Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1329: Tứ đại Chuẩn Hoàng



Liên tục hai lần bị bức lui, Kiếm Vô Ảnh có thể nói được với thập phần chật vật.

- Ha ha ha ha....!

Xa xa trong hư không, lại đột nhiên truyền ra một trận tiếng cười chói tai:

- Kiếm Vô Ảnh, nhiều năm như vậy không gặp, ngươi dĩ nhiên không có nửa điểm tiến bộ, ngay cả một hậu bối đều đối phó không được, ha ha ha.... Mấy năm nay ngươi làm cái gì vậy?

Thanh âm không lớn, thế nhưng khiến Huyền Thiên và Kiếm Vô Ảnh đều là cả kinh.

Huyền Thiên nhất thời ngừng tay, Kiếm Vô Ảnh còn đang lui về phía sau, bởi vì, tiểu Hổ đối với thanh âm vừa vang lên hoàn toàn không có phản ứng, tiếp tục đang hướng tới Kiếm Vô Ảnh công kích.

Mất đi Huyền Thiên quấy rầy, Kiếm Vô Ảnh lại một lần nữa thi triển Di Hình Hoán Ảnh. Lúc này đây đã rời khỏi ngoài nghìn thước, thân thể trốn vào hư không, sau đó, rất nhanh rời xa, khiến tiểu Hổ mất đi mục tiêu công kích.

- Tiểu Hổ, qua đây.....!

Huyền Thiên phất tay một cái gọi lên.

Tiểu Hổ hóa thành một đạo điện quang, trong nháy mắt chạy tới bên cạnh Huyền Thiên.

Huyền Thiên ánh mắt hướng tới phương hướng thanh âm truyền đến nhìn lại, rất nhanh, một bạch y lão giả từ xa xa đạp hư không mà đến.

Lại là một vị Chuẩn Hoàng!

- Âm Hóa Vũ, ngươi cũng có thể thử xem, nhìn có thể làm gì được một người một hổ này không? Ta lại muốn nhìn, mấy năm nay ngươi là có tiến bộ hay không?

Một thanh âm tựa hồ từ chỗ vô tận thâm sâu truyền đến.

Là thanh âm của Kiếm Vô Ảnh.

Âm Hóa Vũ, Âm La Tông Chuẩn Hoàng, cùng với Kiếm Vô Ảnh đồng bối phận, đều là cái thế nhân vật sau khi trở thành Chuẩn Hoàng, mai danh ẩn tích hơn mười năm.

Những Chuẩn Hoàng này tuy rằng lánh đời không ra, nhưng danh hào của bọn hắn, tại Thiên Châu cũng vẫn như mặt trời ban trưa, cho dù là đại nhân vật cấp gia chủ chưởng giáo đều xa xa không bằng. Từ lúc hơn mười năm trước, bọn họ còn chưa thành Chuẩn Hoàng, đều đã từng đảm nhiệm qua gia chủ chưởng giáo của các đại thế lực.

- Ha ha ha.... Ngươi ở một bên hảo hảo xem một chút, nhìn coi bổn Hoàng làm thế nào chém giết tiểu tử này!

Âm Hóa Vũ âm lãnh cười nói.

- Âm Hóa Vũ? Âm La Tông?

Huyền Thiên nhìn Âm Hóa Vũ ở ngoài hơn hai mươi dặm, lạnh lùng nói:

- Ta nói rồi, Âm La Tông còn dám phạm ta, ta tất diệt môn, xem ra Âm La Tông là ý định muốn cùng ta không chết không ngớt, ở trên tử lộ đi tới đầu cùng...

Âm Hóa Vũ thần sắc bất biến, chậm rãi đạp không mà tới, nói rằng:

- Một Vương giả đại thành cực hạn nho nhỏ, cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, đòi đoạn đi sinh tử của đỉnh tiêm Vương phẩm thế lực, ha ha ha... Thiên Thần, lòng tự tin quá.... Thực sự là đáng sợ, chiến lực của ngươi xác thực cường đại. Bất quá, ngươi quá non, ngươi căn bản không biết một đỉnh tiêm Vương phẩm thế lực nội tình có bao nhiêu cường đại. Nhưng ngươi không có hi vọng biết được, hôm nay bổn Hoàng đã đến đây, đó là tử kỳ của ngươi tới rồi.

Huyền Thiên sắc mặt như thường, nói:

- Tốt, Âm La Tông, tất xoá tên tại Thiên Châu từ hôm nay!

Lấy thực lực của hắn, ngay cả thắng không được Chuẩn Hoàng, nhưng muốn chạy trốn, không có Chuẩn Hoàng nào chặn lại được.

Đối với Âm La Tông có thể nói là thù cũ hận mới. Không chỉ có hắn tại Thiên Châu bị Âm La Tông truy sát, trước khi hắn mất đi ký ức, Âm La Tông Âm Cơ đó là đầu sỏ gây nên làm hại hắn cửa nát nhà tan.

Vốn dĩ cùng Âm La Tông có ước định, sau này không xâm phạm tới nhau, thế nhưng hiện tại ước định này đã bị Âm La Tông Chuẩn Hoàng Âm Hóa Vũ đánh vỡ, vậy ngày sau Huyền Thiên vừa vặn có thể danh chính ngôn thuận đối phó Âm La Tông.

