Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 575: Theo nhau mà đến



Dương Thiết Hổ vừa nghe thí tốt giữ xe là biết nên làm thế nào rồi.

Hắn tuy rằng tính tình nóng nảy, nhưng cũng không phải là người không có đầu óc, bằng không hắn cũng không có thể trở thành lão đại trong 3 huynh đệ Dương gia, luôn luôn ngồi vững vị trí gia chủ này.

Không chỉ vì hắn có thực lực mạnh nhất, mà còn biết phán đoán tình thế, biết dùng người.

Nếu Liễu gia thật sự tới gây phiền toái, như vậy cơ bản có thể khẳng định, trước đó Dương gia hắn và Liễu gia chưa từng có qua ân oán, đối phương sao đột nhiên tới bái phỏng? Đây rõ ràng Dương gia có người đã gây họa, lúc này mới bị Liễu gia kéo tới tính sổ.

Nhất định phải giao tên đầu sỏ ra, trước triệt tiêu lửa giận của Liễu gia, sau đó khẳng định còn phải xuất huyết, bồi thường lượng lớn tiên thạch. Xuất huyết không phải đổ máu theo nghĩa thường, ý là phải bồi thường tức tới ói máu.

Cũng là vì tên Tang Môn Tinh kia!

Dương Thiết Hổ mặt tái xanh, gật gật đầu với Lưu Tử Sương, lúc này hắn cũng mặc kệ con gái thích Chu Hằng cỡ nào, nhất định phải tiêu diệt nhân tố không an phận này, nếu không Dương gia sớm hay muộn gì cũng bị diệt trong tay tên kia.

Hắn nghĩ lại, nói với hai người Lưu Hàn Diệp và Lâm Tài Tuấn: - Lan Hinh cũng đến tuổi lập gia đình rồi, hai người các ngươi ta đều rất xem trọng, chờ sau khi Tinh Phong Thí Luyện chấm dứt, thành tích các ngươi ai tốt hơn thì sẽ là con rể ta.

Không thể lại để cho con gái tùy hứng nữa.

Lưu Hàn Diệp, Lâm Tài Tuấn tuy rằng vì Liễu gia đột nhiên đến mà lo sợ, nhưng mà nghe Dương Thiết Hổ nói vậy vẫn mừng rỡ.

Ai cưới Dương Lan Hinh, chẳng những có thể cưới được một vưu vật như hoa như ngọc, kiều mỵ tận xương, mà còn trở thành gia chủ tương lai của Dương gia đấy!

Cho dù Lưu Tử Sương cũng cười.

Hắn đồng ý với Dương Thiết Hổ, hắn phải trả cái giá lớn vì Dương gia cũng là mong có một ngày con mình sẽ trở thành gia chủ Dương gia, hắn làm tất cả cũng vì con mình thôi! Cạnh tranh với Lâm Tài Tuấn?

Chê cười, loại sỏa bức này có tư cách gì cạnh tranh với con hắn!

Tương lai Dương gia nhất định là của con mình rồi.

Bốn người đều có tâm tư riêng. Trừ Dương Thiết Hổ vẫn tâm sự nặng nề ra, ba người kia lại vui mừng trong lòng, dường như ngay cả áp lực Liễu gia mang tới cũng không cánh mà bay. Cho tới khi vào phòng lớn, bọn họ mới nghiêm lại.

Người có tên, cây có bóng, Liễu gia tuy rằng không phải đỉnh cao thế gia của Dã Mã Thành. Nhưng đối với Dương gia mà nói thì cũng là quái vật lớn rồi.

Phòng lớn có 4 người khách, hai lão nhân đang ngồi thưởng thức trà, mà hai người trẻ tuổi lại phân ra ngồi phía sau họ, một người là thanh niên anh tuấn, một người là tiểu cô nương hoa nhường nguyệt thẹn.

Bọn họ tự nhiên là người của Liễu gia.

Sau khi được Chu Hằng gật đầu đồng ý, Liễu gia đã quyết định tới bái phỏng Chu Hằng. Phải giao hảo với vị Dược sư tam tinh, có được 11 vầng trăng vô cùng cao minh này.

