Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 105: Yêu thú tam cấp



Tam đại gia chủ đều nhất trí cho rằng, Huyền Thiên không thể nào gây nên chuyện đó được, bởi vì, thực lực của Huyền Thiên không có khả năng làm chuyện như vậy.

Như vậy, nếu không phải do Huyền Thiên gây nên thì Ngô Văn Tường chết vào trong tay của ai đây?

Ngô Văn Tường bởi vì đuổi theo Huyền Thiên mà chết, chẳng lẽ là ở sau lưng của Huyền Thiên có cao thủ âm thầm bảo vệ hắn sao?

Nhưng mà, cao thủ tiên thiên của Hoàng gia, đều ở tại Hoàng Bách trấn ngây ngốc mà, không có một người nào đi cùng với Huyền Thiên tiến vào dãy núi Thú Hoang cả.

Vì thế, tam đại gia tộc lại cảm thấy mờ mịt, Trình Nguyên Vũ cùng Trương Cốc Phong, lại đi tới trong huyện Bắc Mạc để tìm Ngưu Chấn Sơn tiếp tục bàn bạc.

Ngày thứ hai, tại khách đường ở Ngưu gia, ba người gồm Ngưu Chấn Sơn, Trình Nguyên Vũ, Trương Cốc Phong đề tự ngồi xuống, liền bắt đầu đàm luận về chuyện Huyền Thiên tiến vào dãy núi Thú Hoang cùng với việc Ngô Văn Tường bị chết.

Ngô Văn Tường có lẽ đích thật là chết vào trong tay Huyền Thiên, nhưng mà, ba người Ngưu Chấn Sơn, Trình Nguyên Vũ, Trương Cốc Phong đều không tin rằng Huyền Thiên có thực lực đến như vậy, cho nên, tuy thời gian đàm luận không có ngắn, nhưng mà bọn họ vẫn không thể nào suy đoán ra được, rốt cuộc là Ngô Văn Tường chết vào trong tay của ai.

Vì vậy ba người đều nhất trí cho rằng, sau lưng Huyền Thiên hẳn có một cao thủ tiên thiên lợi hại bảo vệ, ít nhất cũng là tiên thiên võ giả cảnh nhị trọng đỉnh tiêm, nếu không cũng không có cách giải thích nào về cái chết của Ngô Văn Tường hết.

Đang lúc ba người trao đổi hết sức gay gắt, thì lúc đó, quản gia Ngưu Tất Hồng của Ngưu gia bước nhanh vào, nói:

- Gia chủ, người có khách tới thăm.

- Ai?

Ngưu Chấn Sơn hơi có vẻ không vui hỏi.

Thời điểm ba người Ngưu Chấn Sơn, Trình Nguyên Vũ và Trương Cốc Phong gặp nhau, thường không thích có người quấy rầu, nếu là khách nhân bình thường thì căn bản sẽ không gặp.

Ngưu Tất Hồng đi đến bên cạnh Ngưu Chấn Sơn, nói nhỏ vào lỗ tai hắn:

- Phích Lịch đao khách!

Ngưu Chấn Sơn nghe vậy liền nhíu mày lại, nói:

- Mời hắn vào!

Đợi Ngưu Tất Hồng rời đi, Trình Nguyên Vũ cùng Trương Cốc Phong nhất tề nhìn về phía Ngưu Chấn Sơn, ánh mắt mang theo nghi vấn, hiển nhiên là muốn hỏi vừa rồi Ngưu Tất Hồng nói cái gì với Ngưu Chấn Sơn.

Phích Lịch đao khách đến đây chắc cũng không là chuyện bí mật gì, Ngưu Chấn Sơn mỉm cười, nói:

- Xem ra chúng ta có hy vọng giết chết tên súc sinh Hoàng Thiên kia rồi, lại thêm một người tham gia cùng chúng ta, đồ đệ Âm Cửu Cừu của Phích Lịch đao khách chết ở trong tay của Hoàng Thiên, hiện tại Phích Lịch đao khách đã truy xét đến Bắc Mạc huyện rồi, giờ đang ở bên ngoài phủ của ta!

