Về phần dung nhập Khoái chi áo nghĩa vào trong Sinh Sinh Bất Tức, là ý nghĩ mấy tháng trước đây, Diệp Trần có thể cảm giác, Khoái chi áo nghĩa đơn thuần, tựa hồ cũng không có bao nhiêu tác dụng, kiếm của ngươi có nhanh như thế nào, không thể phá vỡ, cũng chỉ là vô dụng, mà dung nhập Khoái chi áo nghĩa vào trong Sinh Sinh Bất Tức, ý nghĩa không giống với lúc trước, uy lực Sinh Sinh Bất Tức không tầm thường, tốc độ cũng cực nhanh, lại có thể không ngừng gia tăng, nếu sáp nhập vào Khoái chi áo nghĩa, không những nhanh hơn mà uy lực còn mạnh hơn rất nhiều.
May là linh hồn Diệp Trần phi thường cường đại, Khoái chi áo nghĩa bực này vô cùng hư vô mờ mịt, hắn cũng chỉ là tiện tay tu luyện, nếu không thì bước đầu dung nhập Khoái chi áo nghĩa vào Sinh Sinh Bất Tức, không biết sẽ khó khăn như thế nào.
- Trước kia, ta nghĩ rằng Mộc chi áo nghĩa và Khoái chi áo nghĩa không liên hệ với nhau, bây giờ nhìn lại, đúng là có quan hệ, Mộc chi áo nghĩa là áo nghĩa sinh trưởng của thực vật, mà thực vật sinh trưởng, tự nhiên có nhanh có chậm, không thể nào nháy mắt vụt lớn lên được.
Ở một nơi cách Mộ Dung gia tộc không xa, một đoàn lưu quang bay tới, người cầm đầu thân vận ngân y, lưng đeo ngân giao trường thương.
Cảm nhận được khí tức bức nhân, Mộ Dung gia tộc sôi trào lên, cơ hồ trong nháy mắt, mười mấy tên đại năng Linh Hải Cảnh phóng lên cao nghênh tiếp.
- Người tới là người phương nào?
Người vừa lên tiếng là Mộ Dung Vũ, trưởng lão Mộ Dung gia tộc, cũng là thúc thúc của Mộ Dung Khuynh Thành.
Một người bên cạnh Bắc Minh Huy cao giọng nói:
- Diệp Trần có ở chỗ này không?
Mộ Dung Vũ nhíu mày, đáp.
- Các ngươi tìm hắn có chuyện gì? Hắn đang tu luyện.
Thỉnh thoảng Diệp Trần tới Mộ Dung gia tộc, lần này cũng đúng lúc hắn đến.
- Nga, nếu hắn ở đây, vậy hãy chuyển lời cho hắn, để hắn ra nghênh chiến.
- Nghênh chiến, nghênh chiến với ai?
Mộ Dung Vũ cũng không có vẻ gì là ngoài ý muốn, thành danh đã lâu, tự nhiên sẽ có nhiều người tới trước cửa khiêu chiến, trong lúc vô ý, ánh mắt của hắn tập trung lên thanh niên vận ngân y.
- Là ta.
Ngân y thanh niên thản nhiên nói.
- Ngươi là...
- Bắc Minh Huy!
Lúc này, rất nhiều người Mộ Dung gia tộc cũng đi ra, bao gồm tộc trưởng Mộ Dung Chỉ Thủy Mộ Dung gia tộc, Tô Như Tuệ và Mộ Dung Khuynh Thành, tiếng nghị luận ầm ĩ vang lên.
- Cái gì, Bắc Minh Huy? Hắn chính là Bắc Minh Huy.
- Ngân y ngân quan, ngân giao trường thương, đích thị là Bắc Minh Huy rồi, không nghĩ hắn lại chạy tới, cố ý khiêu chiến với Diệp thiếu hiệp.
- Quá không tự lượng sức, Diệp thiếu hiệp thành danh đã lâu, ngay cả Độc Cô Tuyệt cũng không dám khiêu chiến, hắn bất quá chỉ là thành danh gần đây mà thôi, ngay cả Lam Tà Tình mà hắn đánh bại, cũng là bại tướng dưới tay Diệp thiếu hiệp, hắn có tư cách gì để cuồng vọng như vậy.
- Nói khiêu chiến là khiêu chiến, hắn nghĩ Diệp thiếu hiệp là đá mài của hắn à.
Danh tự Bắc Minh Huy này đúng là làm cho mọi người trong Mộ Dung gia tộc rung động, dù sao có thể đuổi giết Lam Tà Tình về tông môn, người bình thường không thể làm được, nhưng phải xem hắn đối đầu với ai, nếu hắn đi khiêu chiến Độc Cô Tuyệt thì không ai nói gì, đằng này, khiêu chiến Diệp Trần, đúng là cuồng vọng.