Quy cách bọn họ xuất động cũng không thể nói là không cao, hai lão nhân đều là Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, mà đôi nam nữ kia lại là người xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi của Liễu gia, nam tới là kết giao bằng hữu với Chu Hằng, mà nữ thì hắc hắc.

Dương gia dùng Dương Lan Hinh trói buộc Chu Hằng. Điều này làm cho mỗi đại gia tộc đều hiểu nên làm thế nào.

Các ngươi có thể dùng mỹ nhân kế, chúng ta sao lại không thể chứ?

Mỹ nữ này xuất chúng nhất trong thế hệ trẻ của Liễu gia đấy, chẳng những vóc người đẹp, dung mạo đẹp, hơn nữa còn có tài múa cực đẹp, một khúc Nguyệt Hoa Vũ năm đó làm cả Dã Mã Thành kinh diễm.

Thực ra nàng đã sớm gả cho người ta, nhưng mà gia tộc cần, một cái hôn ước nho nhỏ như vậy thì coi là gì?

Dương Thiết Hổ hít một hơi thật sâu. Trong nháy mắt ổn định tâm tính, sải bước bước ra, cười vang nói:

- Hai vị Liễu huynh đường từ xa đến, Dương mỗ không tiếp đón từ xa, xin thứ tội! Thứ tội!

Hai vị Nguyệt Minh Đế Liễu gia tuy rằng không để Dương Thiết Hổ vào mắt, chỉ coi như hắn chỉ biết ỷ vào con gái mình, nhưng người ta dù sao cũng là Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, cũng không phải thứ bọn họ muốn vuốt ve liền có thể vuốt ve!

Hơn nữa bọn họ cũng không phải đến tìm phiền toái, vạn nhất chọc giận Chu Hằng... Vẫn còn vết xe đổ Phó gia huỷ diệt đấy.

Hai người nhao nhao đứng dậy, ôm quyền hoàn lễ. Chỉ nghe tiếng bước chân vội vã truyền đến, một gã tôi tớ ngã lăn vào, quỳ bái với Dương Thiết Hổ nói: - Báo, báo gia chủ đại nhân, Tôn gia Dã Mã Thành tới chơi!

Ông! Dương Thiết Hổ và Lưu Tử Sương đều lòng run lên, chỉ cảm thấy máu nóng lên đầu. Thiếu chút nữa trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Tôn gia!

Dã Mã Thành cũng chỉ có một Tôn gia, đó chính là siêu cấp thế gia chân chánh à, là tồn tại đủ sức để chen vào tốp 10, thậm chí tốp 5!

Nếu như nói Liễu gia chính là quái vật lớn i, như vậy Tôn gia chính là một ngọn núi cao không thể leo tới!

Chẳng lẽ Chu Hằng còn đắc tội với Tôn gia?

Dương Thiết Hổ hiện tại rất muốn quay về bầm thây Chu Hằng thành vạn đoạn tâm, tên hỗn trướng kia cũng quá biết gây chuyện rồi đấy, không ngờ đều đắc tội hai đại gia tộc siêu cấp! Tiểu tử này là Tang Môn Tinh đầu thai sao, đến tột cùng chạy đến Dã Mã Thành để làm gì?

- Hai vị Liễu huynh, xin chờ một chút, ta tới nghênh đón...

- Báo, báo gia chủ! Dương Thiết Hổ còn chưa nói hết, lại thấy một gã tôi tớ lảo đảo chạy vào, quỳ gối nói với hắn: - Báo gia chủ, Vu gia Dã Mã Thành tới chơi!

Vu, Vu gia!

Lại là siêu cấp gia tộc Dã Mã Thành, còn mạnh hơn Liễu gia rất nhiều, có thể cùng Tôn gia so sánh, thực lực có thể xếp vào tốp 5!