Phích Lịch đao khách là thần Đao vương nổi danh đạo tặc, tuy không phải là đỉnh tiêm, nhưng mà đại danh thì vô cùng hiển hách, hoành hành một phương, một chỗ như Bắc Mạc huyện này, khi Phích Lịch đao khách đi ngang qua thì cho dù Tam đại gia tộc Ngưu, Trình, Trương cũng phải nhường nhịn ba phần, vì không muốn đắc tội hắn.

Phích Lịch đao khách là tiên thiên võ giả cảnh tam trọng, không thể so với Tam đại gia chủ cường đại như Ngưu, Trình, Trương; nhưng mà, Phích Lịch đao khách là một người sống đơn độc, không định cư một chỗ nào cả, không ai biết dấu vết, nếu đắc tội hắn, cho dù là gia tộc bát phẩm, thất phẩm, cũng có thể bị hắn âm thầm giết chết vài người, sau đó bỏ trốn mất dạng.

Cho dù là đám đệ tử Đại Tông Môn của Thiên Kiếm Tông, Lưu Vân Tông, Phách Quyền Phái, Phích Lịch đao khách cũng dám giết, trở thành một tội phạm truy nã quan trọng của Đại Tông Môn, cho nên ba vị của gia tộc cửu phẩm là Ngưu, Trình, Trương đương nhiên cũng không muốn đắc tội đến Phích Lịch đao khách.

Quả nhiên, nghe Ngưu Chấn Sơn nói như vậy, Trình Nguyên Vũ cùng Trương Cốc Phong nhìn nhau cười, vẻ mặt lo lắng cũng biến mất, trong nội tâm cảm thấy thoải mái.

Trương Cốc Phong nói:

- Nếu như Phích Lịch đao khách biết được tiểu súc sinh Hoàng Thiên giết chết đồ đệ Âm Cửu Cừu của hắn, hắc hắc… Lúc này đây, tiểu súc sinh ở trong dãy núi Thú Hoang kia, tuyệt đối không có đường sống mà trở về.

Trình Nguyên Vũ cười hắc hắc, nói:

- Sau lưng tiểu súc sinh đó khả năng có cao thủ đứng đầu tiên thiên nhị trọng tương trợ, thì có lẽ ba người Nguyên Công, Chấn Nhạc, Cốc Tùng chưa hẳn giết được hắn, nhưng lần này có Phích Lịch đao khách này ra tay, hắc hắc hắc hắc… Chúng ta chỉ cần để lộ ra hành tung của tiểu súc sinh, thì tiểu súc sinh kia muôn đời không trở lại rồi, ha ha ha ha...!

...

Tại dãy núi Thú Hoang!

Trải qua thời gian một ngày, Huyền Thiên đã xâm nhập vào dãy núi Thú Hoang cỡ tám chín trăm dặm, rất nhanh đã đi đến vị trí đánh dấu ở trên bảo tàng đồ.

Bị Ngô Văn Tường đuổi giết, nên Huyền Thiên biết rõ đám người trong Tam đại gia tộc Ngưu, Trình, Trương nhất định sẽ đuổi vào dãy núi Thú Hoang này để giết mình, cho nên, trên đường đi, Huyền Thiên không có chạy một mạch như điên, mà là vừa đi vừa bày ra nhiều điểm đáng ngờ, khiến cho không người nào có thể tìm ra được.

Còn về mấy con yêu thú, Huyền Thiên cũng tận lực không giết tụi nó, bởi vì mỗi khi đánh chết một con yêu thú thì sẽ bại lộ hành tung của mình.

Ngay lúc này mục tiêu chủ yếu của Huyền Thiên, chính là tìm kiếm bảo tàng, chuyện còn lại thì có thể bỏ qua một bên, giết chết một tên Ngô Văn Tường cũng khiến trong lòng của Huyền Thiên thoải mái lắm rồi, Ngô Văn Tường chết, Tam đại gia chủ Ngưu, Trình, Trương kia chỉ biết phái võ giả mạnh hơn để đuổi giết, vì vậy hiện tại Huyền Thiên không cần phải cùng bọn họ liều mạng.

