Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 414: Khôi Lỗi Tông



Chu Hằng vỗ vỗ đầu tiểu ăn tạp. Tiểu tử này lấy chút nước đều có thể khiến bọn họ cuốn vào trong tranh quyền hoàng thất của Hải tộc, quả nhiên rất giống hắn. Không gây chuyện cũng sẽ có chuyện tự tìm đến cửa.

Tốt xấu cũng ăn của người ta một bữa dược thiện, bất kể là Chu Hằng, con lừa đen hay là tiểu ăn tạp đều có đề cao tu vi rõ ràng. Há miệng mắc quai, gặp phải nguy hiểm cũng chỉ có ra tay tương trợ.

- Chu huynh. Tiểu hoàng tử hiện tại tuy rằng tu vi rất yếu, nhưng huyết mạch của hắn chính là từ xưa đến nay gần với tiên hoàng viễn cổ nhất. Việc này chỉ có ba người chúng ta biết, một mực không dám tiết lộ, sợ mang tới họa sát thân cho tiểu hoàng tử. Người tôm hùm nói.

Chu Hằng gật đầu. Nếu như huyết mạch cường đại, ngạo thị cùng lứa, như vậy vô cùng có khả năng bị xem là đối tượng thứ nhất phải diệt trừ. Mà sẽ không giống như hiện tại, bởi vì tuổi nhỏ không cấu thành uy hiếp, đặt ở cuối cùng mới ứng phó.

Mà đối với người bề trên mà nói, huyết mạch cường đại chỉ là tiềm chất mà thôi, cũng không thể nói Ngao Không Sơn liền nhất định có thể đạt tới trình độ cao cỡ nào.

Nghị lực bản thân, cố gắng bỏ ra, thậm chí vận khí mang tới cơ duyên đều sẽ quyết định tiền đồ của một võ giả. Cũng giống như Tỉnh Thiên, nếu không có hành trình Phong Khiếu Lâm Địa, hắn lại làm sao trở thành Thiên linh thể, trong thời gian ngắn tăng lên tới tu vi Sơn Hà Cảnh?

Đây chính là vận khí!

Nhưng nói ngược lại, vận khí của Tỉnh Thiên còn chưa đủ tốt, tốc độ tu luyện của hắn vẫn chậm. Nếu không với huyết thống Man Thần tộc chính tông của hắn, tuyệt đối có thể đạt được truyền thừa của Cổ Viêm, cũng sẽ không tiện nghi cho những người khác.

Huyết mạch cường đại, chỉ là ở vạch xuất phát chiếm ưu thế nhất định mà thôi.

Ngao Quảng Long nếu đã là thiết huyết kiêu hùng, khẳng định sẽ không bởi vì lực lượng huyết mạch của Ngao Không Sơn cường đại mà coi trọng hắn hơn một chút, ở trong huynh đệ tương tàn ra tay tương trợ. Bởi vậy, ba cường giả Hải tộc cũng chỉ có thể yên lặng giữ bí mật, ai cũng không dám nói.

- Chu huynh nếu là thu nhận tiểu hoàng tử làm đồ đệ, ta dám cam đoan, thành tựu của tiểu hoàng tử ngày sau tuyệt đối sẽ không dừng lại ở Hóa Thần Cảnh, sẽ như tổ tiên viễn cổ của hắn, trở thành thiên địa linh long chân chính, bay vút chín tầng trời thành tiên! Người tôm hùm tận tình khuyên nhủ, không tiếc lộ ra cường độ huyết mạch của Ngao Không Sơn, vì chính là đem Chu Hằng buộc lên chiếc thuyền của tiểu hoàng tử.

Với thực lực của Chu Hằng cường đại như vậy đều miễn cưỡng có thể sánh ngang với Hải tộc bệ hạ. Tiểu hoàng tử có hắn bảo vệ nhất định có thể an toàn trưởng thành.

Đợi đến khi tiểu hoàng tử thực lực đại thành, đại hoàng tử tự nhiên không thành vấn đề.

- Sư phụ... Ngao Không Sơn xụt xịt nước mũi, ở bên cạnh dùng ánh mắt đáng thương nhìn Chu Hằng.

