Phía trước đại môn bảo điện đang có rất nhiều người, đều là đỉnh tiêm thanh niên cao thủ tiếng tăm lẫy lừng Chân Linh đại lục, ví dụ Độc Cô Tuyệt, Bắc Minh Huy, Đạm Đài Minh Nguyệt, Lâm Thiên, Lam Tà Tình vân vân.
Soạt soạt soạt...
Từng đường thân ảnh bay đến, có thanh niên ngũ cự đầu, có một số thanh niên cao thủ không tiếng tăm nhưng thực lực đáng sợ dị thường, giống như Bắc Minh Huy, lúc mới đến Thiên Võ Vực, chẳng ai biết hắn là ai, mặc dù bản thân có thực lực.
Nhìn thấy nhiều cao thủ như vậy, bọn Lâm Thiên hơi biến sắc, thanh niên ngũ cự đầu không nói, ở đâu ra nhiều đỉnh tiêm thanh niên cao thủ như vậy, một số đến chúng cũng chưa từng gặp qua, đúng là Chân Linh đại lục không phải nơi đơn giản, cao thủ ẩn tàng không biết bao nhiêu.
Chúng nhân đều ở bên ngoài, chưa ai dám vào bảo điện.
Không phải họ không muốn vào, bên ngoài bảo điện, phủ một tầng quang tráo cứng rắn như thuỷ tinh lục sắc, tầng quang tráo này cực kì dày dặn, chỉ sợ không dễ công phá.
Cười lạnh một tiếng, Kiếm chi tông Lục Thiếu Du động thủ trước, bảo kiếm vừa xuất vỏ, kiếm khí tung hoành, cắt lên quang tráo lục sắc, quang tráo lục sắc không phát ra bất cứ dị hưởng nào, từng tia ti tuyến lục sắc mền mại bắn ra từ trên quang tráo, quần lấy kiếm khí, kiếm khí mặc dù rất sắc, cắt vụn ti tuyến lục sắc, nhưng tu tuyến lục sắc vẫn không ngừng mọc ra từ bề mặt quang tráo, có lẽ chiêu này không hiệu quả.
Bạch Vô Tuyết mặt không biến sắc, lên tiếng nói:
- Cái này là bảo điện cấm chế, chỉ có phá được cấm chế mới vào được bảo điện, mọi người cùng xuất thủ.
Nói đoạn, Bạch Vô Tuyết phát ra một chưởng, chưởng kình cuồn cuộn trực tiếp đập lên quang tráo lục sắc, nhất thời, vô số ti tuyến lục sắc lao lên trung hoà chưởng kình, khiến chưởng kình mất đi năm sáu phần hiệu quả.
Có Lục Tiểu Du và Bạch Vô Tuyết xuất thủ, những người khác không còn do dự nữa, lần lượt thi triển võ học, tấn công quang tráo, đương nhiên, không ai động dụng sát chiêu, sát chiêu là con át chủ bài, không cần dùng thì không nên dùng, hơn nữa thế giới tầng thứ tư không có nguyên khí, chân nguyên tiêu hao phần nào bớt phần ấy, nếu dùng đơn dược bổ sung không duy trì được lâu, còn dễ giảm độ tinh thuần của chân nguyên.
Lúc Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đến, ở đây đã có hơn hai mươi người, trừ thanh niên ngũ cự đầu và mười lăm mười sáu người bên Độc Cô Tuyệt, những người còn lại hắn không quen, nhưng nhìn cách họ tấn công bảo điện cấm chế, hình như không hề thua kém Lâm Thiên, Lam Tà Tình, có mấy người thậm chí còn mạnh hơn.
Thấy hai người Diệp Trần đến, không ít người quay đầu nhìn, Yến Phượng Phượng và Sở Trung Thiên cũng nằm trong số đó. Yến Phượng Phượng gật đầu chào hỏi Diệp Trần rồi tiếp tục đánh bảo điện cấm chế.
- Chúng ta cũng công kích.
Diệp Trần rút Hoàng kim kiếm, phát ra một đường kiếm khí tấn công lục sắc quang tráo, Mộ Dung Khuynh Thành theo sát phía sau, đánh ra một quyền.
Thịch thịch thịch thịch thịch...
Hơn hai mươi người người tề tâm hợp lực công phá lục sắc quang tráo, lục sắc quang tráo rung nhẹ, bề mặt gợn sóng lăn tăn.
Nhưng, lục sắc quang tráo vẫn rất chắc chắn, xem ra nó còn có thể kiên trì một thời gian nữa.
Chúng nhân đầu tiên còn tưởng không lãng phí chân nguyên, chỉ là theo sự chuyển dời của thời gian, họ bắt đầu hiểu ra, cứ tiếp tục thế này, chỉ lãng phí chân nguyên của mình mà thôi, chi bằng liên thủ phát xuất tuyệt chiêu, một đòn công phá lục sắc quang tráo.
