Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 330: Thiên Kiếm vương triều (1)



Vốn có Mông Thế Trùng sử dụng át chủ bài "Bách Bộ Thần Quyền" thiếu chút nữa làm Kinh Vô Bại lật bàn, hiện tại có thêm Huyền Thiên quật khởi, cùng Kinh Vô Bại tranh giành đệ nhất.

Tất cả chuyện này làm cho người Thần Đao môn cảm giác được ghi chép lịch sử rất khó phá.

Kinh Vô Bại đã đạt được mệnh lệnh của cao tầng Thần Đao môn, trận chiến này tất thắng, phải đoạt được danh hiệu đệ nhất.

Triệu Phụng Minh vừa nói "bắt đầu", Kinh Vô Bại đã triển khai công kích mạnh mẽ về phía Huyền Thiên.

Giải quyết dứt khoát, tuy đơn giản nhưng rất hữu hiệu.

Nhưng mà Huyền Thiên lại là nhân vật tu luyện "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" thành công, võ giả Tiên Thiên cảnh tốc độ nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng mắt của hắn.

Ở phía trước một đạo ánh đao phản chiếu trong mắt Huyền Thiên, từ đằng xa bắn tới.

Đao của Kinh Vô Bại nhanh chóng, trong mắt của người khác là nhanh như thiểm điện, trong mắt Huyền Thiên chậm chạp rất nhiều, hắn có đầy đủ thời gian, ngăn cản một đao này.

BOANG... Một tiếng, "Trọng Nhạc Kiếm" ra khỏi vỏ, đâm về phía trước, đâm thẳng vào đao quang của Kinh Vô Bại chém tới, chém vào nơi yếu nhất.

Khi một kiếm này chém ra lôi quang điện thiểm, Huyền Thiên lần nữa vận chuyển "Lôi Đình Tâm Pháp", đem Tiên Thiên chân khí hóa thành lôi đình chi lực công kích.

Tuy lôi điện công kích của Huyền Thiên đối với Kinh Vô Bại khả năng khó tạo thành uy hiếp gì, nhưng vẫn có lực lượng tê liệt, cho dù chỉ một chút vẫn là ảnh hưởng.

Keng - -

Hai đạo âm thanh liên tục vang lên, cơ hồ cùng vang lên, không người thính lực tốt thì không phân biệt ra được.

Đao kiếm tấn công một sát na kia, lôi điện đã dọc theo trường đao của Kinh Vô Bại truyền lên người của hắn.

Lôi điện như lưới, lập tức đem Kinh Vô Bại bao phủ, thân ảnh của hắn mơ hồ rồi sáng lên.

Trong nội tâm Kinh Vô Bại cả kinh, cũng không phải lôi điện tạo thành ảnh hưởng và tê liệt với hắn, trên thực lực Tiên Thiên chân khí của hắn ngưng luyện tới cực hạn của cửu trọng, trừ phi là võ giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, bằng không thì lôi điện chi lực khó ảnh hưởng lớn tới hắn, nhưng làm hắn kinh ngạc là một kiếm của Huyền Thiên đánh ra, đúng vào điểm yếu một đao của hắn, thậm chí có thể nói là sơ hở.

Kinh Vô Bại vận chuyển chân khí thập phần trôi chảy, từng đợt từng đợt dính chặt vào nhau, thường nhân thoạt nhìn giống như chỉnh thể nghiêm chỉnh, không hề có sơ hở gì đáng nói.

Nhưng đối với Huyền Thiên mà nói, bất luận là điểm yếu nhỏ nhặt nào đều là sơ hở, mặc dù Kinh Vô Bại vận chuyển chân khí trôi chảy, từng đợt từng đợt luôn có điểm kết nối, tuyệt đối không thể nào làm được như chỉnh thể nghiêm mật.

Không chỉ có Kinh Vô Bại như thế, tất cả võ giả Tiên Thiên cảnh vận chuyển chân khí cũng là một đợt nối tiếp một đợt, Huyền Thiên cũng không ngoại lệ, đều có điểm kết nối chân khí, đây chính là điểm yếu, khác nhau là cao thủ Tiên Thiên cảnh càng cường đại thì điểm yếu này che dấu rất sâu, khó tìm ra được. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Không chỉ có võ giả Tiên Thiên cảnh, mặc dù là cường giả Thiên giai, Địa giai khi vận chuyển năng lượng trong người đều có điểm yếu, mấu chốt là người khác có phát hiện ra hay không.

Hơn nữa điểm yếu này chỉ là tương đối, mượn Kinh Vô Bại mà nói điểm yếu của hắn nếu như là người cảnh giới thấp hơn hắn một bậc, hoặc là thực lực thấp hơn hắn một cấp, mặc dù có phát hiện cũng không tạo thành ảnh hưởng lớn tới hắn.

Một là tốc độ của hắn quá nhanh, nếu như tốc độ không kịp hắn phát hiện cũng không ngăn được.

