Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1031: Thiên Diễm Bảo Điển (2)



Trực tiếp tu luyện ra Thiên Hỏa, đây là chuyện thập phần khủng bố rồi.

Thiên Diễm Bảo Điển cần trong cơ thể có Tiên Thiên chân khí mới có thể tu luyện, cho nên, quyển sách đầu tiên chính là công pháp tu luyện Tiên Thiên cảnh, phần thứ hai là Địa giai cảnh, quyển thứ ba là Thiên giai cảnh, quyển thứ tư thì chính là Vương giả cảnh rồi.

Tu luyện tới cực hạn, có thể phân biệt sinh ra Thiên Hỏa Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Vương cấp... Thiên Hỏa trong cùng cảnh giới thập phần khủng bố, cơ hồ không có gì không đốt, Thiên Diễm Bảo Điển có thể tu luyện ra Thiên Hỏa Vương cấp đã nói rõ bản công pháp này tuyệt không phải là công pháp Vương cấp bình thường rồi.

Trong sách có đánh dấu của Thiên Hỏa Vương: Thiên Địa linh khí chưa đủ, sau Vương giả không cách nào tu luyện, có bảo điển mà không có đất dụng võ... Trông thấy câu đánh dấu này, Huyền Thiên liền minh bạch, Thiên Hỏa Vương vì sao lại muốn rời khỏi Thần Châu đại địa như vậy.

Thiên Diễm Bảo Điển là công pháp Vương cấp bình thường, Thiên Hỏa Vương đã lấy được, tu vị bước vào được Vương giả cảnh, nhưng lại bị Thiên Địa hạn chế, mà không cách nào tu luyện nữa, không có Bảo điển Vô Thượng thì tu vị không cách nào tiến thêm được, cho nên, Thiên Hỏa Vương sau khi Vương giả cảnh hơn phân nửa sinh đều tìm kiếm phương pháp rời khỏi Thần Châu đại địa.

Hắn vốn đi cực bắc Thú Hoang, nhưng đã thất bại, để lại câu Bắc Hoang khó vượt, ta đi về Đông.

Thiên Hỏa Vương cũng không biết đi về Đông bao nhiêu vạn dặm, cuối cùng cũng không thể đi ra khỏi Thiên Địa này, lúc tuổi già ở lại Xích Diễm sơn mạch, Trục Nhật đại lục cách Thần Châu đại địa về hướng đông ngoài nghìn vạn dặm, lòng mang lấy không cam lòng rồi biến mất.

- Đáng tiếc... Thiên Hỏa Vương sinh sai thời đại, khi đó nguyền rủa chưa tan, căn bản không thể ra được!

Huyền Thiên thở dài, bất quá lông mày lại nhíu một cái:

- Vậy Bất Tử Vương làm sao rời khỏi Thần Châu? Hơn nữa các cường giả Thiên Châu sống nhờ ở Chu gia, bọn họ làm sao từ Thiên Châu đi vào Thần Châu được? Chẳng lẽ nói... Nguyền rủa hiện giờ đã không còn mãnh liệt như bốn ngàn năm trước nữa sao? Nếu Bất Tử Vương đã có thể ly khai Thần Châu, vì sao không có Vương giả vô thượng của Thiên Châu đi vào Thần Châu chứ?

Nghĩ tới nghĩ lui, Huyền Thiên cũng không cách nào suy nghĩ cẩn thận, liền ném vấn đề này qua một bên, chuyên tâm xem Thiên Diễm Bảo Điển.

Trong Thiên Diễm Bảo Điển có nhắc nhở, tu luyện tới cực hạn, có thể luyện ra Thiên Hỏa, đồng thời, Thiên Hỏa, cũng có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện Thiên Diễm Bảo Điển ... Huyền Thiên lập tức bắt đầu tu luyện, trong cơ thể hắn đã có không ít Thiên Hỏa Huyền cấp, hơn nữa tu vi của hắn đã là Thiên giai cảnh bát trọng, hỏa thuộc tính lại là cấp siêu hoàn mỹ, tu luyện cực kỳ thông thuận, hơn nữa tốc độ bay nhanh... Mới không đến nửa canh giờ Huyền Thiên đã tu luyện xong quyền đầu của Thiên Diễm Bảo Điển, luyện ra một đạo Thiên Hỏa, bởi vì công pháp gọi Thiên Diễm Bảo Điển, Huyền Thiên liền gọi Thiên Hỏa luyện ra là Thiên Diễm, Thiên Diễm của quyển Tiên Thiên luyện ra tự nhiên gọi là Thiên Diễm Huyền cấp rồi.

Tu luyện xong quyển đầu, Huyền Thiên tiếp tục tu luyện phần thứ hai -- Quyển Địa giai.

Trong cơ thể Huyền Thiên cũng có Thiên Hỏa Địa cấp, tu luyện, cũng phi thường thông thuận, nhưng thời gian lại nhiều gấp ba quyển đầu, một canh giờ rưỡi Huyền Thiên mới tu luyện quyển thứ hai đến cực hạn, luyện ra Thiên Diễm Địa cấp.

Sắc trời đã tối, Huyền Thiên cũng không tiếp tục tu luyện quyển ba nữa, đợi đến lúc buổi tối thứ hai Huyền Thiên mới bắt đầu tu luyện.

