Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1182: Có lầm hay không! (2)



Phong nhận kia như đao như kiếm, xoay tròn bốn phía Hoàng Hư Thánh, theo thủ thế của Hoàng Hư Thánh đong đưa, điểm một ngón tay về phía Yến Cô Thành, Phong Vân vô tận lập tức cấp tốc xoay tròn, hóa thành một mảnh vòng xoáy vòi rồng cực lớn bao phủ phạm vi hơn mười dặm.

Trong vòng xoáy vòi rồng kia, phong nhận vô cùng vô tận cấp tốc xoay tròn lấy, cắt hư không thành từng mảnh nhỏ, kể cả kiếm thế khủng bố như ánh nắng chiều buông xuống kia của Yến Cô Thành nữa.

Thực lực của Hoàng Hư Thánh mạnh hơn Đồng Mặc Ngôn và Thương Phá Đình không ít, cơ hồ chỉ nửa bước nữa sẽ bước vào Hoàng giả đại thành đỉnh phong chi cảnh, chỉ kém cơ hội đột phá thôi..

Nhưng chút chênh lệch này so với Yến Cô Thành thì thực lực của hai người cũng cách biệt một trời một vực.

Bất quá, Hoàng Hư Thánh, Đồng Mặc Ngôn, Thương Phá Đình ba vị Hoàng giả đại thành cường cường liên thủ, thực lực tổng hợp đâu chỉ tăng lên gấp ba, ngược lại phá tan kiếm chiêu của Yến Cô Thành.

- Yến Cô Thành, bổn hoàng không thể không thừa nhận, thực lực của ngươi rất cường đại, nhưng ngươi chỉ có một người, có thể ngăn cản bao lâu? Dù cho thực lực ngươi có mạnh hơn nữa, ba người chúng ta cũng đủ đối phó ngươi, Tịch Dương Lâu chỉ có một vị Hoàng giả là ngươi, mà bên phía chúng ta còn có bốn vị Hoàng giả, mặc kệ Tịch Dương Lâu ngươi có trận pháp gì phòng hộ cũng không thể ngăn được bốn vị Hoàng giả, trận pháp vừa vỡ, Tịch Dương Lâu gặp phải công kích của tứ đại Hoàng giả, kết cục như thế nào trong lòng ngươi hẳn rõ ràng, bây giờ hối hận vẫn còn kịp, giao Huyền Thiên ra đây, chúng ta cam đoan không động vào Tịch Dương Lâu.

Hoàng Hư Thánh nói như thế.

Tuy rằng ba vị Hoàng giả đại thành liên thủ, phá kiếm thuật tuyệt thế của Yến Cô Thành, nhưng cũng không chiếm được thượng phong, nhiều nhất chỉ có thể chống lại Yến Cô Thành thôi.

Đối với cao thủ như Yến Cô Thành, cho dù là bảy đại thế lực Hoàng phẩm trong nội tâm đều kiêng kị thật sâu, dùng thực lực của Yến Cô Thành, muốn đi thì đi, bảy đại Hoàng giả liên thủ cũng không ngăn được, chọc một địch nhân đáng sợ như vậy, tuyệt đối sẽ khiến cuộc sống sau này khó có thể bình an.

Cho nên, thấy được thực lực của Yến Cô Thành, Hoàng Hư Thánh cũng thu liễm ngạo khí lúc đầu, tận lực không muốn động thủ với Yến Cô Thành.

- Ta cũng cho các ngươi một cơ hội, dừng tay, Yến Cô Thành ta sẽ xem như các ngươi chưa từng tới!

Yến Cô Thành đứng ngạo nghễ hư không, thản nhiên nói.

Ngữ khí tuy rằng nhẹ nhạt, nhưng ý tứ bên trong lại chân thật đáng tin.

- Thực nghĩ một mình Yến Cô Thành ngươi có thể nghịch thiên sao!

Hoàng Hư Thánh thanh âm lạnh lẽo, trong giọng nói để lộ ra lửa giận cực lớn, quát:

- Yến Cô Thành do ta cùng với Đồng huynh, Thương huynh đối phó, Kỷ huynh, Trâu huynh, Đằng huynh, Uông huynh các ngươi cường công Tịch Dương Lâu đi.

Vừa mới nói xong, Hoàng Hư Thánh, Đồng Mặc Ngôn, Thương Phá Đình đều thi triển tuyệt chiêu, đồng thời phóng lên trời, đánh tới Yến Cô Thành.

Mà Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ, Đằng Định Khôn, Uông Thủy Nhai thì vượt qua chiến trường, trực tiếp phóng tới Tịch Dương Lâu.

Trên bầu trời cao cao, kiếm thế của Yến Cô Thành lần nữa biến đổi, quát lạnh nói:

- Cho dù là ba người các ngươi liên thủ, vẫn không đủ tư cách ngăn bổn hoàng, Lạc Nhật Hoàng Hôn!

Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm, thức thứ năm, Lạc Nhật Hoàng Hôn!

Yến Cô Thành mở ra kiếm thuật, kiếm thế cường đại bao phủ bốn phương tám hướng, bầu trời phạm vi hơn mười dặm đều biến sắc, chợt ảm đạm xuống, như trời tối vậy.