Hai là lực lượng của hắn quá mạnh mẽ, nếu như lực lượng thua xa hắn, đánh trúng điểm yếu cũng phá không được kiếm thế.

Điểm yếu chỉ là tương đối bạc nhược yếu kém, không phải sơ hở chân chánh, nhưng mà đối với những người khác mà nói là sơ hở mà thôi.

Đối với Huyền Thiên mà nói thì Kinh Vô Bại vận chuyển chân khí chính là điểm yếu, là nơi dễ phá vỡ.

Kiếm của Huyền Thiên rất nặng, lực lượng kinh người, một kiếm đánh trúng điểm yếu nhất trong đao mang của Kinh Vô Bại, một kích là có hiệu quả.

Ánh đao của Kinh Vô Bại nhanh như thiểm điện, giống như thủy tinh, lập tức nát bấy. Lộ ra bảo đao dài mỏng.

Khí lãng hai bên cuồn cuộn, trong chốc lát bình tĩnh lại, đao thế của Kinh Vô Bại bị một kích của Huyền Thiên phá tan.

Người xem bốn phía ánh mắt lập tức cả kinh.

Mông Thế Trùng chỉ ngăn cản đao của Kinh Vô Bại, mà Huyền Thiên thì phá đao của Kinh Vô Bại.

Luận lực lượng chỉnh thể Huyền Thiên có lẽ không bằng Mông Thế Trùng, nhưng mà luận nhãn lực thì khác nhau quá xa.

Kinh Vô Bại lóe lên tức thì, trong chốc lát thối lui mấy chục thước, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, lần đầu tiên mở miệng nói:

- Rất tốt, ngươi là người đầu tiên làm "Thiền Dực Đao" của ta hiện nguyên hình.

Huyền Thiên cầm kiếm đứng nguyên. Xa xa nhìn chăm chú lên Kinh Vô Bại:

- Tốc độ của ngươi không có hiệu quả với ta!

Kinh Vô Bại không nói thêm cái gì, sắc mặt trầm xuống. Thân thể lóe lên lại xông tới Huyền Thiên, tốc độ nhanh hơn vừa rồi một phần.

Trong chốc lát không ngừng có tiếng xé gió vang lên, trong hư không đồng thời hiện ra trăm ánh đao.

Kinh Vô Bại đem tốc độ phát huy tới mức tận cùng, trong nháy mắt chém ra hơn trăm đao, vô cùng dứt khoát.

Xuất đao càng nhiêu thì lực lượng của mỗi đao càng nhỏ đi, Mông Thế Trùng có Kim Chung Đại Khí Tráo phòng ngự toàn diện, Kinh Vô Bại toàn lực một đao đều không phá được phòng ngự của Kim Chung Đại Khí Tráo, phân tán thành trăm đao càng không thể, cho nên giải quyết dứt khoát, đối với Mông Thế Trùng không có hiệu quả, đối với Mông Thế Trùng Kinh Vô Bại cũng không có thi triển đao pháp nhanh như vậy.

Nhưng mà Huyền Thiên không có công pháp phòng ngự siêu cường, có thể lập tức phòng ngự trăm đao, như vậy những ánh đao này với Huyền Thiên mà nói đều là uy hiếp trí mạng.

Võ giả Tiên Thiên cảnh bốn phía trừ có thể đếm được trên đầu ngón tay, con mắt tất cả mọi người nhìn thẳng, chỉ cảm thấy hoa mắt, đao lóng lánh, nhưng mà ánh đao quá nhiều căn bản không cách nào cẩn thận phân biệt, mỗi một đao bổ vào vị trí nào.

Ánh đao của Kinh Vô Bại giống như trời mưa vậy, rậm rạp chằng chịt, làm cho lòng người tuyệt vọng, trừ bạo lui thì không còn phương pháp khác.

Nhưng mà đối thủ của Kinh Vô Bại là Huyền Thiên.

Huyền Thiên đem "Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp" tu luyện tới cảnh giới đại thành, tốc độ đã đạt tới mức không còn vết tích gì, lĩnh ngộ "nhanh" đã rất có tạo nghệ.

Ánh đao làm võ giả khác cảm thấy hoa mắt, trong mắt Huyền Thiên thì có thể cẩn thận phân ra vị trí của từng đao và vị trí nó công kích là nơi nào.

Huyền Thiên cũng không lui lại, lập tức xuất kiếm.

Trong chốc lát kiếm quang đột khởi, kiếm quang cũng như mưa, trong nháy mắt Huyền Thiên đâm ra trên trăm kiếm.

Âm thanh kim loại va chạm vang lên liên tục, trong chớp mắt, Huyền Thiên cùng Kinh Vô Bại đã đấu trên trăm chiêu.

Đao kiếm giao kích trong hư không, hoa lửa bắn ra chung quanh, vô số ánh đao kiếm vũ đan vào, hình thành một cảnh tượng sáng lạn, nhưng lóe lên tức thì lập tức biến mất không thấy gì nữa, thân thể Kinh Vô Bại lui lại chỗ cũ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.