lúc Mộ Dung Khuynh Thành gặp Diệp Trần thì đã có thực lực Tinh Cực Cảnh cực hạn, về sau lại đạt được Ma Sát Thạch, cô đọng hình thức ban đầu của Vũ Hồn chiến lực lại càng tăng lên một bước. Sau này lại càng chuyển hóa hình thức ban đầu của Vũ Hồn thành hình thức ban đầu của Ma Hồn, cũng tiếp cận điểm tới hạn, cách Ma Hồn chính thức chỉ một chút nữa thôi, chiến lực mạnh mẽ tuyệt đối không kém đại năng Linh Hải Cảnh bình thường là bao, nếu đợi nàng tu luyện được Diệt Hồn Ba nữa thì cơ hồ có thể địch nổi với Diệp Trần lúc trước rồi.

Mà sự cường đại của Diệp Trần ngay cả chính hắn cũng không rõ lắm, Thiên Lôi Thiết, Kiếm Bộ, hình thức ban đầu của Vũ Hồn đạt đến cực hạn, tam đại thuộc tính kiếm ý, Phá Hư Chỉ. Bất luận lấy ra thứ gì cũng đều kinh thế hãi tục, càng không cần phải nói đến quyển thượng Bất Tử Chi Thân vừa mới đạt được.

Vô kinh vô hiểm ra khỏi Minh Lôi Phần, hai người tiến đến thành thị gần đó nhất.

Mười ngày sau, hai người đến Lôi Trạch thành vô cùng phồn hoa. Lôi Trạch thành và Lôi Trạch kiếm vẻn vẹn chỉ chênh nhau có một chữ, là trọng thành của đại quốc gia duy nhất ở Lôi Vực - Lôi Chi Đế Quốc.

- Lôi Vực không hổ là vực mạnh nhất của Nam Phương Vực Quần, chiến lực bình quân của thiên tài trẻ tuổi hơn xa Nam Trác Vực.

Mộ Dung Khuynh Thành có chút cảm khái nói.

Diệp Trần nói:

- Con người là một loài động vật quần cư, thủy chung chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, võ phong ở Lôi Vực không thể nghi ngờ là càng thêm cường thịnh so với Nam Trác Vực.

Trên đường đi, hai người thường xuyên nhìn thấy thiên tài tuổi đời không sai biệt lắm với bọn họ, bởi vì mỹ mạo của Mộ Dung Khuynh Thành nên thỉnh thoảng cũng có nhiều thiên tài trẻ tuổi đến gần, những người này không ai không phải là cường giả Tinh Cực Cảnh.

Từ trong miệng bọn hắn biết được, bọn hắn ở một khu vực thì còn có thể coi là nổi danh chứ nếu hỏi ở toàn bộ Lôi Vực thì nguyên một đám không dám nói gì cả. Họ nói không đến cảnh giới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ thì cẳn bản không thể nào so sánh được, xem như là đạt đến cảnh giới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cũng chỉ ở tầng chót thôi.

Việc này khiến cho Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành có chút im lặng.

Phải biết rằng ở Nam Trác Vực, những người trẻ tuổi dưới 30 có thể bước vào Tinh Cực Cảnh đã có thể dương danh rồi, mà đặt ở nơi đây thì cái gì cũng không phải.

Với tư cách là trọng thành của Lôi Chi Đế Quốc, lưu lượng người ở Lôi Trạch thành rất là kinh người. Ngày bình thường, những thiên tài của các quốc gia khác ở Lôi Vực thường xuyên xem nơi này là điểm tụ tập, mà võ giả vãng lai cũng kéo dài không dứt.

Phong Vũ Lâu, một trong ba đại tửu lâu của Lôi Trạch thành, nó cao năm tầng, mỗi tầng đều có thể dung nạp một lượng lớn khách nhân, là khu vực mà thiên tài trẻ tuổi và phú hào đệ tử thích qua lại nhất.

Đại đường tầng năm, bốn gã tuấn kiệt trẻ tuổi đang cao hứng đàm luận.

- Vừa nghe nói, ở Minh Lôi Phần phát sinh dị tượng, một quả cầu sét chừng trăm mét xuất thế, vọt lên đến không trung.

- Minh Lôi Phần đã là một trong tứ đại hiểm địa của Lôi Vực Tứ thì cũng nên có một ít chuyện huyền ảo mới phải.

- Khục, chúng ta ngàn dặm xa xôi đi vào Lôi Chi Đế Quốc, cũng không phải là để nói kỳ văn dị sự, hay là nói tới Vũ Đạo Trà Hội do Lôi Chi Công Chúa chủ trì đi! Đây chính là đại sự trọng yếu nhất của một đời tuổi trẻ ở Nam Phương Vực Quần, hai năm một lần, lần trước là Thiên Thư công tử chủ trì, lần này đến phiên Lôi Chi Công Chúa.

- Nói đúng lắm, nói chuyện Vũ Đạo Trà Hội đi.

- Những năm gần đây, Vũ Đạo Trà Hội càng ngày càng có sức ảnh hưởng, trước kia Vũ Đạo Trà Hội chỉ có thiên tài của Lôi Vực chúng ta và mấy vực xung quanh tham gia, nhưng theo thượng giới khai mở thì đã lan tràn đến toàn bộ Nam Phương Vực Quần, kể cả mấy vực gần đây của Nam Phương Vực Quần. Thiên tài của Nam Phương Vực Quần đều lấy tham dự Vũ Đạo Trà Hội làm vẻ vang.

- Đây là đương nhiên, ngươi cũng không nhìn xem hai lần Vũ Đạo Trà Hội gần đây là do ai chủ trì, Thiên Thư công tử và Lôi Chi Công Chúa ai cũng là nhân vật lãnh tụ của Nam Phương Vực Quần, thực lực thâm bất khả trắc, mặc dù không đạt đến Linh Hải Cảnh, nhưng đều đã từng đánh bại qua đại năng Linh Hải Cảnh.