Trên một ngọn núi cao chót vót ngoài mấy dặm, Sở Trung Thiên nhìn tình hình bên này, tự nhủ:
- Nhìn bộ dáng, Diệp Trần hẳn là ở chỗ này, cũng không biết hắn có tiếp nhận lời khiêu chiến không, ta nghĩ là nên chấp nhận, Bắc Minh Huy này hùng hùng hổ hổ, sẽ không rời đi đơn giản như vậy.
- Thế nào, Diệp Trần không dám ra ứng chiến sao?
Một gã cao thủ bên trái Bắc Minh Huy châm chọc.
Nghe vậy, Mộ Dung Chỉ Thủy đi ra, thoáng đánh giá Bắc Minh Huy và những người phía sau hắn một phát, nói:
- Tại hạ là Mộ Dung Chỉ Thủy, gia chủ Mộ Dung gia tộc, Bắc thiếu hiệp, ngươi muốn khiêu chiến Diệp Trần, sao không hẹn thời gian trước, trước mắt Diệp Trần đang tu luyện, không có thời gian ứng chiến, mặt khác, hắn có nguyện ý tiếp nhận ứng chiến hay không, ta cũng không biết, hơn nữa, giờ đã là buổi trưa, có lẽ cũng muộn rồi.
Bắc Minh Huy hừ lạnh một tiếng, đáp:
- Thời gian của hắn quý giá, vậy thời gian của ta không quý giá sao? Hay là cứ gọi hắn ra, xem hắn có tiếp nhận ứng chiến với ta hay không.
Sắc mặt Mộ Dung Chỉ Thủy hơi trầm xuống, nói:
- Bắc thiếu hiệp, nếu như tin tức ta nghe được không lầm, thì ngươi mới chỉ thành danh vài tháng a! Ngươi đánh bại Lam Tà Tình, nhưng hắn cũng là bại tướng của Diệp Trần, nếu ngươi cho rằng có thể đánh bại hắn, thì có thể đánh một trận với Diệp Trần, như vậy ta e ngươi phải thất vọng rồi.
Ánh mắt Bắc Minh Huy híp lại.
- Ý của ngươi là, thực lực của ta không đủ để khiêu chiến với Diệp Trần?
- Bắc thiếu hiệp, ngươi cũng biết đấy, trước giờ Diệp Trần chưa bao giờ sợ hãi lời khiêu chiến nào, luận giá trị, nếu chiến đấu mà không có giá trị, hắn không có hứng thú gì, hiện tại, hắn nếu ngừng trệ tu luyện lại, đối với hắn mà nói thì cái được không bù đủ cái mất.
Diệp Trần là con rể tương lai của mình, Mộ Dung Chỉ Thủy tự nhiên sẽ ra mặt cho Diệp Trần, hắn cũng không muốn con rể mình tham chiến vào cái gọi là miêu cẩu chi chiến kia, chỉ làm phí sức con rể hắn.
- Ha ha!
Bắc Minh Huy cười nhạt, tự nhủ:
- Thực lực hắn xem ra cũng không mạnh bao nhiêu, hôm nay không cách nào gặp Diệp Trần, cũng được, trước tiên khiêu chiến với người khác, cho bọn hắn biết, thực lực của mình như thế nào.
- Ngươi nếu có thể đỡ được một thương của ta, ta không nói hai lời, lập tức rời đi, nhưng nếu không đỡ được, vậy hãy gọi Diệp Trần ra!
Bắc Minh Huy lấy ngân giao trường thương sau lưng ra, giơ cao lên.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL- Một chiêu!
Chân mày Mộ Dung Chỉ Thủy cau lại, hắn mặc dù không phải là Tông sư đứng đầu, nhưng cũng không phải không thể đỡ được một chiêu, bất quá, vì phòng ngừa vạn nhất, Mộ Dung Chỉ Thủy ma hóa hai cánh tay của mình, Ma khí mênh mông phóng lên cao, kình khí hùng hồn.
- Thiên Nhai!
Trong miệng Bắc Minh Huy chậm rãi phát ra hai chữ, tay phải nắm chuôi ngân giao trường thương, dùng tốc độ cực nhanh đâm tới Mộ Dung Chỉ Thủy.
- Phụ thân, cẩn thận!
Chân mày Mộ Dung Khuynh Thành lộ ra nét kinh hoàng, cánh dơi màu đen sau lưng mở rộng ra với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, thân hình lóe lên, xông tới.
Đáng tiếc vẫn chậm một bước.
Phanh!
Trên mặt Mộ Dung Chỉ Thủy hiện lên vẻ ngạc nhiên, bay rớt ra ngoài, trên ngực hắn tách ra một đạo vòng tròn khí lãng, trung tâm khí lãng là một điểm, một điểm máu nhỏ nhất.
Đàn!
Mộ Dung Khuynh Thành xuất hiện phía trước Mộ Dung Chỉ Thủy, dùng tốc độ cực nhanh, giống như thuấn di, tàn ảnh nàng kéo dài sau lưng, trông rất sống động.