Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 775: Sự cường thế của Độc Cô Tuyệt (hạ)



- Độc Cô Tuyệt, đánh bại hắn.

Mọi người rống to lên.

Bên cạnh Lục Thiếu Du, Bạch Vô Tuyết khen:

- Không hổ là một trong yêu nghiệt, biên độ tiến bộ không phải người bình thường có thể sánh được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Trên Tông Sư Bảng, Bạch Vô Tuyết tuy rằng xếp thứ tư, Độc Cô Tuyệt xếp thứ hai, nhưng nếu toàn lực đánh một trận thì Bạch Vô Tuyết chưa chắc sẽ bại bởi Độc Cô Tuyệt, chỉ là rất rõ ràng, Độc Cô Tuyệt lại mạnh lên, không phải chỉ nửa lần hay một lần, đao pháp tiện tay niết ra, vô cùng thuần thục.

- Diệp Trần, ngươi nói bọn hắn bao nhiêu chiêu phân thắng bại?

Mộ Dung Khuynh Thành hỏi Diệp Trần.

Diệp Trần trầm ngâm trong chốc lát, nói ra:

- Ngoài ba trăm chiêu! Người thắng, hơn phân nửa là Độc Cô Tuyệt.

- Ngươi coi trọng Độc Cô Tuyệt?

- Tuyệt vọng đao ý rất khó khống chế, Độc Cô Tuyệt có thể nội liễm nó, chỉ bộc phát ra một sát na lúc công kích, chứng minh cảnh giới của hắn lại tăng lên rồi.

- Ân, đúng là có chút không giống.

Mộ Dung Khuynh Thành khẽ gật đầu.

- Xuất ra sát chiêu của ngươi đi! Bằng không, ngươi sẽ thất bại vô cùng thảm.

Độc Cô Tuyệt cường thế vô cùng, Cổ Liệt cũng đã bắt đầu bị hắn ảnh hưởng, việc này lúc trước đúng là không thể nào tưởng tượng được, phương thức xuất hiện của người tên Cổ Liệt thật quá bá đạo, ba đao đánh bại Sở Trung Thiên vốn lực phòng ngự số một số hai.

- Cổ huynh, đánh bại hắn cho ta.

Thải y nữ tử hô to lên, rất là khó chịu.

Cổ Liệt không có tâm tư nào quản thải y nữ tử, sự cường đại của Độc Cô Tuyệt, còn nằm ngoài dự đoán của hắn, hắn có loại cảm giác như đang giao thủ với Liễu Vô Kiếm, khắp nơi bị động.

- Luyện Ngục Trảm!

Tinh khí thần tập trung cao độ, Cổ Liệt phi thân lên, một đao lăng không đánh xuống, đao khí màu xám nối thông Thiên địa, tàn nhẫn bá tuyệt.

- Tốt!

Độc Cô Tuyệt không lùi không tránh, bảo đao dài nhỏ trong tay chém tới, khí tức tuyệt vọn bộc phát, khiến bầu trời đều trở nên phù bạch.

Oanh!

Độc Cô Tuyệt rơi xuống, bàn chân lên trên hồ nước, rung động thoáng một chút.

Mà Cổ Liệt thì lăng không lộn mấy vòng, lảo đảo rơi xuống một ngọn núi.

Một chiêu này, Độc Cô Tuyệt hơn một chút.

- Bá tuyệt nhị thập tứ đao!

Cảm thấy sát chiêu đối bính hơi thua một tia, Cổ Liệt một cước đạp nát ngọn núi, thân hình lóe lên, ngay lập tức đi đến trước người Độc Cô Tuyệt, một đao lại một đao chém tới, lựa chọn cận chiến.

Bang bang bang bang...

Độc Cô Tuyệt há có thể sợ hắn, vung đao đón đánh.

Trên hồ nước, trên bầu trời, khắp nơi đều là ánh đao lập loè, khí kình bạo tạc, thân hình của hai người triệt để nhìn không thấy, phảng phất trốn vào trong hư không.

Cờ- rắc!

Từng đạo đao khí lộ ra ngoài, bốn phía Cửu Long Hồ hoàn toàn thay đổi.

- Đối công thật nhanh, quyết đấu giữa đao khách và đao khách so với trong tưởng tượng càng thêm nhiệt huyết sôi trào.

- Quá mạnh mẽ, chúng ta đi lên, chỉ sợ ngay cả bóng ngươi cũng không thấy đã bị miểu sát rồi.

Nghe mọi người nghị luận, Thải Y nữ tử nhíu mày, nàng nguyên lai tưởng rằng Chân Linh đại lục không có cao thủ gì, sớm đã xuống dốc, nhưng sự xuất hiện của Độc Cô Tuyệt, phảng phất một bả khoái đao, chặt đứt lòng tin của nàng với Cổ Liệt, Độc Cô Tuyệt này, thật sự rất mạnh, cũng không biết từ đâu đến nữa.

- Tuyệt Vọng Nhất Đao!

Đồng tử của Độc Cô Tuyệt bắt đầu trở nên sâm bạch, chém ra một đao, tuyệt vọng khí tức tụ thành một đường, nương theo đao khí đánh về phía Cổ Liệt.