Chu Hằng lắc lắc đầu nói: - Việc này đừng nhắc đến. Hợp tác của chúng ta chỉ dừng lại ở hành trình Khôi Lỗi Tông chấm dứt! Hắn chịu thu Vương Hà làm đồ đệ, là bởi vì ở trên người đứa trẻ này nhìn thấy được kiên nghị, nhẫn nại. So ra, Ngao Không Sơn chỉ là có mỗi tư chất mà thôi.

Hơn nữa, hắn không hề muốn cuốn vào nội đấu gia tộc của người khác, điều này hoàn toàn không quan hệ với hắn. Chính hắn đều có một đống lớn chuyện phải bận rộn, nào có rảnh rỗi đi để ý sự vụ của nhà người khác?

Ba cường giả Hải tộc thấy Chu Hằng đầy vẻ kiên quyết, đành phải ra vẻ không nhắc lại đề tài này. Ngược lại Ngao Không Sơn vẫn là đứa trẻ không buồn không lo, rất nhanh liền quên sạch chút chuyện này, cùng tiểu ăn tạp chơi rất náo nhiệt.

Mọi người tiếp tục đi tới, xuyên qua thổ địa nguyên bản phì nhiêu. Cứ cách một đoạn thời gian, hoàn cảnh của toàn bộ đại lục sẽ trở nên ác liệt mấy phần, thi thoảng có thể nhìn thấy khe nứt thật sâu. Giống như một hẻm núi trống rỗng sinh ra, vô cùng sâu rộng.

Đại bộ phận rừng rậm đã bị núi lửa bùng nổ đốt sạch, sông cũng ngừng chảy. Có một số đục ngầu không chịu nổi, có một số thì lộ ra lòng sông. Mấy con cá phơi bụng chờ chết.

Trên đường tùy ý có thể thấy được tử thi, đại bộ phận là chết đói. Cũng có một số là bị loạn thạch đè chết, đập chết, thậm chí là từ cao rơi xuống mà chết.

Thế giới này càng ngày càng không thích hợp sinh linh ở lại.

- Hải tộc chúng ta xâm chiếm đại lục cũng là bất đắc dĩ, bởi vì tình huống trong biển càng thêm ác liệt! Ba cường giả Hải tộc nhìn thấy Chu Hằng biểu tình không vui lập tức giải thích.

Thiên tai như vậy cũng đồng dạng ảnh hưởng đại lục, hơn nữa tình huống càng thêm ác liệt. Đáy biển khắp nơi có địa hỏa hiện ra, rất nhanh liền đem toàn bộ hải dương đun thành một nồi hải sản! Loại độ nóng này, tu vi Tụ Linh Cảnh trở lên đều có thể chịu đựng. Nhưng bất kể là lục địa hay là trong biển, chiếm đa số vĩnh viễn là tồn tại thông thường.

Hải tộc thông thường căn bản không có khả năng chịu đựng được nóng lên như vậy, bởi vậy bọn họ rất nhanh liền đem mục tiêu hướng về trên lục địa. Đợi sau khi chiếm lĩnh lục địa, tự nhiên có đại năng chặt đứt liên hệ giữa hải dương và lục địa, hình thành một nơi dừng chân mới.

Nói tới nói lui, mọi người đều chỉ là muốn sống tiếp, chưa nói tới ai đúng ai sai.

Muốn trách cũng chỉ có thể trách tinh cầu này đi tới ngày tận thế!

Chu Hằng trong lòng gấp gáp, hắn hiện tại có hai con đường để đi. Thứ nhất chính là mau chóng tăng lên tới Hóa Thần Cảnh đỉnh, chém phá hư không thành tiên, mang theo người thân bằng hữu cùng nhau tiến vào Tiên giới.

Thứ hai... chính là tìm được Tinh Môn thất lạc của Huyền Càn Tinh, sau khi mở ra tận khả năng đem người đưa ra khỏi tinh cầu sắp chết này.

