Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1126: Lưu lạc chân trời



Con lừa đen đột phá Hỗn Độn Cảnh, đây là chuyện trong dự liệu, nhưng tốc độ nhanh như vậy lại nằm ngoài dự tính!

Hỗn Độn Cảnh là khái niệm gì?

Con lừa đê tiện này lập tức trở thành cao thủ thứ hai Thái Hư tinh vực!

Cao thủ thứ hai đó!

Con lừa đen đắc ý chết, lừa gạt gian lận càng thêm như cá gặp nước, thật sự bị người ta bắt hiện hình cũng có thể ung dung chạy trốn, sau đó chơi xấu không nhận tội.... Cường giả đê tiện như vậy thật là chưa từng thấy qua.

Tiến vào Hỗn Độn Cảnh, có thể suy diễn một nhánh đại đạo đến tận cùng, nếu bình thường, cực hạn này cũng chỉ khoảng 1000 bước, bởi vì từ trước tới nay Hoặc Thiên nắm giữ pháp tắc mạnh nhất cũng chỉ đi ra được 1017 bước.

8 bước cuối cùng còn là vì nàng vẫn luôn quan sát lốc xoáy tinh tú của Chu Hằng mới đi ra được, bằng không phải hoàn toàn dựa vào chính bản thân nàng, mỗi lần chuyển thế cũng chỉ đi ra được một bước!

Đương nhiên, Thánh nhân có được sinh mệnh vĩnh hằng, không cần chuyển thế, vậy cũng phải xấp xỉ mấy triệu năm mới đi ra một bước, hơn nữa tốc độ sẽ ngày càng chậm, thẳng đến khi ngừng trệ, bởi vì pháp tắc thiên địa này cũng chỉ có bấy nhiêu.

Con lừa đen tuyệt không phải hạng người... hạng lừa chăm chỉ, rõ ràng nó có căn cơ tốt như thế, nhưng không hề có chút ý chuyên cần khổ luyện gì. Theo nó thấy, bỏ bảo bối vào trong túi mới là chuyện quan trọng nhất!

Nhưng làm cho người ta kỳ quái, là trái Thiên Địa Quả nó đã ăn vẫn còn tác dụng, không ngừng tăng lên tích lũy linh lực cùng lĩnh ngộ pháp tắc, giống như mãi không có ý dừng lại!

Điều này làm cho Chu Hằng cùng Hoặc Thiên đều kỳ quái, rốt cuộc "chủ nhân" của trái Thiên Địa Quả này là vị Hỗn Độn Cảnh hùng mạnh cỡ nào, lại có được hiệu quả kinh người như vậy!

Tuy nhiên, cũng chỉ làm hai người kỳ quái một hồi, bọn họ quan tâm hơn là làm sao Chu Hằng hình thành được hố đen thứ 10!

Mọi thứ đều chưa từng có xưa nay, mọi chuyện chỉ có thể dựa vào bản thân Chu Hằng, ngay cả Thánh nhân mạnh nhất lịch sử Hoặc Thiên cũng không thể đưa ra ý kiến gì.

Chu Hằng thử nghiệm, tối thiểu hắn có thể lĩnh ngộ pháp tắc tăng lên tới trình độ 90 bước.

9 là số cực hạn thiên địa, hình thành 9 cái hố đen, liền có trụ cột ổn định nhất, đủ cho võ giả dựa trên cơ sở này lựa chọn một đại đạo để leo lên, cuối cùng đột phá hạn chế 90 bước, một chân tiến vào Hỗn Độn Cảnh.

Nhưng, mỗi một cái hố đen có thể duy trì được pháp tắc chỉ có 10 bước... Dù cho Thánh nhân nhất mạch cũng chỉ là 15 bước. Cho nên, chỉ cần lĩnh ngộ pháp tắc đạt tới 50 bước trở lên, như vậy cũng như đặt một khối đá lớn lên cái giá gỗ yếu ớt, chỉ cần hơi có sai lầm, ví dụ lĩnh ngộ pháp tắc sơ sẩy, sẽ tạo thành hậu quả đáng sợ!