Kể từ đó, bất kể là yêu thú gì, Huyền Thiên đều lựa chọn tránh đi, tuy rằng tốc độ chậm lại, nhưng hành tung thì bí mật, khó có thể phát hiện ra được, dần dần thâm nhập vào trong dãy núi Thú Hoang này ngày càng sâu.

Xâm nhập vào trong dãy núi Thú Hoang thêm năm trăm dặm nữa, Huyền Thiên lại đụng phải yêu thú cấp ba, nhưng mà đều là yêu thú đê giai tam cấp, Huyền Thiên vẫn như trước chú ý tránh đi, ban ngày số lượng yêu thú không có nhiều lắm, Huyền Thiên không bị bất cứ yêu thú nào phát hiện ra, cho nên cứ như vậy xâm nhập vào dãy núi Thú Hoang càng sâu.

Đến ban đêm, là thiên đường của yêu thú, lúc đó Huyền Thiên lại dùng phương pháp xử lý né tránh ban đêm ở trong núi, ở một cây đại thụ cao mấy chục thước, đào một cái động vào đó ẩn núp, có thể vượt qua một đêm yên bình!

Về phần ba người Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Tùng, Nguyên Công truy tìm Huyền Thiên, giống như đá chìm dưới đáy biển, mất đi manh mối, ba người liên thủ thì yêu thú đê giới tam cấp cũng không phải là đối thủ của bọn hắn, yêu thú trung giai tam cấp, ba người cũng có thể chống lại một hay hai con.

Cho nên, ba người vừa đánh chết yêu thú, vừa tìm kiếm dấu vết yếu ớt mà Huyền Thiên lưu lại, chậm rãi truy đuổi vào sâu trong dãy núi Thú Hoang, nhưng mà tốc độ so với Huyền Thiên chậm hơn rất nhiều, khoảng cách cùng với Huyền Thiên càng ngày càng xa. Truyện được copy tại Truyện FULL

Huyền Thiên dựa theo địa điểm đã được đánh dấu trên địa đồ, nên không ngừng đi sâu vào bên trong núi Thú Hoang, trên đường cũng gặp phải vài yêu thú trung giai tam cấp, thậm chí còn gặp một đầu yêu thú thượng giai tam cấp, cũng đều không có kinh động đến bọn chúng mà cố gắng tránh đi.

Sau khi Huyền Thiên xâm nhập thêm tám trăm dặm vào trong núi Thú Hoang, mà địa điểm biểu thị trên bản đồ chỉ dẫn còn có hai trăm dặm nữa là đến rồi, vì vậy Huyền Thiên tiếp tục đi tới thêm mười dặm nữa thì phát hiện ra một hiện tượng quái dị, lại không có gặp phải một đầu yêu thú nào.

Tuy rằng ban ngày số lượng yêu thú xuất hiện rất là thưa thớt, nhưng mà đi hơn mười dặm mà vẫn không thấy một đầu yêu thú nào xuất hiện cả, chuyện này tuyệt đối không được bình thường.

Không có gặp yêu thú, trong lòng Huyền Thiên không có cảm giác thoải mái mà ngược lại càng thêm buồn bực thở ra một hơi, tinh thần càng thêm nâng cao cảnh giác.

Tại một khu vực có yêu thú cư ngụ, nếu như có một nơi nào đó không có yêu thú xuất hiện, thì như vậy khẳng định là nơi này không phải là một thiên đường, mà là - - phụ cận có sào huyệt của một yêu thú cực kỳ lợi hại, vì vậy hiện tại vùng phụ cận nhất định là lãnh địa của một con yêu thú lợi hại.

Huyền Thiên ở Thiên Kiếm Tông, học cũng không ít kiến thức về yêu thú, phụ thân Huyền Hồng cũng nói với hắn không ít, vì vậy Huyền Thiên biết rõ, lãnh địa của một yêu thú, ít nhất cũng có yêu thú bá chủ tam cấp, tương đương với một cao thủ nhân loại là tiên thiên võ giả cảnh ngũ trọng.

Yêu thú bá chủ tam cấp, con yêu thú tam cấp này là một con vương giả, so với yêu thú đê giai, trung giai, thương giai thì cường đại hơn rất nhiều.

