Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 623: Hỏa thạch



Phòng đấu giá này vô cùng to lớn!

Nếu để Chu Hằng nói, nó càng giống như một cái đấu thú trường. Phía dưới là ghế bình thường, gần như đã ngồi kín người, đen nghịt đều là đầu người, ít nhất cũng có vạn người. Bắt đầu từ tầng hai thì đều là phòng riêng, tổng cộng có năm tầng, nhưng số người có thể chứa khẳng định không bằng khoang thuyền giống như là quảng trường ở dưới kia.

Chu Hằng ở vào tầng thứ tư, không trên không dưới.

Ánh mắt của hắn đảo qua, trong đám người phía dưới nhìn thấy Liên Tĩnh Hương và Liên Hữu Hạo. Nhưng bởi vì phòng riêng là có trận pháp bảo hộ, người phía dưới căn bản không thể nhìn thấu, cũng không thể dùng thần thức thẩm thấu. Hai người Liên gia lại không hề phát giác Chu Hằng cũng tới, còn ở trên cao nhìn xuống bọn họ.

- Kỳ thật phòng bao này đủ chứa 10 người! Con lừa đen ngồi trong một chiếc ghế bành, tứ chi duỗi ra, bộ dạng rất lưu manh.

Chu Hằng cười nói: - Như vậy ngươi có thể gọi bọn họ đi lên!

- Phì. Lão chó kia mắt chó coi thường lừa, bổn tọa mới không làm vậy! Con lừa đen lập tức giơ giơ móng.

Chu Hằng cũng không nghĩ tới tay cầm thẻ khách quý không ngờ có thể được mời vào phòng bao, càng không biết phòng này rồi lại lớn như thế. Bằng không hắn cũng không ngại gọi đám người Liên Tĩnh Hương cùng tới. Dù sao hắn cũng là đi nhờ tinh thuyền của Liên gia mới tới được.

Dù sao là thiếu Liên gia một cái ân tình.

Tuy nhiên lúc trước hắn đã nói dối, nếu hiện tại lại đi mời hai người của Liên gia, chỉ sợ hai bên đều sẽ khó coi.

Tuy nhiên phòng bao so với phía dưới trừ rộng mở hơn một chút, cũng không có khác biệt gì lớn, lại không phải là ở dưới không mua được đồ. Cứ vậy đi!

Ngồi ở tầng thứ sáu trên cùng này hẳn đều là cường giả Thăng Hoa Cảnh, Chu Hằng dựa vào hắc kiếm đề cao thần thức, mơ hồ phát giác đến vài luồng hơi thở mạnh mẽ mà khó hiểu. Tuy nhiên tầng thứ sáu nàynhiều nhất chỉ có 11 phòng có người vào, đại bộ phận ngược lại là trống.

Phòng trống này cũng chỉ có thể để trống, vị trí đó liền đại biểu cho một loại địa vị, cũng không phải là có thể khiến người tùy tiện tiến vào.

Dù cho Thiên Bảo Các nguyện ý, người khác lại dám tiến vào sao? Không sợ mấy cường giả Thăng Hoa Cảnh đó dưới cơn giận dữ đập chết mình?

Tuy nhiên có thể ở trong phòng bao liền đại biểu cho một loại khẳng định đối với địa vị. Không bao lâu liền có một thị nữ mỹ mạo tiến vào, đưa tới hoa quả và rượu ngon, đều là giá trị không rẻ. Ở Tây Hợi Thành lại càng là thứ có tiền cũng không mua được.

Con lừa đen nhìn chằm chằm vào váy của thị nữ kia, lộ ra vẻ ý động, nói:

- Tiểu cô nương, bổn tọa cho ngươi một khối tiên thạch, ngươi đem váy cởi ra!

- Con lừa lưu... lưu manh! Thị nữ kia sắc mặt đỏ bừng, suýt nữa liền cho con lừa đen một cái bạt tai, chật vật mà đi.

Con lừa đen chớp chớp hai mắt to lớn, có vẻ vô tội.

