Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 500: Lên tiên lộ



Đối với bất kỳ võ giả nào, tiến vào Chuẩn Tiên ba kiếp cũng không phải là kết thúc, mà chỉ là một bắt đầu mới.

Giai đoạn này chỉ là một bước nhảy!

Chu Hằng cũng không đứng lên, nội thế giới của hắn sau khi hoàn thành tẩm bổ Thần chích, bắt đầu biến hóa dữ dội.

Ầm ầm!

Tiếng nổ thật lớn truyền khắp đại lục, những tiếng chấn giác ngộ, đây là âm thanh đại đạo, có thể làm cho mọi người thân cận đại đạo trong thời gian này, lĩnh ngộ được ảo diệu mà bình thường không thể lĩnh ngộ.

Cái gọi là một người đắc đạo, gà chó lên trời, hưởng phúc của Chu Hằng, toàn bộ Long Hà đại lục đều được hưởng lợi!

Chu Hằng lại căn bản không có thời gian quan tâm điều này, nội thế giới của hắn đang xảy ra biến hóa mới.

Cũng như Linh Hải Cảnh tiến vào Kết Thai Cảnh, khó không phải là từ Linh Hải đến Kết Thai, mà mấu chốt ở chỗ hình thành Thần chích! Một khi hình thành Thần chích, như vậy thời gian vừa đến tự nhiên sẽ nước chảy thành sông, căn bản không cần làm gì, tự thành thần thai!

Từ Hóa Thần Cảnh đến Tiên Nhân Cảnh cũng giống thế, chỉ cần hiểu ra đạo sáng tạo, từng bước đi sâu theo Thần chích tự nhiên vượt qua ba lượt thần kiếp. Như vậy, dưới tình huống linh khí đầy đủ, tiên lộ cũng thông suốt.

Ý thức của Chu Hằng chìm vào nội thế giới, người nhỏ màu vàng mở mắt nhìn ra xa, chỉ thấy thế giới trong đan điền của hắn, cả đại lục đang bốc hơi.

Bốc hơi lên không phải hơi nước, mà là linh lực!

Cuồn cuộn không ngừng lên thẳng bầu trời, giống như chín đoàn khói cao, nhưng được tạo từ linh lực.

Đây là chuyện gì?

Tuy rằng Chu Hằng nghe lão già điên có nói sơ qua tình huống thành tiên, nhưng lão già điên không thể nào nói rõ chi tiết từng bước cho hắn - ít nhất hắn không biết một bước này!

Mặc kệ hắn có muốn hay không, đến lúc này đã không do hắn làm chủ được nữa. Linh lực tuôn ra từ mặt đất như suối phun, tụ tập thành chím đốm trắng trên trời!

Lúc này còn chưa xong!

Một đường từ Tụ Linh Cảnh đi tới, Khai Thiên Ích Địa, hình thành Sơn Hà, Linh Hải, nội thế giới của Chu Hằng tuy rằng chỉ có một mảnh đại lục, nhưng đại lục này dù chỉ là chim sẻ cũng đầy đủ ngũ tạng, chỉ thiếu thứ cơ bản nhất là sinh mệnh. Cũng giống Tiên đại lục bị đánh bay kia, cái gì cũng có, chỉ là không có sinh mệnh.

Ở trên mảnh đại lục của Chu Hằng, mỗi một dãy núi, mỗi một hồ nước, mỗi một biển lớn, đều là chỗ chứa đựng của hắn - tự nhiên là chứa đựng linh lực.

Không gian đan điền của hắn nếu so với Thiên Tôn cùng cảnh giới thì lớn hơn vạn lần, thật ra là đại lục trong nội thế giới này cũng lớn như thế.

Một vị Thiên Tôn khủng bố cỡ nào?

Giơ tay nhấc chân là có thể phá núi cắt ngang biển, phá hủy cả vùng thành trì!