Phụ cận khẳng định là sào huyệt yêu thú của yêu thú bá chủ tam cấp, không phải do Huyền Thiên không cảnh giác.

Mà yêu thú là trời sinh có thuật ẩn núp, sào huyệt yêu thú, đại đa số là vô cùng bí mật, nó được giấu ở dưới lòng đất, nói ra thì trên mặt đất có nhiều nơi bí mật, có lẽ dưới mặt đá, có lẽ là ở trong bụi cỏ, hoặc có lẽ lại ở trong một cái khe.

Nơi này là một rừng cây khổng lồ che cả mặt trời, đại đa số đều cao hơn một trăm mét, Huyền Thiên tận lực tránh đi lại ở trên mặt đất, Huyền Thiên sử dụng thân pháp, bay qua bay lại ở trên cành cây.

Nhìn vào địa điểm biểu thị ở trên bảo tàng đồ, chính là ở trung tâm rừng cây này, bốn phía toàn là núi mà còn được rừng cây bao vây xung quanh, nếu muốn tiến vào địa điểm bảo tàng thì phải xuyên qua đám rừng cây này, khoảng chừng còn hơn một trăm dặm nữa là tới.

Bất luận là đi theo phương hướng nào cũng đều là như thế hết, đã như vậy thì Huyền Thiên cũng không vòng tới vòng lui, dù sao cũng phải đi xuyên qua rừng cây, mới có thể đến ngọn núi bảo tàng, phương hướng nào cũng đều giống nhau cả, hơn nữa, cửa vào bảo tàng đồ, đang ở tại phương hướng mà Huyền Thiên đi, nên hắn trực tiếp đi về phía trước.

Độ cảnh giác của Huyền Thiên rất cao, nhưng mà ở đây cây cối không ngớt, đi hơn một trăm dặm cũng không gặp bất luận yêu thú gì, cũng không có phát hiện sào huyệt yêu thú nào, đều này khiến cho Huyền Thiên âm thầm kinh hãi, vậy phạm vi lãnh địa quanh đây của yêu thú này, ít nhất cũng hơn trăm dặm, chỉ sợ địa điểm biểu thị bảo tàng đồ hiện đang ở bên trong lãnh thổ của một con yêu thú lợi hại đây.

Tê tê - - !

Huyền Thiên vừa cảnh giác vừa đi về phía trước, vừa quan sát mặt đất, trong lúc đó, có một đạo thanh âm khiến cho xương cốt người ta trở nên mỏi nhừ, đột nhiên từ bên phải vang lên.

Lông tơ ở phía sau lưng Huyền Thiên đều dựng đứng cả lên, lập tức giật mình một cái, trong thân thể sinh ra một cổ cảm giác lạnh lẽo thấu tâm.

Huyền Thiên nhanh giống như tia chớp quay đầu lại, nhìn về phía nơi truyền ra âm thanh ghê rợn đó.

Chỉ thấy hơn một trăm thước về bên phải, khắp nơi đều là dây màu đen, quấn trên cây thụ khổng lồ cao ngất, một mực lan tràn đến tán cây ở phía trên, nhưng cái dây thô này như thân người, vô cùng đen kịt, vốn là ở phía trước Huyền Thiên.

Nhưng Huyền Thiên vì vượt qua những cái dây này nên mới chuyển hướng về phía bên trái, vừa rồi nhìn kỹ mấy đám dây ở khu vực này, căn bản không có phát hiện ra tình huống nào.

Nhưng mà - -

Giờ phút này những cái dây màu đen quấn quanh cây đại thụ, mà trên cây đại thụ giống như một thân người màu đen quấn quanh cây thô kia.

Ngước mắt xem xét, dường như cũng không thấy có gì đặc biệt, nhưng mà nếu nhìn kỹ, thì cái dây màu đen này không giống với những cái dây khác, những dây khác vô cùng đen, mà cái dây này thì cũng là màu đen nhưng ở giữa có vệt sáng, giống như có sinh mạng, hơn nữa có một cái gì màu đen xuất hiện ở mặt ngoài cái dây.