Nó lưu manh chỗ nào? Nó chỉ là coi trọng cái váy kia, còn không tiếc lấy ra một khối tiên thạch để mua mà! Đối với con lừa đê tiện nhỏ mọn đến cực điểm này mà nói, có thể lấy ra một khối tiên thạch đã là trong lòng đang rỉ máu rồi.

Chu Hằng không khỏi cười ha hả. Con lừa này vừa gặp mặt liền bảo tiểu cô nương người ta cởi quần áo, ai không coi nó là lưu manh mới quái! Nhưng hắn lập tức liền buồn bực. Bởi vì hắn và con lừa đen là đi cùng nhau, con lừa đê tiện bị coi là lưu manh, hắn cũng chưa chắc trên mặt có ánh sáng!

- Thanh danh của ta đều mất hết ở trên người ngươi! Hắn thở dài nói.

- Phì! Bổn tọa chính là điềm lành thiên địa, ngươi đi theo bổn tọa đó là phúc khí của ngươi, sẽ được thiên địa chiếu cố! Con lừa đen da mặt dày người thường không thể sánh bằng.

Trong lúc nói chuyện, hội đấu giá phía dưới rốt cuộc bắt đầu.

Nơi này thật sự gần như đấu thú trường, đài đấu giá cũng không phải ở cuối khoang thuyền mà là ở vị trí chính giữa, vật phẩm đấu giá thì trực tiếp từ phía dưới đưa lên. Phụ trách chủ trì bán đấu giá là một lão già 60, râu tóc bạc trắng, bộ dạng già đến bất cứ lúc nào đều sẽ một chân vào quan tài.

Nhưng lập tức có người nhận ra thân phận của lão già này, trong tiếng trao đổi khe khẽ, tất cả mọi người đều biết lão già này là ai.

Đây là một vị Thăng Hoa Hoàng, tên là Lý Minh Động!

Thăng Hoa Hoàng!

Ba chữ này đủ để trấn cho tất cả mọi người đều không thể thẳng sống lưng, ai dám xằng bậy?

- Các ngươi đại khái cũng đều biết lão phu là ai rồi, lão phu liền không tự giới thiệu nữa! Lý Minh Động tươi cười, thanh âm tuy rằng không cao, lại không hề trắc trở truyền đến mỗi một góc. Rõ ràng đến như ở trước mặt mỗi người nói chuyện vậy.

- Hôm nay vật đấu giá tương đối nhiều, lời thừa liền không nói nhiều nữa, lập tức bắt đầu bán đấu giá! Hắn dùng ngón tay gõ trên đài đấu giá một cái, nền đất bên cạnh lập tức hiện ra một lỗ, một nữ nhân áo trắng mỹ mạo từ dưới dâng lên, trong tay nâng một cái mâm ngọc, trong mâm bày một chiếc bình thuốc.

- Trước lấy món đồ tốt ra! Ánh mắt của Lý Minh Động nhìn về phía tầng thứ sáu, chậm rãi nói: - Đây là một viên Cố Hồn Đan, tác dụng như thế nào, chắc là mấy vị lão huynh cũng rõ ràng! Lão phu chỉ bổ sung một câu, trải qua Dược sư bản các giám định nhiều lần, đây là một viên Cố Hồn Đan cực phẩm!

Cực... cực phẩm!

Oành!

Lập tức có vài luồng thần ý vô cùng mạnh mẽ đảo qua. Chỉ cần bị thần ý đó đảo qua, cho dù Nhật Diệu Đế đều có loại cảm giác toàn thân trần trụi, dường như tất cả bí mật của mình đều không trốn vào đâu được trước mặt những thần ý này.

Cũng không phải tất cả mọi người đều biết Cố Hồn Đan là cái gì, nhưng chỉ cần biết cường giả Thăng Hoa Cảnh nghe thấy cái tên Cố Hồn Đan không ngờ lại thần ý thất thủ là có thể đoán ra Cố Hồn Đan này tất nhiên vô cùng quý báu.

Nhưng bọn họ lại không biết, cường giả trong 11 phòng bao tầng thứ sáu đã trong nháy mắt trao đổi rất nhiều, đều muốn cho người khác không nên tranh đoạt viên Cố Hồn Đan này với mình.

