Quả nhiên, lúc Diệp Trần tới gần Âm Ma Tông, Âm Ma Tông liền thanh tỉnh lại.
- Không!
Âm Ma Tông hét lớn một tiếng, giơ hữu chưởng ra, xuất ra một đạo đao mang răng cưa, hung hăng chém về phía Diệp Trần, trong lúc sinh tử, tiềm lực hắn bạo phát ra, một chưởng này so với thời kì đỉnh phong của hắn thì càng cường hãn hơn, không gian sóng vân điên cuồng vặn vẹo.
- Ta nói rồi, ta có thể khiến ngươi té ngã lần thứ nhất, thì cũng có thể khiến ngươi té ngã lần thứ hai, về phần lần thứ ba, đã không có nữa.
Diệp Trần mặt không đổi sắc, gia tăng tốc độ Lôi Kiếp kiếm đâm tới, sử tới kiếm chiêu mộc chi áo nghĩa, Sinh Sinh Bất Tức.
Phốc!
Âm Ma Tông vừa thi triển Âm Ma Trảm ra được một nửa, trán hắn liền bị xuyên thủng, con ngươi trợn trừng, căng ra hết cỡ, tựa hồ không tin mình cứ như vậy mà chết.
Xuất ra Lôi Kiếp kiếm, Diệp Trần chuyển thân, lăng không lướt về hướng Ưng Yêu ngoài trăm mét.
Âm Ma Tông trước khi chết, rống to một tiếng làm Ưng Yêu tỉnh táo lại, phát hiện Diệp Trần đang tiến về phía mình, hét lên một tiếng, phất đôi cánh lên, hòng đào thoát.
- Kim Chi Liên Y!
Trường kiếm trong tay Diệp Trần giương lên, bảy tám đạo kim sắc kiếm khí khuếch tán ra ngoài, tán loạn trên bầu trời.
Phốc! Phốc! Phốc!
Mặc dù tốc độ Ưng Yêu rất nhanh, nhưng nhanh hơn nữa cũng không bằng tốc độ kiếm khí, lưng, đuôi và cánh trái hắn đều trúng một kiếm, đâm thẳng vào thân thể cứng như sắt thép của nó, huyết thủy đỏ tươi vương vãi đầy trời, thân hình lảo đảo suýt nữa rơi xuống.
- Ta liều mạng với ngươi!
Cánh trái bị thương, tốc độ Ưng Yêu đại giảm, hắn xoay người, phất cánh phải một cái, nguyệt phong nhận phô thiên cái địa chém về phía Diệp Trần.
- Kiếm Bộ!
Diệp Trần giống như một đạo kiếm quang khúc chiết, xuyên qua phong nhận chi chít, gặp phải nơi không có khe hở, liền xuất ra một kiếm, trực tiếp phá vỡ.
- Phong Hỏa Đan!
Ưng Yêu thấy Phong nhận của mình không làm gì được Diệp Trần, trên mặt hắn lộ vẻ dữ tợn, há mỏ nhọn ra, phun ra một viên bảo châu thanh hồng sắc, viên bảo châu này hấp thu uy lực của gió, biến hình, hỏa diễm đỏ bừng và gió xanh đan vào, kích thích lẫn nhau, uy lực tăng lên gấp đôi, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, đánh về hướng Diệp Trần.
- Cái gì, nội đan!
Diệp Trần thất kinh.
Yêu thú khi dưới cửu cấp, bên trong cơ thể sẽ có nội đan, nội đan cũng chính là căn cơ của chúng, tương đương với đan điền của loài người, bên trong chứa đựng toàn bộ yêu lực của chúng.
Yêu thú cấp chín trở xuống thì không cách nào xuất nội đan của mình ra ngoài để tấn công địch nhân, chỉ có một số yêu thú có thiên phú về phương diện này mới có thể làm được, nhưng không phải lúc sinh tử quan đầu, bọn chúng sẽ không dám làm, vì nếu như nội đan bị hủy, tu vi tối thiểu sẽ tổn thất một nửa, phi thường hung hiểm.
Nhưng sau khi yêu thú tiến vào cấp chín, nội đan cũng sẽ bị luyện hóa, biến thành yêu lực hải, giống như loài người khi tiến nhập vào Linh Hải Cảnh, đan điền tối trọng yếu trong người trực tiếp biến thành chân vô hải, mặc dù tên của hai cái khác nhau, nhưng về nguyên lý căn bản thì giống nhau.
Hắn thật sự không nghĩ tới, bên trong cơ thể Ưng Yêu còn có một viên nội đan mang thuộc tính hỏa.