Có trong lòng hắn, Âm La Tông và Kiếm gia là hai thế lực tất phải tiêu diệt tại Thiên Châu.

Hắn còn trẻ, bản thân có bát phẩm linh khu, ngày sau tất thành Hoàng giả, Huyền Thiên có cũng đủ tự tin, tiêu diệt bất cứ một thế lực nào dưới Hoàng cấp, dù đó có là Vương phẩm thế lực đi nữa, ở trong mắt Hoàng Giả cũng không có gì đáng nhắc tới.

Lấy chiến lực của hắn có thể khiêu chiến ba cảnh giới, còn chưa thành Hoàng, đã có thể nắm giữ chiến lực của Hoàng Giả, diệt một phương Vương phẩm thế lực, căn bản không cần đợi được thành Hoàng.

- Hổ..........!

Tiểu Hổ đột nhiên quay người lại, đối với Huyền Thiên ở phía sau phát sinh một tiếng rống lớn hung ác độc địa.

Huyền Thiên xoay người nhìn lại, chỉ thấy ngoài hơn hai mươi dặm, có một lão giả ăn mặc hắc sắc trường bào, cùng với Âm Hóa Vũ ở xa xa giống nhau, cước đạp hư không mà đến. Vừa lúc là hướng tới, đem Huyền Thiên giáp công ở chính giữa.

Lão giả này cũng là một vị Chuẩn Hoàng.

Huyền Thiên lông mày nhíu chặt, Kiếm Vô Ảnh, Âm Hóa Vũ, lại thêm một vị Chuẩn Hoàng này nữa, vừa tròn ba vị Chuẩn Hoàng, đứng ở trước, sau, phải ba phương hướng của Huyền Thiên, mà ở bên tay trái còn lại là địa phương Long Tử Nghiên và mọi người Thiên Long môn lui lại.

- Mặc Linh U........!

Huyền Thiên trầm giọng nói.

Mặc Linh U là Ám Nguyệt giáo Chuẩn Hoàng, mặc dù không xuất thế, nhưng danh chấn thiên hạ, không người không biết.

Âm La Tông chỉ có một vị Chuẩn Hoàng Âm Hóa Vũ tọa trấn, Huyền Thiên cùng Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo đói địch. Vị Chuẩn Hoàng này và Âm Hóa Vũ cùng nhau đi đến. Huyền Thiên tự nhiên suy đoán ra được 90%, vị Chuẩn Hoàng này là Ám Nguyệt giáo Mặc Linh U không thể nghi ngờ.

- Thiên Thần! Ngươi có thể chết ở dưới hai vị Chuẩn Hoàng liên thủ, đủ để tự hào....!

Chuẩn Hoàng cuối cùng xuất hiện âm lãnh mà nói, tuy rằng không có thừa nhận chính mình là Mặc Linh U, thế nhưng cũng không có phủ nhận, tựa hồ là cam chịu.

Huyền Thiên trầm giọng nói:

- Ám Nguyệt giáo cũng cùng Âm La Tông cấu kết với nhau làm việc xấu, tốt! Ngày khác ta diệt Âm La Tông, sau đó cũng không ngại diệt thêm một Ám Nguyệt giáo.

- Ha ha.......!

Mặc Linh U cười lớn một tiếng, nói:

- Ngày khác? Ngươi hôm nay đã tới đầu cùng của cuộc đời, không có ngày khác đâu.

Huyền Thiên bình tĩnh vô ba trên mặt, nổi lên một tia mỉm cười, nói:

- Phải không? Các ngươi tận hết khả năng thử xem!

Đang khi nói chuyện, Huyền Thiên hướng phía tiểu Hổ vẫy tay, tiểu Hổ nhất thời nhảy lên đầu vai của Huyền Thiên, mặt hướng phía sau lưng của Huyền Thiên.

Huyền Thiên quay về Mặc Linh U, tiểu Hổ quay về Âm Hóa Vũ.

Có tiểu Hổ tương trợ, cho dù là không để dùng Hỗn Độn Thánh Đỉnh, đối phó hai vị Chuẩn Hoàng, Huyền Thiên cũng sẽ không cả thấy cật lực.

Để cho Huyền Thiên trong lòng cảnh giác, ngược lại là Kiếm Vô Ảnh, hắn vô ảnh vô tích, cùng hư không tương hợp. Nếu là vào lúc đại chiến đột nhiên xuất thủ, xác thực khó có thể phòng bị được.

Bất quá, Huyền Thiên có Hỗn Độn Thánh Đỉnh trong người, vô luận Kiếm Vô Ảnh làm sao đánh lén hắn, cũng không nhanh hơn một ý niệm. Huống hồ, Hoàng Đạo Thiên Nhãn của Huyền Thiên có thể nhìn ra được hình tung của Kiếm Vô Ảnh, tới gần bên người Huyền Thiên trong hai mươi dặm, đều khó có thể tránh thoát được mục quang của Hoàng Đạo Thiên Nhãn.

- Âm Hóa Vũ, Mặc Linh U, không phải ta xem thường các ngươi, kia vào hai người các ngươi còn không giết được hắn, đầu yêu thú bên cạnh hắn kia thực lực cũng không so với bất luận một ai trong các ngươi có chỗ nào thua kém!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.