Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1003: Hắc Bạch Thánh Tử (1)



Nói cho cùng, thực lực của Thiên Dực Thiếu Gia vẫn còn kém một chút, dù có mạnh bao nhiêu mà không thể phá trận, cũng có thể thừa dịp ngắn ngủi phản kích lao ra kiếm trận chạy trốn, mà bây giờ hắn lại trốn không thoát, hắn cần thời thời khắc khắc ngăn cản kiếm trận kiếm cương không ngớt không ngừng không thể nghỉ ngơi.

Nhưng mà lực lượng của phàm nhân sao sánh bằng lực lượng thiên địa.

Gần kề qua ba cái thời gian hô hấp, kiếm thế phòng thủ của Thiên Dực Thiếu Gia xuất hiện sụp đổ, hắn phản ứng không kịp, một giây sau gặp phải hính là vô số đạo kiếm trận kiếm cương công kích.

Trong chốc lát kiếm cương sáng chói bốn phía Thiên Dực Thiếu Gia bị vô tận kiếm trận kiếm cương bao phủ.

Hai tay Huyền Thiên ôm lại càng nhỏ, phạm vi Thiên Cương Địa Sát Kiếm Trận từ 2000~3000 thước, cũng bắt đầu kịch liệt co rút lại, không gian kiếm trận co lại càng nhỏ, nhưng mà kiếm trận kiếm cương bên trong thì càng ngày càng dày đặc.

Phốc --!

Đạo kiếm cương thứ nhất đâm vào vang lên, máu tươi lập tức phun ra!


Phốc phốc phốc phốc phốc. . .

Đối mặt kiếm cương kiếm trận rậm rạp chằng chịt, một khi đã có bắt đầu thì không thể vãn hồi, trong chớp mắt, Thiên Dực Thiếu Gia bị trên trăm đạo kiếm cương công kích.

Tuy rằng nhục thể của hắn chắc chắn, kiếm cương không cách nào xuyên thấu thân thể của hắn, nhưng lại cũng đâm xuyên qua da của hắn thịt, trên người xuất hiện đại lượng vết thương, máu tươi phun ra như suối.

Nhưng mà công kích kinh khủng hơn, vẫn còn phía sau, khi mà Thiên Cương Địa Sát Kiếm Trận thu nhỏ lại đến trình độ nhất định tạo thành kiếm trận 360 chuôi Thiên cấp thượng phẩm linh kiếm trực tiếp ẩn chứa kiếm cương kiếm trận đâm tới Thiên Dực Thiếu Gia.

Lực công kích của thiên cấp thượng phẩm linh kiếm ẩn chứa kiếm trận kiếm cương mạnh hơn kiếm cương kiếm trận đơn thuần nhiều, Thiên Dực Thiếu Gia tuy rằng ngăn trên trăm chuôi nhưng vẫn có đại lượng Thiên cấp thượng phẩm linh kiếm đã đâm trúng thân thể của hắn.

Trong chốc lát một đời yêu nghiệt của Âm Dương đại lục trong công kích của thượng phẩm linh kiếm hóa thành từng mảnh vỡ!

Thiên cấp thượng phẩm linh kiếm ẩn chứa kiếm trận kiếm cương cho dù là thân thể của Thiên giai thập trọng chí cường giả đều không thể ngăn cản.

Thân thể Thiên Dực Thiếu Gia tự nhiên ngăn cản không nổi, bị linh kiếm mang theo kiếm cương bổ ra!

Nhìn Thiên Dực Thiếu Gia trong nháy mắt hóa thành từng khối thịt nát, máu tươi bay tứ tung, đồng tử cường giả Âm Dương đại lục đột nhiên phóng đại. Bọn hắn từ trừng mắt đột nhiên thần sắc biến thành kinh hãi đến cực điểm.

Thiên Dực Thiếu Gia lại bị Huyền Thiên chém chết rồi?

Trái tim cường giả Âm Dương đại lục co rúm lại, Thiên Dực Thiếu Gia là nhi tử mà Thiên Kiếm trang chủ thương yêu nhất. . . Toàn bộ Âm Dương đại lục, yêu nghiệt duy nhất có thể cùng đánh đồng với Hắc Bạch Thánh Tử đã bị người ta chém chết.

- Thiên Dực Thiếu Gia!

Nhất là cường giả Thiên Kiếm sơn trang sau khi khiếp sợ thì phát ra một tiếng kinh hô chói tai có thể nói là thét lên.

Nhìn thân thể Thiên Dực Thiếu Gia bị chém thành từng mảnh, trong ánh mắt của bọn hắn, lộ vẻ hoảng sợ!

Ngay cả không ít võ giả Thần Châu đều rung động:

- Ra tay thật quyết đoán!

Đối với tiếng kinh hô gần như thét lên kia, Huyền Thiên không để ý đến, tay hắn duỗi ra, cương nguyên hóa thành một cái đại thủ lấy ra một chiếc nhẫn đen nhánh từ trong đám huyết nhục của Thiên Dực Thiếu Gia.

Thiên Dực Thiếu Gia đã phóng ra phát ngôn đối với Huyền Thiên khiêu chiến tiến hành sinh tử quyết chiến, không phải phân thắng bại mà là sinh tử.