Như vậy nội thế giới của Chu Hằng tích lũy linh lực khủng bố cỡ nào? Hiện tại những linh lực này đang không ngừng rút ra, hội tụ trên bầu trời, tạo thành chín điểm!

Đây là áp súc bao nhiêu lần?

Chu Hằng cảm giác thân thể của mình bành trường muốn nổ tung, chỉ là nhìn từ bên ngoài, hình thể của hắn lại không có biến hóa. Loại cảm giác này làm hắn muốn phát điên, có sức không dùng được, vô cùng khó chịu!

Nếu Hoặc Thiên không có động tác, vậy nói rõ quá trình này rất bình thường.

Chu Hằng bình tâm tĩnh khí, nhược điểm lớn nhất của hắn chính là thiếu một người thầy, không phải là dạy hắn tu luyện như thế nào, mà là giải thích cho hắn tình huống của mỗi cảnh giới võ đạo. Không đến mức giống bây giờ, hắn chỉ có thể ném đá dò nước qua sông, sâu ở đâu, cạn thế nào cũng không biết!

Thậm chí, hắn còn là người mù, ngay cả bờ sông bên kia xa cỡ nào cũng không rõ!

Loại cảm giác này, rất khó chịu!

Chu Hằng cân nhắc tiến vào Tiên giới có nên đi bái vào tông môn, kiếm một sư phụ tiện nghi để tìm hiểu tình huống căn bản.

Hiện tại hắn không làm gì được, chỉ có thể hỗn loạn tiến tới.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, linh lực trên đại lục nội thế giới cơ bản bị rút sạch!

Nếu như hiện tại có người công kích Chu Hằng, vậy Chu Hằng chỉ có thể vận dụng sức trâu cùng Thần chích, một thân linh lực vô cùng khủng bố của hắn đã hoàn toàn không nghe theo hắn chỉ huy, ngược lại biến thành chín cái đốm nhỏ, thật không biết dùng để làm gì!

Oong!

Chín đốm nhỏ kia đồng thời phóng ra lực lượng, người nhỏ màu vàng lập tức bị thu hút, tọa trấn ở giữa chín đốm sáng. Toàn thân lấp lánh thần quang màu vàng, như phối hợp với chín đoàn sáng trắng, hợp thành một hoa văn khó có thể nói rõ, tràn đầy khí thế tôn quý uy nghiêm.

Chí cao vô thượng!

Chu Hằng lại thiếu chút dậm chân, hắn đã không thể vận dụng linh lực, bây giờ ngay cả Thần chích cũng bị bắt cóc, rốt cuộc đây là thành tiên hay là xét nhà?

Vù vù vù, trên thân người nhỏ màu vàng trào ra ánh sáng vàng, không ngừng nhập vào trong chín đốm sáng kia!

--- Chín đốm sáng này hấp thụ nhiều linh lực như vậy còn chưa tính, lại còn rút ra lực lượng Thần chích của hắn!

Kẻ cướp, lưu manh mà!

Trong lòng Chu Hằng gào to, nhưng hắn lại cảm giác được, chín đốm trắng này không có ác ý với hắn, ngược lại, hiện tại chín đốm trắng này hấp thu được càng nhiều lực lượng, hắn sẽ có được càng nhiều chỗ tốt!

Hắn không biết tại sao mình lại sinh ra ý nghĩ này, nhưng cố tình lại có trực giác như thế.

Chín đốm trắng này không hề xấu hổ, không hề khách khí, điên cuồng hấp thu lực lượng của người nhỏ màu vàng, mặc cho Thần chích của Chu Hằng vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không chịu nổi cắn nuốt như vậy, hơn nữa còn là chín tên lưu manh cùng xông lên, thần quang cũng mờ nhạt dần!

Chu Hằng gấp gáp, đừng có mà hút khô Thần chích của hắn!

Tâm niệm của hắn vừa động, người nhỏ màu vàng vội vàng ôm Tinh Hạch, có ý là 9 vị đại ca, các người đừng hút ta, hay là hút cái này đi. Đừng nhìn cái này không lớn, nhưng lực lượng tràn đầy, các ngươi đừng sợ hút nổ nó, cứ việc hút, tận tình hút.