Đối với người khác mà nói, khả năng con đường thứ hai dễ đi hơn một chút, nhưng đối với Chu Hằng mà nói, hắn ngược lại cảm thấy thành tiên nắm chắc lớn hơn một chút. Tuy rằng hắn hiện tại còn không biết sau khi tới Hóa Thần tam trọng thiên phải làm thế nào bước ra một bước cuối cùng.

Hai con đường hắn đều đang đi. Chuyện tìm kiếm Tinh Môn hắn giao cho Thiên Bảo Các, cũng chỉ có thế lực hiểu biết đại lục này nhất mới có thể tìm được Tinh Môn đã thất lạc không biết bao nhiêu năm.

Mặt khác còn phải tìm một người, chính là lão lừa đảo.

Lão lừa đảo cho dù không phải tiên cũng cùng tiên có quan hệ khăng khít không thể tách rời. Nếu là có thể tìm được lão, có thể thỉnh giáo một chút mấu chốt thành tiên. Đương nhiên, nếu là lão lừa đảo này thật sự tìm không thấy, hắn liền mạo hiểm lại đi thế giới dưới đất một lần tìm Khổng Ngạo Côn. Chỉ mong lúc đó Khổng Ngạo Côn không phát điên.

Ba cường giả Hải tộc lấy ra bản đồ cổ, không ngừng đối lập, chỉ dẫn phương hướng.

Bởi vì bản đồ cồ này vẽ không biết bao nhiêu năm trước, mặt đất sớm có biến hóa tang thương. Đặc biệt là đoạn thời gian gần nhất, núi cao biến thành hồ lớn, hẻm núi biến thành bình nguyên. Điều này mang đến quấy nhiễu thật lớn đối với phân biệt địa hình.

Đi đi dừng dừng, nhìn nhìn đi đi, một mực qua thời gian gần một tháng, bọn họ mới đi tới dưới một ngọn núi cao.

- Nhất định chính là nơi này! Con lừa đen hết sức khẳng định nói.

Mọi người đều gật đầu. Tuy rằng nơi này và cảnh tượng miêu tả trên bản đồ chênh lệch cực lớn, bởi vì bốn phía vô số thân núi hồ nước đều thành phế tích, nhưng chỉ ngọn núi cao này vẫn đứng sừng sững, không phải là nói rõ nó không tầm thương?

Nhưng tìm một vòng cũng không phát hiện có lối vào thần bí hoặc là pháp trận gì tiến vào.

Chu Hằng đưa tay phải ra, thần ý bao phủ, một luồng lực lượng khổng lồ phát ra. Rầm rầm rầm- trên thân núi lập tức có tảng lớn nham thạch rơi xuống, giống như tuyết lở.

Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh có thể hủy thiên diệt địa, đánh nhau thậm chí có thể hủy diệt một tinh cầu! Cường giả Thần Anh Cảnh tuy rằng kém hơn rất nhanh, nhưng muốn đẩy núi, lấp biển lại không thành vấn đề. Huống chi là loại yêu nghiệt siêu cấp rất gần Thiên Tôn như là Chu Hằng.

Ầm ầm vô số đá lăn xuống, cả ngọn núi lập tức "gầy" đi.

- Ồ!... A!... Sặc!

Mọi người đều phát ra tiếng ngạc nhiên thán phục. Bởi vì ngọn núi này căn bản không phải núi chân chính, mà là một người khổng lồ. Người khổng lồ đội trời đạp đất, chỉ là bên ngoài phủ một tầng nham thạch, dường như ngụy trang, khiến cho người khổng lồ này biến thành một ngọn núi.

Ít nhất cao vạn trượng, toàn thân đen nhánh. Chu Hằng lập tức cảm ứng được sự thèm muốn của huyết mạch Phệ Kim tộc, muốn ăn tươi người sắt này!

Nói như thế, tài liệu chế tạo người khổng lồ này hẳn là tương đối cao cấp. Nên biết thể chất Phệ Kim tộc hiện tại của Chu Hằng đã đạt đến Kết Thai Cảnh, kim loại thông thường sẽ không dẫn động huyết mạch Phệ Kim tộc.