Phải biết rằng sử dụng nội đan tấn công địch nhân là công kích mạnh nhất của yêu thú, đại biểu cho chúng đã quyết liều mạng, có thể nghĩ, lực công kích nhất định tăng lên một bậc lớn.
Hít sâu một hơi, thân thể Diệp Trần lăng không, xuất ra hơn mười đạo kiếm khí màu vàng, tấn công Phong Hỏa đan khổng lồ đang lượn lờ bên trên.
Viên nội đan này không thể phá vỡ, dù Diệp Trần đã thi triển ra công kích mạnh nhất cũng không cách nào phá hủy được nó, tối đã cũng chỉ làm giảm tốc độ của nó mà thôi.
Trên khuôn mặt Ưng Yêu lộ ra thần sắc ngưng trọng, thống khổ, Phong Hỏa Đan và linh hồn nó tương liên, là một phần của thân thể nó, Phong Hỏa đan gặp phải công kích kịch liệt, nó cũng không dễ chịu gì, hơn nữa, nội đan này tương đương với một phần ba tu vi của nó, tu vi này là bổn mạng tu vi, hao tổn một điểm thì rất lâu sau mới có thể tu bổ lại, không đơn giản chỉ là tu bổ yêu lực thông thường.
- Hừ, Phong Hỏa đan vừa xuất ra, cho dù là lão đại Hùng Phách cũng không phải là đối thủ.
Ưng Yêu vốn rất tự ngạo, mặc dù địa vị nó ở Vạn Hùng sơn không bằng Hùng Phách, nhưng đó là dưới tình huống nó không lật ra con bài tẩy lớn nhất của mình, nó biết rõ con bài tẩy này, là lá bùa hộ mạng của nó, thời khắc nguy hiểm mấu chốt có thể cứu mình một mạng, chưa từng xuất ra bao giờ, cho nên chưa một ai từng thấy.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.xyzVề phần Phong Hỏa đan này cũng không phải là năng lực thiên phú của nó, là do tu luyện một loại bí pháp yêu thú mà ra, môn bí pháp này có thể tăng tiến tu vi của nó khi tăng đến cấp chín, phân liệt nội đan bên trong cơ thể, một phần nội đan hóa thành yêu lực hải, một phần nội đan thì giữ vững nguyên dạng, qua nhiều năm, nó chỉ dùng ba lần, lần đầu tiên là lúc đối đầu với một yêu thú lợi hại, cuối cùng xuất ra giết chết đối phương, lần thứ hai là sử dụng lúc Thiên Cầm Tông thu phục nó, và trước mắt chính là lần thứ ba.
Phong Hỏa đan chứa đựng một phần ba tu vi của nó, một khi xuất ra tấn công địch nhân, so sánh với công kích lợi hại nhất của nó thì còn mạnh hơn gấp đôi.
Oanh oanh oanh oanh…
Phong Hỏa đan không ngừng va chạm cùng Diệp Trần, phong hỏa tràn ngập nửa chân trời, núi đá cũng bị nóng chảy ra, hóa thành nham tương màu đỏ.
- Tiểu tử này lại sở hữu một đầu Thực Mộng Lang, khó trách dám khẩu xuất cuồng ngôn.
Bên ngoài mấy dặm, Thiên Cầm Tông phe phẩy đôi cánh năm màu của mình, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Diệp Trần và Thực Mộng Lang.
Chiến lực Thực Mộng Lang mặc dù không bằng yêu thú có tư chất thượng phẩm đỉnh tiêm, nhưng luận trình độ, tuyệt không chút thua kém, phụ trợ đối với nhân loại còn trên rất nhiều yêu thú khác, nó tuyệt đối là một trong những yêu thú hiếm có, từ xưa đến nay số lượng vô cùng ít, nhìn Thực Mộng Lang, trên mặt Thiên Cầm Tông lộ lên vẻ tham lam, trong lúc nhất thời không muốn rời đi, có ý tứ làm ngư ông đắc lợi.
- Uy lực Phong hỏa đan của Ưng yêu này không thể coi thường, cho dù không thể chống lại được tiểu tử này, nhưng tối thiểu cũng làm tiêu hao tinh lực của hắn, ta phải nghĩ biện pháp cướp đoạt Thực Mộng Lang mới được.
Hống!
Nhưng vào lúc này, một trận âm thanh kinh thiên động địa vang lên, lấy Hùng Phách làm trung tâm, sóng gợn khuếch tán ra không gian chung quanh, cả vùng đất vỡ tung tóe.