Nhưng chín đốm trắng lại hoàn toàn không quan tâm Tinh Hạch, cứ khóa chặt người nhỏ màu vàng mà điên cuồng hút.

Tuy rằng người nhỏ màu vàng nhìn như người, nhưng thực chất là ý thức của Chu Hằng mà, ý thức của mình không ngừng bị rút ra - mặc dù chỉ là lực lượng trong đó, nhưng cũng như đặt người béo lên trên giường phẫu thuật, cưỡng ép rút mỡ ra, ai mà chịu nổi?

Chu Hằng lập tức toát mồ hôi lạnh đầy người, người nhỏ màu vàng đã rơi vào trạng thái cực độ yếu ớt, thần quang cũng không lấp lánh được nữa, như đốm lửa nhỏ trong gió, có thể tắt bất cứ lúc nào.

Không thể tiếp tục như vậy nữa, tiếp tục nữa là Thần chích của hắn sẽ tiêu vong!

Như nghe được lời hắn nói, chín đốm trắng tham lam hấp thu đột nhiên ngừng lại!

Chu Hằng vui vẻ nhưng tiếp theo lại thiếu chút phun máu, bởi vì người nhỏ màu vàng đã bị hút gần khô, chỉ còn một chút xíu lực lượng muốn cầm cái ly lên cũng không nổi!

Thật đúng là không khách khí mà!

Chu Hằng khóc không ra nước mắt, mấu chốt là hắn nghĩ nửa buổi cùng không biết chín đốm trắng này làm cái gì.

Oong! Oong! Oong!

Chín đốm trắng đột nhiên bùng nổ hào quang, trong ánh sáng trắng nhu hòa có một chút màu vàng, có một loại cảm giác thánh khiết cao quý.

Kẻ cướp!

Trong lòng Chu Hằng ai oán rên xiết, màu trắng đó tự nhiên là linh lực của hắn, còn màu vàng thì là lực Thần chích của hắn.

Chín đốm trắng tỏa ra hào quang chói mắt bên trên đại lục không gian đan điền, ngày càng mạnh hơn, ngày càng chói, như biến thành chín mặt trời, dù là Chu Hằng cũng không khỏi nhắm mắt lại.

Đây là không gian đan điền, Chu Hằng nhắm lại tự nhiên không phải là mắt thật sự, chỉ là ý thức hơi ngừng lại một chút. Khi hắn khôi phục lại, chỉ cảm thấy nội thế giới của hắn lại bắt đầu chấn động tiếp tục.

Không gian đan điền, đại lục được sáng lập từ lúc Ích Địa Cảnh đã tiếp tục biến hóa.

Cong lại, không ngừng cong lại, đang phát triển tử một mảnh đại lục bằng phẳng tiến về dạng hình cầu!

Đây là... từ đại lục diễn hóa thành hành tinh!

Trong lòng Chu Hằng đại chấn, đại lục cùng hành tinh, đây là có khác biệt về bản chất.

Chỉ có hành tinh mới thai nghén ra sinh mệnh, diễn hóa vạn vật, có được năng lực vô tận! Còn đại lục... chỉ là một mảnh đất lớn chút thôi.

Ầm ầm, âm thanh thật lớn không ngừng phát ra trên người Chu Hằng, đây là hình thành một hành tinh, tự nhiên tràn ra tiếng nổ khai thiên ích địa.

Âm thanh này truyền khắp Long Hà đại lục.

Nhất thời, trăm hoa đua nở, đàn chim hót vang, trên bầu trời có những đường ánh sáng xẹt qua, như là thần tích!

- Có... có người sắp thành tiên! Các nơi trên đại lục luôn có những tồn tại già cỗi, nhìn cảnh tượng này đều run giọng nói ra, sau đó lật ra sách cổ truyền từ xa xưa không biết bao lâu, so sánh với miêu tả trên đó.