Cho nên, rất nhiều cường giả không ngừng chuyển thế ở trước ngưỡng Chuẩn Hỗn Độn Cảnh, kiếp này có thể tiến lên một bước, kiếp sau có thể lui lại một bước, làm cho số lượng cường giả Hỗn Độn Cảnh ít ỏi đến đáng thương!

Chu Hằng chẳng những có 9 cái hố đen chống đỡ, hắn còn có lốc xoáy tinh tú, vòng thiên hà, Tuệ Tinh Môn siêu cấp đại viên mãn, đều củng cố cơ sở cho hắn. Cho nên, hắn thử một loại phương pháp rất điên cuồng.

Hắn đồng thời tăng lên 9 loại pháp tắc!

Làm cho 9 loại pháp tắc này kiềm chế lẫn nhau, đạt đến cân bằng tinh vi!

Điều này rõ ràng là biện pháp rất mạo hiểm, dù cho hắn là siêu cấp đại viên mãn ba đại cảnh giới, nhưng một khi không khống chế được 9 loại pháp tắc cao tới 90 bước, như vậy dưới phản ứng dây chuyền, lực phá hoại khủng bố sẽ làm cho hắn không còn sót lại dù chỉ là một sợi tóc!

Nhưng Chu Hằng không còn cách nào!

Trong thiên địa cũng chỉ có 9 loại đại đạo, hắn làm sao hình thành được hố đen thứ 10?

Cho nên, hắn phải áp dụng phương pháp mạo hiểm, trước tiên đặt mình vào tuyệt địa, sau đó tuyệt cảnh sống lại!

Lĩnh ngộ pháp tắc đối với Chu Hằng mà nói thì chỉ là chuyện nhỏ, hắn không ngừng tiến hành suy diễn pháp tắc hiện có, chỉ 3 tháng sau, hắn đã tăng toàn bộ 9 loại pháp tắc lên đến độ cao 90 bước.

Lại đi ra một bước, sẽ là Hỗn Độn Cảnh!

Lần này, đại đạo thiên địa cũng không áp chế Chu Hằng nữa, không cần hắn hình thành hố đen thứ 10 mới để hắn đột phá, mà có thể bước ra bất kỳ lúc nào!

Chu Hằng mạnh mẽ áp chế tu vi của mình!

Một bước này đi ra rồi sẽ không thể quay đầu được nữa, làm như vậy hắn sẽ là ba siêu cấp đại viên mãn thêm một đại viên mãn, sẽ không phải siêu cấp đại viên mãn tuyệt đối. Như vậy có lẽ để hắn thay thế Hồng Nguyệt trở thành Hỗn Độn Cảnh mạnh nhất thiên hạ, nhưng muốn chiến đấu với Thánh nhân thì chỉ là vọng tưởng, huống chi là chiến thắng đại ma đầu càng mạnh hơn vượt xa Thánh nhân!

Như vậy rõ ràng quá khó chịu!

Chu Hằng có chút hiểu được vì sao lúc trước Thiên Mệnh Chân Quân không chờ Tuệ Tinh Cảnh đại viên mãn đã đột phá, bởi vì có lực lượng càng mạnh hơn ngoắc gọi phía trước, mà lại dễ dàng như trở bàn tay, muốn nhịn được loại dụ dỗ này thật là quá khó khăn.

Vì càng mạnh hơn!

Trong lòng Chu Hằng không ngừng nói với mình, áp chế kích động một hơi xông lên Hỗn Độn Cảnh, làm cho lòng mình bình thản, suy nghĩ khả năng hình thành hố đen thứ 10.

Nhưng một cái hố đen sẽ tương ứng một nhánh đại đạo thiên địa, trong thiên địa rõ ràng chỉ có 9 nhánh đại đạo thiên địa, đi đâu mà tìm một nhánh đại đạo mới tương ứng với hố đen thứ 10 đây chứ?

Điều này giống một cái tử cục!

Chu Hằng ngồi trong sân viện, từ khi hắn đạt đến 9 động, đã suốt 4 tháng không nhúc nhích. 3 tháng đầu còn được, hắn suy diễn 9 nhánh đại đạo lên đến 90 bước, nhưng 1 tháng sau thì hoàn toàn là lãng phí thời gian, căn bản không nghĩ ra được một chút manh mối nào.