Dương Thiết Hổ chỉ cảm thấy tay chân lạnh như băng, Chu Hằng này đến tột cùng đã làm gì ở Dã Mã Thành mà khiến người người oán trách, lại dẫn tới ba siêu cấp gia tộc liên tục kéo tới tính sổ? Chẳng lẽ, tên này đều ngủ với khuê nữ ba nhà họ sao?

Không phải là không có khả năng, nhìn lại con gái mình, chẳng phải bị Chu Hằng làm cho thần hồn điên đảo sao?

Nghĩ như thế, hắn không khỏi nhìn lại khuê nữ của Liễu gia. Liễu gia rõ ràng là tới báo thù, tại sao phải mang theo con gái chứ? Đây không phải rất rõ ràng sao, khuê nữ này chính là khổ chủ!

Chu Hằng a Chu Hằng, tiểu tử này mình không quản, lại khiến Dương gia phải gánh vác tất cả!

- Báo, báo gia chủ, Triệu gia Dã Mã Thành tới chơi!

- Báo gia chủ, Ngưu gia Dã Mã Thành tới chơi!

- Báo...

Dương Thiết Hổ căn bản không có thời gian xuống núi nghênh tiếp, một đường nhà quyền thế Dã Mã Thành dường như thương lượng xong cùng nhau kéo tới.

Xong rồi! Dương gia xong rồi.

Chu Hằng tên súc sinh kia đến tột cùng ngủ với khuê nữ bao nhiêu nhà đây? Rước lấy nhiều khổ chủ như vậy?

Dương Thiết Hổ thấy rất rõ ràng, những gia tộc Dã Mã Thành lục tục đi lên này đúng là rất thống nhất, một gã hoặc hai gã lớn tuổi mang theo một nam một nữ nhỏ tuổi, ngẫu nhiên cũng có nhà mang theo hai thiếu nữ.

Tên Chu Hằng này đúng là khẩu vị thật tốt, rất biết làm màu, còn song phi khuê nữ của người ta!

Dương Thiết Hổ mặt như tro tàn, Lưu Tử Sương mặt như tro tàn, Lâm Tài Tuấn mặt như tro tàn, Lưu Hàn Diệp mặt như tro tàn.

- Báo, báo, báo gia chủ, Tư Đồ gia Dã Mã Thành tới chơi!

Tư, Tư Đồ gia!

Thành chủ Dã Mã Thành, người thủ hộ Tuyệt Tiên Thành bổ nhiệm giữ gìn trật tự?

Xong rồi, xong thật rồi! Người thủ hộ trật tự ra lệnh một tiếng, Dương gia không có chỗ dung thân ở 49 Tiên Thành, tất cả tu giả Tiên Thành sẽ xem họ là địc, trừ lẻn vào tinh vũ ra, bọn họ không còn con đường nào khác.

Ngay cả khuê nữ Tư Đồ gia cũng dám xâm hại! Tên kia là sắc quỷ đầu thai a!

- Báo, báo, báo, báo, báo, báo gia chủ, Dược sư, Dược sư, ba vị trưởng lão Dược sư hiệp hội tới chơi!

Dương Thiết Hổ a một tiếng, chỉ cảm thấy máu chảy ngược, toàn thân lạnh như băng, trước mắt lúc đen lúc trắng, chỉ thiếu chút nữa là bất tỉnh rồi.

Dược sư hiệp hội! Hắn khóc không ra nước mắt!

Đắc tội người thủ hộ trật tự Tiên Thành còn có thể ra ngoài làm cường đạo tinh hải, nhưng mà đắc tội Dược sư hiệp hội, ngay cả cường đạo tinh hải cũng muốn đuổi giết bọn họ!

Ông già Chu Hằng đến tột cùng làm sao sinh ra được hắn đây?

Việc cấp bách, chính là bỏ qua quan hệ với Chu Hằng, làm như mình trở thành người bị hại! Đúng, nữ nhi của hắn cũng bị Chu Hằng gieo họa! Mọi người cùng chung mối thù, là người một nhà, không phải là địch nhân!