Thiên Dực Thiếu Gia là vì giết hắn mà đến, vậy Huyền Thiên chỉ có đem chữ Sát còn nguyên hoàn trả Thiên Dực Thiếu Gia Thiên Dực Thiếu Gia.

Thiên Dực Thiếu Gia thể hiện thái độ đối với Huyền Thiên thì quyết định của Huyền Thiên chính là thái độ của hắn, nếu như hắn chỉ là xuất đầu cho là huynh trưởng Thiên Hồn thiếu gia cùng Huyền Thiên phân thắng bại thì Huyền Thiên cùng hắn phân thắng bại, nếu như là phân sinh tử, Huyền Thiên tự nhiên muốn cùng hắn phân sinh tử!

- Huyền Thiên, ngươi dám giết đệ đệ của ta? Ngươi nhất định phải chết, ngươi chết chắc rồi, phụ thân đại nhân của ta quyết không tha cho ngươi...

Thanh âm của thiếu gia thiếu gia vang lên phía trước Huyền Thiên.

Trên mặt Thiên Hồn thiếu gia còn có một cái vết tay, nhưng mà giờ phút này hắn đã bị phẫn nộ làm cho lý trí hôn mê. Hắn chỉ vào Huyền Thiên không ngừng mắng:

- Ngươi nhất định phải chết. . . Ngươi chết chắc rồi. . . !

Bên cạnh Thiên Hồn thiếu gia là một Thiên Giai Cảnh ngũ trọng lão bộc, lão kéo tay của hắn nói:

- Thiên Hồn thiếu gia. Chúng ta đi mau. Nguy hiểm lắm...

Xa xa cường giả Thiên Kiếm sơn trang thấy Thiên Hồn thiếu gia vọt tới trước mặt Huyền Thiên mắng hắn, nguyên một đám bị làm cho sợ đến hồn kinh đảm táng lao đến.

Tại đây không phải Âm Dương đại lục, lại càng không là Thiên Kiếm sơn trang ah. . .

Thiên Hồn thiếu gia hung hăng càn quấy tại Âm Dương đại lục đã quen, vốn thực lực rất cường đại, phía dưới càng có một đệ đệ vô cùng yêu nghiệt, sau lưng Thiên Kiếm sơn trang là nhất phẩm thế lực, chỗ dựa thập phần cường đại tạo nên tính cách này của hắn.

Từ bé tới giờ, Thiên Hồn thiếu gia chưa từng bị thua thiệt, tại Âm Dương đại lục, hắn cho người khác một cái tát, người khác còn phải lập tức giơ mặt bên kia cho hắn tát nốt, nếu không thì đại họa lâm đầu.

Từ ngày ở Thiên Giao Đảo bị Huyền Thiên gây thương tích, Thiên Hồn thiếu gia vẫn canh cánh trong lòng, không đem Huyền Thiên giết chết, tức khí trong lòng hắn khó mà xuôi được.

Vì thế tuy rằng hắn cùng với Huyền Thiên không tính là đại thù nhưng lại muốn mạng của Huyền Thiên. Thiên Dực Thiếu Gia trực tiếp hướng Huyền Thiên sinh tử khiêu chiến.

Luận hung hăng càn quấy, vô luận là Đệ Nhất Công Tử, hay là Đỉnh Công Tử cũng không thể so cùng Thiên Hồn. Từ lúc Thiên Hồn thiếu gia hỏi tin tức của Thiên Giao lão nhân gia, trực tiếp đạp một cước ra khỏi cửa có thể nhìn thấy tâm tính của Thiên Hồn thiếu gia vặn vẹo tới như thế nào...

Huyền Thiên chán ghét nhìn Thiên Hồn thiếu gia:

- Ngươi thật đúng là không biết chữ chết viết như thế nào....

Hưu --! Tiếng nói vừa dứt thì lập tức có một đạo kiếm cương nổ bắn ra.

Kiếm cương sáng chói trong chốc lát bổ trước mặt Thiên Hồn thiếu gia, lúc này hắn mới biết được, mình là vô tri cùng ngây thơ cỡ nào. Tử vong lập tức khiến cho lòng hắn sinh ra sự sợ hãi. Thét lên một tiếng một kiếm hoành ngang phía trước còn thân hình thì dốc sức liều mạng lui về phía sau.

Bất quá, Huyền Thiên đã xuất thủ, lại có thể nào cho Thiên Hồn thiếu gia đào thoát, Sơ Lam Kiếm bổ qua toàn thân Thiên Hồn thiếu gia bị chẻ ra thành hai khúc.

Đây là một kiếm mạnh nhất của Huyền Thiên, hắn cảm thấy Thiên Hồn thiếu gia thật sự là chán ghét. Lần thứ nhất buông tha hắn một mạng, hắn không biết quý trọng, lần thứ hai cho hắn một cái tát, hắn còn không biết cao thấp, lần thứ ba. . .

Không có lần thứ ba, quá tam ba bận!

- Thiên Hồn thiếu gia. . .

Thân thể cường giả Thiên Kiếm sơn trang xông lại bỗng nhiên run rẩy, chỉ cảm thấy bầu trời như sụp xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.