- Đại tiểu thư! Trang viên cửa chính có mấy người đang nói chuyện, bọn họ phát hiện Dương Lan Hinh, về phần Chu Hằng không thấy.
- Ân! Dương Lan Hinh hạ xuống, rất có uy nghiêm gật gật đầu.
Nàng là đại tiểu thư Dương gia, chủ nhân Dương gia tương lai, đương nhiên cần bảo trì uy nghi tương đối! Như thế nào đi nữa tính tình tốt chủ tử đó cũng là chủ tử, ở mặt của thuộc hạ tiền phải bày ra nhất định uy thế đến.
- Đại tiểu thư ngươi không có việc gì thật sự quá tốt! .
- Cường đạo tinh hải chó chết, may mắn đại tiểu thư không có việc gì, nếu không lão tử đốt cả nhà bọn hắn! .
- Tiên Tôn ở trên, đại tiểu thư bình an đã trở lại! .
Mấy người kia cũng kêu lớn lên, thần tình kích động, đương nhiên vài phần chân thật vài phần giả dối khó mà nói. Tỷ như Chu Hằng tuyệt không tin mấy người này dám đi diệt cường đạo tinh hải, hoàn toàn chỉ là biểu hiện một chút trung tâm ở trước mặt Dương Lan Hinh thôi.
Di!
Kích động qua đi, bọn họ đều thấy được Chu Hằng.
Một nam nhân nguyên bản không có gì kỳ quái, cũng không anh tuấn đến kinh thiên động địa, nhưng mấu chốt là, tên này không ngờ nắm tay cùng đại tiểu thư bọn họ!
Này này này này này này!
Người nào không biết đại tiểu thư bọn họ tuy rằng phong tao tận xương, lại là tao ở bên ngoài, lãnh ở trong thâm tâm, đừng nói chưa từng thân cận với nam nhân quá, chính là ai dám nói chút lưu manh ở trước mặt nàng đều bị nàng đánh chết!
Huyết La Sát cũng không phải hư danh !
Nhưng bây giờ lại cầm tay cùng một công tử bột? Bọn hắn hoa mắt sao?
Mấy người giụi giụi mắt, đã thấy tay của hai người vẫn nắm ở cùng nhau, không khỏi đều nuốt nước miếng, sau đó nhìn sang Chu Hằng, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ.
Bọn họ kính sợ Dương Lan Hinh là đúng. Nhưng trong lòng lại có người nào không có ý nghĩ kỳ quái với đại tiểu thư quyến rũ tận xương này? Hiện tại rốt cục có một nam nhân có thể cướp lấy vưu vật quyến rũ, làm cho bọn họ sinh ra tâm thù địch đối với Chu Hằng trong nháy mắt.
Nhất là nghĩ đến tình cảnh Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh phiên vân phúc vân, mỗi người bọn họ đều có loại kích động rút đao.
- Biểu muội Một tiếng tràn ngập ngạc nhiên kêu to vang lên, chỉ thấy một đạo nhân ảnh cũng vọt ra, rõ ràng là Lâm Tài Tuấn. Hắn kích động vạn phần. Cũng giống cùng những người khác, lựa chọn không thấy Chu Hằng, trong mắt chỉ có Dương Lan Hinh.
Hắn nguyên tưởng rằng biểu muội phong tao tận xương đã bị cường đạo tinh hải bắt đi, tiền dâm hậu sát, hoặc là tiên sát hậu gian, tái gian tái giết, vĩnh viễn không thấy được.
Hiện biểu muội tươi đẹp, nũng nịu, thủy nộn non nớt lại đột nhiên xuất hiện ở cửa nhà, tự nhiên khiến hắn ngạc nhiên vui mừng vạn phần. Vô cùng kích động giang hai cánh tay ôm Dương Lan Hinh.
Có một bộ phận là kích động, nhưng cũng có một bộ phận là cố ý , cái này gọi là lo lắng, Dương Lan Hinh cũng không thể trách hắn.
Hắn đánh chủ ý tốt, nhưng người còn chưa bổ nhào vào đã thấy một nắm tay đánh tới, nhanh quá khiến hắn căn bản không thể né tránh. Thình thịch, một quyền này đánh ở giữa mặt.
- A Tay phải hắn bịt mũi, trong khe hở có máu tươi chảy ra.
- Ngươi, là ngươi! Lâm Tài Tuấn rốt cục thấy được Chu Hằng, cũng lập tức nhận ra người kia! Vừa nhìn thấy Chu Hằng hắn liền tức giận, lúc trước hắn và Dương Lan Hinh bị đuổi giết, Chu Hằng rõ ràng có thể cứu hai người lại ném hắn xuống!