Dương Thiết Hổ trong lòng hơi định, hắn cuối cùng cũng là Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, lúc trước chỉ là liên tiếp bị đả kích cho nên có chút lú, nhưng một khi tỉnh táo lại thì lập tức bắt được điểm quan trọng.

Thí tốt giữ xe!

Sau khi ba gã trưởng lão Dược sư hiệp hội tiến vào phòng lớn, cuối cùng không ai tới nữa.

Dương Thiết Hổ không tự chủ được nhìn thoáng qua Lý Tú Phân trong ba gã Dược sư, trong lòng lập tức thầm nhủ khẩu vị của Chu Hằng.

Vị lão bán Từ nương này tuy rằng có mấy phần tư sắc, cái mông cũng rất tròn đẫy đà, nhưng mà dù sao cũng quá lớn tuổi, tại sao Chu Hằng ngay cả lão nương này này cũng không bỏ qua? Đúng là ăn tạp mà.

Nếu như Lý Tú Phân biết suy nghĩ lúc này của Dương Thiết Hổ, phỏng chừng sẽ phát động tất cả giao thiệp của nàng chém giết Dương Thiết Hổ thành một ngàn mốt vạn đoạn.

- Các vị, ta cũng là người bị hại a, nữ nhi của ta bị tiểu tử Chu Hằng kia mê hoặc, ngay cả ta cũng không muốn nhận! Dương Thiết Hổ quyết định tiên hạ thủ vi cường, lập tức kêu khổ trước mặt mọi người, tố lên oan khuất của mình.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ quái dị, tên này sao tự nhiên chạy ra hát tuồng vậy?

Người nào không biết con gái ngươi và Chu Hằng như đùi và đầu đối, đây cũng chính là chuyện khiến cho bọn họ hâm mộ!

Con rể Dược sư tam tinh, 11 vầng trăng a!

Gia tộc nào mà không muốn kết thân với đối tượng như vậy? Nhưng tên Dương Thiết Hổ chiếm được tiện nghi lớn như vậy còn không tính, lại còn một bộ bị ủy khuất, đúng là rất biết giả bộ a! Không biết giả ngu sẽ bị sét đánh sao?

- Dương huynh, đáng khoe như vậy sao? Nguyệt Minh Đế 7 luân Vu gia cười nói.

- Phải phạt ba chén rượu à! Nguyệt Minh Đế Ngưu gia lớn tiếng nói, bản thân hắn là một tên sâu rượu, tự nhiên đôi ba câu không rời khỏi chữ rượu.

Mọi người nhao nhao ồn ào, người ta chính là cha vợ Chu Hằng à, cho dù giả bộ ép thì sao, ai cũng không dám nói thật à!

Dương Thiết Hổ lại buồn bực, ta khoe gì chứ? Nữ nhi của ta đều bị tiểu tử kia mê hoặc cho thần hồn điên đảo, lại còn rước lấy phiền toái lớn cho gia tộc, hắn còn có tâm tình khoe ra sao? Khoe có con rể biết gây họa như vậy sao?

Tuy nhiên có điểm không đúng a, những người này vì sao mỗi người đều vẻ mặt ôn hòa, sao không nhìn ra chút xíu bộ dáng hưng sư vấn tội, đây là chuyện gì xảy ra?

- Dương huynh, đây là khế đất Phó gia, hiện tại giao cho ngươi! Tư Đồ Yếu Phương gật gật đầu với Tư Đồ Lăng, Tư Đồ Lăng lập tức đi tới trước Dương Thiết Hổ, lấy ra một cuốn giấy trắng, dùng tơ lụa màu tím vàng buộc lại.

Phó, khế đất Phó gia?

Dương Thiết Hổ hoảng sợ, người nào không biết Phó gia chính là một trong những gia tộc cường đại nhất Dã Mã Thành, nhưng đối phương đưa khế đất Phó gia cho hắn là có ý gì?

Đùa gì thế! Hắn cầm khế đất Phó gia chẳng phải sẽ kết tử thù với Phó gia sao? Dương gia nho nhỏ, người ta một đấm cũng có thể đánh nát à!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.