Lúc Huyền Âm thể hoàn toàn thả ra, có thể khu tịnh hết thảy trạng thái không tốt, trị hết thảy thương thế, nhưng chỉ trong nháy mắt ngắn ngủn, sau đó nguyên âm tẫn tiết, bao gồm sinh mệnh chi hỏa, làm giá y cho người khác. Trong nháy mắt này, nàng có thể khôi phục tu vi Linh Hải Cảnh, sau đó giết chết Chu Hằng! Giết! Giết! Giết! Nàng nhất định phải giết chết tên tiểu nhân hèn hạ này, vì mình, còn báo thù cho Hàn Diệc Dao! Hàn Vũ Liên tín niệm kiên định, một cỗ ý niệm không cam lòng bất khuất giúp nàng luôn bảo trì thanh tỉnh, tuyệt không thể bị hôn mê. Nhưng vào lúc này, Chu Hằng cúi đầu, hôn lên vết sẹo trên mặt nàng. Ông, trong đầu Hàn Vũ Liên trở nên hỗn loạn! Vì sao! Nàng biết hai vết sẹo lớn của mình dọa người cỡ nào, thậm chí mình nhìn qua gương một lần liền hủy tất cả mọi thứ trong phòng. Nàng đã từng là một tuyệt đại mỹ nhân, hiện tại lại trở thành nữ tử xấu xí, chênh lệch như vậy chẳng khác nào dòng sông mà mặt biển, lấy tâm tính Linh Hải Cảnh của nàng cũng không cách nào chấp nhận! Nhưng mà Chu Hằng không ngờ hôn vết thương của mình, còn dịu dàng như vậy... Vì sao? Muốn cướp đoạt tu vi của nàng rất đơn giản, nhắm mắt lại làm là được rồi! Đúng rồi, hắn nhất định biết mình có cơ hội thiêu đốt trong nháy mắt, sẽ khôi phục tất cả thực lực, sợ nàng quay giáo một kích! Đúng là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, không ngờ còn dùng ám chiêu như vậy để mê hoặc nàng! Uổng nàng còn dâng lên cảm động! Nàng oán hận, chỉ cảm thấy một bàn tay lách qua háng chân mình, không vỗ về chơi đùa vài cũng đã nước phù sa tràn trề, trở nên ướt át. - Vũ Liên, chúng ta bắt đầu rồi! Trong thanh âm nam nhân dịu dàng, hai người đã kết hợp với nhau. Hàn Vũ Liên vẫn không nhịn được nhắm đôi mắt đẹp lại, tình cảm chưa bao giờ được thể nghiệm kịch liệt dâng lên, để cho nàng có một loại khoái cảm toàn thân đều sắp nổ tung. Đây là nam nữ hoan ái? Thật là tuyệt vời a! Hàn Vũ Liên cũng không hận Chu Hằng xâm phạm nàng, ngược lại, cố ý cô lập, bài xích người khác, nàng trở nên vô cùng tịch mịch, khoái cảm mảnh liệt như vậy khiến nàng phiêu bồng, dù sao cũng phải chết. Điên cuồng một hồi thì như thế nào? Nàng hận, Chu Hằng là tiểu nhân, hận thiên địa bất công, tại sao lại để nàng sinh ra là Huyền Âm thể chứ! Không cam lòng! Nàng cũng là nữ nhân, hơn nữa còn là đại mỹ nhân tuyệt thế thiên hương quốc sắc, vì sao không thể giống nữ nhân khác, tìm được một người mình thích. Thậm chí thích nam nhân cùng mình vượt qua quãng đời còn lại. Vì sao nàng lại phải nơm nớp lo sợ, coi chừng thân thể mình, thậm chí bị buộc tự hủy dung nhan? Nàng vẻ ngoài lạnh lùng, kỳ thật nội tâm đã sớm biến thái rồi! Sống như vậy trong thời gian dài, ai lại không