Hắn vốn cho mình chết chắc rồi, sau khi bị mang trở về vài tháng. Lại không sao nói rõ được đi tới Tây Hợi Thành, càng không giải thích được thả, mang theo những người Dương gia còn lại về tới nhà.
Lâm Tài Tuấn hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, lại may mắn bị người Dương gia đồng dạng chạy trốn coi là anh hùng, cũng bởi vậy khiến thanh danh của hắn tăng mạnh, có được địa vị ngang cùng Lưu Hàn Diệp.
Bởi vì Dương Lan Hinh tám chín phần mười đã chết, người thừa kế Dương gia tương lai cũng chỉ có thể ở Lâm Tài Tuấn cùng Lưu Hàn Diệp, mấy ngày này hai người đấu đá chính ngầm náo nhiệt, không nghĩ tới Dương Lan Hinh lại đột nhiên trở lại.
- Lớn mật. Dám ra tay với Lâm thiếu gia! .
- Còn không mau bồi lễ hướng Lâm thiếu gia! .
Mấy người nhao nhao quát Chu Hằng, bọn họ đều nghe nói qua Lâm Tài Tuấn đấu trí so dũng khí với cường đạo tinh hải , cuối cùng thành công cứu ra một đám người. Xem như thuộc hạ, bọn họ tự nhiên hy vọng bán mạng ở dưới tay chủ nhân như vậy.
Lâm Tài Tuấn tuy rằng chảy máu trong lỗ mũi. Nhưng nhìn những người này hướng về chính mình, không khỏi vẫn còn có chút phiêu phiêu trong lòng, nhưng ánh mắt quét đến Chu Hằng, hắn không khỏi giận .
Cái tên khốn nạn này, thấy hắn chết mà không cứu không tính, hiện tại lại còn dám đánh hắn!
Hừ hừ, đây chính là Dương gia, địa bàn của hắn!
- Đủ rồi, tất cả im miệng cho ta! Dương Lan Hinh lạnh lùng nói, mơ hồ tra bên trong Dương gia dường như phát sanh biến hóa gì, lực chưởng khống của nàng có chút yếu đi.
Đại tiểu thư cuối cùng là đại tiểu thư, mọi người đều nghiêm nghị thu nhỏ miệng lại.
- Cha ta đâu? Dương Lan Hinh hỏi.
- Gia chủ đại nhân đang bế quan tu luyện! Một người hồi đáp.
Dương Lan Hinh gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía Chu Hằng, lộ ra một chút quyến rũ động lòng người, nói: - Ta an bài cho ngươi chỗ ở trước! .
- Ân! Chu Hằng tỏ vẻ đại lão gia.
Bất kể là Lâm Tài Tuấn hay là mấy người thuộc hạ đều trừng ánh mắt, bọn họ đã bao giờ thấy tiểu thư có biểu tình như thế? Nhưng Chu Hằng lại còn dám tự cao tự đại!
Làm thịt hắn! Đại tiểu thư a, van cầu ngươi phát uy hung hăng giáo huấn người kia một chút, nếu không bọn họ đều ghen tị chết!
Dương Lan Hinh biết Chu Hằng không thích Lâm Tài Tuấn, cái này là để đối phương nhìn. Ai bảo nam nhân này rất có bản lĩnh, chẳng những thiên phú tu luyện yêu nghiệt nghịch thiên, lại còn biết luyện đan!
Không nói bản thân nàng có thích Chu Hằng hay không, chỉ về hai điểm này cũng đủ để cho nàng lưu Chu Hằng không tiếc bất cứ giá nào, huống chi tâm linh nàng cao ngạo đã bị Chu Hằng hòa tan, chinh phục.
Nàng liếc mắt Chu Hằng một cái, lại ôm cánh tay Chu Hằng, cùng hắn đi tiếp trong trang viên.
Phốc phốc phốc, mọi người phía sau ngã đầy đất, đều bị một màn bất khả tư nghị này làm khiếp sợ.
Tại sao có thể như vậy?
Lâm Tài Tuấn lau đi vết máu ở trên mặt, trong ánh mắt hiện lên vẻ âm độc.
Biểu muội là của hắn! Bất luận kẻ nào dám mơ ước Dương Lan Hinh chính là tử địch của hắn!
Lúc trước hắn đã định mượn đao giết người, chỉ là rất hận Chu Hằng mới có thể không dằn nổi tự mình ra tay, kết quả bị Chu Hằng chơi lại, thiếu chút nữa bị Tinh Mị giết chết!