Mà kiếm trong tay Yến Cô Thành lại đâm xuống dưới, một đoàn hào quang ôn hòa như Lạc Nhật sắp chìm về Tây, hào quang màu hồng, cũng không chói mắt.

Nhưng đạo chi ý cảnh ẩn chứa trong đoàn hào quang kia lại cường đại hơn hai chiêu trước rất nhiều.

Mặt trời lên mặt trời lặn, đều là tự nhiên, không thể ngăn cản, Liệt Nhật có tươi đẹp hơn đi nữa cũng có thời khắc lặn xuống, cường giả tuyệt thế hơn nữa cũng có ngày thọ nguyên hao hết.

Yến Cô Thành một kiếm này, đạo chi ý cảnh đạt đến tình trạng thập phần thâm ảo, cơ hồ liên quan đến lĩnh vực sinh tử, một kiếm ra, như Thiên Địa đại đạo, sinh tử Luân Hồi, Lạc Nhật chìm Tây, hoàng hôn lâm thế.

Công kích của Hoàng Hư Thánh, Đồng Mặc Ngôn, Thương Phá Đình trong nháy mắt bị Yến Cô Thành phá sạch sẽ.

Cơ hồ trong cùng thời gian, ba vị Hoàng giả đại thành đã bị một chiêu Lạc Nhật Hoàng Hôn này đánh trúng, cảm giác đau đớn từ lồng ngực ba người truyền đến, máu tươi bắn ra, tất cả đều xuất hiện một đạo vết thương thật sâu.

Mà cùng lúc đó, trong Tịch Dương Lâu lại có bốn người phóng lên trời đạp không mà ra, khí tức cường đại lộ ra ngoài, lập tức quấy lên Phong Vân vô biên thay đổi.

Đúng là bốn vị Hoàng giả, người cầm đầu đúng là Yến Vân Thành, bốn người đồng thời ra tay, chặn đám Kỷ Vô Châu... công kích Tịch Dương Lâu.

Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ, Đằng Định Khôn, Uông Thủy Nhai lập tức mắt choáng váng: Tịch Dương Lâu lại có bốn vị Hoàng giả?

Hoàng Hư Thánh, Đồng Mặc Ngôn, Thương Phá Đình chật vật bại lui, cũng giật nảy mình: có lầm không?

Trung châu đại địa, mênh mông rộng lớn, số lượng võ giả không biết bao nhiêu ức tỉ vạn, Vương giả như mây, vô số kể.

Nhưng Hoàng giả lại chỉ chừng mấy trăm người.

Tính toán ra, trong mỗi một trăm triệu vạn võ giả cũng không xuất hiện một Hoàng giả.

Có thể nghĩ, sinh ra một vị Hoàng giả khó khăn cỡ nào.

Ngoại trừ những thế lực Hoàng phẩm đỉnh tiêm, trong tuyệt đại đa số thế lực Hoàng phẩm, Hoàng giả chỉ có một vị, thường xuyên xuất hiện chuyện một vị Hoàng giả vẫn lạc, ngay tiếp theo một thế lực Hoàng phẩm từ thịnh chuyển suy, lui thành thế lực Vương Phẩm.

Cho dù là một ít thế lực Hoàng phẩm cường đại, có thể có hai ba Hoàng giả thì cũng coi như không tệ rồi.

Cho tới nay, theo ngoại giới biết, Tịch Dương Lâu vẻn vẹn chỉ có một vị Hoàng giả, đó chính là ---- Yến Cô Thành!

Thế nhưng mà giờ phút này, Tịch Dương Lâu vậy mà ngoại trừ Yến Cô Thành ra toát thêm bốn vị Hoàng giả, sao lại không khiến đám người Hoàng Hư Thánh, Đồng Mặc Ngôn, Thương Phá Đình, Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ, Đằng Định Khôn, Uông Thủy Nhai kinh hãi cho được.

Cái này ---- làm sao có thể chứ?

Cho nên, bảy đại Hoàng giả toàn bộ đều trợn tròn mắt, trong mắt vô cùng chấn động, tràn đầy rung động.

Không chỉ đám Hoàng giả Hoàng Hư Thánh... há hốc mồm, giờ phút này, vô số cường giả trên Vương giả ở khắp Trung châu cũng đều sững sờ: Khí tức Hoàng giả chấn động vừa rồi chỉ có tám cái! Sao thoáng cái lại thêm bốn cái! Tận mười hai Hoàng giả!

Cho dù là toàn bộ Hoàng giả của bảy thế lực lớn cộng lại, vậy thì cũng chỉ có mười vị, bọn hắn toàn bộ đều đến, cộng thêm Yến Cô Thành thì cũng chỉ có mười một vị a?

Chẳng lẽ bảy thế lực lớn đối phó Tịch Dương Lâu, mời được một Hoàng giả giúp đỡ?

Hoặc là Tịch Dương Lâu vì ứng đối bảy thế lực lớn, mời một vị Hoàng giả đến hỗ trợ?

Vô luận tưởng tượng thế nào, đều không có bất kỳ người nào suy đoán ra là Tịch Dương Lâu nhiều hơn bốn vị Hoàng giả, nếu như bọn hắn không phải cảm thụ được khí tức Hoàng giả mà ở hiện trường quan sát thì nhất định sẽ như đám Hoàng giả Hoàng Hư Thánh, Đồng Mặc Ngôn... sẽ há hốc mồm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.