biến thái chứ? Nàng gần như điên cuồng hưởng thụ Chu Hằng tấn công, nếu không phải bị thương quá nặng không thể nhúc nhích, thậm chí nàng sẽ cưỡi ngược lên Chu Hằng. Nếu ván đã đóng thuyền, chỉ có thể đi về phía trước! Một hồi nữa thì cũng chết thôi! Trong ánh mắt của Hàn Vũ Liên chớp động vẻ khoái ý điên cuồng, thậm chí nàng có chút đam mê cảm giác bây giờ, thậm chí có điểm cảm kích Chu Hằng để cho nàng trước khi chết cảm nhận được lạc thú nam nữ, để cho nàng đến chết không còn là một xử nữ hủy dung xấu xí lạnh như băng! Rất nhanh, ngay lúc nàng hưởng thụ khoái cảm mãnh liệt, Huyền Âm thể bắt kịch liệt bùng cháy. Vết sẹo của nàng lấy tốc độ trong nháy mắt khép lại, trong nháy mắt lỗ thủng ở ngực nhanh chóng biến mất, vết sẹo trên mặt lập tức biến mất, hiện ra khuôn mặt xinh đẹp mê chết người ta. Đáng tiếc tất cả cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, lập tức sẽ biến mất! Trong người Hàn Vũ Liên tràn ngập lực lượng đáng sợ, mà nàng cũng có thể cảm ứng được, vô tận lực lượng của mình đang điên cuồng vọt tới thân thể Chu Hằng, lực lượng của nàng, sinh mệnh lực của nàng đều đang nhanh chóng trôi qua. Chết đi! Nàng đẩy ra một chưởng, đánh vào ngực Chu Hằng. Nữ nhân ngốc này! Bị một chưởng nặng nề oanh kích, Chu Hằng liên tục thổ huyết, nhưng mà hai tay hắn lại ôm chặt Hàn Vũ Liên, chết cũng không buông. Nếu như lúc này hắn bị đánh bay, âm dương giao hợp dừng lại giữa chừng, Hàn Vũ Liên không có dương khí bổ lại, sẽ lập tức tử vong! Nữ nhân này, một chút cũng không để cho người ta bớt lo! Chu Hằng cắn răng, nếu hắn không có thể chất vượt qua pháp khí Sơn Hà Cảnh, hiện tại khẳng định đã xong đời rồi! Nhưng mà đó là một kích toàn lực của Linh Hải Cảnh a, trúng một kích đó nơi buồng tim trên ngực hắn lõm sâu một dấu bàn tay, 4 cây xương sườn gãy đoạn, thiếu chút nữa đâm vào tim hắn. Hắn cắn lên vai Hàn Vũ Liên, trong lúc đau nhức không ngờ đạt tới cực khoái, bắt đầu đáp lại dương khí cho đối phương, hình thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ. Âm dương cùng sinh, sinh sôi không thôi. Hàn Vũ Liên đang định đánh ra chưởng thứ hai liền ngừng lại! Nàng cảm thấy linh lực và sinh mệnh lực đang được tặng lại, làm dịu đi thân thể vừa mới héo rũ của nàng, tốc độ rất nhanh, rất nhanh để cho nàng khôi phục được trạng thái đỉnh cao. Không chỉ như thế, linh lực của nàng lại đang tăng trưởng, dường như Chu Hằng mới là Huyền Âm thể, đang cho nàng ưu đãi. Âm dương tương hỗ! Hai người ép cổ lên nhau, rất nhanh đều đình chỉ mấp máy, chỉ còn lại tiếng hít thở dốc ồ ồ. Chu Hằng chỉ cảm thấy ngực đau dữ dội, đó chính là một chưởng toàn lực của Linh Hải Cảnh à, không bị một chưởng nện chết đã là thiên đại vận