Lúc này, người đứng ra lại là Bạch Vô Tuyết, hắn lên tiếng nói:
- Tình hình bây giờ mọi người đều hiểu, không liên thủ xuất tuyệt chiêu, chỉ sợ hôm nay không phá nổi cấm chế, thế này, ta đếm đến ba, mọi người tề tâm hợp lực, phát xuất tuyệt chiêu, không ai có ý kiến gì chứ.
- Ta đồng ý.
- Ta không ý kiến.
- Cứ làm như ngươi nói.
Những lời này của Bạch Vô Tuyết rõ ràng rất được mọi người tán thành.
Nghe vậy, Bạch Vô Tuyết gật gật đầu,
- Được rồi, mọi người bắt đầu chuẩn bị, một!
- Hai!
- Ba!
Sau con số ba, hơn hai mươi người tự phát xuất tuyệt chiêu, bên ngoài cơ thể Bạch Vô Tuyết xuất hiện một cây cổ thụ khổng lồ, cây cổ thụ chỉ có một chạc, chạc cây đại phóng lục quang, giống như một chiếc gai lớn, hung hăng đâm lên lục sắc quang tráo, bạo phát lục mang chói mắt.
Hạ Hầu Tôn tay cả hai tay cùng thi triển tuệ tinh chỉ, hai đường chỉ kình hình cây nấm bắn ra, mang theo một cái đuôi sáng rực, đánh lên lục sắc quang tráo.
Lục Thiếu Du hít một hơi thật sâu, phát liền bốn bốn mười sáu kiếm, mỗi một kiếm đều đủ phá sơn đoạn nhạc, hợp lại thanh thế cực lớn, kiếm cương tung hoành ngang dọc.
Tiêu Sở Hà hai tay giữ kiếm, hét khẽ một tiếng, cơ bắp trên hai cánh tay bạo trướng, một đao chém lên lục sắc quang tráo với khí thế nứt biển.
Thần sa công chúa thần bí trường phát phi vũ, khuôn mặt lạnh lùng không có một tia tình cảm đánh lên ra thần sa quyền kình, hung hãn khó hiểu. ( trường phát phi vũ: tóc dài tung bay)
Mặc dù đứng ngoài cùng nhưng Diệp Trần không hề có ý qua loa qua chuyện, đương nhiên, hắn cũng không thi triển đòn sát thủ, mà dùng Kim diệu chấn sát kiếm, một khối kiếm khí kim sắc phi trảm, mãnh liệt chém lên lục sắc quang tráo, phá tan lục sắc ti tuyến.
Mộ Dung Khuynh Thành trừ Thiên ma chỉ, không còn đòn sát thủ nào lợi hại hơn, Thiên ma chỉ sẽ tiêu hao năng lực thiên phú của nàng, đương nhiên không cần lãng phí ở đây, chỉ cần bổ ra một đòn chưởng đao, đao kình hắc sắc phối hợp với Diệp Trần, công phá lục sắc quang tráo. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLVề phần những người khác, lần lượt thi triển tuyệt học, liên thủ phát động công thế, trong đó Yến Phượng Phượng, Độc Cô Tuyệt, Đạm Đài Minh Nguyệt và Bắc Minh Huy là nổi bật nhất, các cao thủ không quen cũng có hai ba nhân vật lợi hại.
Ầm ầm!
Hơn hai mươi người liên thủ phát xuất tuyệt chiêu, uy lực cực đại, nói một cách không khoa trương, nửa bước vương giả cũng phải tạm thời tránh mặt, không dám liều lĩnh, nhất thời, lục sắc quang tráo rung động kịch liệt, vặn vẹo điên cuồng, sau một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, lục sắc quang tráo ầm ầm tan rã, biến thành hư vô.
- Công phá!
Thấy lục sắc quang tráo vỡ, chúng nhân thần tình nhẹ nhõm.
Chiu!
Hạ Hầu Tôn động tác nhanh nhất, lục sắc quang tráo vừa vỡ, cả người hoá thành một đường kim quang, bắn về phía bảo điện đại môn.
Có Hạ Hầu Tôn đi đầu, chí ít gần một nửa số người không cần suy nghĩ, thôi động chân nguyên, hoá thành lưu quang bay đi.
Ong! Ong! Ong! Đúng lúc này, hư không phía trước bảo điện, đột nhiên huyễn hoá ra sáu khối tinh bảo quang cầu, tinh bảo quang cầu xếp thành một hàng, sau một rung động khẽ, kích phát ra những đường khí nhận tinh bảo sắc, sáu quang cầu liên hợp lại, số lượng khí nhận kích phá cực nhiều, chi chít trên trời.