Nhìn kỹ ở trên cái dây, chỉ thấy ở phía trên tán cây cao hơn một trăm mét, vươn ra một cái đầu rắn đen nhánh cực lớn, ở trên đầu rắn có một cái vương niệm thật to.

Trong lòng Huyền Thiên bỗng giật mình một cái, giống như bị thứ đồ gì cực lớn đánh trúng, hai mắt mở thật to, chấn động.

Yêu thú bá chủ tam cấp - - Hắc Tuyến vương xà.

Huyền Thiên biết rất nhiều chuyện về yêu thú, đối với Hắc Tuyến vương xà tiếng tăm lừng lẫy đương nhiên cũng đã từng nghe mấy huynh đệ tốt nói rồi.

Hắc Tuyến vương xà, là một con yêu thú bá chủ tam cấp, có hai đặc điểm, đặc điểm thứ nhất là tốc độ nhanh như gió, đặc điểm thứ hai là lực vô cùng lớn, bất kỳ một cái đặc điểm nào, cũng làm cho thực lực của Hắc Tuyến vương xà vượt xa các yêu thú đồng cấp khác.

Cho dù là yêu thú đê giai tứ cấp, ở trước mặt Hắc Tuyến vương xà có lực vô cùng lớn này thì cũng có phần thua kém hơn, thân thể khổng lồ của Hắc Tuyến vương xà mà quấn một cái thì yêu thú đê giai tứ cấp cũng trốn không thoát.

Trách không được một trăm dặm xung quanh đây đều không có yêu thú khác xuất hiện, có yêu thú bá chủ tam cấp là Hắc Tuyến vương xà làm vương ở chỗ này, thì ngay cả yêu thú đê giai tứ cấp cũng không dám sờ mũi nhọn của hắn, cho nên còn có yêu thú nào dám can đảm đến chỗ này chứ?

Huyền Thiên đứng ở tán cây phía trên, cũng không dám có bất kỳ một cử động nào, trong lòng âm thầm kêu khổ, nếu đụng phải những con yêu thú bá chủ tam cấp khác, chỉ cần dùng "Long Hổ bộ" đã đạt tới cảnh giới đại thành, Huyền Thiên có thể nắm chắc mười phần chạy trốn.

Nhưng mà, gặp phải Hắc Tuyến vương xà chuyên về tốc độ, thì dùng "Long Hổ bộ" có cảnh giới đạt thành cũng không ăn thua, hy vọng chạy trốn còn chưa chắc được năm phần nữa.

Yêu thú thuộc loại xà, trời sinh ra đã không nhìn thấy gì, đầu rắn của Hắc Tuyến vương xà tuy nhìn về hướng bên này của Huyền Thiên, nhưng cũng không hẳn là đã nhìn thấy thân thể Huyền Thiên, trên thực tế thì yêu thú thuộc loại xà này là nửa mù nửa điếc, vô luận là thị giác hay là thính giác, đều đã bị thoái hóa.

Nhưng mà cảm ứng của xà rất linh mẫn, có thể cảm ứng được một chấn động rất nhỏ trong không khí, khẳng định lúc Huyền Thiên di chuyển không ngừng trên tán cây, tuy rằng lặng lẽ không phát ra âm thanh, nhưng vẫn bị Hắc Tuyến vương xà phát giác.

Huyền Thiên vẫn không nhúc nhích, ngay cả hô hấp cũng dừng lại, không phát ra một chút âm thanh nào.

Gặp phải Hắc Tuyến vương xà, chạy trốn không phải là biện pháp tốt nhất, mà tốt nhất là im lặng không động đậy, để làm cho Hắc Tuyến vương xà mất đi cảnh giác, rồi lặng lẽ rời đi, hiện giờ an toàn là trên hết.

Nhưng mà, võ giả nhân loại đều biết con mắt của yêu thú loại xà này bị mù, không có lỗ tai, thính giác lại bị thoái hóa, chỉ có cảm ứng là rất linh mẫn, nhưng mà còn không biết rằng yêu thú loại xà này còn có một chỗ đặc thù khác, chính là đầu lưỡi của bọn chúng, có thể cảm ứng được nguồn nhiệt ở trong không khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.