khí! Hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ của Hàn Vũ Liên, miễn cưỡng rặn lên vẻ tươi cười nói: - Ta cưỡi lên ngươi một lần, ngươi đập ta một chưởng, chúng ta huề rồi chứ? Hàn Vũ Liên lập tức dở khóc dở cười, tên này lúc này còn đùa bỡn được! Đã biết Chu Hằng chỉ thật lòng cứu mình, thái độ của nàng tự nhiên chuyển biến rất lớn, trong hai mắt tràn đầy nhu tình, hai cánh tay ngọc mềm mại không xương siết lấy cổ Chu Hằng, nàng thổ khí như lan, nói: - Cám ơn ngươi! Cảm tạ cái gì? Làm nàng sung sướng? Lời này Chu Hằng không dám che mặt nói, ít nhất không phải hiện tại, hắn chết thì không chết được, nhưng mà ngực bị thương cũng không phải giả dối! - Không phải vì ngươi đã cứu ta, mà là để cho ta... Cảm nhận được khoái hoạt làm nữ nhân! Hàn Vũ Liên lộ ra nụ cười mê người, mơn trớn khuôn mặt Chu Hằng: - Trước kia ta thường xuyên sinh ra ảo tưởng không thực tế, có thể giống như nữ nhân khác, giúp chồng, dạy con, hưởng thụ niềm vui ngày tháng! Ta cũng không phải nữ nhân cường thế, ta cũng không muốn tập trung tu luyện, nhưng dưới tình thế bức bách, ta không thể không làm! Nàng quả thật đủ đáng thương, giống Hàn Diệc Dao! Cho nên mới phải liều mạng cướp đoạt Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, trong lòng nàng kỳ thật đã sớm chuẩn bị cái chết rồi, cho nên muốn đọ sức đánh một trận. Chu Hằng trong lòng thương tiếc, nhưng lại muốn ra sức đánh mông nữ nhân này, đúng là rất ngu xuẩn! - Chu Hằng, Chu Hằng, yêu ta nhiều hơn đi! Hàn Vũ Liên mị nhãn như tơ, mới nếm thử tư vị tình yêu, đặc biệt một còn là nữ nhân tuyệt vọng tự cho rằng cả đời không thể được nam nhân yêu, giờ phút này động tình như lửa. - Ta đã thề, nếu yêu một nam nhân, vậy bất kể hắn xấu xí, tà ác như thế nào, ta đều điên cuồng cùng hắn, cho dù cùng nhau xuống địa ngục, cũng cùng trở thành ma điên! Chu Hằng cười khổ một tiếng, nói: - Ta cũng không phải Huyền Âm thể, có thể loại bỏ được thương thế, nói sau ta cũng không phải lần đầu tiên! Hàn Vũ Liên cười ha ha, nàng còn buông thả hơn Hàn Diệc Dao, hôn Chu Hằng một cái nói: - Phu quân, về sau ta nhất định hết mực yêu thương ngươi! Đúng là một nữ nhân biến thái! Chu Hằng thầm nói trong lòng, nhưng lại không thể không thừa nhận, nữ nhân si ngốc như vậy khiến hắn cực kỳ hưng trí. - Ta dạy cho ngươi Thiên Dương Địa Âm Công! Dùng ngộ tính của Hàn Vũ Liên, muốn hoàn toàn lĩnh ngộ bộ công pháp này cũng chỉ mất nửa ngày mà thôi, cuối cùng nàng hiểu rõ bộ công pháp này, lập tức không kịp chờ đợi đẩy ngã Chu Hằng, bắt đầu hành trình nữ kỵ sĩ. Một lần lại một lần, Hàn Vũ Liên buông ra sự điên cuồng của mình, một mình cùng Chu Hằng triền đấu ba ngày ba đêm, sau đó mới chung cáo thu binh, bắt đầu ở một bên vận