- Thì ra truyền thuyết tiên nhân là thật!

- Hoàng A Mao ta thề, có một ngày nhất định phải thành tiên nhân!

- Cha, mẹ, con muốn đi bái minh sư, ngày sau trở thành tiên, độ cha mẹ cùng đi Tiên giới, vĩnh viễn hưởng tiên phúc!

Các nơi trên đại lục không ngừng có thanh thiếu niên nghe được truyền thuyết thành tiên, kiên quyết bước lên con đường tu luyện, lấy mục tiêu thành tiên, có chết cũng không hối hận.

Chỉ có thể nói, lực lượng của tấm gương là vô tận!

Quay lại trên người Chu Hằng!

Thời gian diễn hóa một hành tinh tự nhiên là vô cùng lâu dài, cho dù Chu Hằng hao hết thọ nguyên cũng không thể nhìn thấy cảnh này hoàn thành. Cũng may tất cả chỉ xảy ra ở bên trong thế giới, tự nhiên tốc độ phải nhanh hơn vô số lần.

Chỉ cần 3 ngày sau, đại lục trong cơ thể Chu Hằng đã biến thành một hành tinh, vù, người nhỏ màu vàng lóe lên, đi đến trung tâm hành tinh, hai tay ôm Tinh Hạch, thúc đẩy một cổ lực lượng, hành tinh này bỗng bắt đầu xoay tròn!

Sau đó, người nhỏ màu vàng ôm Tinh Hạch điên cuồng hút, khôi phục lực lượng đã bị rút đây.

Oong! Oong! Oong!

Chín đốm trắng cũng lại phát ra hào quang chói lọi, ầm, trên đỉnh đầu Chu Hằng, hư không rách ra, xuất hiện một cái thế giới hoàn toàn xa lạ, từng đạo linh khí kinh khủng điên cuồng trào ra, đi vào người Chu Hằng.

Thích!

Linh khí truyền vào, như đang xoa bóp, làm Chu Hằng thoải mái muốn rên rỉ. Nhưng hắn còn chưa kịp cao hứng, đã cảm thấy phần lớn những linh khí này bị chín đốm trắng hấp thu, chỉ chừa một chút nhỏ chăm sóc người nhỏ màu vàng ở trung tâm hành tinh.

Lưu manh, kẻ cướp, còn chưa xong nữa!

Chín đốm trắng kia cũng không để ý Chu Hằng ai oán, chỉ là ra sức hấp thu linh khí, linh khí vượt xa tầng thứ Phàm giới!

Đây là... Linh khí của Tiên giới!

Đột nhiên Chu Hằng có điều hiểu ra, hắn vượt qua ba kiếp Thần chích, trên thực tế đã thành tiên rồi!

Nhưng rõ ràng là tiên nhân, sao thực lực của hắn chẳng những không tăng mạnh, ngược lại còn suy yếu mấy vạn lần? Cái này đi hỏi ai đây?

Oong....

Chín đốm trắng hấp thu rất nhiều linh khí, cuối cùng bắt đầu lột xác, rung lên, vài lần sau, đột nhiên kéo dài ra từ hai đầu, trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Hằng, biến thành chín ánh trăng khuyết!

Nguyệt Minh nhất trọng thiên, hình thành trăng khuyết!

Hắn trở thành Nguyệt Minh Vương?

Ầm!

Ngay lúc này, chín vầng trăng khuyết đồng thời phát ra lực lượng kinh khủng, tràn đầy cơ thể Chu Hằng, hắn chẳng những khôi phục hoàn toàn lực lượng, hơn nữa còn vượt xa không biết bao nhiêu lần!

Đùng!

Tiếng nổ vang dội, một cái khe nứt hư không tối tăm xuất hiện!

--- Lực lượng của Chu Hằng đạt tới Tiên cấp, không thể ở lại Phàm giới!

[Phàm giới thiên, kết thúc]

----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.