Bản thân, hẳn được coi như là Chuẩn Hỗn Độn Cảnh hùng mạnh nhất lịch sử rồi chứ?

Chu Hằng tự giễu, 9 nhánh đại đạo toàn đạt đến 90 bước, nếu chỉ đơn giản chồng lên, vậy thì đạt đến 810 bước, hoàn toàn có thể so sánh với bốn đại thần thú đời đầu lão Thanh Long.

Đương nhiên, pháp tắc tuyệt đối không thể chồng đơn giản như vậy, nhưng pháp tắc Ngũ Hành tương sinh tương hỗ, đủ để cho hắn chống chọi Hỗn Độn Cảnh chừng 200 bước!

Nhưng Hỗn Độn Cảnh trên đời này thật sự quá ít, 100 bước cùng 500 bước thật ra không khác gì nhau, đều là là cao thủ tịch mịch.

- Chu tiểu tử, chúng ta đi luận bàn thử coi! Con lừa đen kiêu ngạo hiên ngang chạy tới, ngẩng đầu ưỡn ngực, tỏ rõ ngông nghênh.

Chu Hằng cười ha hả, nói: - Tới đây, đã lâu không đánh người, vừa vặn ngứa tay quá rồi!

Một người một lừa tiến vào trong không gian đại chiến.

Một bên là Hỗn Độn Cảnh chân chính, một bên lại là biến thái trong Chuẩn Hỗn Độn Cảnh, quái thai 9 loại đại đạo đều đạt đến 90 bước, kết quả đại chiến tự nhiên là ngang nhau kết thúc, không ai làm gì được ai.

- Chu tiểu tử, ngươi thật không phải người, rõ ràng không tiến vào Hỗn Độn Cảnh, làm sao mà lợi hại như thế? Con lừa đen rất không phục nói.

- Ta cũng rất không cam lòng, con lừa ngươi rõ ràng không tốn thời gian tu luyện, tại sao lại để ngươi trở thành Hỗn Độn Cảnh vậy chứ? Chu Hằng xòe tay.

- Bổn tọa là điềm lành thiên địa, Hỗn Độn Cảnh tính là cái gì, Lư đại gia còn muốn thành Thánh nữa! Con lừa đen khoác lác.

- Ngươi thật là dám nói!

- Vì sao bổn tọa không dám nói?

Bị con lừa đen quấy rối như vậy, Chu Hằng cũng tạm thời không phiền não chuyện hố đen thứ 10, dù sao hắn khổ ở suy nghĩ 4 tháng cũng không có một chút manh mối nào, không bằng đi ra giải sầu một chút, nói không chừng linh quang chợt lóe liền đột nhiên có biện pháp.

- Đi, ra ngoài dạo! Chu Hằng nắm đuôi con lừa, một người một lừa đi dạo trong thành.

Liên tục 3 ngày, Chu Hằng thêm một phần tâm tình bình thường, hắn không còn chấp nhất hố đen thứ 10, mà bắt đầu hưởng thụ cuộc sống.

Hắn bắt đầu chu du từng thành thị, thưởng thức đặc sắc địa phương, thưởng thức món ngon nơi đó. Ban đầu con lừa còn đi cùng với hắn, thuận tiện lừa đảo một phen, nhưng nó nhanh chóng không quen với tiết tấu cuộc sống chậm như vậy, liền bỏ lại Chu Hằng mà chạy đi.

Chu Hằng cũng không để ý, tiếp tục du sơn ngoạn thủy, gửi tình vào thiên địa.

Một năm sau, hắn tùy ý mà làm, gặp chuyện bất bình rút kiếm ba xich, không chút che giấu yêu ghét của bản thân. Vì thế, hắn còn đặc biệt chạy đi tìm Hỏa Tâm trưởng lão, kéo vị trưởng lão này vào không gian đánh một trận.

Kết quả? Kết quả tự nhiên là vị cường giả Chuẩn Hỗn Độn Cảnh lâu năm này bị đánh cho mặt mũi bầm dập, suýt nữa chuyển thế sớm!

