Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 789: Các phương danh tập (hạ)



Vèo!

Hạ phẩm bảo khí biến thành một đạo lưu quang, thuận lợi tiến vào trong lỗ hổng.

- Môn chủ, không có nguy hiểm gì!

Trưởng lão bên cạnh vui mừng nói.

Xích Tiêu Thượng Nhân nói:

- Không vội, thử lại lần nữa xem.

Xích Tiêu Thượng Nhân lại ném ra một thanh hạ phẩm bảo khí, bất quá lướt qua biên giới của lổ hổng.

Phốc xuy!

Một đọa lôi quang trong suốt hiện lên, hạ phẩm bảo khí tan thành mây khói.

Hít sâu một hơi, Xích Tiêu Thượng Nhân nói:

- Mọi người theo ta đi vào, nhớ kỹ, không nên tới gần biên giới của lỗ hổng, tận lực đi vào ở giữa lỗ hổng.

Hiển nhiên là năng lượng tập trung quá nhiều ở biên giới của lỗ hổng, có thứ gì tới gần thì sẽ sinh ra cảm ứng, hủy diệt vật đó ngay.

- Đi!

Xích Tiêu Thượng Nhân dẫn đầu đi vào trong lỗ hổng, chân nguyên hộ thể bên ngoài cơ thể phừng lên, giống như một vòng bảo vệ được chế tạo từ thủy tinh màu đỏ vậy.

Những người khác theo sát ở phía sau.

Mặc dù biết ở giữa lỗ hổng không có nguy hiểm gì, nhưng Xích Tiêu Thượng Nhân vẫn cẩn thận từng li từng tí như cũ, hộ thân chân nguyên bảo vệ bản thân kỳ càng, nhoáng một cái đã tới gần cả ngàn mét, mắt thấy Xích Tiêu Thượng Nhân sắp đi vào bên trong lỗ hổng.

Đúng lúc này….

Rầm rầm rầm!

Lỗ hổng lúc trước còn không có phản ứng gì đột nhiên phát bạo, từng đạo tia chớp trong suốt, lửa còn có gió lốc phun ra từ biên giới của lỗ hổng, tạo thành một cái lưỡi hỏa lực thiên y vô phùng (không có khe hở nào), người của Xích Tiêu Môn toàn bộ đều bị hỏa lực bao vây.

- Mau lui lại!

Sắc mặt của Xích Tiêu Thượng Nhân trắng bệch không còn chút máu, rống to một câu.

Đáng tiếc là đã muộn rồi, hỏa lực đã đánh cho cao thủ mà Xích Tiêu Thượng Nhân mang tới biến thành tro bụi, mà ngay cả chính hắn cũng phun ra mất ngụm tiên huyết.

- Hỗn đản!

Ánh mắt của Xích Tiêu Thượng Nhân cũng sung huyết, đây chính là một nửa cao thủ của Xích Tiêu Môn, trong nháy mắt đã tan thành mây khói, ngay cả một chút vết tích cũng không còn lưu lại, trải qua sự cố lần này, thực lực của Xích Tiêu Môn liền tụt xuống một nửa, từ tông môn lục phẩm nhất đẳng biến thành một cái tông môn lục phẩm trung đẳng, thế này hỏi hắn làm sao chịu nổi.

Rầm rầm rầm!

Sấm chớp, lửa, gió lốc đánh sâu vào trên hộ thể chân nguyên của Xích Tiêu Thượng Nhân, Xích Tiêu Thượng Nhân giống như bị sét đánh, thất khiếu chảy máu.

- Không được, ta không thể chết được, chỉ cần ta không chết, cũng tìm được đủ bảo bối trong cấm địa thì Xích Tiêu Môn vẫn còn có thể tiếp tục phát triển, ta nói không chừng cũng có thể trở thành Bán Bộ vương giả, tới lúc đó, Xích Tiêu Môn nhất định sẽ cường đại hơn bây giờ nhiều.

Cố nén cơn đau, Xích Tiêu Thượng Nhân không lùi mà tiến, sắp tiến vào bên trong lỗ hổng.

Oanh!

Một đoàn hỏa cầu không chút tạp sắc rơi thẳng lên người Xích Tiêu Thượng Nhân, còn Xích Tiêu Thượng Nhân thì thoáng cái đã bị thiêu thành tro tàn, thượng phẩm bảo khí cùng với trữ vật linh giới còn sót lại cũng bị hút vào sâu trong lỗ hổng, không biết tới nơi nào.

Cao thủ của Xích Tiêu Môn toàn quân bị diệt…

Vài ngày sau, đây là nhóm khách nhân thứ hai tới dãy núi hoang.