chuyển linh lực, tiêu hóa ưu đãi mấy ngày này lấy được. Huyền Âm thể tuy rằng lần đầu chung đụng có hiệu quả lớn nhất, nhưng trời sinh cùng Kim Dương Thảo vương hỗ tương, sau vài lần hiệu quả kém đi rất nhiều, nhưng mà ưu đãi lại luôn có. Thương thế của Chu Hằng cũng đã khép lại, cũng ngồi xếp bằng, tấn công cảnh giới Sơn Hà nhị trọng thiên. Hàn Vũ Liên đã có tu vi Linh Hải Cảnh, hai người lại song tu, ưu đãi hắn chiếm được, được mạnh mẽ thúc đẩy tu vi hắn lên Sơn Hà nhất trọng thiên đỉnh phong, có thể bắt đầu tấn công cảnh giới cao hơn. Trong không gian đan điền, thần thức Chu Hằng vũ động hắc kiếm, tiếp tục mở rộng nội thế giới, núi cao sông lớn hình thành, toàn bộ nội thế giới càng thêm bao la bát ngát. Vẻn vẹn chỉ nửa tiếng, hắn đã mở hai mắt, xương cốt cả toàn thân bạo vang, được linh khí thiên địa thanh tẩy, lực lượng hắn tăng vọt! Sơn Hà nhị trọng thiên! Nếu bên cạnh hắn đều là Huyền Âm thể thì tốt biết bao! Chu Hằng không biết đủ thầm nghĩ, bên kia Hàn Vũ Liên cũng khó khăn lắm mới tiêu hóa xong tất cả ưu đãi, quay sang hắn cười quyến rũ. Hắn sãi bước đi qua, một tay đặt Hàn Vũ Liên lên giường. Hàn Vũ Liên động tình như lửa, rất tự giác vểnh cái mông đầy đặn lên, nghênh đón Chu Hằng tiến vào. - Ba! Một tiếng trầm đục vang lên, nàng chỉ cảm thấy mông đau rất, đúng là ăn một vỗ. - A.. Nàng yêu kiều hừ lên, mị nhãn như tơ, quay đầu ai oán nhìn Chu Hằng, bách mị lan tràn: - Phu quân, ngươi sao lại đánh người ta? - Ngươi không nên đánh sao? Chu Hằng chính là chờ đợi cơ hội này, nữ nhân ngốc này thiếu chút nữa đã hại chết cả hai người, không dạy dỗ một trận không được. - Bốp! Bốp! Ba! Chu Hằng càng đánh càng mạnh, mà Hàn Vũ Liên cũng không vận dụng lực lượng Linh Hải Cảnh phản kháng, ngược lại dường như đang hưởng thụ, bởi vì rất nhanh Chu Hằng phát hiện dưới váy nàng đã ướt sũng, hiển nhiên tràn ra không thể vãn hồi. Hắn không khỏi vỗ nhẹ xuống, dùng tay sờ một cái, nước phù sa trắng mịn, tràn đầy lửa nóng. - Phu quân, xin tiếp tục trừng phạt ái thê không nghe lời ngươi đi! Hàn Vũ Liên lắc lắc mông nói, buồng vú buông xuống kinh tâm động phách. Chu Hằng thiếu chút nữa phun máu mũi, tạo nghiệt à! Hắn không khách khí đánh tiếp, tự nhiên lại có một phen oanh oanh yến yến. ... Lại giằng co hơn nửa ngày, Chu Hằng mới đưa Tiêu Họa Thủy các nàng và Tiểu Hôi từ tầng thứ hai ra. - Đại khốn nạn, người ta muốn cắn chết ngươi! Phong Liên Tình đánh tới: - Ngươi làm hại người ta bao nhiêu ngày không có cơm ăn, người ta thật muốn nổi giận. Lúc Chu Hằng đuổi các nàng tới tầng hai, không chuẩn bị đồ ăn thức uống cho các nàng, là một tên ăn tạp, nha đầu hoang dã tự nhiên cực kỳ khó chịu! Mọi người đều cười ha hả. - - - - - oOo- - - - -