Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1317: Kiếm Thượng Tiệm chi tử



Ngược lại, sau khi đối bính mấy trăm kiếm thì Huyền THiên nắm bắt được một khe hở, phản kích một kiếm, kiếm quang giống như độc xà xuyên qua kiếm thế của Kiếm Thượng Tiệm, phóng thẳng tới cổ họng của hắn, bức hắn lui lại vài trăm mét.

- Một tên tiểu tử hậu bối, thực lực lẽ nào lại vượt qua ta? Điều đó không có khả năng!

Kiếm Thượng Tiệm cắn răng, tuyệt đối không tin thực lực của hắn lại bị một hậu bối vượt qua.

- Tiểu chút chít, chết đi!

Kiếm Thượng Tiệm hét lớn lên.

Đang lúc nói chuyện, thân thể Kiếm Thượng Tiệm phóng lên trời, tung cao hơn nghìn thước, trong nháy mắt đã lên gần 3000m.

Hai chữ "chết đi" vừa thốt ra, thân thể Kiếm Thượng Tiệm đã ở trên không trung, thân thể khẽ chuyển, Vương cấp bảo kiếm trong tay đã đâm thẳng xuống.

Trong lúc đó, một đạo kiếm quang sáng chói từ trên trời giáng thẳng xuống đỉnh đầu Huyền Thiên.

Một kiếm này mượn "thế" từ trên trời giáng xuống, thanh thế mênh mông cuồn cuộn. Uy lực một kiếm này so với chiến lực đỉnh phong của Kiếm Thượng Tiệm còn mạnh hơn một phần. Hơn nữa vì thuận thế đâm xuống nên tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Thiên Cực Dương Linh Kiếm từ trên bầu trời cực cao xuất ra, thuận thế đâm xuống có thể phát huy ra uy lực đến cực hạn, cái này chính là đại sát chiêu.

Một kiếm này của Kiếm Thượng Tiệm, cho dù là Vương giả khủng bố cùng cảnh giới cũng muốn tránh lui, đối với Vương giả dưới đỉnh tiêm cực hạn thì cơ hồ là nhất kiếm tất sát.

Một kiếm này chỉ có thể thuấn di tránh đi, có thể thấy được điểm lợi hại.

Bất quá, Huyền Thiên cũng không thuấn di, không tránh không né!

- Ầm ầm!

Một tiếng lôi âm nổ vang vang lên trên không.

Huyền Thiên cầm Hoàng cấp thần binh trong tay, trong nháy mắt điện quang lôi minh liên tiếp vang lên.

Lôi chi áo nghĩa tứ giai sơ kỳ bộc phát!

- XÍU!

Huyền Thiên đứng vững trên hư không không chút sứt mẻ, cầm Hoàng cấp thần binh trong tay, đâm thẳng một kiếm hướng lên trời, nghênh đón Thiên Cực Dương Linh Kiếm kia của Kiếm Thượng Tiệm.

Lôi đình kiếm khí kịch liệt kia ngưng tụ thành một đoàn quang mang đâm thẳng lên trên.

- Ba ba ba ba ba!

Tuy Lôi Đình kiếm khí rất nhỏ nhưng độ sắc bén, lực công kích lại vô cùng đáng sợ, Kiếm cương của Kiếm Thượng Tiệm bị nghiền nát từng tầng từng tầng.

Bất quá, Cương nguyên chi lực và Linh Khu chi lực của Kiếm Thượng Tiệm cũng thập phần cường đại, tuy Lôi Đình Kiếm khí mang theo khí thế như chẻ tre nhưng rất nhanh đã tán loạn.

Trong nháy mắt, Kiếm Cương của Kiếm Thượng Tiệm bị Lôi Đình kiếm khí đâm rách toàn bộ, mà Lôi Đình kiếm khí cũng tiêu hao toàn bộ, hóa thành hư vô.

Giữa hai người lúc này đã không còn kiếm cương kiếm khí nữa nhưng tốc độ đâm kiếm của Kiếm Thượng Tiệm vẫn nhanh như thiểm điện.


Hắn thuận thế mà xuống nên không thể thu lại một kiếm này.

Trong nháy mắt, nhị kiếm giống như một cây kim và một cọng râu đâm vào nhau.

- Phanh!

Kiếm Cương và Kiếm khí đã hết nhưng Áo nghĩa chi lực, Cương nguyên chi lực và Linh Khu chi lực bên trong bảo kiếm vẫn bàng bạc như cũ.

Vô luận là Hoàng cấp thần binh hay là Vương cấp bảo kiếm đỉnh tiêm, trong nháy mắt đều cong lại. Bất quá, trình độ uốn lượn của Vương cấp bảo kiếm so với Hoàng cấp thần kiếm còn lớn hơn.

- XÍU!

Bảo kiếm chỉ uốn lượn trong nháy mắt, trong chốc lát đã mãnh liệt duỗi ra thẳng tắp.

Huyền Thiên và Kiếm Thượng Tiệm bị lực phản chấn cực lớn bắn ngược trở lại.


Huyền Thiên vốn trên không trung cách mặt đất chừng hai trăm thước, thân thể lập tức bị bắn ngược trở về, đại địa chấn động, bị hắn dẫm thành hai cái hố sâu.