Có thù báo thù, có ơn báo ơn!

Trong 3 năm tiếp theo, Chu Hằng trả hết ân oán, tâm linh trong lành sạch bóng như tuyết!

Đến năm thứ 5, Chu Hằng bỏ xuống hết thảy.

Hắn giao lại hắc kiếm cho Hoặc Thiên, chính thức trả lại món Bảo khí bổn mạng của Thái Hư Thánh Nhân trở về với Thái Hư Tông.

Nó không thuộc đạo của hắn!

Hắn phải nhảy ra ra khỏi vòng tròn vốn có, mới có thể đột phá.

Hỏa Thần Lô, Lạc Nhật Cung... Chu Hằng giao hết mọi thứ trên người cho Hoặc Thiên, sau đó một mình lẻ loi đi lưu lạc trong không gian.

Ba năm sau, hắn đến một chỗ Lục Nguyên Tinh, đặt chân ở lại, thu liễm một thân tu vi, làm nông dân bình thường.

Năm đầu tiên, hắn góc cạnh rõ ràng, nếu có côn đồ lưu manh gì tới đây quậy phá, hắn sẽ dùng cuốc đánh đau đối phương một trận rồi đuổi đi. Nhưng đến năm thứ hai, hắn chân chính làm được bình thường.

Tuy nhiên bởi vì "hung uy" năm đầu của hắn hù dọa, năm thứ hai, năm thứ ba lại không còn lưu manh côn đồ nào đến quậy phá nữa.

Rất nhanh liền có bà mối tới cửa, dẫn mối hôn sự cho Chu Hằng.

Chu Hằng cười từ chối, hắn không phải thật sự ẩn thế, cuộc đời của hắn có ràng buộc với quá nhiều người, chia ly bây giờ chỉ là vĩnh viễn ở cùng nhau về sau. Hắn mặt trời mọc mà làm, mặt trời lặn mà nghỉ. 7 năm sau, hắn không cần cố ý áp chế, một thân linh lực cũng sẽ không tuôn trào, ẩn sâu trong người hắn như hồ nước lặn.

Lĩnh ngộ pháp tắc cao đến 90 bước, tổng cộng 810 bước, giống như hoa trong gương, trăng trong nước, như đã bị hắn quên lãng.

Hắn biến thành người phàm chân chính.

Hắn bắt đầu già đi, từ từ có nếp nhăn, dần dần bạc đầu, vẻ anh tuần bắt đầu xuất hiện dấu vết năm tháng tang thương, từ một thanh niên anh khí kinh người biến thành một đại thúc nội liễm.

Đại cô nương làm mối với hắn đã sớm lập gia đình, sinh ra đứa nhỏ, năm tháng lơ đãng trôi qua, không cản được, muốn cản cũng không được.

Chu Hằng có thêm một cái đuôi nhỏ, đó là tiểu nha đầu tên "Hoa Hoa", mẹ của nó chính là đại cô nương năm đó muốn gả cho Chu Hằng. Tiểu nha đầu này còn nhỏ quỷ lớn, muốn biết vì sao mẫu thân lại thích đại thúc như thế, đã qua rất nhiều năm mà nhắc đến tên Chu Hằng lại vẫn còn lộ ra vẻ ngẩn ngơ.

Bé đi theo Chu Hằng xuống ruộng, nhìn hắn đổ mồ hôi như mưa, canh tác dưới trời nắng gắt, đánh vỡ lớp băng múc nước giữa trời băng đất tuyết.

Thời gian thấm thoát, chớp mắt lại 8 năm trôi qua, Hoa Hoa cũng từ một bé đậu đũa biến thành thiếu nữ thanh xuân duyên dáng yêu kiều, có chút xinh đẹp. Hoa Hoa không gọi là Hoa Hoa, nàng đã sớm dùng "đại danh", gọi là Lâm Ngữ Hoa.

Nàng cũng không còn mãi theo đuôi Chu Hằng, nhưng vẫn thường hay chạy đến chỗ Chu Hằng ăn ké, luôn miệng gọi "đại thúc" thật là ngọt ngào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.