Cho Lưu Hàn Diệp đi giết người, để hắn đi đắc tội Dương Lan Hinh. Đến lúc đó biểu muội cũng chỉ có thể dựa vào chính mình !
...
Dương Lan Hinh sắp xếp chỗ ở Chu Hằng xong xuôi rồi xoay người rời đi, nàng rời nhà nhiều ngày như vậy có rất nhiều chuyện phải xử lý.
Ở địa phương khác nàng có thể chỉ làm tiểu nữ nhân quyến rũ, nhưng ở Dương gia nàng lại là đại tiểu thư, cần lo lắng rất nhiều người sinh nhai! Có quá nhiều người gửi gắm hy vọng ở trên thân Dương gia, nếu Dương gia xuống dốc, xui xẻo cũng không chỉ là vài người Dương gia.
Đây là quyền lực, nhưng đồng dạng cũng là một phần trách nhiệm.
Chu Hằng nhàm chán nằm ở trên ghế mây. Linh khí nơi này thật sự sung túc, hít một hơi cũng làm cho hắn có loại cảm giác dạt dào sinh cơ. Tay phải vừa chuyển, một đạo nửa vầng trăng trồi lên, khí băng hàn đầy trời.
Đây chính là Nguyệt Luân Kỹ Thiên Sương Chi Hàn hắn mua ở Phòng đấu giá.
Ở hơn một tháng chạy trên đường, hắn lật xem môn tiên thuật này, với ngộ tính hắn đáng sợ ở thời điểm đang đuổi cũng có thể cân nhắc, ba ngày sau đã có thể vận chuyển, đến bây giờ càng đến gần hoàn mỹ.
Ngộ tính như vậy để Dương Lan Hinh gọi thẳng biến thái, bởi vì đến bây giờ nàng đừng nói nắm giữ, căn bản chỉ lĩnh ngộ nhỏ tí tẹo. Ít nhất phải nửa năm về sau mới có thể bước đầu vận chuyển.
Thiên Sương Chi Hàn băng kết ngàn dặm, vầng trăng chém qua, có thể đóng băng tiên nhân!
Đây đúng là một môn tiên thuật rất khá, Chu Hằng tin tưởng uy lực Thiên Sương Chi Hàn còn trên Phiên Thiên Chưởng cùng Phi Vũ Thất Kiếm. Nhưng nhược điểm thì Thiên Sương Chi Hàn có cực hạn trưởng thành, khi hắn trở thành Nhật Diệu Vương, uy lực môn tiên thuật này không thể tăng lên nữa.
Không giống Phiên Thiên Chưởng cùng Phi Vũ Thất Kiếm, chỉ cần trình tự linh lực Chu Hằng tăng lên, uy lực hai môn tiên thuật này cũng có thể luôn luôn tăng lên.
Chơi một lúc sau, Chu Hằng bắt đầu suy tư.
Lâm Tài Tuấn trốn về thế nào?
Dựa bản lãnh của hắn? Nói đùa, đám cường đạo tinh hải kia có tồn tại Nguyệt Minh Đế, hắn làm sao có thể thoát được ? Chẳng lẽ tên này bán mông?
Chu Hằng nhàm chán bật cười một chút, lập tức lại thật sự nghiêm túc bắt đầu suy nghĩ.
Nếu cường đạo tinh hải phái Lâm Tài Tuấn đến nằm vùng, nội ứng ngoại hợp chơi Dương gia? Cái này cũng không thể nào! Đầu tiên Dương gia thành lập chỉ ngàn năm, căn bản không có nội tình gì đáng nói, cái mất không bù đủ cái được!.
Mặt khác, cường đạo tinh hải dám vào 49 Tiên Thành sao?
Nếu có đạo tặc chân chính, tỷ như cấp bậc Sáng Thế Cảnh , Chu Hằng thật ra tin tưởng đối phương có dũng khí cùng thực lực như vậy, nhưng Nguyệt Minh Đế... suy nghĩ nhiều quá!
Như vậy, đến tột cùng tại sao Lâm Tài Tuấn trở về ?
Hoặc Thiên!
Chu Hằng đột nhiên nghĩ đến một khả năng, đó chính là cường đạo tinh hải đã khống chế tinh thuyền Dương gia, nhưng Hoặc Thiên lại khống chế cường đạo tinh hải. Bởi vì mất đi liên hệ cùng Chu Hằng, Hoặc Thiên chỉ có thể đến Dương gia trước.
Mà tuy rằng Tiên Thành mang chữ thành, nhưng địa vực rộng rộng rãi khôn cùng, không biết đường thì tìm như thế nào?