Kiếm Thượng Tiệm thì trong nháy mắt bị bắn ngược lên cao hơn 2000m, khí huyết trong lồng ngực cuồn cuộn, yết hầu ngòn ngọt, trong chốc lát bành trướng lên. Một ngụm máu tươi phun lên miệng, bất quá hắn cứ thế mà ngậm lấy, cũng không phun ra ngoài.

Mặc dù nuốt ngược ngụm máu tươi kia vào trong nhưng Vương giả đang quan chiến đều có thể nhìn ra lần đối bính này Huyền Thiên đã chiếm thượng phong.

Kiếm Thượng Tiệm là thuận thế xuất kiếm nhưng lại bị một kiếm của Huyền Thiên bắn ngược trở lại hơn 2000m, lực lượng như vậy đạt đến cỡ nào?

Mà Huyền Thiên chỉ thuận thế rơi xuống hơn 200m, hai chân lún vào mặt đất chưa đến đầu gối, không chút hề hấn gì.

Linh Khu chi lực, Cương nguyên chi lực của Huyền Thiên không bằng Kiếm Thượng Tiệm nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Linh Khu Huyền Thiên là bát phẩm, Linh Khu bát phẩm nhị giai cực hạn không kém bao nhiêu so với Linh Khu lục phẩm tam giai đỉnh phong. Hơn nưa Huyền Thiên tu luyện Bất diệt kim thân, cường hóa cương nguyên lên mấy chục lần. Bởi vậy mà tổng hợp Linh Khu lực và Cương nguyên lực đều vượt xa cường giả đỉnh phong, tự nhiên không kém Kiếm Thượng Tiệm bao nhiêu.

Mà Áo nghĩa chi lực tứ giai sơ kỳ cùng tam giai cực hạn thì hoàn toàn là hai giới hạn, một cái thuộc về Hoàng giả, một cái thuộc về Vương giả.

Huyền Thiên khẽ động, dùng Lôi chi áo nghĩa tứ giai, lực công kích đã vượt qua Kiếm Thượng Tiệm, bù vào chênh lệch Linh Khu chi lực và Cương Nguyên chi lực so với KIếm Thượng Tiệm.

Linh hồn là căn bản, Áo nghĩa chi lực mạnh yếu đều rất trọng yếu với Vương giả.

Trong nội tâm Kiếm Thượng Tiệm hiện lên một cảm giác xấu, hắn liên tục chịu thiệt hai lần trong tay Huyền Thiên, cái này khiến lòng tự tin của hắn dao động, thực lực Huyền Thiên khiến trong lòng hắn sinh ra một tia sợ hãi.

- Oanh!

Lúc này, một đạo lôi âm nổ vang đinh tai nhức óc vang lên.

Chúng vương giả nhìn lại, chỉ thấy Lôi Đình chi lực trong thân thể Huyền Thiên bắt đầu cuồng bạo, cả người hắn cơ hồ hóa thành một lôi cầu, Hoàng Cấp bảo kiếm trong tay cũng bị lôi điện sáng chói bao phủ hoàn toàn.

- Kiếm Thượng Tiệm, ngươi chỉ có chút năng lực đó thôi sao? Nếm thử công kích Lôi Đình chi kiếm của ta!

Bên trong Lôi Đình cuồng bạo, thanh âm Huyền Thiên truyền ra.

- Vèo!

Đang lúc nói chuyện, thân thể Huyền Thiên đã tung lên, phóng lên trời.

Hai hiệp trước là Kiếm Thượng Tiệm chủ động tấn công, Huyền Thiên bị động phòng thủ nhưng lúc này là Huyền Thiên chủ động tấn công.

Thân thể Huyền Thiên tung bay lên cao hơn 2000m, hai tay nắm lấy Hoàng cấp thần binh kéo từ phía sau bên phải, tạo ra một đạo Lôi Đình kiếm quang thật dài.

- XÍU!

Theo xu thế này diễn ra, hai tay Huyền Thiên cầm Hoàng cấp thần binh quét thẳng xuống.

Lôi Đình Kiếm quang sáng chói trên không trung hoạch xuất ra một đạo quang mang hình cung sáng chói, trong lúc nổ bắn về phía trước, Lôi đình chi lực cuồng bạo nổ vang, nghe rợn cả người.

Chúng Chiến vương quan chiến đều lộ ra hào quang khiếp sợ trong mắt, mà thần sắc Kiếm Thượng Tiệm lại càng là hoảng hốt.

Kiếm Cương này mang theo lực lượng khủng bố và sát khí cực hạn ngưng tụ lại cùng một chỗ, khiến người nhìn thấy mà kinh hồn táng đởm.

Không thể ngăn cản! Trong nội tâm Kiếm Thượng Tiệm sinh ra một ý niệm như vậy, thân thể của hắn bộc phát hào quang sáng chói, phóng qua một bên nhanh như thiểm điện.

Lôi Đình Kiếm Cương kinh khủng kia bổ qua bên cạnh Kiếm Thượng Tiệm, chém hư không thành một cái khe lớn dài hơn 10 dặm. Nhìn bên ngoài giống như chém bầu trời thành hai nửa, cái này khiến người tặc lưỡi không thôi.

- Chết đi!

Huyền Thiên hét to lên một tiếng.

Một kiếm phản kích của hắn thất bại, thân thể liền cấp tốc xoay tròn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.