Vị trí cửa sổ phía tây, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành thu hết lời nói của mấy ngươi kia vào tai.

Mộ Dung Khuynh Thành nói:

- Vũ Đạo Trà Hội ta đã từng nghe qua, bọn hắn nói không sai chút nào, vài năm gần đây Vũ Đạo Trà Hội càng ngày càng nổi tiếng. Nhất là từ sau khi Vũ Đạo Trà Hội lần trước được Thiên Thư công tử chủ trì thì Vũ Đạo Trà Hội liền trở thành điện đường cho đỉnh cấp thiên tài ở Nam Phương Vực Quần hội tụ. Mà người chủ trì lần này, Lôi Chi Công Chúa, cũng là thiên tài cùng nổi danh với Thiên Thư công tử, ở Nam Phương Vực Quần được xưng là một trong ngũ đại thiên tài.

Diệp Trần nhẹ nhấp một ngụm rượu, Lôi Chi Công Chúa hắn đã từng nghe Vương sư huynh của Long Thần Thiên Cung nói qua, nàng này có được Lôi Linh thể, tu luyện Lôi hệ chân nguyên chính là làm chơi ăn thật, tìm hiểu Lôi chi ý cảnh hoặc là lôi chi áo nghĩa so với thường nhân đều nhanh hơn gấp mấy lần, tu luyện một năm tương đương với người khác khổ tu mấy năm.

- Lần hai năm trước kia, chính là lúc phong quang của thiên tài Lôi Vực chúng ta, không biết lần này sẽ xuất hiện thiên tài nào đây.

Bốn người đàm luận rất là hào hứng, thanh âm dần lớn lên, vừa uống rượu, một bên vừa nói chuyện với nhau.

- Nếu chỉ đơn thuần số lượng và chất lượng thiên tài thì đương nhiên là Lôi Vực chúng ta đứng đầu rồi, bất quá vực của Thiên Thư công tử cũng không thể coi thường, còn hai ba vực khác cũng không hề rơi vào thế hạ phong, đuổi sát sau Lôi Vực. Những vực khác như Phiêu Miểu Tuyết Vực, Vân Lan Vực các loại đều có thể xuất hiện một ít thiên tài lợi hại, ngược lại Nam Trác Vực có vẻ thường xuyên bị xếp cuối, ở đó vẻn vẹn chỉ xuất hiện có một Tư Không Thánh. Thực lực của hắn tuy rằng không tệ, trong toàn bộ Nam Phương Vực Quần cũng có thể được xếp hạng, nhưng căn bản là không được xếp vào hạng đầu, thật không nghĩ đến hắn chính là thiên tài số một số hai của Nam Trác Vực.

- Hắc hắc, Lôi Vực chúng ta chỉ tùy tiện xuất ra một cao thủ tuyệt đỉnh đã có thể quét ngang Nam Trác Vực rồi, cho dù là mấy người ta và ngươi thì cũng có thể xưng hùng xưng bá ở Nam Trác Vực.

- Nam Trác Vực là đệ nhất đếm ngược cũng là tự nhiên, nhưng Hoành Lĩnh Vực kia cũng không khá hơn chút nào.

Một thanh niên ngồi ở gần bốn người nhịn không được, sắc mặt tái nhợt, hừ lạnh nói:

- Khẩu xuất cuồng ngôn! Bằng vào các ngươi cũng vọng tưởng đàm loạn về thiên hạ tài tuấn sao!

Nghe vậy, một người trong số đó lạnh nhạt nhìn sang, không cho là đúng nói:

- Xin chỉ giáo!

- Hoành Lĩnh Vực - Triệu Phong.

- Ha ha ha!

Nghe đối phương nói là Hoành Lĩnh Vực, bốn người cao giọng cười lớn.

- Theo ta được biết, Hoành Lĩnh Vực cũng chỉ có Lãnh Nguyệt Thương và Tái Tinh Phong là hơi lợi hại một chút, Triệu Phong ngươi là người phương nào, không cần phải ra tự bêu xấu đâu.

Mấy người này căn bản không hề cho Triệu Phong mặt mũi.

- Nói miệng thì có gì lợi hại, các người dám đánh cùng ta một trận không.

Triệu Phong xoay mình đứng người lên, quát.

- Có gì không dám, chỉ là đao kiếm vô tình, bị ta đánh thương thì cũng chỉ đáng đời ngươi thôi.

Một tuấn kiệt trẻ tuổi thân mang hoàng y cũng đứng dậy, âm thanh lạnh lùng nói.

- Lĩnh giáo cao chiêu!

Vũ khí của Triệu Phong là một cây thiết thương, chân nguyên quán chú vào trong đó, thiết thương quét ngang mà ra, thương mang hóa thành một đầu cự lang gào thét đánh về phía đối phương.

- Toái!

Hoàng y thanh niên ngay cả vũ khí cũng không rút ra, tay phải cách không chụp một trảo, thương mang hóa thành cự lang đơn giản liền bị bóp ở cổ, ầm ầm bạo toái.

- Trở về!

Tay phải chuyển một vòng, thương mang bạo toái giống như ngàn vạn tinh điểm, lấy một tốc độ cực nhanh bắn ngược lại.

Đinh đinh đang đang!

Hỏa tinh văng khắp nơi, Triệu Phong nắm lấy thiết thương thổ huyết bay ngược về sau, một đường mạnh mẽ đâm tới, vách tường của tầng năm tửu lâu cũng bị phá vỡ, ngã xuống đường phố.

- Không chịu nổi một kích.

Hoàng y thanh niên bĩu môi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.