Trong cơ thể Huyền Thiên cũng có Thiên Hỏa Thiên cấp cho nên tu luyện quyển ba cũng tương đối thông thuận, nhưng tốc độ so với quyển một quyển hai lại chậm hơn nhiều.

Qua mấy ngày liên tiếp, Huyền Thiên đều đang tu luyện quyển thứ ba, thẳng đến đến khi đến Thiên Kiếm Tông thì Huyền Thiên cũng mới tu luyện quyển thứ ba đến tiểu thành, muốn tu luyện tới cực hạn, luyện ra Thiên Hỏa còn kém xa lắm.

Thiên Kiếm Tông cũng không như suy nghĩ của bọn hắn, bị cường giả Thiên Châu công kích, hết thảy đều bình an vô sự.

Bọn người Huyền Thiên trở về từ Bất Tử Vương Lăng, trong Thiên Kiếm Tông tự nhiên là một mảnh chúc mừng rồi.

Lúc này đây, trong Bất Tử Vương Lăng vẫn lạc bốn vị Bán Bộ Vương Giả, thật sự là quá mức rung động, tin tức truyền bá rất nhanh, trước khi bốn người Huyền Thiên trở lại Thiên Kiếm Tông không lâu thì Thiên Kiếm Tông đã đã lấy được tin tức bên trong Bất Tử Vương Lăng rồi.

Tuy rằng Mạc Thiên Ky chém giết Tàng Vạn Tuyệt, nhưng, danh tiếng nhất thịnh lại chính là Huyền Thiên.

Một đêm, tu vị liên tục đột phá hai cảnh giới, từ Thiên giai cảnh lục trọng, đột phá đến Thiên giai cảnh bát trọng.

Một đêm liên tục chém giết ba vị Bán Bộ Vương Giả, vốn là Luyện Huyết Giáo Chủ, sau là Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh, Âm Dương Giáo Chủ... Tất cả phát sinh trên người Huyền Thiên khiến võ giả nghe tin đều không thể tưởng nổi, vô cùng rung động.

- Cha... ! Đây là Thiên Diễm Bảo Điển mà con sao chép, về sau cái này coi như là tuyệt học gia truyền của Huyền gia ta rồi... !

Trong căn phòng của Huyền Hồng Huyền Thiên đang cầm lấy một quyển bí kíp, đưa cho Huyền Hồng, cái này là Huyền Thiên trên đường sao chép lại, không khác gì Thiên Diễm Bảo Điển cả.

- Thiên Diễm Bảo Điển! Công pháp Vương giai Hỏa hệ... !

Thanh âm Huyền Hồng nhẹ nhàng kích động, nhận lấy Thiên Diễm Bảo Điển, tiếp theo vỗ vỗ bả vai Huyền Thiên nói:

- Cám ơn con, Thiên nhi... sinh ra nhi tử như con là thành tựu lớn nhất cả đời Huyền Hồng ta, ha ha... !

Trong lúc nói chuyện, Huyền Hồng lập tức cầm bàn tay Hoàng Nguyệt bên cạnh, nói:

- Đương nhiên, ta càng phải cảm tạ nàng, có thể sinh ra Thiên nhi, công lao của nàng là lớn nhất, ha ha... !

Hoàng Nguyệt tính tình ôn thuận, nhìn Huyền Hồng đăm đắm ẩn tình, gật đầu nói:

- Thiên nhi vẫn giống chàng nhiều hơn... !

Mặc dù Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt trải qua đủ loại khổ nạn nhưng quan hệ giữa hai người lại như mật ngọt, một mực phi thường ân ái.

- Cha, ngài từ từ xem, mẹ, hài nhi cáo lui trước... !

Thấy dáng vẻ ân ái của cha mẹ, trong lòng Huyền Thiên cũng nổi lên một hồi ấm áp.

Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt gật gật đầu.

Đợi khi Huyền Thiên rời khỏi căn phòng, bàn tay Huyền Hồng bất thình lình sờ lên bụng Hoàng Nguyệt, khẽ cười nói:

- Nếu Thiên nhi biết rõ nó đã có một đệ đệ hoặc là muội muội, không biết sẽ có phản ứng gì đây... !

Trên mặt Hoàng Nguyệt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, nói:

- Đương nhiên là vui vẻ rồi... !

Huyền Hồng nói:

- Thiên nhi đã là Chân Long, sớm muộn gì cũng phải bay ra khỏi phiến Thiên Địa này, nếu không có mình Thiên nhi bên cạnh cũng đủ rồi!

Hoàng Nguyệt vỗ nhẹ Huyền Hồng một chút nói:

- Hài tử càng nhiều, đây không phải càng tốt sao, nhìn bọn hắn lớn lên trưởng thành cũng là một chuyện thập phần vui vẻ mà.

Huyền Hồng nâng khuôn mặt thanh tú của Hoàng Nguyệt lên nói:

- Nguyệt, nếu nàng thích hài tử, về sau chúng ta còn có thể sinh thêm nhiều một chút... !

Hoàng Nguyệt xấu hổ hồng má, nói:

- Cũng đã lớn chừng này rồi, chàng muốn vùi dập chết thiếp nha... !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.