Gia cố thần hồn, pháp tướng bất diệt, đây là thứ có thể cứu mạng!

Thăng Hoa Cảnh tuy rằng còn không phải mạnh nhất Tiên giới, nhưng cường giả Sáng Thế Cảnh lại có thể có mấy người? Thăng Hoa Cảnh đã đủ trâu bò, còn sống chính là một cái uy hiếp, có thể bảo đảm gia tộc trường thịnh không suy!

- Ra giá đi, giá khởi điểm 1 vạn tiên thạch thượng phẩm! Lý Minh Động thản nhiên nói, trong ánh mắt cũng hiện lên một luồng lửa nóng. Nếu không phải là thân phận đặc biệt, hắn đều muốn gia nhập đấu giá.

- 1. 2 vạn!

- 1. 5 vạn!

- 1. 9 vạn!

Trong phòng bao tầng sáu, tiếng tăng giá nối liền không dứt. Mấy vị đại nhân vật này tranh nhau, những người khác cho dù có nhiều tiên thạch đến mấy lại dám tranh với bọn họ sao? Đương nhiên, nếu là gia tộc đủ trâu bò, vậy thì ranh thôi. Tuy nhiên đây mới là vật phẩm đấu giá thứ nhất của ngày hôm nay, ai cũng không muốn vừa lên liền biến cho hỏa khí quá lớn.

- 2. 3 vạn!

- 2. 4 vạn!

- Hỏa huynh, nể mặt lão phu một chút, thế nào? 2. 5 vạn!

- Hừ, vì sao Chư huynh không nể mặt lão phu, nói không chừng phía sau còn có viên Cố Hồn Đan thứ hai đấy! 2. 6 vạn!

- Hỏa huynh sao không chờ viên thứ hai chứ? 2. 7 vạn!

- 2. 8 vạn!

- 2. 9!

- 3 vạn!

...

Sau khi gọi lên bốn vạn, cuối cùng không có người ra giá nữa. Tiên thạch của nhà ai cũng không phải là gió lớn thổi tới, hơn nữa còn là tiên thạch thượng phẩm! Cố Hồn Đan tuy rằng quý báu, nhưng dù sao vẫn chỉ là đan dược thất phẩm, hơn nữa cũng không phải là trừ bỏ chỗ này liền không có chỗ để mua!

Nó quý là quý ở hai chữ cực phẩm, nhưng nói đến phải bỏ ra giá lớn 4 vạn tiên thạch thượng phẩm trở lên thì quá không đáng.

Vật đấu giá thứ nhất liền bán ra giá cả cao như thế, nhiệt tình của tất cả mọi người dường như đều bị đốt cháy. Bởi vậy tuy rằng mấy món đồ bán đấu giá kế tiếp không quý không hiếm nhưng vẫn bán ra giá cao tương đối.

Chu Hằng lại rất không vui. Cố Hồn Đan đặt ở thứ nhất bán đấu giá, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến giá của nó! Tuy nhiên, hắn xoay chuyển ý nghĩ, 4 vạn tiên thạch thượng phẩm cũng đủ nhiều rồi. Hắn mua nguyên liệu cũng chỉ bỏ hơn 90 vạn tiên thạch hạ phẩm, đổi ra xấp xỉ là 9000 tiên thạch thượng phẩm, hơn nữa còn tổng cộng luyện chế ra ba viên!

Dựa theo giá mỗi viên đều là 4 vạn tiên thạch thượng phẩm mà tính, như vậy tổng cộng có thể đạt được 12 vạn tiên thạch thượng phẩm!

Hồi báo một so với mười mấy!

Mấu chốt là hắn căn bản không cần tiêu hao tinh lực gì, hết thảy đều là do Hỏa Thần Lô làm thay, tiền này tới thật sự dễ dàng!

Luyện đan quả nhiên kiếm tiền!

Nhưng suy tính đến đan dược thất phẩm ở trong tay Dược sư khác chỉ có tỷ lệ thành đan 20%, trên lý thuyết chi phí chính là 15000 tiên thạch thượng phẩm, cực phẩm cũng chỉ bán 4 vạn, kỳ thật không đắt.