Nhóm khách nhân thứ hai chỉ có năm người, một gã thanh niên, ba gã trung niên, một vị lão giả, thanh niên mặc kim y, đầu đội kim quan, toàn hân đầy rẫy khí phách thô bạo, cũng là đại đệ tử của Hư Không Môn, tên là Hạ Hầu Tôn, ba gã trung niên thì đều là tông sư Linh hải cảnh, trong đó có một người là đại trưởng lão phủ tông của Hư Không môn, vị lão giả áo vàng cuối cùng nhìn qua có vẻ là thủ lĩnh của năm người, hình thể hùng tráng, trầm ổn như núi.

- Thái thượng trưởng lão, chúng ta có vào hay không?

Một người trong số ba gã trung niên nói với vị lão giả áo vàng, thái độ rất cung kính.

- Cái lỗ hổng này không đơn giản, biên giới của lỗ hổng có ấn chứa năng lượng hư không, có thể bộc phát ra sấm chớp hư không, hư không chi hỏa, hư không gió lốc, phòng ngự không đủ mà đi vào thì chỉ có một con đường chết, các ngươi theo sát ta, có cái gì không ổn thì lập tức nhanh chóng lùi lại.

Lão giả áo vàng là một trong các thái thượng trưởng lão của Hư Không môn, ở vào cảnh giới Bán Bộ vương giả, thực lực thâm bất khả chắc, là thủ lĩnh của lần hành động này.

- Chúng ta vào thôi!

Trong mắt của Hạ Hầu Tôn lóe lên tia sáng mãnh liệt, Mộ địa của tứ cực đại đế là cơ duyên của hắn, cũng là mấu chốt trước khi hắn bước vào cảnh giới Bán Bộ vương giả.

- Được rồi, vào thôi!

Lão giả áo vàng cũng không e ngại gì chút năng lượng hư không, lắc mình một cái liền lướt tới chỗ lỗ hổng.

Bốn người đi theo sát phía sau hắn.

Rầm rầm rầm!

Quả nhiên, sấm chớp trong suốt, lửa cùng với gió lốc cảm ứng được có năng lượng mãnh liệt đang tới gần thì lập tức bạo phát ra, quang mang lóe lên sáng chói.

A!

Trong ba gã trung niên, phòng ngự của người vừa nói chuyện lúc này là thấp nhất, lập tức bị một đoàn hỏa cầu và một đạo thiểm điện đốt thành tro tàn. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Không cần lo cho hắn, đi vào!

Lão giả áo vàng cũng không thoải mái gì, năng lượng hư không cũng căn cứ theo năng lượng cường đại mà tăng lực độ công kích lên, tuy nói độ mạnh yếu này không có khả năng vượt qua năng lượng của bản thân hắn, nhưng cũng không chịu nổi, phải toàn tâm toàn ý chống cự, không thể quan tâm bảo vệ người phía sau được.

Bá!

Còn lại bốn người thuận lợi tiến vào trong lỗ hổng.

Kỳ quái chính là nhìn từ bên ngoài thì bên trong lỗ hổng cũng không chỉ có bốn người.

Bốn người đi được một lúc thì lại có thêm một nhóm người nữa, đáng tiếc là trong nhóm người này, thực lực mạnh nhất là Linh hải cảnh tông sư, còn chưa tới gần lỗ hổng thì đã bị năng lượng hư không đánh chết.

Ngay sau đó, lại có không ít người đuổi tới, cả đám đều bị đánh chết, có thể thành công tiến vào lỗ hổng thì chỉ lèo tèo vài người.

Sáng sớm hôm sau.

Hai đạo thân ảnh xuất hiện trên sườn núi đối diện, khí tức của hai người này sâu không thể dò, mi mắt nhắm lại thì không gian liền méo mó một chút, rõ ràng hai gã này là Bán Bộ vương giả hàng thật giá thật.

- Qủy Mộc vương, lần này Mộ địa của tứ cực đại đế xuất thế, Bán bộ vương giả tới đây nhất định không ít, sau này nhất định có Sinh tử cảnh vương giả chạy tới, ta và ngươi muốn nhân cơ hộ kiếm chút đỉnh thì chỉ có thể nhân dịp này thôi.

Người nói chính là một lão giả đen gần thấp bé, cả người giống như chu nho, miệng hô, đối diện hắn lại là một vị trung niên thần sắc đờ đẫn, làn da nhăn nheo không giống con người, giống như là cây cối.

- Địa thử vương, ngươi thích chiếm tiện nghi thì lần này dám tiếp tục chiếm tiện nghi của ta thì ta đánh chết ngươi.

Trung niên vẻ mặt đờ đẫn thản nhiên nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.