- Không tốt!

Cổ Liệt tự nhận là đao tốc rất nhanh, nhưng Độc Cô Tuyệt vậy mà so với hắn còn nhanh hơn một tia, vội vàng cử động đao phong ngăn cản, trọng tâm giảm xuống.

BOANG...!

Tia lửa chói mắt bắn ra, Cổ Liệt hai châm giẫm lên hồ nước trượt ra ngoài, quần áo vỡ tan.

- Tuyệt vọng chi hồ!

Độc Cô Tuyệt đắc thế không buông, đao khí càng tăng lên, bổ ra một cái ảo ảnh yêu hồ, ảo ảnh yêu hồ hình tượng dữ tợn, răng nhọn rậm rạp, khí tức tuyệt vọng vô cùng đầm đặc, một ngụm cắn hướng Cổ Liệt.

- Thiên Tuyệt Bá đao.

Trên ót nổi gân xanh, Cổ Liệt giận dữ quát một tiếng, khí tức hung mãnh bộc phát, cả người tựa hồ biến thành một cự nhân, hai tay cầm đao dùng sức chém ra.

Hổn hển!

Đao mang thê lương trảm lên ảo ảnh yêu hồ.

Rống!

Ảo ảnh yêu hồ bị bổ vỡ trước, há miệng phun ra một cột sáng thảm bạch sắc, đánh trung hộ thể Chân Nguyên của Cổ Liệt, chỉ nghe cờ- rắc một tiếng, hộ thể Chân Nguyên của Cổ Liệt ngay lập tức bị nghiền nát, há mồm nhổ ra một ngụm máu tươi, không tự chủ được bay rớt ra ngoài, ngã xuống ven hồ nước.

Cổ Liệt thất bại, thua ở trên tay Độc Cô Tuyệt, từ đầu tới cuối cũng không chiếm được thượng phong, một tia cũng không có, sự cường thế của Độc Cô Tuyệt, khiến tất cả mọi người khiếp sợ, ngay cả Liễu Vô Kiếm cũng có chút nhíu mày, cảm thấy Độc Cô Tuyệt khó đối phó, không phải những người khác có thể sánh được.

- Nguyên lai Chân Linh đại lục lợi hại nhất chính là hắn, đại lục Kiếm Tông kia, chỉ là có tiếng không có miếng mà thôi.

Thải y nữ tử nói ra.

- Thú vị, đánh bại tất cả thiên tài của Chân Linh đại lục là mục tiêu lần này đến đây của ta, nhưng nếu như đánh bại không tốn chút công sức nào, cũng quá không có ý nghĩa rồi, xem ra, hắn chính là đối thủ mạnh nhất của ta.

Liễu Vô Kiếm động ý niệm muốn đánh một trận, đối thủ cũng không phải thường xuyên đều có, hắn ở Tây Hải từ trước đến nay vô dịch, thật sự không thú vị chút nào.

- Khó trách hắn có thể đuổi sau lưng Diệp Trần nhanh đến thế, quả thực mạnh không hợp với thói thường, nếu tốc độ tiến bộ của Diệp Trần hơi chậm thì có nguy cơ bị hắn vượt qua rồi.

Lý Tiêu Vân hít sâu một hơi, thầm nhủ.

Lộ tuyến quật khởi của Diệp Trần không thể tưởng tượng nổi, khiến cho Lý Tiêu Vân không dám kết luận vội vàng, Độc Cô Tuyệt tuy mạnh, nhưng cũng không thể nói hắn đã vượt qua Diệp Trần, dù nói thế nào thì Diệp Trần cũng là người của Nam Phương Vực Quần, xét về tình cảm, hắn nghiêng về Diệp Trần hơn.

- Biểu lộ của Diệp Trần rất thản nhiên.

Tĩnh Ngạo Huyên muốn nói gì đó, nhưng chứng kiến thần thái lãnh đạm của Diệp Trần, như có điều suy nghĩ.

- May mắn là không ra tay.

Tư Đồ Hạo nhíu mày lại thành chữ "xuyên", hắn phát hiện, phần đông thiên tài của Thiên Vũ vực, bắt đầu xuất hiện phân hóa thành hai cực, mạnh càng mạnh, yếu thì tuy đã trở nên mạnh mẽ hơn nhưng chênh lệch về thực lực càng lúc càng lớn, bản thân hắn dường như đã xu thế bị bỏ qua, nhưng đây cũng không phải là điểm tốt gì.

- Cũng thế, không tranh giành trong một sớm một chiều, chỉ tranh giành vĩnh viễn.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt, làm Tư Đồ Hạo thu hồi tự ngạo của mình, đại thế đang đến dần, cấp độ thiên tài dần dần rõ ràng, từng là một trong thanh niên ngũ cự đầu, chỉ có Bạch Vô Tuyết đứng vững tại tuyến đầu cùng với bọn người Diệp Trần Độc Cô Tuyệt, những người khác thì đã bắt đầu gặp khó khăn, lúc này, có thể nhìn ra, ai có tiềm lực tấn cấp Sinh Tử Cảnh, thật giống như lửa thử vàng, người nào chịu đựng được khảo nghiệm thì mới có khả năng không bị loại bỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.