- Đây là con rối cấp Vương năm đó Khôi Lỗi Tông quét ngang thiên hạ! Con lừa đen đột nhiên cả kinh kêu lên.

- Con lừa, ngươi biết Khôi Lỗi Tông? Chu Hằng quay đầu nhìn qua.

- Có một chút ấn tượng. Chu tiểu tử, tuy rằng bổn tọa là từ thời kỳ thượng cổ tới, nhưng trước thời kỳ thượng cổ lại không phải không có võ đạo truyền thừa? Khôi Lỗi Tông kia ít nhất là hào môn triệu năm trước, lúc ấy cực thịnh một thời. Mặc dù không thống nhất thiên hạ, lại là thế lực thứ nhất thế gian công nhận!

- Lúc trước Khôi Lỗi Tông dùng để hoành hành thiên hạ chính là một con rối cấp bậc Thiên Tôn. Vĩnh viễn không tổn thương, vĩnh viễn không hỏng, đủ để phá hủy bất kỳ kẻ địch nào!

Nói rồi, con lừa đen nhìn về phía người kim loại khổng lồ siêu cấp ở trước mặt bọn họ.

Mọi người nghe xong lời nó nói, cũng nhao nhao đưa ánh mắt một lần nữa hướng lên người khổng lồ này.

Đây kỳ thật chính là một món chí bảo!

Con rối Hóa Thần Cảnh! Đủ để quét ngang bát hoang!

Ánh mắt của ba cường giả Hải tộc đều đỏ lên. Nếu là tiểu hoàng tử có một đại sát khí như vậy trấn trường, còn phải sợ đại hoàng tử sao? Bọn họ hít thở ồ ồ, hận không thể lập tức ra tay cướp đoạt.

Chu Hằng khẽ mỉm cười nói: - Muốn vận chuyển con rối lớn như vậy, cần phải bỏ ra bao nhiêu linh thạch?

Nghe nói như thế, ba cường giả Hải tộc đều ngẩn ra, đều lộ ra vẻ thất vọng.

Đúng! Nếu muốn cho con rối Hóa Thần Cảnh này khởi động, cần phải bỏ ra bao nhiêu linh thạch?

Linh thạch là tài nguyên trọng yếu nhất của một tinh cầu, cần thời gian dài dòng mới có thể hình thành. Loại tài nguyên này tiêu hao nhanh sản xuất thấp, khẳng định là càng ngày càng ít. Vì sao Khôi Lỗi Tông rõ ràng có một đại sát khí nhưvậy lại mai một trong dòng sông lịch sử?

Không phải là vì không có linh thạch cung cấp, rốt cuộc chỉ có thể luân làm một đống sắt vụn hay sao?

Thời kỳ thượng cổ của thời kỳ thượng cổ, lúc đó số lượng linh thạch khẳng định nhiều hơn xa hiện đại. Nhưng theo loại tài nguyên này càng dùng càng ít, Khôi Lỗi Tông cũng rốt cuộc đi tới đường cùng tận thế!

Thật sự là thành cũng con rối bại cũng con rối.

- Chẳng lẽ bảo tảng chỉ chính là khối sắt này? Con lừa đen nổi giận. Nó là đến mò bảo bối, cũng không phải là vì một cỗ thiết khí vô dụng.

- Yên tâm chớ nóng vội! Chu Hằng vỗ vỗ con lừa: - Con rối này lớn như vậy, ta cũng không tin bên trong đều là đặc!

- A, bổn tọa hiểu rồi. Con rối này rất có khả năng chính là một tòa tàng bảo khố! Con lừa đen ánh mắt sáng lên, lập tức lại trở nên hưng phấn.

- Con lừa giảo hoạt, ngươi rất thông minh đó!

- Chứ sao. Cũng không xem xem bổn tọa là lừa gì! Con lừa đen không chút thẹn thùng tiếp nhận lời khen của Chu Hằng.

- Xìiiiiiiiiiiiiiii! Vương Hà và Ngao Không Sơn thì đồng loạt làm ngáo ộp lè lưỡi.

- Bây giờ vấn đề là, chúng ta làm thế nào tiến vào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.