- ... Kế tiếp là một tảng đá! Lý Minh Động vẫy vẫy tay, một gã thị nữ đem mâm để lên đài đấu giá, lật mở vải gấm phủ ở trên, phía dưới quả nhiên là một tảng đá, cỡ cũng chỉ bằng nắm tay. Toàn thân đỏ thẫm, bề ngoài không hề bằng phẳng chút nào, góc cạnh rõ ràng.

- Trong tảng đá này ẩn chứa uy lực ngọn lửa rất cường đại, ít nhất cụ thể có tác dụng gì lão phu cũng không rõ ràng. Giá khởi điểm 500 tiên thạch trung phẩm!

Hắn đưa tay ra, làm động tác mời mọi người ra giá. Tuy rằng 500 tiên thạch trung phẩm không đắt, nhưng ai cũng sẽ không tiêu tiền lung tung. Thanh âm của Lý Minh Động chấm dứt ít nhất 10 giây sau, lúc này mới có người gọi ra giá thấp nhất.

- Tiểu tử, mau đem khối hỏa thạch này mua lại! Trong đan điền, Hỏa Thần Lô đột nhiên hết sức kích động nói.

- Làm chi?

- Trong tảng đá này có chứa một tia thiên địa dị hỏa, bổn tọa cần! Hỏa Thần Lô nếu là có tay, tuyệt đối sẽ bóp cổ Chu Hằng phun nước miếng đầy mặt hắn.

Cái lò đan này lúc trước nói, nó thích ăn dị hỏa. Nhưng từ bộ dạng kích động của nó hiện tại mà xem, đây không đơn giản là thích ăn như vậy, mà là một loại nhu cầu bản năng. Cũng giống như hấp dẫn của kim loại bậc cao đối với huyết mạch Phệ Kim tộc của Chu Hằng vậy.

- Lò à, nói lời thật, ngươi cần dị hỏa đến tột cùng muốn làm gì? Chu Hằng hỏi. Hiện tại Hỏa Thần Lô nhưng là sống nhờ trong đan điền của hắn, nếu là nó đột nhiên phun ra một luồng dị hỏa, hắn chẳng phải là gặp tai ương?

Bên kia, Lý Minh Động đã bắt đầu đếm ngược.

Hỏa Thần Lô sốt ruột, vội vàng nói: - Bổn tọa là Thái Dương Tinh Kim, dị hỏa có thể cho bổn tọa tiến hóa! Hơn nữa, bổn tọa tiêu hóa tảng đá này, có thể ra tay giúp ngươi thêm một lần!

- Mới một lần?

- Một lần đã không tệ rồi. Trong hỏa thạch này cũng chỉ có một chút xíu dị hỏa như vậy, sau khi bi bổn tọa tiêu hóa, nhiều nhất chỉ còn lại tàn hỏa ra tay một lần!

- Được rồi!

Chu Hằng hiểu, tiền thân của Hỏa Thần Lô này là một khối Thái Dương Tinh Kim, chỉ là bởi vì bị ngọn lửa rèn luyện đủ kiểu mới sinh ra thần trí. Dị hỏa này có thể khiến nó tiến hóa hẳn là không giả.

- 1000! Hắn rốt cuộc giành trước khi Lý Minh Động ba chùy định âm ra giá.

- 1500! Người thứ nhất ra giá rất không vui. Hắn cũng chỉ là ôm ý tưởng thu thập một chút, cũng không có ý tứ nhất định phải giành được. Nhưng ai bảo Chu Hằng sớm không ra giá muộn không ra giá, cứ phải trong nháy mắt trước khi ba chùy định âm ra giá, đây là đùa hắn sao?

- 2000! Chu Hằng thuận miệng nói.

- 3000!

- 5000!

Sau khi nâng đến 5000, người kia liền không ra giá nữa. Đem một tảng đá rác rưởi xào lên đến giá cao như vậy, cơn giận của hắn cũng trút ra gần hết.

Chu Hằng cũng rất hài lòng. 5000 tiên thạch trung phẩm liền có thể cho Hỏa Thần Lô ra tay một lần, kiếm lớn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.